Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1637




Bây giờ nhìn thấy Vũ Đế tam trọng thần bí này, Cuồng Ngục Vũ Đế ngay lập tức cảm giác mình đã vạch trần bộ mặt thật của người sau lưng Diệp Huyền, hắn sao có thể cho đối phương bình yên rời đi.

- Hừ.

Cường giả bí ẩn kia thấy Cuồng Ngục Vũ Đế chuẩn bị ngăn cản mình, trong lòng nhất thời lướt qua vẻ tức giận, thân hình lóe lên, đột nhiên đánh văng lĩnh vực phong tỏa của Cuồng Ngục Vũ Đế, vèo một cái lao ra ngoài, bắn về phía xa xa.

- Đứng lại cho ta.

Cuồng Ngục Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, đưa tay bắt về phía người đeo mặt nạ kia, đồng thời Võ Hồn thả ra một luồng hồn lực vô hình, trong nháy mắt bao phủ lại người đeo mặt nạ.

Người đeo mặt nạ hừ lạnh một tiếng, vù, trên người hắn đột nhiên dâng lên một luồng kim quang, trong thiên địa phảng phất như có một tiếng thú hống kinh thiên động địa vang lên, càng trong nháy mắt phá nát Võ Hồn của Cuồng Ngục Vũ Đế phong tỏa, bắn về phía chân trời.

- Hả? Nguồn lực lượng này là...

Hai mắt Cuồng Ngục Vũ Đế bỗng dưng trợn tròn, gương mặt trở nên vô cùng kích động, trong con ngươi bắn ra sát cơ nồng nặc cùng hưng phấn:

- Sau lưng Huyền Diệp kia quả nhiên là người này, nguồn lực lượng này, ha ha ha, thực sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử, chiếm được lại không uổng thời gian.

Cuồng Ngục Vũ Đế vội truy kích người đeo mặt nạ kia, đồng thời nhìn Tả Đồng Vũ Đế ầm ầm nói:

- Tả Đồng, ngươi ở lại chỗ này, coi chừng toàn bộ thành trì, sau khi bản tọa bắt người đeo mặt nạ kia về, lại tìm Huyền Diệp kia ra, ha ha ha, dĩ nhiên để bản tọa gặp phải người này, sau khi sơn chủ đại nhân biết, nhất định sẽ hết sức kích động a.

Dưới tiếng nổ vang, thân hình của Cuồng Ngục Vũ Đế trong nháy mắt biến mất ở phía chân trời.

- Người đeo mặt nạ kia đến tột cùng là ai, lại để phó sơn chủ đại nhân kích động như thế.

Tả Đồng Vũ Đế đứng ngạo nghễ ở trên bầu trời Lăng Quang Thành, trong lòng hơi nghi hoặc, chợt hắn nghĩ tới trước đó kim quang trên thân người đeo mặt nạ, còn có tiếng thú hống, trong con ngươi đột nhiên lộ ra một tia khiếp sợ.

- Chẳng lẽ...

Vẻ mặt hắn khiếp sợ, trong con ngươi cũng lộ ra kích động.

Lúc này trong Lăng Quang Thành.

- Cuồng Ngục Vũ Đế dĩ nhiên rời đi?

Trong lòng Diệp Huyền kinh hỉ.

Hắn thực sự là không nghĩ tới, ở bước ngoặt nguy hiểm này, loại ngoài ý muốn có người thay hắn dẫn Cuồng Ngục Vũ Đế đi.

- Hiện tại Lăng Quang Thành chỉ còn Tả Đồng Vũ Đế trông coi, có điều, có Tả Đồng Vũ Đế, ta liền không thể rời đi, bằng không một khi bị đối phương nhìn chằm chằm, đợi Cuồng Ngục Vũ Đế vừa đến, ta vẫn phải chết, đã như vậy, không bằng thực thi kế hoạch kia a.

Trong con ngươi của Diệp Huyền lướt qua một tia kiên quyết, trong lòng đột nhiên quyết định.

Hắn chuẩn bị ở trong Lăng Quang Thành này thông qua dùng đan dược cùng linh dược xung kích Cửu Thiên Vũ Đế.

Chỉ cần hắn đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế, cho dù là Cuồng Ngục Vũ Đế lần thứ hai chạy tới, hắn cũng có thể từ trên tay đối phương đào tẩu.

- Hô!

Diệp Huyền cấp tốc ở trong phòng tu luyện vứt cái trận bàn, thời gian trong chớp mắt, một đại trận mông lung cách trở toàn bộ phòng tu luyện.

Đồng thời, hai tay hắn nhanh chóng nặn ra từng cấm chế, che đậy toàn bộ phòng tu luyện chặt chẽ, không cho Tả Đồng Vũ Đế ở trên không thành trì cảm nhận được bất kỳ khác thường gì.

Làm xong tất cả những thứ này, Diệp Huyền hít sâu một hơi.

Vốn hắn là không cho phép mình ở lúc đột phá Cửu Thiên Vũ Đế dùng đan dược đột phá.

Thế nhưng ở trong Hoang Thiên Tháp, Diệp Huyền đã khống chế không gian áo nghĩa mấu chốt nhất để trở thành Cửu Thiên Vũ Đế, đã như thế, dùng đan dược chỉ là để tu vi bản thân được đột phá, mà không phải dùng để tăng lên pháp tắc, chuyện này đối với Diệp Huyền mà nói, cũng không phải một sự tình không thể tiếp thu.

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền không do dự nữa, hắn trước tiên từ trong không gian giới chỉ lấy ra rất nhiều linh dược thăng cấp quý giá, sau đó cấp tốc luyện chế.

- Ầm!

Trong Hiên Viên Lô, các loại linh dược quý hiếm bị Diệp Huyền từng cái tập trung vào, đồng thời Vô Tận Dung Hỏa cũng bị Diệp Huyền triển khai ra, không tiếc tất cả điên cuồng luyện chế.

Tuy Cuồng Ngục Vũ Đế bị cao thủ thần bí kia dẫn đi, nhưng không có nghĩa là đối phương sẽ không trở về, Diệp Huyền rất rõ ràng Vô Lượng Sơn có bao nhiêu cừu hận mình, căn bản không thể dễ dàng để cho mình chạy.

Mình nhất định phải ở trước khi Cuồng Ngục Vũ Đế trở về, mau chóng đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế.

Sau một nén nhang thời gian, một lò đan dược toả ra mùi thơm nồng nặc ở trong Hiên Viên Lô hình thành, oanh, khi Hiên Viên Lô mở ra, một mảnh hào quang bảy màu tỏa ra, toàn bộ phòng tu luyện dược khí mịt mờ, hào quang tràn ngập, chính là đan dược cửu giai thành hình sinh ra thiên địa dị tượng.

Nếu như không phải Diệp Huyền bố trí xuống cấm chế cùng trận pháp, đan dược cửu giai xuất thế, dị tượng nhất định sẽ gây nên Tả Đồng Vũ Đế chú ý.

Thu hồi Hiên Viên Lô, Diệp Huyền nuốt đan dược vào, đồng thời lấy ra một bình Hóa Đế Đan, theo sát không chút do dự đổ vào trong miệng.

- Ầm!

Một luồng dược lực giống như núi lửa phun trào, ở trong lục phủ ngũ tạng của Diệp Huyền bao phủ ra.

- Dược lực thật đáng sợ, luyện hóa cho ta.

Ánh mắt của Diệp Huyền dữ tợn, điên cuồng luyện hóa dược lực ẩn chứa trong đan dược, đồng thời cật lực thôi thúc Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết trong cơ thể, Huyền Nguyên bát giai tam trọng đỉnh phong mạnh mẽ ở trong huyền mạch phi tốc vận chuyển, mỗi một lần vận chuyển, liền hòa tan bộ phận dược lực.

Bởi vì đã triệt để lĩnh ngộ lĩnh vực, vì lẽ đó ở phương diện áo nghĩa không gian, Diệp Huyền căn bản không cần cảm ngộ, mà hắn cần làm, chính là phá tan huyền mạch cản trở, để tu vi bản thân tăng lên tới cửu giai.

Theo dược lực toả ra, từng tia lột xác thần bí, ở trong cơ thể Diệp Huyền từ từ hình thành.

Tả Đồng Vũ Đế ở trên bầu trời Lăng Quang Thành.

Giờ khắc này đang triển khai Tà Nhãn Võ Hồn, không ngừng nhìn quét xung quanh thành trì, không cho Diệp Huyền cơ hội thoát đi thành trì.

Hắn căn bản không có nhận ra được, ở trong một phòng tu luyện nào đó, một khí tức kinh người đang từ từ ấp ủ.

Ở cách Lăng Quang Thành hơn mười ngàn dặm.

- Đừng chạy trốn, đi ra đi.

Thân hình của Cuồng Ngục Vũ Đế từ trong hư không loạn lưu giội rửa mà ra, hắn cười gằn hét lớn một tiếng, đồng thời trong tay hiện lên một cây chiến phủ, nhắm ngay hư không phía trước bổ ra một búa.