Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1808




Độc Cô Đan Đế cười lạnh một tiếng:

- Lão phu ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh này tọa trấn mấy chục năm, ở Huyền Vực lang bạt hơn trăm năm, còn chưa từng nghe nói Huyền Quang Các, hơn nữa ngươi nói ngươi có thể luyện chế Tử Hà đan, nói như vậy ngươi cũng là Luyện Dược Sư Đế cấp? Nhưng lão phu lại chưa từng nghe nói các hạ, ngươi giả mạo Đan Đế, bán ra Giải Độc đan giả, hãm hại võ giả trong Thiên Vẫn bí cảnh, đến tột cùng là dụng ý gì!

- Cái gì, Huyền Quang Các này bán ra Giải Độc đan là giả?

- Huyền Quang Các bán là giả đan?

- Độc Cô Đan Đế nói đến cùng có phải là thật hay không?

Đoàn người lập tức ồ lên, đặc biệt các Vũ Đế vừa nãy đã mua Giải Độc đan của Huyền Quang Các, trên mặt đều lộ ra một chút tức giận.

- Chư vị bình tĩnh đừng nóng, Huyền Quang Các ta bán đan dược, đều là hàng thật đúng giá, chỉ cần chư vị dùng, liền biết rồi.

- Ha ha, được lắm sau khi dùng liền biết.

Độc Cô Đan Đế bắt đầu cười ha hả, sau đó nhìn mọi người ở đây nói:

- Chư vị, ta khuyên các ngươi vẫn là không nên tin người này, lai lịch người này quỷ dị, Huyền Quang Các cũng chưa từng nghe qua, nếu như đan dược là giả, chư vị dùng lại tiến vào Thiên Vẫn bí cảnh, sẽ phát sinh cái gì, ta nghĩ không cần ta nói cho mọi người a?

Đoàn người lập tức càng thêm tao động, nếu như Độc Cô Đan Đế nói là thật sự, vậy bọn họ dùng đan dược tiến vào Thiên Vẫn bí cảnh, hậu quả chính là bị khói độc trong Thiên Vẫn bí cảnh thương tổn bản nguyên, nhẹ thì bản nguyên bị hao tổn, đời này khó có thể tiến lên một bước, nặng thì tại chỗ độc chết.

- Các hạ luôn miệng nói đan dược của Huyền Quang Các ta là giả, có chứng cớ gì không?

Diệp Huyền lạnh cười nói.

- Chứng cứ? Chứng cứ chính là ta chưa từng nghe nói qua các hạ, hơn nữa, Huyền Vực bao nhiêu thế lực không cách nào luyện chế ra Giải Độc đan càng tốt hơn, ngươi một Huyền Quang Các chưa từng nghe nói, lại có thể luyện chế ra, này không phải buồn cười sao?

- Nói như vậy, này chính là logic của các hạ, ngươi luyện chế không ra, ta cũng nhất định luyện chế không ra? Ha ha ha.

Diệp Huyền đột nhiên không nhịn được cười to lên, không hề che giấu trào phúng trên mặt.

- Các hạ phán đoán, cũng thật là buồn cười, thật sự coi mình ở phương diện luyện đan vô địch thiên hạ, lại cho mình một tên gọi Đan Đế, ếch ngồi đáy giếng, buồn cười đến cực điểm.

Thanh âm của Diệp Huyền ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh ầm ầm vang lên, rõ ràng truyền vào trong tai mỗi người.

- Ngươi...

Sắc mặt của Độc Cô Đan Đế đột nhiên trầm xuống, trong con ngươi lướt qua một chút tức giận.

Ở đây võ giả khác mỗi cái trợn mắt ngoác mồm, vẻ mặt dại ra.

Tuy Tề Đạo Các Độc Cô Đan Đế không thể nói là Luyện Dược Sư tiếng tăm lớn nhất Huyền Vực, nhưng ở Thiên Vẫn bí cảnh, tuyệt đối là hàng đầu, tồn tại như Thái Đấu.

- Các hạ ý tứ, là nói ngươi ở trình độ luyện đan còn trên bổn Đế?

Độc Cô Đan Đế híp mắt nói.

- Không sai.

- Hạng người vô tri.

Độc Cô Đan Đế xì cười một tiếng.

- Đã như vậy, ngươi có dám cùng lão phu tỷ thí một phen không?

- Tỷ thí?

Diệp Huyền híp mắt nhìn hắn.

- Không sai, giấu đầu lòi đuôi, ngay cả bộ mặt thật cũng không dám gặp người, không biết ngươi có dám hay không?

Độc Cô Đan Đế lạnh lùng nói.

Hắn là nhận được thông báo của Vô Lượng Sơn, mới đến Huyền Quang Các, cố ý cho đối phương thêm phiền, lại không nghĩ rằng Diệp Huyền ngông cuồng như vậy, này khiến trong lòng Độc Cô Đan Đế tràn ngập phẫn nộ, hắn đã quyết định chủ ý, phải mạnh mẽ đạp Diệp Huyền ở dưới chân.

- Không dám sao?

Thấy Diệp Huyền không nói lời nào, ý giễu cợt trên mặt Độc Cô Đan Đế càng sâu.

- Nếu như không dám, vậy thì ngoan ngoãn đóng cửa hàng, cút khỏi nơi này, đừng tiếp tục dùng một ít đan dược rác rưởi, đến lừa dối võ giả Thiên Vẫn bí cảnh ta.

Độc Cô Đan Đế sỉ nhục, rốt cục đẩy Diệp Huyền vào một tuyệt địa, hắn tính toán mưu đồ rất khá, không nói Giải Độc đan của Huyền Quang Các là thật hay giả, chỉ cần Diệp Huyền ở phương diện luyện đan thua hắn, như vậy Huyền Quang Các tất nhiên không thể tiếp tục mở.

Mà đối với trình độ luyện đan của mình, Độc Cô Đan Đế cực kỳ tự tin.

- Ta có nói ta không dám sao?

Diệp Huyền xì cười một tiếng, trong mắt mang theo một tia khí lạnh, lạnh lùng nói:

- Ta đáp ứng.

Diệp Huyền vừa dứt lời, toàn trường sôi trào.

Cái tên này lại đáp ứng?

Tất cả mọi người đều kích động lên, một là Tề Đạo Các đệ nhất Luyện Dược Sư, một là chủ nhân Huyền Quang Các mới mở, tồn tại nói có thể luyện chế bất kỳ Huyền Quả đan nào, giữa hai người này quyết đấu, cái kia tất nhiên là kinh thiên động địa.

Trong lòng Độc Cô Đan Đế cũng hơi kinh ngạc, không nghĩ tới Diệp Huyền sẽ đáp ứng, hắn ngờ vực nhìn Diệp Huyền, tên này đến cùng can đảm ở đâu cùng mình so đấu, là trước khi chết không cam lòng giãy dụa sao?

- Thế nhưng, ta có một điều kiện.

Diệp Huyền đột nhiên lại nói.

- Làm sao, ngươi muốn đổi ý?

Lúc này Độc Cô Đan Đế mới yên lòng lại, nguyên lai tên này chỉ là phô trương thanh thế.

Võ giả khác cũng đều nghi hoặc nhìn tới.

Chỉ là Diệp Huyền nói, lại khiến Độc Cô Đan Đế lần thứ hai giật nảy cả mình.

- Đơn thuần tỷ thí, cũng quá vô vị, bằng vào thân phận của chúng ta, cũng phải thêm vào một ít tiền đặt cược.

Diệp Huyền lạnh lùng nói.

- Ngươi muốn thêm tiền đặt cược gì?

Độc Cô Đan Đế híp mắt nói.

- Tiền đặt cược của ngươi và ta, tự nhiên không thể nhỏ, bằng không cũng không phù hợp thân phận của Độc Cô Đan Đế ngươi, như vậy đi, nếu như ta thua, cửa hàng Huyền Quang Các của ta liền đưa cho Tề Đạo Các ngươi, đồng thời, Huyền Quang Các ta từ đây không bước vào quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh nửa bước, tương tự...

Trong con ngươi của Diệp Huyền bắn ra một đạo hàn mang:

- Nếu ngươi thua, cửa hàng của Tề Đạo Các ngươi, phải đưa cho Huyền Quang Các ta, đồng thời Tề Đạo Các ngươi, từ đây không bước vào quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh nửa bước.

- Độc Cô Đan Đế, ngươi dám sao?

Lối vào cửa hàng Huyền Quang Các, thanh âm của Diệp Huyền ầm ầm vang vọng, thô bạo phi phàm.

Đặc biệt câu “ngươi dám sao?” kia của hắn.

Như một lưỡi dao sắc, đâm vào nội tâm của Độc Cô Đan Đế.

Sắc mặt của Độc Cô Đan Đế, đột nhiên trở nên tối tăm, âm trầm đến sắp nhỏ ra nước.

Hắn, Độc Cô Đan Đế, Tề Đạo Các đệ nhất Luyện Dược Sư.

Lại bị một gia hỏa không biết lai lịch kêu gào ngươi dám sao?

- Ta dám sao? Ha ha!