Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 376




- Huyền binh tứ cấp!

Diệp Huyền thản nhiên mở miệng.

Ánh mắt của Triệu Kính sáng ngời:

- Diệp Huyền đại sư quả nhiên là hảo nhãn lực, Long Văn Kiếm này chính là thần binh lợi khí do nhất đại luyện khí đại sư Tả Khâu của Lưu Vân Quốc luyện chế ra từ hai trăm năm trước, tuy rằng chỉ có tứ cấp, nhưng một khi giải phong thì lại có thể phóng xuất ra uy lực cực kỳ khủng bố, so với huyền binh ngũ cấp cũng không hề thua kém chút nào, giết chết ngũ giai võ tông cũng không phải là không thể.

Dương An và Sở Vân Phi đứng kế bên cũng trợn to hai mắt, rõ ràng bọn họ cũng không ngờ, Diệp Huyền cư nhiên chỉ nhìn qua thanh huyền binh này một cái liền có thể đoán ra đẳng cấp của nó.

Keng!

Diệp Huyền cầm lấy chuôi của Long Văn Kiếm, rút ra, lập tức có một tiếng rồng ngâm quanh quẩn trong đại điện, bên trên trường kiếm, kiếm quang lân lân, tán mát ra khí tức sâm hàn.

Trên thân kiếm có tuyên khắc huyền văn chằng chịt phức tạp, vừa xem liền biết không phải phàm vật.

- Người luyện chế Long Văn Kiếm này tên là Tả Khâu, chẳng lẽ là tổ tiên của Tả Lưu trong Huyền Linh học viện?

Diệp Huyền đột nhiên mở miệng hỏi.

- Nếu như Tả Lưu mà ngươi nói chính là Tả Lưu ở trên phong vân bảng thì đúng vậy, Tả gia của Tả Lưu chính là gia tộc luyện khí hàng nhất lưu của Lưu Vân Quốc ta.

- Chẳng trách.

Diệp Huyền gật gật đầu, bản thân chính là một luyện khí đại sư, ánh mắt tự nhiên vô cùng siêu quần, lập tức liền nhìn ra công nghệ của Long Văn Kiếm này quả thật là hơn hẳn so với luyện khí đại sư bình thường, hơn nữa công nghệ trên này quả thật có rất nhiều điểm tương đồng với thanh lưu kiếm trong tay Tả Lưu.

Lúc trước ở Thanh Huyền Sơn, Tả Lưu dựa vào thanh lưu kiếm trong tay, ngăn được một kích toàn lực của thiên võ sư Mạc Sâm, đủ để nhìn ra sự cường đại của huyền binh do Tả gia luyện chế ra rồi.

Huống hồ gì thanh lưu kiếm trong tay Tả Lưu lúc đó chỉ là một thanh huyền binh tam cấp, căn bản không cách nào so với Long Văn Kiếm trong tay Diệp Huyền lúc này.

- Không biết Diệp Huyền đại sư cảm thấy Long Văn Kiếm này thế nào?

Triệu Kính mỉm cười nhìn Diệp Huyền.

Diệp Huyền cầm lấy trưởng kiếm, quan sát một phen, mở miệng khen:

- Không tệ, tuy rằng bên trên còn có rất nhiều tì vết, hơn nữa trong quá trình luyện chế xuất hiện sai sót ở khá nhiều phương diện, nhưng bản thân thanh kiếm này đã vượt qua khỏi trình độ công nghệ của luyện khí sư bình thường, Tả Khâu này có thể luyện chế ra huyền binh có phẩm chất thế này cũng có thể xem như đáng quý.

Mấy người Triệu Kính và Dương An đều đầu đầy hắc tuyến, bọn họ còn cho rằng Diệp Huyền nhất định sẽ hết lời khen ngợi một phen, không ngờ hắn cư nhiên nói như vậy.

- Không biết Diệp Huyền đại sư cảm thấy nơi nào có tì vết?

Dương An một mực không nói gì rốt cuộc cũng nhịn không được mà mở miệng, thân là luyện dược sư ngũ phẩm, hội trưởng hiệp hội luyện dược sư cung đình, ở phương diện luyện khí, lão cũng có chút hiểu biết.

Đối với luyện khí đại sư Tả Khâu của Lưu Vân Quốc trước kia, trong lòng Dương An vẫn có chút tôn kính, huyền binh do Tả Khâu luyện chế ra hoàn toàn vượt xa những luyện khí sư khác của Lưu Vân Quốc, được xưng tụng là nhất đại danh tượng.

Bởi vậy cho nên lúc này nghe thấy Diệp Huyền đánh giá như vậy, lão tự nhiên không nhịn được.

Diệp Huyền thấy Dương An có vẻ không phục, khẽ cười nói:

- Tài liệu luyện thành chuôi Long Văn Kiếm này hẳn chính là long huyền tinh thiết tứ cấp, hơn nữa trong quá trình luyện chế lại cho thêm lân giáp và bột phấn yêu hạch của yêu thú ngũ giai địa tâm giáp long, cho nên mới có thể tản mát ra loại long uy nhàn nhạt này.

- Chỉ là đặc tính của long huyền tinh thiết là mềm dẻo, hơn nữa có được hiệu quả phá huyền rất mạnh, mà đặc tính của lân giáp địa tâm giáp long chính là cứng rắn, cho nên kết hợp hai thứ này, chẳng những không thể phát huy được toàn bộ hiệu quả của long huyền tinh thiết, ngược lại còn làm hỏng đặc tính riêng của long huyền tinh thiết, chỉ khiến cho vũ khí mang thêm chút uy áp mạnh hơn mà thôi, mà cỗ uy áp này, lại hoàn toàn không thể sánh bằng với hiệu quả của bản thân long huyền tinh thiết, tuy rằng uy lực sẽ mạnh hơn một chút, nhưng yêu cầu đối với võ giả cũng sẽ cao hơn, hơn nữa vũ khí sẽ càng dễ hư hao hơn.

Hắn nói một phen lập tức khiến cho Dương An kinh hãi ngây người, đại đa số luyện khí sư luôn muốn gia nhập thêm các loại tài liệu trên quý vào bên trong vũ khí, khiến cho uy lực của vũ khí trở nên mạnh hơn, nhưng không hề suy nghĩ tới chuyện dung hợp hai thứ lại có phù hợp hay không.

- Chẳng lẽ ở quá trình luyện chế không cho thêm lân giáp và yêu hạch của địa tâm giáp long, chỉ dùng riêng long huyền tinh thiết mà thôi? Nhưng đặc tính của long huyền tinh thiết là mềm dẻo, cũng nói rõ chất liệu của nó khá mềm, sau khi chế thành vũ khí thì uy lực sợ là sẽ thấp hơn đúng không?

Dương An suy nghĩ một hồi, nhịn không được lại nói.

- Ta cũng không nói là chỉ dùng một loại tài liệu là long huyền tinh thiết để chế tác trường kiếm.

Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:

- Tả Khâu kia nghĩ rất đúng, nhưng tiếc là hắn chọn sai tài liệu.

- Nếu như là ta, sẽ đổi lân giáp và yêu hạch của địa tâm giáp long ngũ giai thành thiết thứ và yêu hạch của thiết thứ lôi long tứ giai. Đặc tính của thiết thứ trên người của thiết thứ lôi long chính là có tính truyền dẫn tốt, tính ngưng cố mạnh, nếu làm như vậy, tính chất mềm dẻo của long huyền tinh thiết sẽ biến mất, hơn nữa sẽ khiến hiệu quả phá huyền của nó càng tốt hơn.

- Ngoài ra, lôi điện thuộc tính bên trong yêu hạch của thiết thứ lôi long cũng sẽ khiến cho huyền binh chế tạo ra có được hiệu quả gây tê.

- Hơn nữa còn một lý do nữa khiến ta nghĩ muốn đổi địa tâm giáp long thành thiết thứ lôi long, đó chính là địa tâm giáp long là yêu thú ngũ giai, đẳng cấp tài liệu trên người nó cao hơn một bậc so với long huyền tinh thiết tứ giai, hai loại tài liệu đó mà dung hợp thì bản thân sẽ không đủ ổn định, nếu như đổi thành thiết thứ lôi long tứ giai thì hiệu quả sẽ tốt hơn rất nhiều.

Diệp Huyền vừa nói vừa mỉm cười, một cỗ khí thế tông sư dần dần tản ra, có một loại khí phách chỉ điểm gian san, kích dương văn tự.

- Đây….

Dương An bị nội dung trong lời nói của Diệp Huyền khiến cho triệt để kinh hãi, lão khi thì nhíu mày, khi thì giật mình, khi thì ngưng thần, khi lại cắn răng, trong đầu quanh quẩn lời Diệp Huyền đã nói, có một loại cảm giác như thể hồ quán đỉnh.