Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 559




- Ngươi...

Đám người Loan Hồng biến sắc, trong lòng bọn họ trầm xuống.

Diệp Huyền mở miệng như thế, thần thái hung hăng càn quấy như vậy nhưng cự thú màu vàng không có chút phản ứng gì.

Chẳng lẽ hắn và cự thú màu vàng có hiệp nghị gì với nhau?

Suy nghĩ tới đây bọn họ rùng mình.

Đúng thế, nhất định là như vậy.

Nghĩ vậy tính cách của cự thú màu vàng, mấy người càng kiên định suy nghĩ của mình, vội vàng nói:

- Yêu vương đại nhân, ngươi đừng bị tiểu tử này gạt...

- Được rồi Kim Lân, ngươi xuống đây đi.

Diệp Huyền thản nhiên nói với Kim Lân trên tế đàn.

- Vâng, điện hạ.

Chỉ thấy cự thú màu vàng tươi cười thỏa mãn sau khi chơi đùa, nó lập tức hóa thành thanh niên áo vàng và cung kính đi tới bên cạnh Diệp Huyền.

- Điện hạ, khó trách ngươi ưa thích trà trộn vào trong nhân loại, ha ha, vừa rồi đúng là chơi quá vui, ta có chút chưa đã ghiền, thật muốn lại chơi một lần nữa.

Kim Lân lúc này cười to nói ra.

Nó trước kia chỉ biết hoành hành bá đạo, dùng lực áp người, nhìn thấy nhân loại thường thường một chân liền giết.

Vừa rồi nó có thể khống chế sinh tử võ giả, lại cho bọn họ chút hi vọng, nhìn bọn họ nom nóp lo sợ không dám làm trái càng làm cho Kim Lân cảm nhận được cảm giác sảng khoái khó nói thành lời.

Đặc biệt là nhìn thấy Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch quen thuộc lo lắng hãi hùng trước mặt mình, nó càng có xúc động muốn nói cho đối phương biết.

Hiện tại Kim Lân xem như hiểu vì cái gì điện hạ ưa thích trà trộn vào trong nhân loại.

Đúng là chơi quá vui.

Điện hạ?

Trà trộn vào trong nhân loại?

Thần sắc Kim Lân hưng phấn, mấy người Loan Hồng lại sợ hãi.

Nghe yêu vương nói lời này, chẳng lẽ Diệp Huyền không phải nhân loại, cũng là một con yêu vương hóa hình thành nhân loại sao?

Không đúng.

Tuy Huyền thú yêu vương có thể hóa hình thành nhân loại nhưng bản chất có khác với nhân loại, cho dù thuộc tính yêu nguyên hay đặc điểm hồn niệm hoàn toàn khác với huyền lực và hồn niệm của nhân loại.

Nhất định là Diệp Huyền dùng biện pháp gì đó lừa gạt cự thú màu vàng.

- Yêu Vương đại nhân, ngươi cũng đừng bị gia hỏa này lừa gạt, hắn chính là nhân loại đấy.

- Yêu vương đại nhân, người này giảo hoạt nhất, không tin ngươi nghe ngóng một chút, hắn sinh ra trong liên minh mười ba nước Lưu Vân quốc.

Mấy người Loan Hồng vô cùng lo lắng, làm bọn họ không tưởng tượng được là, bọn họ nói lời này càng không làm Kim Lân hoài nghi Diệp Huyền, ngược lại nội tâm Kim Lân trong càng thêm bội phục Diệp Huyền.

Chậc chậc, điện hạ chính là điện hạ, sau khi hóa thành nhân loại, ngay cả nhân loại cũng không nhận ra, đây là việc nó lúc thời kỳ toàn thịnh cũng không thể làm được.

Trong nội tâm nghĩ như vậy, Kim Lân càng khinh thường nhìn mấy người Loan Hồng, thực xem Kim Lân ta là đồ ngốc sao?

Tuy điện hạ nhìn thế nào cũng giống với nhân loại nhưng có nhân loại nào điều khiển được yêu thú sao?

Mặc dù nhân loại có chức nghiệp ngự thú sư nhưng cái gọi là ngự thú sư chỉ là nhân loại lợi dụng hồn lực ra lệnh đơn giản cho yêu thú mà thôi, mà điện hạ có thể trực tiếp xóa hồn niệm của nó, cướp đoạt thủ hạ dưới trướng nó.

Chuyện này không phải nhân loại có thể làm được.

- Được rồi, Kim Lân, giết bọn chúng đi.

Đám người Loan Hồng căn bản không biết từ khi vừa mới bắt đầu, Diệp Huyền không chuẩn bị thả mấy người bọn họ còn sống ra ngoài.

Sở dĩ đám người Hỏa Ô quốc Hứa Tín Hoa vẫn lạc là bởi vì mệnh lệnh của Diệp Huyền.

- Hắc hắc, đại khai sát giới là chuyện Kim Lân ta thích nhất.

Trên mặt Kim Lân lộ ra nụ cười tàn nhẫn.

- Không tốt.

- Đi!

- Chạy mau!

Đám người Loan Hồng bất chấp nói cái gì khác, lúc này bọn họ lập tức lao thẳng về phía cột sáng.

Tốc độ của bọn họ nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng Kim Lân.

Bá!

Một tia chớp màu vàng lập tức ngăn ở trước mặt bốn người sau đó vung tay lên.

Rầm rầm rầm phanh!

Bốn người Loan Hồng lập tức bay ngược về phía sau, miệng phun máu tươi, thể huyền mạch trong cơ thể tan vỡ, há mồm phun ra mãnh vỡ nội tạng.

Không chịu nổi một kích.

Nếu như đổi lại bất cứ một tên Vũ Tôn lục giai nào, đám người Loan Hồng còn có hi vọng đối kháng, nhưng đối mặt là Kim Lân là tồn tại nghịch thiên trong yêu vương, mấy người bọn họ căn bản không có năng lực phản kháng.

Tiếng gào thống khổ vang lên, mấy người Dạ Phồn Tinh kêu gào tuyệt vọng và bị đánh vỡ.

- Diệp Huyền, tha mạng ah.

Tả Nhất Minh sợ hãi kêu to, đường đường hội trưởng hồn sư tháp của năm đại vương quốc, hắn bị một tay của Kim Lân đánh thành huyết vụ, hèn mọn như con sâu cái kiến.

Hối hận ah!

Nếu như nhân sinh có cơ hội làm lại lần nữa, bọn họ tuyệt đối sẽ không lựa chọn đắc tội Diệp Huyền.

- Ta chết, ngươi cũng không sống lâu!

Thời điểm đám người Dạ Phồn Tinh vẫn lạc, Loan Hồng dùng ánh mắt thù nhận nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, huyền lực trong cơ thể điên cuồng khởi động và bổ nhào về phía Diệp Huyền.

Hắn dĩ nhiên muốn thông qua tự bạo huyền hải diệt sát Diệp Huyền.

Diệp Huyền biểu lộ lạnh lùng, giơ tay lên, vô tận dung hỏa xuất hiện hóa thành cư long dài mười mét nuốt chửng Loan Hồng.

Thiên hỏa có năng lực đốt mọi thứ trên thế gian, thiên hỏa thiêu đốt dữ dội, huyền lực trong người Loan Hồng bị trừ khử nhanh chóng nên không thể tự bạo.

- Thiên hỏa, lại là thiên hỏa, trong hang động dưới lòng đất kia quả nhiên là ngươi... Ngươi chờ, Huyền Cơ Tông ta tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi, ra khỏi phù quang bí cảnh chính là tử kỳ của ngươi.

Trong ngọn lửa, Loan Hồng tức giận gào to, trước khi chết ánh mắt oán hận, hối hận, phẫn nộ, không cam lòng, các biểu hiện hiện ra, cuối cùng hắn đã hóa thành tro tàn.

Thu hồi vô tận dung hỏa, Diệp Huyền cũng không có sợ hãi.

Loan Hồng nói những lời cuối cùng cũng nhắc nhở Diệp Huyền.

Loan Hồng nói ra khỏi phù quang bí cảnh chính là tử kỳ của hắn, chẳng lẽ nói bên ngoài phù quang bí cảnh đã có cường giả Huyền Cơ Tông tới?

Diệp Huyền thông minh cỡ nào, lúc này hắn nghĩ tới một khả năng, cẩn thận suy nghĩ thấy khả năng này rất cao.

Đám người Loan Hồng ẩn núp vào trong tất cả đại vương quốc, tuyệt đối không phải một ngày hay hai ngày, nếu không bọn chngs cũng không có khả năng gia nhập hồn sư tháp tất cả đại vương quốc, trở thành đệ tử thiên tài trong đó.

Thời gian dài như vậy, cao tầng Huyền Cơ Tông tuyệt đối biết rõ chuyện phù quang bí cảnh.

Kiếp trước Diệp Huyền địa vị cao quý cho nên sao không biết các tông môn trên đại lục có tính tình gì, một khi phát hiện bảo vật đầy đủ hấp dẫn bọn họ, bọn họ tình nguyện tổn thất danh dự cũng không buông tha.