Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 593




Dù sao cho dù dùng huyền thạch hay dùng đan dược trả tiền đều là giá một ngày, cũng không phải bất cứ kẻ nào có thể thừa nhận.

Làm cho mọi người không ngờ là, Diệp Huyền nghe giá cả liền không nói hai lời trực tiếp mở miệng đáp ứng, nếu là đồ thật thì hắn sẽ mua.

Hành vi này làm cho vô số người kinh ngạc ngây người.

Đây chính là giao dịch giá trị cả tỷ huyền tệ đấy, cũng không phải ra chợ mua rau cải trắng, tiểu tử này không cân nhắc đã đáp ứng.

Không nói gia tộc của hắn có tài lực như thế hay không.

Hắn tùy hứng như vậy phụ mẫu của hắn có biết không? Thân nhân hắn có biết không? Gia tộc của hắn có biết không?

- Ngươi đáp ứng.

Người chung quanh không ngừng giật mình, Đông Phương Tử Ti cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, hoàn toàn không ngờ tới kết quả như vậy.

Nàng lúc này nhìn sang Lưu quản sự, chẳng lẽ thiếu niên này thực không phải là người thiên nhai thương hội tìm tới, chẳng lẽ có âm mưu gì?

Nàng cau mày, không khỏi do dự.

- Như thế nào, có vấn đề gì sao? Chẳng lẽ Thất Sắc Hỗn Độn Thổ của Phẩm Bảo Các là giả hay sao?

Diệp Huyền cau mày, hắn sợ nhất Phẩm Bảo Các thả tin tức này ra ngoài chỉ là mánh lới.

- Đúng vậy a, Đông Phương Tử Ti tiểu thư, người này đều tỏ vẻ muốn, vì sao Phẩm Bảo Các các ngươi không mang Thất Sắc Hỗn Độn Thổ ra, chẳng lẽ là giả?

- Đúng vậy, ta vẫn nghe nói Phẩm Bảo Các có bán Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, tuy chúng ta chưa thấy qua, không bằng lấy ra cho chúng ta nhìn tận mắt.

- Chẳng lẽ thần hành thương hội lại đổi ý, không muốn bán Thất Sắc Hỗn Độn Thổ hay sao? Đây không phải đùa nghịch mọi người chúng ta sao?

Đám người theo sau Diệp Huyền lúc này ồn ào nhao nhao.

Đông Phương Tử Ti cắn cắn bờ môi, mắt nhìn lão giả bên cạnh và ra quyết định.

- Dạ thúc, mang đồ vật ra đây.

Trong Phẩm Bảo Các của mình, nàng không tin thiên nhai thương hội dám công nhiên cướp đoạt.

Lão giả gật gật đầu, hắn đi lên lầu, chỉ chốc lát sau hắn mang hộp ngọc xuống.

Hộ vệ Phẩm Bảo Các cũng ngăn cách đám khách nhân ra ngoài, lão giả đi tới trước mặt mọi người và mở hộp ra.

Một đạo hào quang bảy màu tỏa sáng trong đại sảnh, hào quang bảy màu rực rỡ xuất hiện, khí tức đại địa tức nhưỡng nồng đậm truyền ra, khí tức đáng sợ làm mọi người đứng không vững, ánh mắt sáng lên.

- Đây là bảo vật Vương cấp thất giai sao?

Rất nhiều người ở nơi đây cả đời chưa từng thấy bảo vật thát giai, hôm nay có cơ hội kiến thức nên nhìn chằm chằm vào, đôi mắt mở to như trứng ngỗng, giống như đang nhìn thấy mỹ nữ mỹ lệ.

Trên thực tế bọn họ cũng không nhìn ra Thất Sắc Hỗn Độn Thổ có cái gì đặc biệt, uy áp của bảo vật Vương cấp lại làm bọn họ cảm thấy áp lực, hô hấp không nhanh.

- Là Thất Sắc Hỗn Độn Thổ không sai, hơn nữa còn là Thất Sắc Hỗn Độn Thổ thượng phẩm.

Diệp Huyền liếc nhìn đồ vật đối phương lấy ra, đó là Thất Sắc Hỗn Độn Thổ chân chính.

Ba!

Hộp ngọc khép lại.

Hào quang bảy màu lập tức biến mất, khí tức cường đại cũng biến mất theo sau đó, mọi người nơi đây có cảm giác như giác mộng nam kha.

Ánh mắt mê ly của mọi người cũng thu liễm và khôi phục tinh thần ngay sau đó.

- Không biết các hạ nhìn rõ ràng chưa..

Đông Phương Tử Ti nhìn Diệp Huyền, mở miệng hỏi.

- Là Thất Sắc Hỗn Độn Thổ không sai.

Diệp Huyền gật gật đầu.

Trong lòng mọi người kinh ngạc, ánh mắt Lưu quản sự ngưng trọng, vừa rồi Diệp Huyền nói chỉ cần Thất Sắc Hỗn Độn Thổ là thật thì hắn sẽ mua sắm.

Vốn Lưu quản sự căn cứ biểu hiện của Diệp Huyền tại Tụ Bảo Hiên lúc trước nhất định sẽ không nhận nợ, nói mình không thể phân biệt ra thật giả, đến lúc đó Phẩm Bảo Các cũng không có biện pháp với hắn.

Nhưng bây giờ hắn thừa nhận là thật, chẳng lẽ gia hỏa này thật sự mua Thất Sắc Hỗn Độn Thổ sao?

Lúc này Kim Lân bên cạnh Diệp Huyền lên tiếng.

- Hắc hắc, tới nơi này cả buổi, cuối cùng cũng miễn cưỡng nhìn thấy bảo vật đáng nhìn, thứ kia vừa rồi tỏa ra thổ huyền chi lực nồng đậm, đáng tiếc quá nhỏ, chỉ là một khối lớn như nắm đấm, nếu lớn một chút làm thành giường ngủ thì quá thoải mái.

Vẻ mặt Kim Lân lộ ra thần thái mê luyến.

Phốc phốc!

Toàn trường đờ đẫn, vẻ mặt ngạc nhiên, ánh mắt liên tục nhìn về phía Kim Lân.

Tên ngu ngốc này đang nói cái gì? Quá nhỏ, muốn biến Thất Sắc Hỗn Độn Thổ làm thành một cái giường lớn?

Khốn kiếp, đây chính là Thất Sắc Hỗn Độn Thổ thất giai đấy, nó là thứ thưa thớt trên đại lục.

Một khố lớn như nắm đấm cũng có giá vài tỷ huyền tệ, được xưng tụng vật báu vô giá, nếu có khối lớn như cái giường còn không biết giá trị lớn bao nhiêu đâu, hắn muốn biến khối Thất Sắc Hỗn Độn Thổ lớn như thế cũng không ai biến nó thành giường đâu.

Chỉ sợ những cự đầu đỉnh cấp đại lục tại Huyền Vực cũng không có xa xỉ như thế.

- Rốt cuộc các hạ có mua không?

Đông Phương Tử Ti nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, trong nội tâm của nàng khẩn trương.

Mọi người cũng quay đầu nhìn sang, hào khí cứng lại.

- Mua, đương nhiên mua.

Nghĩ đến trong trữ vật giới chỉ của mình có không ít linh dược, nội tâm Diệp Huyền khẽ động.

- Không biết dùng linh dược hối đoái các ngươi có nguyện ý hay không?

Diệp Huyền có đan dược ngũ phẩm nhưng lại hữu dụng với hắn, ngược lại trong trữ vật giới chỉ có vô số linh dược, nếu như có thể dùng linh dược hối đoái thì quá tốt.

Đương nhiên như nếu như đối phương không muốn, Diệp Huyền cũng không cưỡng cầu.

Hiện tại nghe Diệp Huyền nói thế, ánh mắt Đông Phương Tử Ti tràn ngập chờ mong lại biến thành lạnh lùng.

- Ngươi đang đùa nghịch ta sao?

Nàng lạnh lùng nói.

- Các hạ, ngươi cũng quá mức rồi.

Dạ thúc cầm hộp ngọc cũng hừ lạnh nói một câu.

Huyền lực kinh khủng như một tòa núi lớn đặt lên người Diệp Huyền, uy áp tán dật ra ngoài làm một ít người bên cạnh Diệp Huyền hít khí lạnh và lui về phía sau.

Tất cả mọi người kinh hãi nhìn lão giả gọi là Dạ thúc, nghe nói người này là đại quản sự của thần hành thương hội, một thân thực lực đăng phong tạo cực, hắn là cường giả Vũ Tôn lục giai, hiện tại quả nhiên rất mạnh.

Chỉ khí tức tán dật ra ngoài đã làm không ít người nơi này không chịu nổi, sắc mặt tái nhợt.

Khó trách trong Phẩm Bảo Các có Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, mấy đại gia tộc thành Hắc Thạch lại không có hành động gì, có một gã cao thủ Vũ Tôn lục giai tọa trấn, bọn họ muốn cướp đoạt cũng phải lo lo lắng lắng hậu quả.

Ánh mắt Đông Phương Dạ sắc bén nhìn Diệp Huyền.&