Kế Hoạch Nghịch Tập Của Củi Mục

Chương 11: Fan của bạch liên hoa




"Ồ, cậu ở hệ nào?" Lục Diêu nhìn tư liệu trên quang não, bớt thời gian hỏi một câu.

"Tôi là hệ chỉ huy." Angus hết sức phấn khỏi nói. Cậu vừa lên tàu Diêu Quang này đã cảm thấy Lục Diêu rất thuận mắt, không ngờ cậu và Lục Diêu còn học cùng một trường nữa, điều này khiến cậu ta có cảm giác thân thiết như ở đất khách quê người gặp được người quen vậy, "Cậu thì sao?"

"Hệ thiết kế cơ giáp."

"Woa! Chuyên ngành này rất tốt." Angus cảm thán, "Tôi cũng muốn thi vào chuyên ngành này, nhưng cha tôi lại muốn tôi chọn hệ chỉ huy." Cậu ta vừa nói vừa bày ra dáng vẻ gạt lệ cực kỳ đáng thương, ý đồ hấp dẫn sự đồng tình của Lục Diêu.

Nhưng Lục Diêu không bị bộ dáng này của cậu ta lừa, vẫn bình tĩnh nhìn tư liệu học tịch của mình.

Angus thấy chiêu này vô dụng, hai tay chống lên hai tay vịn, nửa người trên xáp lại gần Lục Diêu, ghé vào lỗ tai y thần bí nói: "Tôi nghe nói lần này hệ cơ giáp tuyển sinh một người rất trâu bò."

Lục Diêu nhướng mày, quay đầu hỏi: "Ai?"

"Gurner Orens."

"Chưa nghe bao giờ, nhưng... cậu ta là người gia tộc Orens?" Lục Diêu hỏi. Gurner Orens thì quả thật y chưa nghe bao giờ, nhưng gia tộc Orens của Liên Bang Ngân Hà thì y có biết. Gia tộc Orens ở tại chủ tinh Liên Bang cũng khá nổi danh. Gia chủ hiện giờ của Orens là Torre Orens.

Angus gật đầu khẳng định, "Đúng, Gurner Orens chính là người gia tộc Orens. Gã ta là con trai của em họ Thượng tướng Torre. Tuy tinh thần lực và thể năng đều là cấp B, nhưng gã ta là đệ tử của Bevis đại sư! Lúc chưa nhận được giấy báo trúng tuyển học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang thì gã đã thiết kế ra cơ giáp cấp B, hơn nữa còn chế tạo thành công." Một học sinh tốt nghiệp hệ thiết kế cơ giáp mới ra trường cũng chỉ thiết kế ra được cơ giáp cấp B thôi.

Bevis đại sư có địa vị siêu nhiên ở Liên Bang Ngân Hà. Bởi vì Bevis đại sư là một trong số ít đại sư có thể thiết kế ra được cơ giáp cấp S ở Liên Bang. Yêu cầu để thiết kế cơ giáp cấp S cực kỳ khắc nghiệt, dù là nhà thiết kế cấp bậc đại sư cả đời cũng chưa chắc có thể chế tạo thành công một chiếc cơ giáp cấp S. Cho nên thiết kế sư có thể thiết kế ra cơ giáp cấp S hơn nữa có thể chế tạo thành công, đều sẽ nhận được sự tôn trọng ở toàn bộ tinh hệ chòm sao Thần Anh.

Bởi vì cơ giáp cấp S trên toàn bộ tinh hệ chòm sao Thần Anh đều khá ít ỏi. Đế quốc Ngân Ưng có 10 chiếc cơ giáp cấp S, Liên Bang Ngân Hà thì có 8 chiếc. Còn mấy quốc gia nhỏ khác đều chỉ có 1 2 chiếc.

Bộ đội cơ giáp tinh anh hiện tại của quân đội là dùng cơ giáp cấp A, cấp B là cơ giáp của quân đội bình thường. Cấp C là cơ giáp cao cấp dân dụng, trường quân sự phân phối cho học sinh hệ cơ giáp là cấp D.

Có thể thiết kế ra có thể chế tạo thành công được cơ giáp cấp B thì thiết kế sư cơ giáp đó có thể xem là cực kỳ xuất sắc rồi. Thông thường các thiết kế sư này sẽ được các công ty chế tạo cơ giáp lớn tranh đoạt ký hợp đồng. Dù sao phần lớn công ty cơ giáp đều là dân dụng, cơ giáp cấp C đã là sản phẩm cao cấp rồi. Cơ giáp cấp A thường thì đều do những công ty cơ giáp dưới quyền quân bộ sản xuất. Thiết kế sư có thể thiết kế ra được cơ giáp cấp A đồng thời còn chế tạo thành công thường đều sẽ được quân bộ thu nhận, công ty cơ giáp dân dụng hoàn toàn đấu không lại mấy công ty có quan hệ với quân bộ.

Công ty cơ giáp dân dụng đứng đầu hiện nay là TM, thiết kế sư Yaren đứng đầu công ty chế tạo cơ giáp TM là thiết kế sư cấp A do công ty TM bỏ ra một số tiền lớn để ký hợp đồng. Bởi vì công ty TM có thể chế tạo ra được cơ giáp cấp A, cho nên mới ngồi vững được vị trí đầu trong các công ty chế tạo cơ giáp dân dụng.

Bởi vậy, thiết kế sư cơ giáp Gurner Orens còn chưa vào học viện quân sự đã là cấp B, tất nhiên nhận được rất nhiều sự chú ý. Gã thậm chí còn được giới truyền thông xưng là thanh niên thiên tài Liên Bang có tiềm lực trở thành đại sư thiết kế cấp S. Cũng bởi vì gã xuất sắc, tuy gã chỉ là dòng bên của gia tộc Orens, nhưng đã được đón về nhà chính từ rất sớm. Gã và Borden Orens con trai nhỏ của Thượng tướng cùng lớn lên từ nhỏ với nhau, tình cảm tốt giống hệt như anh em ruột vậy.

"Rất không tệ." Lục Diêu thờ ơ nói.

"Vấn đề mấu chốt tôi nói không phải cái này!" Angus nói.

"Vậy là cái gì?" Lục Diêu nhìn về phía Angus.

"Người này... gã ta là fan cuồng của Iuga!" Angus bĩu môi, "Thêm hình chiếu tin tức của cậu và Iuga, cho nên tôi có thể khẳng định 100%..."

Angus cố ý thừa nước đục thả câu kéo dài giọng, trộm liếc phản ứng của Lục Diêu. Cậu ta thấy Lục Diêu không hề có phản ứng gì, Angus nản lòng nói: "Nè, người anh em, cho chút phản ứng đi chứ."

"Cậu muốn nói cái người gọi là 'thiên tài' này sẽ tới tìm tôi gây sự, đúng không?"

"Đúng đó! Gã ta 100% sẽ tới tìm cậu gây sự, cậu không sợ à?"

"Tôi sợ gì chứ?"

"Nè, cậu đừng có không thèm quan tâm như vậy chứ? Khiến tôi chẳng có chút cảm giác thành tựu anh hùng cứu mỹ nhân gì cả." Angus kháng nghị.

"Anh hùng?" Lục Diêu đánh giá cậu ta, "Cậu?"



"Nè, đừng có đả kích người khác được không." Angus nổi điên.

"Lời thật lòng mà thôi." Lục Diêu nói.

"Nếu cậu không may bị chia đến cùng một lớp với gã, tránh xa gã ra." Angus dùng móng vuốt phải chọt chọt vai Lục Diêu, "Nếu cậu ta tìm cậu gây chuyện cứ nói cho tôi, tôi sẽ dạy dỗ cậu ta."

"Nhìn tôi dễ bị bắt nạt vậy sao?" Lục Diêu ngạc nhiên nói.

Angus nhìn kỹ mặt của Lục Diêu, sau đó vẻ mặt khẳng định, nói: "Nhìn mặt cậu đúng vậy đó."

"Thôi tùy cậu" Lục Diêu phất tay, chụp rớt móng vuốt của Angus.

"Cậu không xem trọng anh hùng tôi đây, tôi bảo anh ba tới cứu vớt cậu được không? Bảo đảm không ai dám ức hiếp cậu."

"Cảm ơn, không cần."

"Nè, cậu nên cân nhắc thử đi."

"Thật sự không cần. Được rồi, tôi muốn nghỉ ngơi." Lục Diêu lại lần nữa đeo bịt mắt lên.

"Nè nè."

Thấy Lục Diêu thật sự không muốn để ý tới mình nữa, Angus mới ngưng miệng, sau đó cũng đeo bịt mắt lên. Khoang nhỏ của bọn họ cuối mới yên tĩnh được.

Một ngày sau, phi thuyền Diêu Quang cuối cùng đến gần cảng vũ trụ tinh cầu Fletton --- chủ tinh.

"Cậu định đến thẳng trường học luôn à?" Angus tháo bịt mắt xuống, hỏi.

"Ừ." Lục Diêu gật đầu.

"Tôi cũng vậy!" Angus nói, "Hay là chúng ta đi cùng? Có ai tới đón cậu không?"

"Không."

"Vậy cậu ngồi xe của tôi luôn đi." Angus nhiệt tình nói.

"Vậy cảm ơn trước nhé." Lục Diêu cười nói.

"Chúng ta là bạn tốt, cậu nói vậy thì xa lạ quá." Angus nói.

Angus và Lục Diêu cùng xuống phi thuyền. Khu chờ ở phía ngoài cửa, lúc Angus nhìn thấy một người đàn ông mặc vest phẳng phiu thì mỉm cười, tăng tốc chạy bước nhỏ tới, miệng la: "Chú Heller, đã lâu không gặp!"

"Cuối cùng cậu cũng trở lại rồi, tiểu thiếu gia." Người đàn ông trung niên tên Heller lúc nhìn thấy Angus, dù chỉ lộ ra một nụ cười mỉm, nhưng ánh mắt toàn là sự dịu dàng và cưng chiều.

"Cháu nhớ chú muốn chết." Angus miệng ngọt như thể bôi mật vậy.

Rất rõ ràng, Heller đã sớm quen với mấy lời này của Angus, cho nên biểu cảm trên mặt không hề thay đổi.

"Lục Diêu, đây là quản gia nhà tôi, chú Heller." Angus giới thiệu với Lục Diêu, "Chú Heller khi vẫn còn chưa xuất ngũ chính là thuyền trưởng quân đội viễn hành của Liên Bang, cực kỳ lợi hại."



"Chào chú." Lục Diêu nở nụ cười đúng mực, lễ phép chào hỏi Heller.

"Chào cậu." Heller khẽ gật đầu, nở một nụ cười ấm áp chào lại Lục Diêu.

"Chú Heller, đây là người anh em cháu quen biết trong lúc đi đường, Lục Diêu!" Nói xong còn vỗ vai Lục Diêu, cười lộ ra một hàng răng trắng với Heller.

"Cảm ơn cậu đoạn đường này đã không chê tiểu thiếu gia ồn ào." Heller đẩy kính mắt, ôn hòa nói.

"Không sao."

"Nè nè, hai người có ý gì chứ!" Angus bất mãn, "Cháu có ồn ào sao? Cháu trước giờ vẫn luôn rất yên lặng!"

Lời của cậu ta bị Lục Diêu và Heller trực tiếp làm lơ.

Angus bất mãn hừ hừ mấy lần, sau đó như là nghĩ đến chuyện gì, ánh mắt sáng lên, "Chú Heller, anh ba cháu đã trở lại chưa. Anh ấy đã đi đế quốc Ngân Ưng mấy ngày rồi, tang lễ của Thân vương Isis cũng làm xong rồi, anh ấy phải nên trở về rồi chứ. Thật là, cháu yêu cầu trò chuyện đều bị anh ấy từ chối. Đây là chuyện trước nay chưa từng có, nếu không phải còn nhìn thấy anh ấy trên tin tức, cháu còn tưởng anh ấy mất tích rồi chứ."

Lúc Lục Diêu nghe được cái tên Isis, y khẽ rũ mắt, che đi cảm xúc bên trong. Việc này chỉ xảy ra trong một chớp mắt, Heller và Angus đều không chú ý tới.

"Tam thiếu gia đã trở lại rồi, nhưng vẫn luôn ở quân bộ chứ không quay về nhà."

"Anh ba vẫn luôn như vậy, người không biết còn tưởng quân bộ mới là nhà của anh ấy." Angus lầu bầu. "Nhưng anh ba mấy hôm nay kỳ lạ thật đấy."

Heller mỉm cười ấm áp nói: "Tôi thấy sự chú ý của tiểu thiếu gia hiện giờ đừng nên đặt trên người tam thiếu gia nữa, điều cậu nên suy nghĩ bây giờ là làm sao giải thích với lão gia chuyện cậu bỏ tiết của thầy Dusa chạy đến tinh cầu Sallimor."

"Ông già đó hung dữ muốn chết, hơn nữa mấy tiết học ứng dụng chỉ huy cháu đều đã biết lâu rồi, kỳ thi vào học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang cũng là thi đậu dựa vào thực lực. Cháu chỉ ra ngoài chơi mấy hôm, đến mức đó sao?" Angus bất mãn nói.

"Cậu nói với tôi cũng vô dụng, chỉ cần lão gia chấp nhận lí do của cậu là được." Heller mỉm cười nói.

"Khẩu phật tâm xà." Angus nhìn nụ cười của Heller, thấy ông không có lòng tốt muốn xem trò cười của cậu, tức giận nói.

Heller không để ý sự bất mãn của Angus, dẫn Angus và Lục Diêu tới trước một chiếc phi thuyền cao cấp loại hình mới nhất, "Cậu Lục, mời vào."

"Cảm ơn." Lục Diêu lễ phép nói tiếng cảm ơn, tiến vào phi thuyền.

Angus theo vào, tới gần Lục Diêu ngồi xuống. Chốc lát sau, cậu ta nghi hoặc nói: "Chú Heller, đây không phải đường tới học viện mà."

"Đúng vậy, lão gia dặn dò tôi, sau khi cậu quay lại thì lập tức đón cậu về nhà." Heller vừa lái phi thuyền vừa nói.

"Không!!!" Lúc nghe được Heller nói là cha cậu ta dặn dò, cậu ta hét lên thảm thiết, gào to: "Rõ ràng đã nói là đến thẳng trường luôn mà!"

"Sẽ không làm lỡ cậu báo danh đâu." Heller không hề chịu ảnh hưởng của Angus.

"Cháu còn có bạn!" Như là túm được cọng rơm cứu mạng, Angus bắt lấy cánh tay Lục Diêu, gào lên với Heller: "Cháu đã nói muốn đưa Lục Diêu tới trường."

"Tiểu thiếu gia yên tâm, đưa cậu về xong tôi sẽ lập tức đưa cậu Lục Diêu đến trường."

"Không, cháu muốn đến trường cùng với Lục Diêu cơ." Angus vùng vẫy giãy chết.

"Lão gia đã ở nhà đợi cậu rồi." Heller nhẹ nhàng nói một câu, trực tiếp áp đảo Angus.

Angus khóc hu hu nói: "Cầu buông tha."