Kế Hoạch Nghịch Tập Của Củi Mục

Chương 35: Đến quân bộ




Lúc Osiris hỏi câu này, bàn tay Lục Diêu che giấu dưới bàn chợt co lại, nắm chặc thành quyền. Nhưng một giây sau đó, y lại thả lỏng bàn tay về lại như cũ.

Ý trong lời Osiris là...

Nhịp tim Lục Diêu đập nhanh, y đoán ra được ý trong lời Osiris, nhưng lại không dám tin tưởng.

Nếu y hiểu không lầm, chip trí năng trung tâm của Ánh Trăng không hề bị hủy theo Ánh Trăng. Chip vẫn không tổn hại hoàn toàn, đồng thời bây giờ nó còn đang ở trong tay Osiris...

Lục Diêu rũ mắt. Nếu nhìn từ bề ngoài, y dường như đang cố gắng suy nghĩ về lời của Osiris, bởi vì không quá xác định nên có hơi lưỡng lự.

Nếu muốn kích hoạt chip trí năng trung tâm, cần phải có thẻ ID thân phận của chủ nhân. Mà Osiris chỉ đang hỏi y, có nắm chắc 100% kích hoạt mã code sửa chữa chip trí năng trung tâm của Ánh Trăng được không. Điều này có nghĩa là... Thẻ ID thân phận và chip trí năng trung tâm của y đều nằm trong tay Osiris.

Thẻ ID thân phận của hoàng tộc Đế quốc Ngân Ưng được chế tạo từ khoáng thạch đặc thù. Loại khoáng thạch này có thể chịu được trùng kích cường độ cao từ bên ngoài. Nhưng cường độ trùng kích của mưa thiên thạch thì máy móc không thể mô phỏng được. Vốn y tưởng rằng dù là thẻ ID thân phận được chế tạo từ loại vật liệu đó, cũng sẽ không thể nào chịu được sự trùng kích của mưa thiên thạch. Thành ra y cứ nghĩ lúc mình chết thì thẻ ID thân phận đã bị hủy luôn trong cơn mưa thiên thạch.

Chẳng lẽ hai thứ này đều rơi vào trong tay Osiris? Hắn có được bằng cách nào? Chẳng lẽ lần này trở về, đồ mà Osiris muốn lấy là thẻ ID và chip trí năng trung tâm của Ánh Trăng? Tuy đầy lòng Lục Diêu là sự suy đoán và nghi hoặc, nhưng y không thể hỏi thẳng Osiris được. Nhưng y nhất định phải có được đáp án chính xác.

Lục Diêu ngẩng đầu nhìn Osiris, y hơi mím môi, như thể đã suy nghĩ nghiêm túc và đưa ra quyết định. Y gật đầu, nói: "Tôi nắm chắc 90%."

"Tôi cần nắm chắc 100%." Osiris không hề bị lay động, lạnh nhạt nói.

Lục Diêu: "..."

"Cậu có thể làm được chứ?" Osiris hỏi lại lần nữa. Theo Osiris thấy, Lục Diêu đúng là lựa chọn tốt nhất. Đầu tiên bối cảnh trong sạch, không hề có quan hệ với bất cứ thế lực nào. Hai là đầu óc tỉnh táo, có thể biết rõ được điều gì nên làm, điều gì không nên làm. Quan trọng nhất là, cậu ta do Isis một tay dạy dỗ, hơn nữa dựa vào cá tính của Isis, có thể dạy cho cậu ta thiết kế cơ giáp ẩn hình và cơ giáp biến hình hai hình thái, chứng tỏ đã thừa nhận năng lực và thiên tư của thiếu niên này. Cho nên, kỹ thuật của Lục Diêu chắc chắn qua được kiểm tra. Về điểm này, không phải hắn tin Lục Diêu, mà tin sự phán đoán của Isis.

Lục Diêu hơi do dự, cuối cùng lại gật đầu, "Tôi có thể."

"Rất tốt." Osiris mặt không cảm xúc nói, "Nhưng tôi phải nhắc nhở cậu. Nếu cậu thất bại, hậu quả không phải thứ cậu tưởng tượng được đâu."

"Vâng."

"Bây giờ cậu cùng tôi trở lại quân bộ, có tiện không?" Osiris hỏi.

"Chuyện này... nếu đến quân bộ có phải sẽ gặp thượng tướng Torre không? Lúc trước tôi và ông ta bởi vì một vài chuyện nên không vui vẻ cho lắm." Lục Diêu 'lo lắng' nhỏ giọng hỏi.

Lúc Osiris nghe được lời này của Lục Diêu, khóe miệng hơi nhếch lên.

Tuy chỉ là một độ cong rất nhỏ, nhưng lại đủ để khiến nội tâm Lục Diêu kinh ngạc. Thời gian y quen biết Osiris cũng không ngắn, nhưng chưa từng nhìn thấy Osiris cười. Y vẫn luôn cho rằng Osiris là một tên mặt than... Thế nhưng giờ y lại nhìn thấy Osiris... cười? Lục Diêu không chắc chắn lắm, bởi vì độ cong đó chỉ thoáng qua rồi biến mất.

"Nếu cậu thật sự sợ đắc tội thượng tướng Torre, cậu đã không từ chối yêu cầu của ông ta."

"Tôi chỉ vì kích động nhất thời." Lục Diêu nói.

Osiris không nói gì, chỉ lạnh nhạt nhìn Lục Diêu.

Qua lúc sau, hắn mới nói: "Cậu đến quân bộ sẽ không gặp thượng tướng Torre."

Lục Diêu nghe được lời này của Osiris, 'yên tâm' gật đầu: "Cảm ơn."



"Cậu không cần phải cảm ơn tôi, bởi vì cậu không thể công khai xuất hiện ở quân bộ được." Osiris nói: "Sau khi kích hoạt sửa chữa chip, tôi sẽ đưa cậu về trường học. Nhưng, chuyện này chỉ có cậu và tôi biết."

Lục Diêu gật đầu nói: "Tôi cam đoan sẽ không có người thứ ba biết chuyện này."

"Cậu cũng sẽ không có cơ hội đó." Osiris nói xong thì đứng lên, đi về phía khoang điều khiển.

Lục Diêu: "..." Osiris uy hiếp người khác, mặt vẫn không hề có chút cảm xúc nào.

"Chẳng lẽ chúng ta không nói cho Angus một tiếng sao?" Lục Diêu hỏi.

"Không cần, tôi sẽ gửi tin nhắn cho nó." Osiris nói.

Nói xong thì trực tiếp khởi động phi thuyền quân dụng.

Lục Diêu xuyên qua cửa sổ nhìn Angus. Hiển nhiên, Angus đã phát hiện Osiris không chào hỏi một tiếng đã dẫn Lục Diêu đi, nên là cậu rất sốt ruột, nhảy nhót đuổi theo phi thuyền. Nhưng tốc độ của phi thuyền quân dụng rất nhanh, chỉ nhoáng cái mà Angus trong mắt Lục Diêu chỉ còn là một điểm đen.

Quang não trên cổ tay Lục Diêu rung rung. Lục Diêu nhìn qua, là yêu cầu liên hệ từ Angus. Lục Diêu nhấn đồng ý, trên màn hình quang não xuất hiện ảnh chân dung của Angus. Lúc cậu ta nhìn thấy Lục Diêu, vẻ lo lắng trên khuôn mặt cũng đã giảm đi, nhưng vẫn rất sốt ruột.

"Diêu Diêu, cậu không sao chứ?" Angus vội vàng hỏi, "Anh ba tớ không làm gì cậu đó chứ?"

Lục Diêu khẽ lắc đầu, y thả chậm giọng nói, thử trấn an cảm xúc của Angus: "Tôi không sao, Nguyên soái Osiris bảo tôi đi quân bộ giải quyết vấn đề của một chiếc cơ giáp."

"Cho dù Diêu Diêu rất lợi hại, nhưng quân bộ nhiều đại sư cơ giáp như vậy, đủ để anh ba dùng rồi. Anh ấy lại không nói một tiếng, không được sự đồng ý của tớ đã bắt cóc cậu đi!" Angus tức giận nói, "Tớ muốn mách ông già."

"Tôi không sao thật mà." Lục Diêu ôn nhu nói: "Cậu không cần gấp, Nguyên soái đồng ý xử lý mọi chuyện xong xuôi thì sẽ đưa tôi trở lại trường học."

Angus hiểu rõ tính cách của Osiris, nếu Lục Diêu không phải là nội gián của nước đối địch hoặc đã làm chuyện tổn hại đến lợi ích quốc gia, với quan hệ của cậu và Lục Diêu, anh ba cậu sẽ không thương tổn đến Lục Diêu.

Nhưng bởi vì bầu không khí giữa Osiris và Lục Diêu trước khi lên phi thuyền quá lạnh, cho nên khiến Angus không nhịn được suy nghĩ lung tung.

"Là vậy thật hả Diêu Diêu. Nếu anh ba tớ ép buộc cậu, không phải ý muốn của cậu thì hiện tại cứ nói. Cậu yên tâm, tớ sẽ lập tức cứu cậu." Angus nói.

"Là mong muốn của tôi." Lục Diêu nói: "Cậu không cần lo lắng."

Thực ra Lục Diêu rất muốn trực tiếp ngắt trò chuyện luôn, nhưng y biết, nếu y trực tiếp ngắt kết nối, sợ là Angus sẽ bảo Heller lái phi thuyền chở cậu ta xông thẳng tới.

Angus cẩn thận đánh giá Lục Diêu, không bỏ qua bất cứ biểu cảm nào của y, phán đoán tính chân thật trong lời nói của Lục Diêu. Sau khi phát hiện Lục Diêu không hề có bất cứ biểu cảm không muốn nào, cộng thêm sự hiểu biết của cậu với anh ba, Angus mới yên lòng.

Nhưng cậu ta vẫn nói linh tinh: "Lục Diêu, nếu cậu cảm thấy không thích ứng thì lập tức liên hệ với tớ nhé."

Lục Diêu mỉm cười: "Angus, cậu phải tin tưởng tôi. Tôi không yếu ớt đến vậy."

"Tớ tin." Angus gật đầu, "Nhưng vẫn phải đề phòng nha. Nếu có chuyện gì, lập tức nói cho tớ, đừng có ngại."

"Chẳng lẽ cậu không tin năng lực của anh ba cậu à?" Lục Diêu hỏi. Angus rất sùng bái Osiris, cho nên Lục Diêu biết rõ câu này có thể chặn được miệng Angus.



"Tất nhiên tớ tin." Quả nhiên, Angus dùng sức gật đầu.

"Nhưng anh ba tớ vẫn luôn lạnh lùng, tớ sợ cậu không quen." Angus lầm bầm.

"Nhiều nhất chỉ nửa ngày thôi, không sao." Lục Diêu an ủi.

"À..." Angus nói: "Vậy chúng ta gặp nhau ở trường."

Lục Diêu ừ khẽ một tiếng, sau đó ngắt liên lạc.

......

Phi thuyền nhanh chóng bay ra khỏi khu Hoàn Phong, di chuyển về phía quân bộ. Qua hai giờ, phi thuyền hạ xuống khu dừng thuyền tư nhân của quân bộ. Ở quân bộ Liên Bang, hễ là cấp bậc thiếu tướng trở lên, đều có khu vực sinh hoạt riêng của mình. Mỗi khu vực đều được canh phòng nghiêm ngặt.

Osiris dẫn Lục Diêu đến quân bộ không hề có ý dẫn y đến khu vực làm việc của quân bộ. Hắn trực tiếp dẫn y đến khu chuyên dụng.

"Đi theo tôi." Osiris nói với Lục Diêu, sau đó đi về phía một căn biệt thự.

Osiris quanh năm không về nhà, vẫn luôn ở tại quân bộ. Căn biệt thự này chắc là nơi ở của hắn.

Lục Diêu theo sát Osiris đi vào biệt sự. Thiết kế ánh sáng của biệt thự rất tốt, đây là cảm giác đầu tiên khi Lục Diêu tiến vào. Vốn còn tưởng với tính cách của Osiris, đoán căn biệt thự sẽ y chang phòng làm việc của hắn. Nhưng ngoài dự đoán là trang trí bên trong lại cho người khác cảm giác rất thoải mái, hoàn toàn không có cảm giác lạnh lẽo bí bách gì.

"Ngồi đi." Đi đến bên cạnh sô pha, Osiris nói với Lục Diêu.

Lục Diêu khẽ gật đầu, sau đó ngồi xuống sô pha. Osiris cởi nút áo quân phục, đưa quân phục cho người máy gia dụng đứng chờ ở bên cạnh, thân trên chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, sau đó hắn cũng ngồi xuống.

Osiris vươn tay, tầm mắt của Lục Diêu theo động tác dừng trên tay trái của hắn. Ngón trỏ và ngón giữa của hắn kẹp một chiếc thẻ mùa đen nhưng lại ánh ra màu xanh đen.

"Đây là..." Tuy Lục Diêu đã sớm đoán được thẻ ID thân phận của mình cũng không bị hủy, mà rơi vào trong tay Osiris. Nhưng suy đoán là suy đoán, lúc thẻ ID thân phận của y lần nữa xuất hiện trước mặt mình, trong lòng y vẫn cực kỳ phức tạp.

Cả tinh hệ chòm sao Thần Anh, thẻ ID thân phận của tất cả mọi người đều có màu trắng bạc, chỉ có thẻ ID thân phận của hoàng tộc đế quốc Ngân Ưng là màu đen. Nhưng ngoại trừ cấp cao của các nước, dân chúng phổ thông đều sẽ không biết điều này.

Sau đó Lục Diêu nhanh chóng ổn định cảm xúc, hỏi: "Đây là gì?"

"Cậu cho rằng là gì?" Osiris hỏi ngược lại.

"Cảm thấy giống thẻ ID thân phận, nhưng màu sắc không giống. Cho nên không dám khẳng định." Lục Diêu nói.

"Đây là một tấm thẻ ID thân phận." Ánh mắt Osiris rơi lên trên tấm thẻ, hắn không nhìn Lục Diêu, "Tấm thẻ này tạm thời giao cho cậu, cậu dùng nó đi kích hoạt chip trí năng trung tâm."

"Tấm thẻ này tại sao có màu đen?" Lục Diêu tuy biết nội tình của tấm thẻ, nhưng y vẫn phải giả bộ không biết, "Nếu tấm thẻ ID thân phận này có vấn đề, vậy thì không những không thể kích hoạt được chip, sẽ còn khiến chip khởi động hình thức phòng ngự, tự động tiêu hủy." Y 'lo lắng' nhìn Osiris.

Ánh mắt Osiris từ trên thẻ ID thân phận của Isis dời về lại trên người Lục Diêu, "Cậu không cần lo lắng, tấm thẻ này không có vấn đề." Lúc lấy được tấm thẻ này, hắn đã điều tra toàn bộ, tấm thẻ này không bị hư tổn.

Lục Diêu 'thở phào một hơi' nói: "Vậy lúc nào bắt đầu?"

"Bây giờ."