Lãnh Tịch Nhan nhanh chóng đi đến mép giường, cởi trói cho Tư Đồ Thần. Tư Đồ Thần nhìn đống dây trên người bị cởi bỏ, thở dài nhẹ nhõm một hơi đồng thời cảm thấy xuân dược đang phát tác càng thêm lợi hại. Hắn cưỡng bách chính mình bảo trì thanh tỉnh, mở to mắt, nhìn Lãnh Tịch Nhan, khó khăn mà mở miệng hỏi câu: “Nhan Nhan?”. Truyện mới cập nhật
Lãnh Tịch Nhan nhanh chóng trả lời: “Là tôi, anh cảm thấy thế nào?” Lãnh Tịch Nhan lo lắng đưa tay xoa xoa mặt hắn, chỉ cảm thấy trên người hắn nóng đến bóc khói.
Tư Đồ Thần cảm thấy hơi thở quen thuộc, mới thả lỏng lại. Tay cô vuốt ve mặt hắn, lạnh lạnh rất thoải mái, làm giảm bớt hơi nóng trên người hắn. Hắn không tự giác hướng tới gần cô, ở trên người cô cọ tới cọ lui, chỉ cảm thấy trên người cô lưu lại cho hắn sự mềm mại thoải mái.
Nhưng hắn vẫn giữ lại một tia lý trí, khó khăn mà mở miệng nói: “Nhan Nhan, anh bị hạ xuân dược, em có thể mang anh ném vào nước lạnh không!”
Lãnh Tịch Nhan mở miệng hỏi hệ thống: Hệ thống, loại thuốc này có giải được không? Hệ thống nhanh chóng đáp: Ký chủ, không có, trừ bỏ việc nam nữ giao hoan thì không còn biện pháp.
Nó cũng không nói thực ra có thuốc giải, để thúc đẩy nhiệm vụ thì ngu gì mà nói ra.
Lãnh Tịch Nhan nhìn Tư Đồ Thần khó chịu, nghĩ đến điểm đã tích được mấy ngày nay, thật ra, cô sớm bất tri bất giác đã yêu hắn. Một khi đã như vậy, sớm một chút trễ chút có cái gì khác nhau? Hơn nữa bọn họ là vợ chồng loại chuyện này là rất bình thường.
Sau khi nghĩ xong Lãnh Tịch Nhan cởi bỏ quần áo trên người, cũng cởi quần áo Tư Đồ Thần ra, mềm nhẹ mà nằm ở trên người hắn, hôn lên môi hắn.
Cánh môi của Lãnh Tịch Nhan mềm mại hôn hắn, hắn liền có cảm giác thoải mái hơn không ít, cơ thể cô trần trụi dán lên người hắn, làm dục vọng trong hắn càng hừng hực thiêu đốt. Nhưng, hắn vẫn duy trì một tia lý trí cuối cùng, gian nan mở miệng: “Nhan Nhan, em không cần phải làm như thế…”
Lãnh Tịch Nhan kiên định trả lời: “Không quan trọng, em yêu anh, chúng ta ở bên nhau đi!” Nói xong, tiếp tục ôn nhu hôn hắn.
Những lời này tựa như cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà, làm lý trí hắn suy sụp hắn. Hắn nhanh chóng lật cô qua, đem cô đè ở dưới thân, nhiệt tình mà hôn, không còn một tia cố kỵ.
Hắn như đói khát mà hôn cô, giống như lữ khách thiếu nước trong sa mạc, không ngừng mút vào cánh môi cô. Khi cô hô hấp không thuận mà hơi hơi há mồm, đầu lưỡi mở khớp hàm cô, thâm nhập vào cái miệng nhỏ quấn lấy lưỡi cô cùng chơi đùa. Đầu lưỡi đảo qua hàm răng cô, càn quét khoang miệng, không ngừng đòi lấy nước bọt, chỉ cảm thấy ngọt như vậy, hôn thế nào cũng đều hôn không đủ. Hai người nhiệt tình trao đổi nước bọt lẫn nhau, thẳng đến khi đã thở không nổi mới buông ra.
Hai người thở hổn hển tách ra, lúc tách ra khóe miệng còn kéo ra một sợi chỉ bạc, vô cùng dâm mĩ. Tư Đồ Thần nhìn Lãnh Tịch Nhan, mị nhãn như tơ mà nằm ở dưới thân hắn, cánh môi bị hắn kịch liệt hôn hơi hơi sưng đỏ.
Hắn tiếp tục cúi đầu hôn môi cô, chui đầu vào cái cỗ trắng nõn của cô để gặm cắn, ở nơi đó mút ra một đám vết đỏ ái muội.
Hắn đi xuống, đi tới hai vú cao ngất. Chỉ thấy một đôi vú đầy đặn ở nơi đó xinh xắn đứng thẳng, vừa trắng lại vừa mềm, sờ lên làm cho xúc cảm cực tốt. Trên đó còn có hai điểm đỏ bừng giống anh đào hồng nhuận, nhìn qua ăn ngon cực kỳ.
Hắn chui đầu vào một bên vú cô gặm cắn, đầu lưỡi vòng quanh đỉnh thù du, đối với nó vừa hôn vừa mút, miệng cũng từng ngụm từng ngụm nuốt nhũ thịt của cô, còn phát ra âm thanh “Tấm tắc”, hận không thể nuốt toàn bộ vú của cô.
Bên kia, lòng bàn tay vòng quanh đỉnh, mạnh mẽ xoa bóp vú, xoa thành các loại hình dạng, sau đó kéo thật mạnh rồi lại buông. Nhũ thịt từ khe hở ngón tay lộ ra, hình ảnh dâm đãng lại sắc tình.
Lãnh Tịch Nhan hưởng thụ hắn âu yếm vú mình, cảm thấy tê tê dại dại, khoái cảm một đợt lại một đợt truyền đến, hoa huy*t cũng cảm thấy hơi ướt át, cô thoải mái đến nheo mắt, trong miệng kiều mị rên rỉ: “Ưm… A… Thật thoải mái!”
Nghe được cô rên rỉ, Tư Đồ Thần càng thêm ra sức âu yếm, dược hiệu trong cơ thể được phát huy tới cực điểm, nhưng hắn vẫn vẫn duy trì tia lý trí cuối cùng, biết làm lung tung sẽ làm cô bị thương. Hắn tự kiềm chế, lúc cô ý loạn tình mê bắt đầu tách đùi cô ra, ngón tay tham nhập vào âm đ*o của cô.
Ngón tay hắn vừa mới tiến vào đã bị gắt gao xoắn lấy, một bước cũng khó đi. Bên trong vừa hút lại vừa ấm áp, chỉ là một ngón tay đã hút chật như vậy nếu là đổi thành dương v*t của hắn!!… Nghĩ đến đây dục vọng của hắn càng thêm kiên quyết, phảng phất như sắp muốn nổ mạnh.
Lãnh Tịch Nhan cảm nhận được ngón tay hắn đang xâm lấn cái lỗ nhỏ của mình, cảm thấy thực khẩn trương.
Nhưng nhìn thấy hắn nhịn đến mồ hôi đầy đầu, nghĩ đến hắn đang chịu cảnh bị xuân dược tra tấn, liền thả lỏng thân thể để tiện cho động tác của hắn.