Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 1014




Bọn họ đã làm chuyện cần làm nhất rồi, mặc dù tiếp theo còn có một số chuyện phải làm nữa, nhưng cũng chưa chắc cần hai người bọn họ đích thân ra tay.

Đợi bên Thủ trưởng truyền thông báo xuống, những bọn đầu trâu mặt ngựa kia còn muốn ra tay cũng phải cân nhắc lại.

Hơn nữa, sự trở về của Vệ Thường Khuynh đối với bọn chúng mà nói chính là một sự kinh sợ.

Bọn chúng nhất định không dám tùy tiện ra tay nữa.

Vậy thì những chuyện còn lại đó có thể giao cho đám Quân Lương làm rồi. Còn cả mấy việc Hệ thống Tiểu Nhất có thể hoàn thành được nữa.

Có điều, chuyện đó cũng không cần phải làm ngay. Hôm nay, đám người Quân Lương đều đi theo bọn họ trở lại Thiên Vực, cho dù tất cả mọi người đều ở lại đây, phòng chỗ này cũng dư sức chứa.

“Hôm nay đều mệt cả rồi, mọi người tự tìm phòng nghỉ ngơi đi, ngày mai sẽ phái nhiệm vụ thêm cho mọi người.” Trước khi vào thang máy Vệ Thường Khuynh quay đầu nhìn mọi người: “Không cần khách khí, cứ coi đây như nhà của mình đi. Có điều, không được phép đi lên hai tầng trên cùng.”

Một câu bổ sung cuối cùng này của anh khiến cho đám người Quân Lương đều phải đánh mắt ra hiệu với nhau.

Tên nhóc Xa Vũ kia tương đối hồn nhiên, nói với bóng lưng bọn họ một câu: “Đội trưởng! Ở đây cách âm có tốt không?”

Cửa thang máy vừa vặn đóng lại lúc cậu ta dứt lời, bọn họ cũng không nhìn thấy khuôn mặt đỏ như máu của Tề Tiểu Tô.

“Đám vô liêm sỉ này.”

Vệ Thường Khuynh cũng không nhịn được cười mắng một câu.

Anh vốn dĩ không có ý đó, chỉ là không gian riêng tư của anh và vợ dù sao cũng không thích có người thứ ba đặt chân vào, phòng tắm Thủy Ảnh Quang Vũ kia cũng ở đây, bọn họ đã từng điên cuồng một đêm ở đó, làm sao có thể để cho người khác đặt chân vào được? Nhất là Tiểu Tô sau khi tắm xong sẽ thay váy ngủ, váy chỉ dài đến bắp đùi, anh không muốn để người đàn ông khác nhìn thấy cô trong dáng vẻ như vậy.

Nhưng bị bọn họ pha trò như vậy, giống như hai người gấp gáp lên trên để làm chuyện gì không bằng.

Sau khi cười mắng một câu, anh nhìn thấy bộ dạng mặt đỏ bừng xấu hổ của Tề Tiểu Tô, trái tim ngọt ngào, cảm thấy đi lên làm chuyện như vậy cũng không tệ.

Vệ Thường Khuynh giơ tay ra kéo Tề Tiểu Tô vào trong lòng.

Tề Tiểu Tô đặt hai tay lên ngực, hờn dỗi nhìn anh: “Không được làm loạn, hôm nay còn chưa đủ mệt à?”

“Anh không mệt.” Vệ Thường Khuynh nhìn cô bằng ánh mắt nóng bỏng.

Đánh một trận thôi mà, bắt Brien đánh một trận thôi mà, đối chọi với những người của Bộ chỉ huy đó thôi mà, không tính là mệt mỏi lắm.

Hơn nữa, xử lý được quá nửa việc rồi, tâm tình anh lúc này rất tốt.

“Anh không mệt nhưng em mệt.” Tề Tiểu Tô đẩy anh ra, cửa thang máy mở ra, cô lập tức nghiêng mình đi ra ngoài trước. “Em đi tắm trước đây!”

Đánh một trận rồi, cô chỉ muốn đi tắm rửa sạch sẽ thôi.

Vệ Thường Khuynh sờ cằm nhìn dáng vẻ chạy trốn của cô.

Giọng Hệ thống Tiểu Nhất vang lên: “Thiếu soái, bản Hệ thống đã đích thân đo hiệu quả cách âm của nơi này rồi, hiệu quả cực tốt! Ngài không cần lo lắng đâu!”

Lời này Tề Tiểu Tô cũng nghe thấy rồi.

Cô nghiến răng: “Cút!”

Thật sự nên đưa nó trở về lò tái tạo thôi!

Sau đó cô nghe thấy giọng Vệ Thường Khuynh mang theo ý cười: “Ồ, vậy thì lại vào chế độ chờ đi!”

“Rõ!”

Tề Tiểu Tô không nhịn được chạy trở lại, đỏ mặt đến trước mặt anh, nhấc chân đá anh một cái: “Hai người đủ rồi đấy nhé!”

Bây giờ sức lực của cô mặc dù lớn, nhưng thật sự đá Vệ Thường Khuynh cũng không thể đá mạnh được, cô không nỡ, cho nên đối với Vệ Thường Khuynh mà nói, đây cũng chỉ là gãi ngứa thôi.

Anh bế ngang cô lên, đi về phía phòng tắm.

“Dù sao anh cũng phải tắm, tắm cùng nhau luôn đi. Tắm xong chúng ta đi nấu cơm.”

Bọn họ còn chưa ăn cơm nữa.

Anh ôm cô bước nhanh về phía phòng tắm gần năm mươi mét, bật chế độ khép kín.

“Ở đây có nhiều người như vậy...” Tim Tề Tiểu Tô đập như trống đánh.

Bây giờ ở đây có mười người ở liền!

“Không phải No1 đã nói rồi à? Hiệu quả cách âm hạng nhất.”

“Chuyện này liên quan gì đến cách âm chứ?”

Tề Tiểu Tô quở trách anh. Cô cảm thấy có nhiều đàn ông ở trong nhà như vậy, cảm giác không tốt lắm. Huống hồ vừa rồi bọn họ còn trêu cô nữa.

Cô nói thì cứ nói, tay Vệ Thường Khuynh không hề dừng lại, rất nhanh đã cởi sạch chiến giáp và quần áo bên trong của cô rồi.

Bồn tắm lớn vặn nước rất nhanh, hơi nước mù mịt bốc lên, bầu bạn với ánh đèn mờ.

Anh cảm thấy cô giống như một con yêu tinh, đường cong toàn thân tươi đẹp làm cho lòng người run rẩy.

Trước đó Tề Tiểu Tô bảo vệ anh ngay trước mặt nhiều người như vậy, không giữ lại chút nào đặt anh ở vị trí thứ nhất như vậy, khiến anh giờ nhìn cô cũng trở nên cưng chiều hơn rất nhiều.

Nếu như không dẫn cô trở về Liên minh các hành tinh, có lẽ anh vẫn có thể làm được những chuyện này, nhưng tốc độ sẽ không nhanh như thế.

Hơn nữa, nếu như không có cô đi cùng, tâm tình bây giờ của anh có lẽ hoàn toàn khác rồi.

Suy nghĩ thử xem, anh một thân một mình trở lại, sau đó phát hiện mẹ ruột của mình và Mạt Na tính toán anh như vậy, trước kia làm nhiều chuyện với anh như vậy, kết quả lại phát hiện đó không phải là mẹ ruột của mình, còn lòi ra chuyện cũ vô cùng hoang đường năm xưa.

Khi đó liệu anh có cảm thấy cuộc sống của mình vô cùng u tối, vô cùng thất bại không?

Rồi anh sẽ đi chống đối với những người của Bộ chỉ huy đó…

Như vậy, chắc anh sẽ cô đơn lạnh lẽo lắm.

Bây giờ một mình ngồi ở trong bóng tối, có lẽ là rất đau lòng.

Nhưng, anh có cô rồi.

Tất cả những chuyện này, cô đều ở bên cạnh anh cùng anh đối mặt.

Trải qua những chuyện này, anh chỉ cần ôm cô vào trong lòng là đã cảm thấy mình có cả thế giới rồi.

Có thể Tề Tiểu Tô không biết cô quan trọng đối với anh đến thế nào.

Quần áo của anh cũng cởi ra cả rồi.

Lúc hai cơ thể dính vào nhau, Tề Tiểu Tô khẽ run lên, sau đó lại không khống chế được mà tê dại toàn thân.

Đã ở bên nhau lâu như vậy rồi, cảm giác anh mang đến cho cô vẫn mãnh liệt như thế.

Vệ Thường Khuynh ôm cô tiến vào trong bồn tắm.

Hai người gần như đều đã tê dại, căn bản không cần có động tác gì nữa. Anh ngồi xuống, đỡ cô ngồi lên người mình.

A.

Tề Tiểu Tô nằm bò ở trên ngực anh, không nhịn được khẽ rít một tiếng.

Vệ Thường Khuynh cảm thấy mùi vị của cô rất tốt, nếm thử rồi lại có chút không khống chế được, vốn đã quyết định dịu dàng một chút, kết quả vừa dán vào cơ thể cô thì động tác lại không nhịn được mà trở nên mạnh bạo hơn.

Bọt nước bắn khắp nơi.

“A Khuynh...” Tề Tiểu Tô kêu lên: “Nhẹ một chút...”

Anh đồng ý, động tác chậm đi một chút, nhưng trải qua mấy hiệp, anh lại không khống chế được mà nhanh hơn, mạnh bạo hơn.

Đến khi đầu óc Tề Tiểu Tô đờ đẫn rồi, cứ tưởng anh đã đủ rồi, anh lại phủ lên cô.

“Em đói rồi!” Hai tay Tề Tiểu Tô đặt trước ngực anh, không cho anh đến gần nữa.

Thật sự đói rồi, bọn họ đánh trận, sau đó lại làm đi làm lại như vậy, cô thật sự đói lắm rồi.

Ánh mắt Vệ Thường Khuynh vẫn sáng rực, chỉ một lần căn bản không đủ với anh: “Một lần nữa...”

Lúc này, chuông cửa reo lên.

Giọng nói trong thiết bị gắn ở cửa rất rõ ràng, một giọng nữ truyền vào trong tai bọn họ.

“Tề Vân Diên, tôi có việc gấp cần tìm cô! Tôi biết cô đã quay về rồi, mau mở cửa cho tôi vào đi!”

Vệ Thường Khuynh dừng động tác lại, giữa hai lông mày ánh lên vẻ tức giận.

Tề Tiểu Tô vội vàng đẩy anh ra, nhanh chóng tắm rửa rồi ra khỏi bồn tắm, lấy một cái khăn tắm trong không gian ra quấn vào người.