Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Thiên Địa Sát Thần)

Chương 226: Khí Phong




Dạy dỗ hai huynh muội Ung Chính Càn nửa tháng thời gian rồi hắn đem tất cả mọi chuyện của Tiên Y Nam Việt giao cho hai người, hắn liền chuyên tâm tu luyện, ngồi trong phòng xếp một đống linh thạch xunh quanh bắt đầu tu luyện, những luồng linh khí như sương mù chui vào trong cơ thể Trần Quốc Hưng.

Một ngày sau Trần Quốc Hưng mở mắt, tay đưa lên xoa xoa cằm, việc dùng linh thạch trực tiếp tu luyện hiệu quả cũng khá tốt nhưng mà có thêm đan dược phụ trợ hẳn còn tốt hơn nữa, hắn liền quyết định chạy đi Vô Ưu Thành mua một ít đan dược.

Đi vào một cửa hàng tên là Đan Phường, Trần Quốc Hưng thấy cũng khá đông người, có một nữ nhân mỉm cười chào hỏi.

" Khách quan ngài muốn mua đan dược loại nào?"

" Đan dược phụ trợ tu luyện cho Trúc Cơ Kỳ Sơ Kỳ."

Trần Quốc Hưng gật gù nói, nữ nhân viên mỉm cười rồi dẫn Trần Quốc Hưng đi lên tầng hai.

" Đây là Trúc Thiên Đan, là đan dược phụ trợ tốt nhất cho cảnh giới Trúc Cơ Sơ Kỳ."

Nữ nhân viên giới thiệu, Trần Quốc Hưng cũng biết loại đan dược này ở trong tàng thư các, truyền thừa của hắn cũng rất nhiều thứ còn thiếu sót không phải loại thông tin nào cũng có cả, tu chân rộng lớn mỗi nơi mỗi khác không thể nào bảo quát hết thảy được.

" Ừ ta lấy ba bình Trúc Thiên Đan, hai bình Hồi Phục Đan, hai bình Chữa Thương Đan."

Nữ nhân viên cười tươi gật đầu rồi đi lấy đồ cho Trần Quốc Hưng, xuống quầy thanh toán, vị lão giả nhìn mấy cái bình gật đầu nói.

" Của ngươi hết 2800 hạ phẩm linh thạch."

Trần Quốc Hưng đau lòng lấy ra 2800 viên hạ phẩm linh thạch trả tiền rồi mang đồ rời đi, ra đến ngoài đường Trần Quốc Hưng bĩu môi lẩm bẩm.

" Giá đan dược chát thật."

Rồi ánh mắt lại dừng lại biển hiệu Khí Phường, miệng khẽ tặc một cái hai cửa hàng đối diện nhau cái tên cũng giống nhau ở chữ "Phường"

đi vào Khí Phường nhân viên cũng nhiệt tình chào đón Trần Quốc Hưng, hắn cười cười đi vào trong.

" Ngài muốn mua linh khí loại nào?"

Nữ nhân viên hỏi, Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm hắn thích dùng đao mà bây giờ lại không có thì dĩ nhiên phải đi mua đao rồi.

" Ta muốn mua linh khí dạng đao."

Nữ nhân viên liền dẫn Trần Quốc Hưng lên tầng hai, nơi này có bày những thành vũ khí hoa lệ trên giá gỗ, có những thành toả ra linh tính làm Trần Quốc Hưng cũng phải tập trung mà nhìn, nhưng sau đó hắn liền tặc lưỡi, giá cả của những thanh thượng phẩm linh khí đó đắt đến kinh người, có thanh lên tới chín trăm nghìn linh thạch, mà không phải là linh thạch hạ phẩm, mà là trung phẩm, cái giá đó đối với Trần Quốc Hưng bây giờ là quá đắt hắn không thể nào mua nổi.

Nhìn mấy thành đao được treo trên giá gỗ, Trần Quốc Hưng nuốt nước bọt, giá cũng quá là chát đi, ánh mắt hắn dừng lại ở một thanh đại đao rỉ ánh mắt loé lên, theo những gì mà hắn đọc truyện thì tám phần mười mấy thành vũ khí như vậy thuộc hàng bá đạo ẩn dưới cái mác một thanh phế phẩm.

Trần Quốc Hưng liền đi tới cầm lấy thanh đao thử chuyền vào linh nguyên, nhưng sau đó hắn ngệt mặt buông đao lại, lông mày nhíu lại, vậy mà chỉ là một thanh Cực Phẩm Phàm Khí, con mợ nó quả nhiên toàn là mấy chuyện lừa đảo, hắn vẫn còn ý định kiểm tra kĩ lưỡng liền khai mở Thiên Nhãn nhìn một lượt, lông mày nhíu lại quả nhiên chỉ là một thanh vũ khí bình thường.

" Đây là thành đao mà luyện khí sư của Khí Phường chúng ta lần đầu luyện chế, đặt ở đây chỉ để trưng bày."

Nữ nhân viên khoé miệng mỉm cười nói, Trần Quốc Hưng vẻ mặt như bị táo bón, còn mẹ nó thì ra chỉ là một thanh vũ khí rởm làm hắn cứ tưởng nhặt được chí bảo, mang theo tâm trạng như đớp phải ruồi hắn lấy một thanh đại đao linh khí hạ phẩm rồi trả tiền ra về, mất tới 5900 viên hạ phẩm linh thạch mới mua được cây đao, Trần Quốc Hưng thở dài nói.

" Tiền bao nhiêu mới là đủ cơ chứ,hazzz."

Trở về căn nhà gỗ hắn liền đi ra sau nhà bắt đầu luyện hoá thành đao linh khí hạ phẩm.

" Bá Nguyệt Đao."

Thấy cái tên mà Luyện Khí Sư đặt cho thành đao Trần Quốc Hưng cũng gật gù, nghe cái tên cũng khá là oai phong, rồi Trần Quốc Hưng ngồi luôn xuống đất xếp bằng tu luyện, bỏ một viên Trúc Thiên Đan vào miệng bắt đầu tu luyện, một bên ý thức thì chìm vào trong đầu tìm kiếm công pháp luyện đao, Trảm Đao Tam Thức cũng chỉ là một võ kĩ của võ giả, uy lực cũng không quá cao, lúc đầu hắn còn tưởng chỉ cần đạt tới cảnh giới Đao Trong Thân thì không cần dùng đao nữa mà chỉ cần dùng chân tay đánh ra đao khí, nhưng hắn đã lầm vẫn là thông qua linh khí thì uy lực của chiêu thức mới được nâng cao lên.

Tìm kiếm một hồi hắn mới thấy một bóng bóng kí ức liên quan tới đao kĩ, ý thức liền chui vào trong bong bóng đó, những chữ viết hình ảnh hiện ra, Trần Quốc Hưng bắt đầu ghi nhớ.

Hai canh giờ sau Trần Quốc Hưng mở mắt, Bá Nguyệt Đao trong tay liền hoá thành những đạo tàn ảnh tràn ngập xung quanh, có tới hàng trăm ngàn đạo hư ảnh đao mang.

" Đi."

Trần Quốc Hưng chỉ về một hưởng hẻm núi, đao mang liền lao đến công kích ầm ầm làm vách đá nổ tung toé, Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm, cái này giống như với Vạn Đao Quy Nhất mà thôi, cũng không có gì đặc biệt, chỉ là điểm khác biệt là uy lực của những đạo đao mang mạnh hơn mà thôi.

" Liên Hoa Trảm Nguyệt."

Cái tên đao kĩ nghệ cũng hoa lệ phết, Trần Quốc Hưng sau đó tiếp tục tu luyện đao pháp, đến khi trời tối mịt mới trở về tắm rửa rồi xếp bằng tu luyện.

Mấy ngày hôm nay Vũ Liên vẫn không dám mò tới làm Trần Quốc Hưng có nhiều thời gian cho bản thân, nửa đêm còn đang tu luyện thì tiếng mở cửa truyền ra, Trần Quốc Hưng mở mắt thì thấy Vũ Liên đang rón rén đi vào, hắn thì khoé miệng khẽ giật giật, còn vừa cảm thán vậy mà Vũ Liên lại mò đến.

" Vũ Liên nửa đêm nửa hôm mò vào phòng nam nhân, cô không thấy có vấn đề sao?"

Vũ Liên nghe vậy cũng không có sợ, ngược lại nói còn nhếch miệng cười.

" Ta đã nói chuyện với mẫu thân, ngươi đã làm như vậy với ta thì phải chịu trách nhiệm."

Trần Quốc Hưng sửng sốt, vẻ mặt khó coi bộ dạng lạnh nhạt nói.

" Ta giúp cô, mà cô lại như vậy ta không giúp nữa."

Trần Quốc Hưng nói xong tiếp tục nhắm mắt tu luyện, Vũ Liên cũng không có làm gì mà ngồi im nhìn Trần Quốc Hưng, hân thì mặc kệ cho đến sáng hôm sau, Vũ Liên mới hậm hực rời đi.

Trần Quốc Hưng cười nhạt rồi đứng dậy đi ra ngoài, hắn cũng cần phải ghé thăm Tiên Y Nam Việt, đến cửa hàng thấy khách khứa cũng đã dần ít đi Trần Quốc Hưng cũng không có nhiều bất ngờ, hắn cũng đoán được phần nào, bất kể thứ gì rầm rộ rồi cũng dần dần rơi vào trạng thái bão hoà, nếu không biết cách phát triển duy trì thì việc biến mất chỉ là chuyện của thời gian.

Trần Quốc Hưng lượn một vòng rồi trở về căn nhà gỗ thì sửng sốt, một thiếu niên đang đứng ở cửa đợi hắn, vừa thấy Trần Quốc Hưng thiếu niên chắp tay.

" Sư huynh."

Trần Quốc Hưng gật đầu không nói, thiếu niên liền tiếp tục lên tiếng.

" Làm phiền sư huynh, ta nhận lệnh của Phong Chủ Luyện Khí Phòng đến đây mời sư huynh đến Khí Phong làm khách."

Trần Quốc Hưng hơi nhăn mày, Khí Phong sao? hắn không quen biết người ta lại mời hắn đến chơi, không có việc ẩn phía sau là chuyện không thể, nhưng hẳn là việc không xấu nên Trần Quốc Hưng gật đầu.

" Sư huynh mời."