Trần Quốc Hưng lấy ra một đống linh khí bắt đầu luyện hóa, dù sao cũng là công khai đánh nhau rất nhiều người xem, hắn cũng không thể làm quá được, sức mạnh thân thể vẫn là con át chủ bài lớn nhất, không thể để người khác phát hiện được, sau khi chui khỏi cái quan tài thân thể của hắn cũng đã đột phá tới Linh Thể Sơ rồi, chuyện này cũng có chút ngoài ý muốn, Trần Quốc Hưng không biết hắn đã hấp thu hết sạch sinh mệnh chi thủy ở bên trong quan tài chuyện đột phá thân thể là chuyện đương nhiên, sinh mệnh chi thủy ẩn chứa sinh mệnh lực còn cao cấp hơn sinh mệnh thủy mà hắn lấy được, nếu một giọt truyền ra bên ngoài, tu chân giới chắc chắn dẫn tới tranh đoạt kịch liệt.
Ngồi ngồi ngơ ngác một chút hắn liền lấy ra một lọ nhỏ có năm mươi giọt Sinh Mệnh Thủy đưa cho muội muội tiện nghi của mình, hắn thật sự nhận thức người muội muội này, làm một người ca ca không thể nào keo kiệt được, thân thể của Tống Như Ngọc có chút yếu đuối với số lượng Sinh Mệnh Thủy này cộng thêm một số dược liệu khác liền có thể tạo ra dược tề dùng để tẩm bổ cơ thể, nhìn qua cũng biết Tống Như Ngọc này cũng được dùng dược liệu tốt tẩm bổ thân thể, nhưng mà vẫn yếu như vậy Trần Quốc Hưng cũng chỉ biết cảm thán ông trời trêu ngươi mà thôi.
“ Đây là Sinh Mệnh Thủy, lát nữa ta phối ít dược tề cho muội tắm, lát nữa đổ vài giọt vào trong dược tề là được.”
Tống Như Ngọc vẻ mặt (^0^) trong lòng thì khiếp sợ, Sinh Mệnh Thủy lại có một lọ lớn như vậy, đến ngay cả phụ thân của Tống Như Ngọc cũng không lấy ra nổi, vậy mà người ca ca tiện nghi này lấy ra không chớp mắt, Tống Như Ngọc hạnh phúc trong lòng vì bản thân túm được một người ca ca vừa giàu có vừa tốt bụng, hai mắt liền nhìn về phía Trần Quốc Hưng đỏ lên.
“ Ca ca, muội...”
Trần Quốc Hưng xoa xoa đầu Tống Như Ngọc nghiêm túc nói.
“ Ta thật sự coi muội là một người muội muội, mới lo lắng vấn đề thân thể của muội, đừng có hố vị ca ca này nhá, ta không có chạy nổi khi bị người ta truy sát vì đâu.”
Tống Như Ngọc gật đầu như bổ củi, trong lòng thì ấm áp không thôi, ngoài phụ thân cùng Tô lão ra, đây là người đầu tiên Tống Như Ngọc cảm giác được che trở.
Trần Quốc Hưng cười cười lấy ra vài loại dược liệu tốt bắt đầu phối một dược phương trong truyền thừa, tuy là còn thiếu vài dược liệu hoặc cái tên có chút đặc biệt nhưng Trần Quốc Hưng vẫn là thay bằng loại dược liệu có dược tính tương tự.
Tống Như Ngọc khóe miệng thì giật giật khi thấy Trần Quốc Hưng lấy ra cả linh thảo tứ phẩm, ngay cả ngũ phẩm cũng có vài cây, tâm tư liền không biết đã bay đi đâu.
“ Xong rồi, muội muội mau tắm đi không dược tính mà bay hết ta không còn nguyên liệu đâu.”
Tống Như Ngọc nhìn thùng nước đen sì bốc ra dược tính mạnh mẽ không khỏi cau mày, làm mặt quỷ nhìn Trần Quốc Hưng nói.
“ Ca ca, không có định nhìn lén ta tắm đó chứ?”
Trần Quốc Hưng xít chút nữa lăn ra đất vì tụt huyết áp, có cởi ra cho hắn nhìn hắn còn chưa chắc đã nhìn lại dám nói hắn đi rình trộm, hình tượng của hắn như vậy sao, nhìn kiểu gì hắn cũng thấy bộ dạng hiện tại là rất thật thà cơ mà.
“ Lắm trò.”
Trần Quốc Hưng phủi tay đi ra bên ngoài, Tống Như Ngọc mới mỉm cười nhỏ cả nửa bình Sinh Mệnh Thủy rồi cởi bỏ y phục nhảy vào thùng nước.
Ngồi ở bên ngoài Trần Quốc Hưng tiếp tục công việc luyện hóa linh khí, cùng chuẩn bị đan dược, phù chú, một số vật linh tinh bỏ vào trong một cái túi trữ vật, đánh nhau giữa ban ngày cũng phải dùng một số đồ phù hợp với tu vi, không thể lôi ra Pháp Khí với mấy cái phù chú trâu bò được, như vậy hắn chẳng mấy mà trở thành con mồi trong mắt nhiều người, như vậy cũng không hay ho gì.
Ba ngày sau.
Tống Như Ngọc lắc lắc tay Trần Quốc Hưng nói.
“ Ca ca huynh thật tốt, ta cảm thấy thân thể mình khỏe chưa từng có, so với trước đây là một trời một vực.”
Trần Quốc Hưng nhăn mặt nói.
“ Muội chú ý sức lực, tay ta sắp bị muội lắc đến rụng luôn rồi nhẹ thôi.”
“ Hi muội chưa quen mà.”
Hai người một đường bay tới Nội Môn Đường, sảnh lớn lúc này đã chật kín người, đếm sơ sơ cũng phải hơn bốn nghìn người.
Số lượng Kim Đan như vậy cũng là đông rồi, tất cả bắt đầu tiến hành đăng kí với chấp sự nội môn, sau đó mỗi người được đưa cho một cái thẻ nhỏ bên trên ghi số.
“ Muội là 4765 còn huynh?”
Tống Như Ngọc khoe số trên tấm thẻ của mình, Trần Quốc Hưng nhìn số thứ tự của mình liền thở dài.
“ Là bốn năm không tắm.”
Tống Như Ngọc???
“ Là 4508.”
Thi đấu nội môn không giống ở ngoại môn mà là chia ra bốn bảng đấu, lần lượt là Nhất Long, Nhị Phượng, Tam Lân, Tứ Quy, tính từ số đầu tiên mà phân chia Trần Quốc Hưng cùng Tống Như Ngọc đều thuộc bảng đấu Tứ Quy, ở phía sau Nội Môn Đường là bốn cái lôi đài to lớn, cùng hàng loạt ghế ngồi cùng chỗ chống, nội môn để tử được xem như là tương lai của tông môn vì thế bất cứ tông môn nào cũng rất coi trọng nội môn để tử, mỗi lần so tài các bậc tông chủ, trưởng lão đều xuất hiện.
Lúc này trên đài cao nhất có hơn chục đạo thân ảnh đang ngồi, chính giữa là một nam tử mặt chữ Điền với một bộ râu đen dài, bên ngoài khoác một bộ xiêm y màu xám, khí thế cả người như hồng thủy, đây chính là trưởng giáo đương nhiệm Tống Thành Sơn.
“ Tống trưởng giáo, ngươi nhìn kìa là Tống nha đầu.”
Một trưởng lão bên cạnh râu tóc bạc trắng cười cười, Tống Thành Sơn liếc nhìn qua chỗ con gái đang cùng một tên nam tử vui vẻ vừa đi vừa cười nói sắc mặt không được tốt cho lắm.
“ Nha đầu này bị ta nuông chiều thành ra mới không biết điều như vậy, nói cái gì mà không muốn ta bao bọc lại chạy ra nội môn tự mình lăn lộn, thật là...hazzz.”
Tống Thành Sơn than thở, mấy trưởng lão khác cũng cười theo, một nữ trưởng lão với dung mạo xinh đẹp liền cười đùa.
“ Tống trưởng giáo, xem ra trưởng giáo sắp có hiền tế đến nơi rồi.”
Các trưởng lão khác cũng cười nói phụ họa, khuôn mặt của Tống Thành Sơn thì càng ngày càng đen, con gái bảo bối tình tứ với một nam nhân khác, người làm phụ thân nói không khó chịu thì không phải, ai muốn con gái mình một ngày liền rời xa phụ mẫu đâu cơ chứ, Tống Thành Sơn khẽ ho một tiếng những người khác biết ý liền im lặng.
“ Tô lão người xem.”
Tống Thành Sơn nói, lập tức bên cạnh Tống Thành Sơn xuất hiện một lão già gầy gò với bộ dạng ti tiện.
“ Thái thượng trưởng lão.”
Những trưởng lão khác liền vội đứng dậy cung kính với lão già gầy gò.
“ Haha, không có tình cảm gì hết, chỉ là tiểu tử kia cùng nha đầu Tống Như Ngọc nhận nhau là huynh muội mà thôi, tên tiểu tử kia còn rất thú vị ta cũng hưởng được một ít lợi lộc từ chỗ hắn, cho các ngươi một ít.”
Lão già lấy hai gói bim bim rồi đắn đo mãi liền thu lại một gói, các trưởng lão khác cùng Tống Thành Sơn hiếu kì, thứ gì làm Tô lão lấy ra rồi lại thu lại như vậy, điệu bộ còn có chút không nỡ, bóc gói bim bim vị khoai tây ra Tô lão lấy ra vài cái nhét vào mồm nhai nhồm nhàm rồi mới nói.
“ Tới đây, mỗi người một ít.”
Thế là hơn chục người quây tròn lấy lão già, mỗi người một tay lần lượt thò vào nhúp một miếng bim bim rồi ăn.
“ Cái tên này nhúp ít thôi để lại cho lão tử với.”
Tống Thành Sơn nhúp một nắm to liền bị lão già trợn mắt nhìn tới liền xấu hổ bỏ lại vài miếng bim bim, không ít tiếng khen ngợi cùng tiếng nhai rôm rốp vang lên, nếu để Trần Quốc Hưng biết được vì một gói bim bim mà hơn chục cường giả chụm đầu vào chia nhau, hắn sẽ chết vì cười mất.
“ Đây mới là chí bảo.”
Lão già lấy ra một lon Côca liếc ánh mắt đầy thâm thúy nhìn những gương mặt đang dõi ánh mắt hau háu nhìn tới, cười cười rồi nhìn nữ trưởng lão lúc nãy trêu chọc tông chủ.
“ Mị nha đầu, mau mau làm cho ta ít hàn băng coi.”
Vị nữ trưởng lão vội vàng ngưng tụ một mấy viên hàn băng, lão già lấy liền ướp lạnh lon Côca, sau đó khẽ hắng giọng.
“ Mỗi người tự lấy ra một cái chén nhỏ.”
Hơn chục trưởng lão liền lấy ra những cái chén ngọc nhỏ đủ loại màu sắc, lão giả liền bật nắp lon Côca cẩn thận rót cho mỗi người một chén nhỏ, đến phiên Tống Thành Sơn lão giả trợn trắng mắt nhìn cái chén miệng thì nhỏ mà đít thì trương to lên.
“ Khốn kiếp cái tên tiểu tử này, có tin lão tử nhổ sạch lông của ngươi không?”
Tống Thành Sơn ho khù khụ thành thật lấy ra một cái chén ngọc tương đồng mới đám người còn lại.
“ Uống đi.”
Lão già nói xong liền ngửa cổ tu nửa lon Côca trong tay, các trưởng lão khác liền ngửa cổ uống sạch chén nước màu nâu đen mà lão già gầy gò rót cho.
“ Tô lão, phần ta một ít.”
Tống Thành Sơn uống xong liền chạy tới kéo tay lão già đang ngửa cổ tu lon Côca với bộ dạng thèm muốn.
“ Ợ.”
Lão già ợ một cái rồi đá văng Tống Thành Sơn đi, biểu hiện ti tiện nói.
“ Muốn thêm thì chạy tới chỗ tiểu tử kia mà đòi, hắn là Ca ca của Tống nha đầu, xem như cũng là một nửa hậu bối trong nhà, nhớ đòi được phải biết hiếu kính trưởng bối như ta biết chưa.”
Nói xong liền rời đi, Trần Quốc Hưng lúc này tự nhiên thấy lạnh gáy, có chút không thoải mái hắn liền nghi ngờ nhìn xung quanh, ánh mắt nhìn tới phía đài cao sống lưng liền lạnh toát, nhìn những khuôn mặt đang dùng ánh mắt như một tên ác bá nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp nhìn mình của hơn chục người trên đài cao, Trần Quốc Hưng chân có chút đánh lô tô vào nhau.
“ CMN ta không phải thiếu nữ xinh đẹp, mấy người các người nhìn gì kinh thế.”
Trần Quốc Hưng giả bộ không phát hiện điểm bất thường liền cùng Tống Như Ngọc đi tới lôi đài phía Nam.
“ Tên tiểu tử này nhìn thế nào cũng thấy vừa mắt.”
Mấy trưởng lão cười ti tiện nói chuyện với nhau, Tống Thành Sơn bộ dạng thở dài một cái.
“ Tiểu nữ nhận một người Ca ca ta làm phụ thân cũng phải có chút mặt mũi, cũng nên thu hắn vào chủ phong hảo hảo bồi dưỡng.”
Mấy trưởng lão khác nhao nhao cùng nhau công kích Tống Thành Sơn, trong lòng liền khinh bỉ, đây là rõ ràng tính chiếm đoạt ăn một mình, những trưởng lão khác không có cho Tống Thành Sơn một chút mặt mũi nào, liền cùng nhau tranh đoạt cãi vã, Trần Quốc Hưng không biết rằng chỉ vì một gói bim bim cùng một lon Côca, hắn đã trở thành một tên đệ tử được các chủ phong trưởng lão tranh nhau đến sứt đầu mẻ chán.