Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Thiên Địa Sát Thần)

Chương 32: Tạo Mối Quan Hệ




Đến chiều tối hắn mới mò về đến nhà, thấy mẹ hắn đang lúi húi làm gì ở góc vườn hắn liền lên tiếng.

" Mẹ ơi, con về rồi."

Mẹ hắn liền ngẩng lên rồi nói.

" Mày đi la cà đâu mà bây giờ mới mò về."

Hắn ấm ức mà nói.

" Con của mẹ bị người ta đấm đó."

Mẹ hắn nghe vậy liền quay qua nhìn hắn một lúc khắp người rồi mới nói một câu làm hắn tí ngã ngửa.

" Thế con nhà người ta có sao không??? "

Hắn bĩu môi mà nói.

" Mẹ không hỏi han con của mẹ, mà lại đi hỏi bọn kia làm gì."

Mẹ hắn bật cười mà nói.

" Mày thành tinh rồi, tao lo cho bọn kia bị mày ăn thịt mất."

Hắn chán chả buồn nói nữa mà sách cặp đi vào trong nhà, mẹ hắn nói với theo.

" Tắm rửa đi, lát nữa qua chỗ bác Hùng hái mơ."

Hắn vứt cái cặp nhỏ lên giường,thân thể cũng từ từ đổ xuống cái giường êm ái, mà lăn ra ngủ thiếp đi...

Bất giác hắn cảm giác từ mông mình chuyền tới cảm giác nóng rát, giật mình tá hoả vùng dậy đưa tay vỗ vỗ lên mông, miệng kêu gào thảm thiết.

" Ai??? Là kẻ nào dám đốt mông thiếu gia ta."

Mẹ hắn đang cầm một chiếc dép nhựa tổ ong trên tay, mà nhìn hắn đang ôm mông nhảy nhót mà nói.

"Tao bảo mày đi tắm, mà mày lại nằm ườn ra muốn ăn roi à."

Hắn xoa mông mà cười hề hề, sau đó ba chân bốn cẳng chạy đi lấy quần áo rồi phi ra ngoài lần nước suối mà tắm...

Ngồi đằng sau chiếc xe đạp hắn đưa mắt nhìn khắp nơi trong bóng tối, hắn giật giật áo mẹ mà hỏi.

" Mẹ ơi, liệu có con ma nào nó nhảy ra bắt con ăn thịt không nhỉ!!!"



Mẹ hắn đang gia sức đạp chiếc xe lên dốc trên tay cầm một chiếc đèn pin để soi đường, nghe hắn hỏi bà bực mình mà nói.

" Mày đi mà hỏi nó!!!"

Hắn á khẩu không biết nói gì nữa, qua một lúc hắn lại nói.

" Mẹ gọi nó ra đây con hỏi thử xem."

Mẹ hắn lập tức quay lại táng cho hắn một cái vào đầu mà nói.

" Mày lắm chuyện."

Hắn ôm đầu xoa xoa thầm nghĩ " mẹ con với nhau sao mẹ lại bạo lực thế chứ, số mình thật khổ mà."

Đi đến phòng bác Hùng hắn với mẹ liền đi vào, hắn há mồm gọi to.

" Bác Hùng ơi, có khách quý tới tới chơi."

Bác Hùng liền mở cửa phòng thấy mẹ con hắn, bác Hùng cười mà nói.

" Thằng Hưng mày càng ngày càng giống quỷ ấy."

Hắn xạm mặt lại khi nghe lời khen của bác Hùng, hắn xoa xoa tay vào nhau mà hỏi.

" Hihi...bác có gì ăn không?? "

Bác Hùng đưa tay mà xoa xoa đầu hắn nói.

" Răng đã sún hết rồi mà còn giám ăn kẹo."

Hắn lập tức phản bác mãnh liệt, nhe hàm răng trắng tinh của mình ra mà nói.

" Răng cháu có sún đâu!!!"

Sau đó hắn chạy vào trong phòng bác Hùng mà bóc hộp bánh bác để trên bàn ra mà ăn, ngồi ăn bánh nghe người lớn nói chuyện hắn có chút nhàm chán nên xin phép chạy ra ngoài đi chơi mẹ hắn liền nói.

" Cấm chạy lung tung lát nữa còn về."

Hắn vâng dạ sau đó chạy mất hút ra ngoài lượn lờ , ánh mắt cũng láo liên nhìn khắp nơi xem có gì có thể lấy thì đúc túi ( chộm cắp ) đang đi đột nhiên hắn thấy một ông chú tầm hơn 40 tuổi đang ngồi hút thuốc lá trầm tư suy nghĩ, hắn liền tò mò mở thiên nhãn ra quan sát về cấp bậc quan khí của người kia, vừa nhìn hắn cũng hơi giật mình quan khí người kia vậy mà đã sắp chuyển hết thành màu đỏ nhạt, hắn đoán người kia có lẽ sắp tới sẽ được thăng chức.

Nhưng quan khí cũng có vài tia có màu đen xám, hắn không biết đó là có ý nghĩa gì chỉ dám đoán người kia sẽ gặp trở ngại gì đó, bất giác hắn trầm tư rồi trong đầu loé lên ba chữ " Quan hệ rộng" đúng hắn phải tạo nên các mỗi quan hệ rộng rãi khắp nơi, sau này hắn có khi lại cần họ giúp đỡ, chỉ kà việc thuận nước đẩy thuyền hắn ngu gì không làm...



Chạy lại ngồi xuống bên cạnh chú kia mà cất giọng nói.

" Cháu chào bác."

Người đàn ông kia hơi ngạc nhiên khi có một đứa trẻ lại ngồi xuống bên cạnh mình mà dùng đôi mắt to tròn nhìn mình, khẽ dụi tắt điếu thuốc lá trên tay, người đàn ông mới nói.

" Cháu là con cái nhà ai, sau tối rồi mà lại chạy ra đây??"

Hắn liền cười đáp.

" Cháu tới chơi với bác Hùng ạ."

Người đàn ông liền nói.

" à vậy sao không ở đó chơi lại chạy ra ngoài này."

Hắn cười mà không nói, sau đó hắn mới đưa tay chỉ về phía cây mơ to trước mặt nói.

" Bác đang suy nghĩ về việc sắp chuyển cây mơ này đi chỗ khác phải không ạ??"

Người đàn ông kia ngẩn ra, một lúc mới dùng ánh mắt kì lạ mà nhìn hắn, hắn nở một nụ cười mà nói tiếp.

" Nếu đã có người giúp chuyển cây mơ tới chỗ khác, nhưng vẫn đề là bản thân cây mơ phải khoẻ mạnh để thích nghi với môi trường mới được ạ."

Nghe hắn nói, người đàn ông kia nhăn mày lại, trầm tư rồi sau đó dùng đôi mắt đen mà nhìn hắn chằm chằm, hắn chỉ mỉm cười nhạt mà không hề có chút tránh né nào.

Người đàn ông sau một lúc liền lên tiếng hỏi han hắn với giọng điệu khiêm tốn.

" Vậy theo cháu phải làm sao để làm cho cây mơ đó sống tốt sau khi bác chuyển nó đi."

Hắn nghe vậy cũng âm thầm tán thưởng người này, không quản thân phận mà lại hạ mình nói chuyện với một đứa trẻ một cách tử tế.

" Cái cây nào cũng có rễ thối nát, bác cần chặt sạch chúng trước khi đem đi chỗ khác trồng, nếu còn rễ thối cây mơ sẽ không thể phát triển, còn có khả năng sẽ..."

Nói tới đó hắn nở một nụ cười thần bí, rồi đứng dậy mà nói.

" Dạ muộn rồi cháu về nhà đây ạ."

Người đàn ông kia đang chìm trong suy nghĩ miên man không để ý tới thân ảnh của hắn đã biến mất, qua một lúc lâu mới giật mình tỉnh lại đưa mắt nhìn xung quanh miệng lẩm bẩm.

" Một đứa trẻ không phải người thường. "

Sau đó cũng mang vẻ mặt vội vàng mà đi ngay ra bên ngoài......