Trần Quốc Hưng cắn chặt răng, cái mớ tóc siết chặt lấy thân thể làm hắn không thể cựa quậy, sức lực trong cơ thể lúc này như bị bòn rút hết vậy, Bách Độc Thảo quả nhiên không phải loại độc thảo bình thường, cho dù là tu sĩ có nguyên lực hộ thể đi chăng nữa, nếu hít phải hương của Bách Độc Thảo thì cũng sẽ nhanh chóng trúng độc.
“ Khỉ thật, Địa Chi Tiên Thể của mình không kém đến vậy chứ?”
Bị tóc quấn chặt hắn không cảm nhận được đau đớn, chỉ có các cơ thịt đều mỏi giã rời, cảm giác cả người vô lực, Trần Quốc Hưng vận dương lực rồi cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm tinh huyết bắn về phía người nữ tử mặt trắng.
“ Aaa...”
Ngụm tinh huyết bay vào một đoàn đáng trúng mặt nữ tử mặt trắng như ma, máu huyết của Trần Quốc Hưng tựa như axit vậy, mặt nữ tử nhanh chóng bị ăn mòn khói trắng bốc lên nghi ngút, nữ tử gào thét, những mở tóc loạn xạ rồi bung ra, Trần Quốc Hưng rơi xuống đất, cái mặt đẹp trai thân mật tiếp xúc với nền đất.
“ Bịch...hự...”
Trần Quốc Hưng trong lòng chửi ầm ầm một trận, cái tư thế rơi xuống này cũng quá mất mặt đi, đám người Ngô Hạ chắc chắc là cười không ngậm được mồm rồi. Đám người Ngô Hạ đúng là đang cười, nhưng là một nụ cười méo xệch.
“ Tiêu huynh, tính mạng của ta nhờ cả vào huynh đấy, còn sống trở ra được bên ngoài, ta nguyện làm một tiểu đệ của huynh, nguyện lao vào núi đao biển lửa vì huynh.”
Ngô Hạ khó khăn gào lên một tiếng rồi nằm rũ rượi trên mặt đất, Trần Quốc Hưng cố bò dậy, vẻ mặt nhăn hơn khỉ.
“ Ngô Hạ vậy ngươi tới đây vì sư huynh ta liều mạng với con quỷ cái trước mặt cái, ta sợ chết rồi.”
Mặt của nử tử lúc này đã lở lóe da thịt, làm lộ ra cả xương trắng bên trong, một con mắt rơi lủng lẳng xuống má, con mắt đen còn lại trợn lên nhìn về phía Trần Quốc Hưng há cái miệng đầy răng nhọn gào thét, Trần Quốc Hưng nuốt nước bọt, cái hình dạng này đúng là của một con quỷ cái trong truyện ma Quàng A Tũn mà hắn kiếp trước hay nghe rồi.
Trần Quốc Hưng lúc này thật sự chẳng biết phải làm gì, sức lực của hắn hiện tại ngay cả đứng chân cũng run rẩy hơn cả đại chiến mười hai trận với vợ, còn dùng sức để đánh trả thì là chuyện khó khăn lúc này, pháp thuật, nguyên lực đều không thể sử dụng, dương lực cũng tiêu hao trong đòn công kích tinh huyết vừa rồi, bây giờ mà phun nữa chưa nói tới chuyện dương lực, chỉ riêng chuyện mất máu cũng lấy nửa cái mạng già của hắn rồi.
“ Vèo.”
Tóc đen của con quỷ cái xõa ra rồi lao tới chỗ Trần Quốc Hưng, hắn cố nâng Âm Dương Đao lên đánh trả.
“ Keng.”
Trần Quốc Hưng còn chưa kịp vung đao, hắn đã bị tóc đen đâm trúng ngực văng ra sau, đập lên một vách tường gỗ của tòa kiến trúc phía sau, Âm Dương Đao rơi khỏi tay rơi trên mặt đất.
“ Phì...phì...”
Trần Quốc Hưng thở như trâu cày ruộng, trước ngực áo rách tới tả nhưng không có lấy một vết xước nhỏ trên da thịt, Trần Quốc Hưng cố gắng bò dậy khỏi đống đổ vỡ, khóe miệng giật giật, không ngờ lại bị đánh như con thế này, hắn khẽ thở dài đi ra bên ngoài, nử tử mặt trắng đứng trên đất, tóc bay loạn xạ trên không như những đầu rắn độc.
“ Mẹ mày.”
Trần Quốc Hưng nghiến răng chửi một tiếng, rồi chạy lao tới phía nữ tử mặt trắng.
“ Bịch.”
Một âm thang khô khốc vang lên, Trần Quốc Hưng mặt đã tái nhợt lúc này còn xanh hơn cả tàu lá chuối, hắn dẫm trượt lên một viên đá nhỏ liền mất thăng bằng ngã cắm mặt xuống đất một lần nữa, trong lòng Trần Quốc Hưng thật sự đã có ý định tự sát, bách nhục xuyên tim.
“ Ọc ọc.”
Trần Quốc Hưng bị đám tóc đen nhanh chóng quẫn lấy, cổ hắn cũng bị xiết chặt, hắn há miệng thở dốc, thân thể hắn cứng thật đấy nhưng bây giờ mà bị người ta bóp cổ không thở nổi được cũng chết nhe răng.
“ Ca ca.”
Tống Như Ngọc gượng gạo đứng dậy, thân vể siêu vẹo chạy từng bước chậm chạm về bên này, trong tay nắm chặt thanh kiếm cực phẩm linh khí mà Trần Quốc Hưng tặng.
“ Vèo...xoẹt...”
Một nhúm tóc nhanh chóng lao đến đâm xuyên ngực Tống Như Ngọc, máu tươi chảy ra, Tống Như Ngọc cúi đầu nhìn những sợi tóc đen quẫn lấy nhau đâm xuyên qua ngực mình, ánh mắt dần dần mơ hồ, đôi mắt mờ đục hướng về phía Trần Quốc Hưng thều thào.
“ Ca ca...muội...muội...không...giúp...cho...huynh...được.”
“ Không.”
Trần Quốc Hưng giãy giụa điên cuồng hét lên, mắt hắn đỏ lên nước mắt không tự chủ được tự động chảy ra, hắn lúc này cảm giác bất lực lan tỏa toàn thân, những hình ảnh tiểu muội muội được hắn xoa đầu vẻ mặt như một con cún, rồi những lần Tống Như Ngọc làm nũng đòi bim bim cùng nước ngọt, lần đầu tiên hắn đá bay tiểu muội muội này, không phải máu mủ tình thâm nhưng tiểu muội muội này trong lòng hắn đã nhận rồi, tình cảm giành cho Tống Như Ngọc không kém hơn tình thân ruột thịt.
Cường đại để làm gì? Để bản thân không bị những kẻ khác bắt nạn, để người thân của ngươi an toàn, ngươi mạnh mới có thể bảo vệ họ, nhưng hắn lúc này đứng trước cảnh tượng tiểu muội muội bị thương nặng không thể làm gì ngoài giãu giụa vô ích cùng gào khóc, cảm giác bản thân bất lực, hắn muốn mạnh hơn, muốn mạnh hơn tất cả, một suy nghĩ điên cuồng về sức mạnh tràn ngập tâm trí của Trần Quốc Hưng lúc này, bất cứ dùng cách gì để mạnh hơn hắn cũng sẽ dùng, giết người đoạt bảo, lô đỉnh...
“ Aaaa...”
Tóc của Trần Quốc Hưng từ màu đen từ từ nhuộm đỏ, mắt hắn cũng tràn ngập tơ máu, trong người Trần Quốc Hưng máu huyết sôi sục, từ trong tâm cảnh của Trần Quốc Hưng, một khe nứt nhỏ mờ mờ từ từ nứt lớn, từ trong đó một loại khí đen từ từ chui ra lan đi khắp cơ thể, Tử Y lúc này xuất hiện ở nơi này vẻ mặt lạnh nhạt, ánh mắt không chút gợn sóng nhìn những khí đen từ khe nứt tâm cảnh đang lan ra.
“ Hạt giống ma chủng của cái tên Đại Ma Đầu kia kích phát rồi.”
Lần Cơ Như Uyên độ kiếp thành công dẫn phát tới tiên lộ, nhưng lại bị một con mắt ngăn cản, sau đó là cuộc gặp gỡ giữa ba siêu cường giả, mà hai người Trần Quốc Hưng, Cơ Như Uyển đều đã bị đánh ngất không biết chuyện gì đã sảy ra, ma chủng được Đại Ma Đầu Thiên Ma cấy vào trong đạo tâm của Trần Quốc Hưng, lúc này tâm trí của Trần Quốc Hưng bị đả kích, khao khát sức mạnh đã làm ma chủng thức tỉnh.
Trần Quốc Hưng lúc này chỉ có một ý niệm, giết chết nữ tử mặt trắng, hắn gào lớn thân thể vung một cái mớ tóc quẫn quanh người chia năm xẻ bảy bị cứt đứt, thân thể Trần Quốc Hưng từ từ bay lơ lửng lên trên không trung, cả người bao phủ bởi một làn khí đen.
Hai người Nam Tư Uyển, Ngô Hạ vẻ mặt lúc này đã biến đổi trở nên hết sức kinh hãi.
“ Đây đây?”
“ Ma Khí.”
Nam Tư Uyển lẩm bẩm, Ma Đạo tu luyện đủ loại công pháp nhưng chủ yếu vẫn tu luyện thông qua linh khí thiên địa, chuyển hóa thành linh lực, linh nguyên, nguyên lực...nhưng có thêm một loại khác đó chính là Ma Khí.
Ma khí thiên sinh đã có hoặc đạt được chí bảo có ma khí dùng để tu luyện rồi sinh ra ma khí, ở Nam Châu nơi tồn tại nhiều ma khí nhất chỉ có Ma Nhân Yêu địa bàn, nơi đó cách chỗ này không biết bao nhiêu, ngay cả Luyện Thần Kỳ cũng phải mất một tháng thời gian bay hết tốc lực mới có thể đến địa bàn tiếp giáp với Ma Nhân Yêu địa phận, cảm giác khí tức trên người Trần Quốc Hưng phát ra, hai người Nam Tư Uyển cùng Ngô Hạ đều thấy giống với những miêu tả được ghi lại trong điển tịch tông môn của Cửu Đầu Giáo, Hóa Ma Lão Nhân người sáng lập nên Cửu Đầu Giáo chính là một thiên sinh cơ thể có ma khí tiên thiên, một đường tu luyện trải qua muôn vàn khó khăn vẫn đỉnh đại đạo, độ kiếp cửu cửu thiên kiếp phi thăng tiên giới, trước khi rời đi Hóa Ma Lão Nhân sáng lập nên Cửu Đầu Giáo truyền thừa lại đạo pháp rồi mới phi thăng, trong lịch sử của Cửu Đầu Giáo cũng chỉ có hai người có ma khí, một là Hóa Ma Lão Nhân, người thứ hai là Thủy Mộng Dao đã phi thăng thượng giới từ rất lâu trước đây.
"Bạn thích thể loại lĩnh chủ. Nhưng chán ngán với main hồ biến ra bá đạo binh chủng, chỉ tay cái là thần cấp kiến trúc....
Hãy đến với Hy Tuyệt Truyện 8: Thần Chiến
Nơi đây chỉ có làm mới có ăn. Cũng là một quyển chiến tranh nhiệt huyết nơi vạn tộc san sát. Văn minh như sao cùng nhau va chạm cùng nhau tỏa sáng.
Ngoài ra còn sẽ có chút ít sinh tồn, hài nước cùng chút xíu cơm tró. "