༺ Món Quà ༻
Gió càng lúc càng se lạnh khi tôi đi qua con đường được trang trí bằng những chiếc lá rơi đầy màu sắc.
Gần đây, ngày càng có nhiều học viên khoác khăn choàng ngoài đồng phục, trong đó có tôi.
Khi sự việc trên Đảo Elt sắp kết thúc, các cuộc thảo luận về quỷ đã trở nên phổ biến giữa các học viên.
—Có ai trong chúng ta có thể điều khiển được quỷ không? Có lẽ ai đó giống như một kẻ chủ mưu giấu mặt.
—Nó hơi phóng đại một chút...
—Vâng, hãy dừng lại với những thuyết âm mưu này đi.
—Nếu có một người như vậy, chẳng phải lượng mana của họ sẽ rất lớn sao?
—Có thể nào là Luce? Cô ấy có lượng mana hạng S đó.
—Không thể nào được. Nếu là cô ấy thì không thể nào lại bị lũ quỷ tấn công vào học kỳ trước được.
—Có lẽ đó cũng không phải là Phù Thuỷ Ánh Sao, vì cô ấy đã chiến đấu chống lại lũ quỷ.
—Vậy gần như chắc chắn lũ quỷ đang truy lùng một trong số chúng ta sao?
—Có lẽ vậy.
Đến bây giờ, hầu hết học viên tại Học viện Marchen đã nhận ra rằng nguyên nhân khiến quỷ thường xuyên xuất hiện rất có thể là một trong các học viên.
Nếu không, sẽ không có lời giải thích nào cho việc chúng án binh bất động trong khi học viên đang trong kỳ nghỉ.
Đó là một kết luận hợp lý.
Theo quan điểm của tôi, sự xuất hiện liên tục của lũ quỷ giống như việc ăn cơm bữa.
Nó đơn giản là luật lệ của thể loại Học viện.
Buổi tối tràn ngập không khí yên tĩnh.
Trong Rừng Josena, nằm gần lối vào Học viện, có một hồ nước chứa đầy mana.
Vào ban đêm, nó sẽ trở nên sôi động hơn.
Hiện tại tôi đang ngồi trên một gốc cây gần đó.
Vào ngày tôi đi bộ đến Orphin Hall, Kaya đã đưa cho tôi một tờ lời nhắn.
Không có gì bất thường ở cô ấy cả.
Bên trong, cô ấy đã viết rằng cô muốn gặp tôi 'ở đây', để cảm ơn tôi một cách đàng hoàng.
Ngoài tờ giấy ghi chú còn có một bức vẽ dễ thương về điểm đến, 'Hồ Norhan'.
Tôi không tìm kiếm bất kỳ hình thức đền đáp nào, nhưng tôi đã đồng ý gặp nhau vì chúng tôi có rất nhiều điều để nói.
Tôi đã quyết định hôm nay sẽ giải thích đầy đủ về bản thân mình với Kaya.
'Mình đến sớm quá nhỉ?'
Tôi vội vã đến đây ngay sau khi lớp học kết thúc, nhưng có lẽ tôi đã có thể dành thời gian.
Trong khi cầm máy đo mana, tôi liên tục luân chuyển mana qua tay, sử dụng thời gian rảnh rỗi để rèn luyện [Hiệu Quả Nguyên Tố] của mình.
Đột nhiên, một cơn gió thổi tới sau lưng tôi.
「Tạo Gió (Hệ Phong, ★1)」
Whoosh—
Tôi có thể cảm nhận được dòng mana cùng với Phong Ma Pháp.
Giật mình, tôi quay lại thì thấy một nữ sinh đang tiến lại từ xa.
Một nụ cười điềm tĩnh đi kèm với bím tóc đôi màu ngọc lục bảo và đôi mắt đỏ thẫm bí ẩn đó.
'Em ấy lại thay đổi nhân cách nữa rồi.'
Đó là Kaya Khát Máu.
[Kaya Astrean]
—————————
Lv: (140)
Chủng Tộc: Con Người
Hệ: Phong, Băng, Thảo, Huyết
Độ Nguy Hiểm: X
Tâm Trí: [Rất vui được gặp bạn.]
"Ngài đã ở đây rồi á. Xin lỗi vì đến muộn nhé, em nghĩ mình sẽ đến đây đủ nhanh."
"Không sao đâu, nhưng trên tay cậu là gì thế?"
Kaya đang cầm một vật dài được gói trong bọc, khiến rất khó để phân biệt nó là gì.
"Hehe, đó là bí mật."
[Kaya Astrean]
—————————
Tâm Trí: [Vui mừng khi thấy phản ứng của bạn với món quà của mình.]
Cô ấy đã đề cập đến việc muốn cảm ơn tôi nhiều hơn nên có vẻ như cô đã mang theo một món quà.
Gạt nó đi, tôi thản nhiên lên tiếng khẳng định trước khi chuyển sự chú ý sang hồ nước.
Kaya ngồi cạnh tôi trên gốc cây, nắm chặt món quà.
"Em đã làm chứng như ngài hướng dẫn với Uỷ ban Điều tra Sự thật. Không có gì bất thường xảy ra cả."
Vì cô đã trải qua điều tương tự như Ian nên cô dễ dàng bịa đặt tuyên bố của mình.
Cô mất cảnh giác và bị một con quỷ đánh bất tỉnh trước khi Lisetta chữa lành vết thương cho mình.
Đó là cách cô giải thích tình hình với Uỷ ban Điều tra Sự thật.
Nếu không có gì đáng kể xảy ra trong quá trình điều tra, Uỷ ban Điều tra Sự thật sẽ không có lý do gì để xem xét xa hơn lời khai của Kaya.
"Điều đó rất có ích đấy."
"Có chuyện gì xảy ra với ngài không? Ngài đã cứu em nên em chắc chắn họ cũng đã hỏi ngài vài câu."
"Điều đó không có gì quan trọng cả, đặc biệt là khi họ nghĩ tôi cũng là nạn nhân. Nhân tiện, cậu nhớ được bao nhiêu thế?"
Nheo mắt nhìn bầu trời, Kaya bắt đầu lục lọi ký ức của mình.
"Khi em bị con quỷ bắt đi... em nhớ máu trong cơ thể đang tăng tốc. Cơ thể em cảm thấy nóng rực... áp lực khiến em cảm thấy như thể động mạch của mình sắp vỡ tung."
Đưa một tay ra, Kaya nhìn vào mu bàn tay mình trước khi trả lời.
Mặt trời đã dần lặn.
"Sau đó, em bất tỉnh. Cảm giác như em đang chìm trong vũng máu sâu vậy...? Em không nhớ được điều gì khác ngoài điều đó."
Cô dường như đang nhớ lại cuộc chiến với tôi và sự thức tỉnh của bản thân với tư cách là một Loạn Huyết Phù Thuỷ và quỷ tộc. Những ký ức đó có thể đã bị mất khi cô trở lại làm người.
"Khi em tỉnh lại, em đã ở trên lưng ngài."
Tôi đã biết từ nguyên tác của «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen».
Cô ấy sẽ bất tỉnh ngay sau đó.
"Em... thật sự rất vui vì ngài Isaac đã đến cứu em."
Kaya mỉm cười rạng rỡ với tôi.
"Lần tiếp theo khi em tỉnh dậy, em đang nằm trên giường thì ngài Isaac vuốt ve má em một cách damdang. Nghĩ đến việc lợi dụng em như thế, ngài có ý định khá xấu xa luôn ó ~ "
"...Tôi không có ý định làm điều gì như thế nhé."
"Ý ngài 'như thế' là sao hửm? Em muốn ngài nói cụ thể hơn cơ."
Kaya nghiêng đầu tinh nghịch, nở một nụ cười lém lỉnh giống Dorothy. Tuy nhiên, nụ cười của cô còn có phần không phù hợp hơn một chút.
'Em ấy chắc chắn biết cách làm mình bối rối...'
Mình nên nhanh đánh trống lảng đi.
"Cậu biết là bản thân đã thay đổi rồi phải không?"
"Vâng... em có thể cảm nhận được điều đó khá thường xuyên, kể cả lúc này. Có lẽ là do em đang bị một con quỷ điều khiển phải không?"
Kaya nói rằng cô cảm thấy rất phấn khởi mỗi khi hoá thân thành Dark Kaya.
Cô sẽ cảm thấy tự tin một cách khó hiểu, và sẽ không còn chút dấu vết xấu hổ thường ngày nào.
Đầu cô cứ ong ong liên tục, như thể cô đang trải qua một giấc mơ chi tiết.
Sau đó, Kaya sẽ phớt lờ mọi logic hay ký ức, chỉ hành động theo cảm xúc của mình và trở thành một phiên bản khác của chính bản thân.
Kết quả là cô trở nên thành thật quá mức với cảm xúc của mình, bày tỏ tình cảm với tôi một cách không dè dặt.
"Chà, mọi chuyện không tệ đến thế đâu. Em có thể sử dụng ma thuật mới, và ngài Isaac bây giờ thậm chí còn ngầu hơn đối với em nữa."
Trong lúc đỏ mặt, Kaya nhìn tôi chăm chú. Ánh mắt của cô nặng trĩu và tràn đầy ham muốn thứ gì đó nên hướng tới người mình yêu.
Cố tránh ánh mắt của cô, tôi im lặng nhìn mặt hồ. Ánh sáng xanh lam lấp lánh rải rác trên mặt nước ngày càng sống động khi khu rừng trở nên tối hơn.
"Hôm nay tôi muốn giải thích một chuyện."
"Giải thích một chuyện...?"
Khi tôi nói nhẹ nhàng theo cách thông thường của mìn, Kaya dường như cảm thấy có gì đó không hợp lý. Tôi đã nói như thế từ trước rồi.
Tôi đã cố gắng tránh nói chuyện nhẹ nhàng với Kaya.
Chủ yếu là vì tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu danh tính thật sự của tôi bị tiết lộ.
Bằng cách giả vờ mạnh mẽ, hơn cả hành động như thể tôi mắc hội chứng Chuunibyou, tôi đã có ý định giữ khoảng cách với cô ấy.
Nhưng tôi khuông muốn thế nữa.
Tôi biết Kaya cảm thấy thế nào và con người thay thế của cô đang thể hiện tình cảm đó mà không hề do dự.
Nếu tôi tiếp tục hành động như thế này ngay cả khi biết cô cảm thấy như thế nào, điều đó sẽ giống như chà đạp lên cảm xúc của cô ấy.
Vì chúng tôi có cơ hội ở một mình nên tôi muốn thành thật với cô.
"Tôi đã hành động hơi ác ý với cậu, nhưng thành thật mà nói, điều đó khiến tôi khá khó chịu. Cậu cũng thấy lạ phải không?"
Tôi đang co rúm người trong lòng.
"...??"
Kaya có vẻ không hiểu tôi đang nói gì.
"Xin lỗi vì tôi đã đề phòng một chút. Từ giờ trở đi, tôi sẽ thoải mái hơn với cậu, vì vậy hãy hiểu cho tôi."
Sẽ ổn thôi nếu tôi nới lỏng mối quan hệ của cả hai.
Tôi chưa sẵn sàng để xoá bỏ quan niệm sai lầm của Kaya rằng tôi vẫn rất mạnh, vì điều đó sẽ phá huỷ mối quan hệ của cả hai. Dù sao thì tôi cũng không biết phải giải thích điều đó như thế nào.
"Tôi có một mục tiêu cần phải hoàn thành vào năm ba. Cho đến lúc đó, tôi không thể nghĩ đến điều gì khác được.
Ngay cả khi Dorothy, nhân vật tôi yêu thích, có tỏ tình thì tôi cũng không thể chấp nhận được tình cảm của cô ấy lúc này.
Quay lại khi tôi còn là sinh viên đang tập trung vào các kỳ thi của mình, vấn đề hẹn hò rõ ràng là kẻ thù của việc thi cử. Nó có sức mạnh lay động trái tim con người một cách dữ dội.
Đặc biệt, việc rèn luyện ma thuật đòi hỏi sự tập trung cao độ vì nó gắn chặt với lý thuyết. Ở đây, sự lãng mạn sẽ đặc biệt gây rối.
Vì vậy, tôi quyết định ngăn chặn và trì hoãn mọi diễn biến lãng mạn từ trước cho đến khi đánh bại được Tà Thần.
Bằng cách tiết lộ một phần nhỏ bí mật của mình, tôi đã lên kế hoạch nói rõ với Kaya rằng tôi sẽ không đáp lại tình cảm của cô ấy.
'Em đẹp đến nỗi nghiêng nước nghiêng thành, nhưng hoàn cảnh hiện tại lại cản bước anh đáp lại tình cảm của em.'
Đó là cách tôi lên kế hoạch xử lý tình huống này.
Tôi tiếp tục nói.
"Vì thế tôi hy vọng cậu sẽ hiểu—"
Đột nhiên Kaya đứng dậy.
Chu—!
"...!"
Tôi cảm thấy một cảm giác ẩm ướt trên má, cùng với âm thanh đáng yêu.
Nhớ lại những gì đã xảy ra trong kỳ nghỉ hè, tôi quay sang nhìn Kaya.
Cô đã tiến về phía tôi, nghiêng người về phía tôi với nụ cười thản nhiên.
Ngay cả ánh sáng xanh lam mê hoặc của hồ cũng không thể lu mờ được màu đỏ thẫm rực rỡ trong ánh mắt ấy.
"Em đã từng thắc mắc về điều này trước đây."
Trong khi ấn xuống vai tôi bằng cả hai tay, Kaya đặt đầu gối của cô vào giữa hai chân tôi.
Kaya nhìn chằm chằm vào tôi.
Không có lối thoát.
"Tại sao một người như ngài Isaac lại đến Học viện?"
Tôi có thể ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng nhưng rất quyến rũ, kèm theo cảm giác hơi thở ấm áp phà vào trán mình.
"Có lẽ là do lũ quỷ. Nhưng tại sao một người như ngài lại có 'mục tiêu'? Đó có phải là một mục tiêu quá tham vọng đến mức ngài không thể 'dành một chút thời gian để quan tâm đến người khác' không?"
Kaya cười khúc khích.
"Ngài Isaac, có lẽ nào một con quỷ mạnh mẽ sẽ xuất hiện vào năm ba của chúng ta phải không? Ngài đã lên kế hoạch từ lâu để đánh bại con quỷ đó nhỉ? Đó là lý do ngài vào Học viện... Hay một điều gì đó tương tự?"
Suy luận chính xác của Kaya khiến tôi dừng bước.
"...Cậu có trí tưởng tượng khá đấy."
Tôi bình tĩnh trả lời, đảm bảo không để lộ phản ứng dù là nhỏ nhất.
"Lý do là gì à? Nếu một con quỷ mạnh xuất hiện vào năm ba của chúng ta, tôi sẽ nói với người khác về điều đó rồi."
"Ngài biết sẽ không ai khác tin vào điều đó, và chỉ có ngài mới nhận ra. Khả năng của ngài vượt xa sự tưởng tượng của em."
Sự hồi sinh của Tà Thần.
Không hoàn toàn sai khi nói rằng chỉ có tôi biết.
Tuy nhiên, kiến thức của tôi chỉ giới hạn ở những gì được viết trong «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen».
Không đời nào một kẻ yếu đuối như tôi có thể nhận ra rằng Tà Thần sẽ hồi sinh.
Khi tôi cố gắng giải thích, Kaya cười khúc khích khi ngắt lời tôi.
"Điều ngài đang nói là ngài không có kế hoạch 'hẹn hò' cho đến khi hoàn thành 'mục tiêu' của mình nhỉ?"
Một cảm giác bất an chạy dọc sống lưng tôi.
Đó cũng là cảm giác mà tôi có mỗi khi Luce hành động đáng ngờ.
Tôi vội vàng đọc suy nghĩ hiện tại của Kaya bằng cách sử dụng [Thấu Hiểu Tâm Trí].
[Kaya Astrean]
—————————
Tâm Trí: [Cố gắng quyến rũ bạn không nương tay.]
'Hả...?'
Suy nghĩ của cô ấy rất khác so với những gì tôi mong đợi...?
Tôi đã đoán trước hành động của cô ấy như đang đóng phim, tôi hỏi 'Nếu cậu vẫn cảm thấy như vậy trong năm ba của chúng ta, liệu cậu có chấp nhận tình cảm của tôi không?'
Tôi thậm chí còn mong đợi cô ấy sẽ kêu lên một cách giận dữ và hỏi 'Ngài không có tình cảm với em á? Em muốn ngài thành thật hơn cơ, em ghét điều này...!' Hoặc một cái gì đó tương tự.
'Có phải mình vừa nới lỏng sự trói buộc của Kaya không...?'
Dù thế nài đi nữa, Isaac cũng không có khả năng hẹn hò với bất kỳ ai.
Vì vậy, cô có thể liên tục quyến rũ anh cho đến khi anh thích cô.
Cuối cùng, khi anh quyết định theo đuổi một mối quan hệ, cô sẽ biến anh thành của mình.
Đây có thể là cách Kaya đi đến kết luận hiện tại của mình.
"...Tôi hy vọng cậu không hiểu sai ý tôi."
"Đừng lo nhé. Em đã hiểu hoàn toàn rùi."
Sau khi Kaya cười khúc khích một mình, cô chộp lấy vật thể dài còn sót lại ở gốc cây.
"Ngài Isaac, ngài có biết cái này không?"
Kaya bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve vật được bọc trong khi nói.
"Trong Rừng Masop, bộ tộc Rompa có truyền thống đưa ra các lựa chọn khi tặng quà cho đồng bào của mình, cho phép họ chọn món quà mà họ thích. Dù là đá hay da động vật..."
Sau khi nhìn về phía tôi, Kaya mỉm cười rạng rỡ.
"Cảm ơn ngài vì đã cứu em. Nếu ngài Isaac không ở đó, có lẽ em đã không còn sống nữa. Hehe, em đã chuẩn bị hai món quà này, ngài hãy chọn một trong hai nhé."
Đó là một cây trượng bằng gỗ.
Viên đá quý đính ở đầu có sự pha trộn giữa màu lam đậm và màu hoàng hôn. Đó là một cảnh tượng đầy cảm hứng.
Kaya đưa vật đó cho tôi bằng cả hai tay.
"'Quyền trượng Zhonya' là một vũ khí ma thuật mà bọn em cất giữ trong kho bạc. Ngài không cần phải lo lắng về giá trị vì em đã sử dụng nó. Em mang nó theo vì em định sử dụng một cây trượng... nhưng em nghĩ nó hợp với ngài Isaac hơn nhiều."
Miệng tôi bắt đầu chảy nước miếng, nhưng tôi nhanh chóng kìm nén sự thôi thúc của mình.
Một vũ khí ma thuật khá hấp dẫn.
Một vũ khí ma thuật phù hợp sẽ cần một lượng gel đáng kể để mua, và Lưỡi Hái Băng Giá mà tôi hiện đang sở hữu thậm chí không thể sử dụng đúng cách... Vì vậy, một vũ khí ma thuật là hoàn hảo.
Chưa kể, đó là Quyền trượng Zhonya...! Tôi không thể nhớ đó là vũ khí cấp 2 hay cấp 3, nhưng nó chắc chắn là một Item quý hiếm xứng đáng được bảo vệ trong kho bạc của Gia tộc Astrean.
'Mình không có ý định nhận một món quà...'
Lúc này, suy nghĩ của tôi đã thay đổi. Sự chân thành của cô ấy không thể bỏ qua, khiến tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhận nó. (Tluc: Thanh niên này lươn lẹo lấp liếm ham muốn của mình đó:v)
Tay tôi tự nhiên hướng về cây trượng Kaya đưa ra.
Đột nhiên, cô rút nó ra phía sau.
"Còn một lựa chọn khác."
Kaya giữ cây trượng bằng một tay, đồng thời nhấc nhẹ váy lên bằng tay kia.
Làn da không tì vết của cô toả sáng, làm nổi bật những đường nét xinh đẹp khi cô mỉm cười tinh nghịch.
"Lựa chọn thứ hai là em đây."
Tôi dừng lại.
"Ngài muốn thứ nào hơn, ngài Isaac nhỉ?"
Với một giọng đầy quyến rũ, Kaya tinh nghịch hỏi.
[Kaya Astrean]
—————————
Tâm Trí: [Mong rằng bạn sẽ đáp lại tình cảm của mình.]
Không khí ẩm ướt của hồ Nohan tràn ngập phổi tôi khi không hí mát mẻ về đêm bắt đầu len lỏi vào bên dưới quần áo của tôi.
Rất lâu, chúng tôi nhìn vào mắt nhau.
"Haa."
Thở dài, tôi tiến lại gần Kaya.
Khi tôi dường như sắp ôm lấy cô ấy,
"Aaa!?"
Tôi cầm lấy Quyền trượng Zhonya từ tay cô và rời đi.
"Tôi sẽ sử dụng nó thật tốt. Cảm ơn nhé."
"..."
Bóng tối che phủ đôi mắt của Kaya khi cô nhìn tôi lần đầu tiên trong ngày hôm nay, khuôn mặt cô nhăn nhó vì thất vọng.
Thật không may, tôi không đủ khao khát sự lãng mạn để khuất phục trước những tiến bộ đáng thương của cô ấy.
Tôi cũng là một người không để cám dỗ điều khiển đâu nên tôi chọn cả hai luôn nhé, người trưởng thành ai mà lại phải chọn nhể:v