Khi Phản Diện Yêu Nam Chính
"Rốt cuộc ai dám náo loạn ở đây?"
"Thế mà có thể phá nát kết giới do Thiên Dương Tiên Tôn bày ra, chứng tỏ người này tuyệt đối không đơn giản."
"Sợ là người này vì Lãnh Ngọc Hoàn mà đến."
Các sư đệ mồm năm miệng mười bàn tán, chỉ có Quý Lãng Nguyệt mặt mày thâm trầm, nhìn kết giới vỡ nát trên bầu trời.
Một chiếu xé nát.
Người ngày mạnh đến đáng sợ.
Trong lòng Quý Lãng Nguyệt, nghĩ đến một người cũng có công lực mạnh như thế.
Lệ Vãn Kim.
#BẢN ĐẦY ĐỦ Ở https://vutichvu.wordpress.com/ #
Trong tiểu thuyết, Lệ Vãn Kim phải bội sư môn, giết chết sư phụ Thiên Dương Tiên Tôn, đọa vào ma đạo, nhặt được Thượng Cổ Bí Tịch, tu luyện ma công, trở thành thiên hạ vô địch, có điều muốn đọc được bí tịch này thì mỗi ngày phải nhỏ một giọt máu đầu tâm.
Người luyện ma công, chỉ cần sơ ý một chút, lập tức tẩu hỏa nhập ma.
Chí bảo Lãnh Ngọc Hoàn của Thanh Vân Phong, trời sinh có công hiệu trấn tĩnh tâm thần, Lệ Vãn Kim chắc vì nó nên mới đến cấm địa.
Tiếc rằng.
Lãnh Ngọc Hoàn đã không còn ở cấm địa nữa.
Mà ở trong cơ thể của Quý Lãng Nguyệt.
Lúc trước khi Thiên Dương bị giết, trước khi chết đã nhét Lãnh Ngọc Hoàn vào trong miệng cậu buộc cậu phải nuốt xuống, cười lạnh nói: "Đời này, Lệ Vãn Kim đừng hòng có được Lãnh Ngọc Hoàn!"
Không có Lãnh Ngọc Hoàn, Lệ Vãn Kim chung quy sẽ tẩu hỏa nhập ma, trở thành boss phản diện trong tiểu thuyết.
Quý Lãng Nguyệt chợt ra một tầng mồ hôi mỏng.
Nếu Lệ Vãn Kim biết Lãnh Ngọc Hoàn đang ở trong bụng cậu, dựa theo thủ đoạn của hắn, chắc chắn sẽ mổ bụng câu lấy đan.
Sau khi tu bổ kết giới xong, Quý Lãng Nguyệt đưa đệ tử cao giai đi chữa trị, phái nhiều nhân thủ hơn canh giữ kết giới cấm địa.
Cấm địa của tiên môn đệ nhất đại phái Thanh Vân Phong, một ma đầu nói vào liền vào, thật sự là không thể nào nói nổi.
#
Ma giới.
Dưới hẻm núi, ở địa giới hoang tàn vắng vẻ, khắp nơi đều là sưng mù đỏ sậm.
Đen như mực, đỏ như máu.
Từ trước đến nay ma giới không có một ngọn cỏ, trong phạm vi mười dặm đều chẳng có lấy một chút sinh khí, chỉ có mùi ngọt nị của huyết tinh.
Cung điệ ma giới tọa lạc nơi sâu nhất, u ám nhất của hẻm núi, nơi này lấy Lam Minh Hỏa làm đèn.
Lệ Vãn Kim ngồi trên giường, hắn dùng một cây ngân châm, mặt không đổi sắc đâm ngân châm vào tim mình, rất nhanh, máu bắt đầu rỉ ra.
Sắc mặt Lệ Vãn Kim nháy mắt trở nên tái nhợt, mồ hôi lạnh ứa ra.
Đau đớn đến cực hạn, nhưng hắn không rên rỉ dù chỉ một tiếng.
Máu đầu tim nhỏ xuống quyển Thượng Cổ Bí Tịch, quyển sách này lơ lửng giữa không trung, trang giấy ngả màu vàng, ban đầu chỉ trống không, thoáng cái từng dòng chữ nhanh chóng hiện lên, Lệ Vãn Kim chiếu theo đó bắt đầu tu luyện.
Khuôn mặt hắn dần dần bị một tầng hắc khí bao phủ, Lệ Vãn Kim nhíu chặt mày, mím môi, rồi, bị một luồng sương mù màu máu bao phủ, hòa vào luồng hắc khí, hai luồng khí đấu đá nhau, chạy khắp gân mạch của Lệ Vãn Kim.
Lệ Vãn Kim đau đớn tột bậc.
Hộ pháp A Viên đứng bên cạnh lo lắng nhìn Ma Vương.
Vương thượng tu luyện công pháp luôn thuận lợi, có điều mấy ngày gần đây không biết vì sao, hai luồng sức mạnh không cách nào bình phục, vài lần thiếu chút nữa làm cho vương thượng tẩu hỏa nhập ma, may mà vương thượng cát nhân thiên tướng, nên đều an toàn vượt qua.
Nhưng lần này, hình như vấn đề càng nghiêm trọng hơn.
Sắc mặt Lê Vãn Kim tái nhớt không chút máu, thân thể loạng choạng không vững.
Lúc A Viễn không biết có cần ra tay giúp đỡ chủ tử hay không, thì phát hiện xung quanh cơ thể của hắn, có thêm một luồng khí.
Luồng khí này màu trắng, chứa đựng lạnh lẽo, như đôi bàn tay mềm mại, trấn áp toàn bộ sương mù màu máu.
Sắc mặt tái nhợt của Lê Vãn Kim dần dần khôi phục huyết sắc.
A Viên đứng bên cạnh, cảm thấy rất ngạc nhiên.
Sao như vậy được!
Luồng khí thứ ba này là gì? Mà lại có linh lực mạnh mẽ như vậy!
Lệ Vãn Kim mở mắt phượng hẹp dài, ánh mắt âm lãnh.
"Khó trách ta lất hết cấm địa lên mà vẫn không tìm thấy Lãnh Ngọc Hoàn."
Thì ra Lãnh Ngọc Hoàn kia vốn ở trên người Quý Lãnh Nguyệt!
Vì tối qua hai người giao hợp! Nên công hiệu Lãnh Ngọc Hoàn trên người Quý Lãng Nguyệt truyền đến người hắn, giúp hắn vượt qua nguy cơ lần này.
Lê Vãn Kim suy Nghĩ một chút, liền hiểu lão tặc Thiên Dương kia có tâm tư gì, so với Tàng Bảo Các, Quý Lãng Nguyệt mới là nơi Tàng Bảo tốt nhất.
Quý Lãng Nguyệt là một cao thủ thiên giai trăm năm mới có một, nếu cậu không muốn, ai có thể đến gần?
Lão tặc Thiên Dương luôn ngóng hắn tẩu hỏa nhập ma, hắn vẫn luôn biết.
Lệ Vãn Kim lưu loát mặc xong y phục, nhìn về phía A Viễn.
"Kim Ngọc Sơn có ở đây không?"
A Viên khom người nói: "Kim trưởng lão ở Tử Uyển."
"Gọi hắn tới gặp ta."
Kim Ngọc Sơn chính là đệ nhất ma thuật của Ma Giáo, diện cụ qua bàn tay của hắn sinh động như thật, đến thần tiên cũng nhìn không ra, cực kỳ bám sát da người, như trời sinh vốn đã giống nhau như vậy.
#
Thanh Phong Vân, trời đã tối muốn, nắng chiều chiếu rọi vào không trung, làm cho mười tám đỉnh núi đều chìm trong ánh sáng màu cam, không khác gì chôn tiên cảnh.
Chiêu tân của Thanh Phong Vân sắp kết thúc, lượt tiếp theo phải đợi đến ba mươi năm sau, lần chiêu tân này tìm được Giang Hoài Ngọc có thiên tư trác tuyệt là một đại hỉ sự, sau đó lại thu được năm vị đệ tử cao giai.
Hai vị đệ tử nắm linh thạch kiểm tra chuẩn bị dọn dẹp kết thúc cuộc tuyển chọn, bỗng nhiên nghe thấy giọng nói vang lên sau lưng.
"Hai vị tiên thượng, xin hỏi nơi này chính là nơi thí linh của Thanh Vân Phong sao?"
Hai đệ tử cấp thấp nhìn người nói.
Chỉ thấy một nam tử có diện mạo cực kỳ bình thường, sắc mặt vàng như nến, nhưng đôi mắt lại vô cùng có thần, thân hình cao lớn, nhìn qua linh căn rất không tồi.
"Sao ngươi không đến sớm một chút, quá một nén nhang thời gian liền kết thúc, tên gì?"
"Sần Kim." Nam tử thấp giọng nói, âm thanh của hắn có hơi trầm, rất từ tính.
Đệ tử cấp thấp nói với hắn: "Duỗi tay ra."
Sầm Kim đặt tay lên linh thạch, chốc lát, linh thạch bộc phát ra nguồn ánh sáng lớn, so với Giang Hoài Ngọc thì có khác ở điểm, lần này viên linh thạch không nổ, mà là êm đẹp lơ lửng giữa không trung.
Hai đệ tử nọ vui sướng, không ngờ diện mào người này nhìn thì tầm thường, lại có linh căn như vậy/
"Là đệ tử cao giai, mời đi theo chúng ta."
Hai đệ tử dẫn hắn sải bước lên thềm đá của Thanh Vân Phong, không chú ý khuôn mặt hẹp dài của người phía sau trở nên lạnh lẽo.
#BẢN ĐẦY ĐỦ Ở https://vutichvu.wordpress.com/ #
Xem ra Thanh Vân Phong vẫn khinh địch như vậy.
Viên linh thạch nho nhỏ này khi gặp phải người có linh thạch vượt mức thì đều sẽ bạo nổ.
Đáng tiếc Sầm Kim không phải người bình thường, linh lực của hắn trầm ổn, có thể vững vàng không chế linh thạch lơ lửng giữa không trung.
Thực lực sâu không lường được.
Tới đỉnh núi, đệ tư cấp thấp ở ngoài cửa thi lễ nói.
"Đại sư huynh, lại có thêm một đệ tử cao giai."
"Hửm?"
Quý Lãng Nguyệt mở cửa, đi đến trước mặt nam tử kia.
Trong tiểu thuyết không phải có tổng công sáu đệ tử cao giai sao, giờ xuất hiện thêm một người nữa là thế nào?
Cậu không khỏi quan sát Sẫm Kim trước mặt, chỉ thấy hắn mặc bộ y phục được may bằng vài bố thô sơ, thân hình cao lớn, dung mạo cực kỳ bình thường.
Diện mạo này, ở trong tiểu thuyết tiên hiệp, trên cơ bản chính là một người qua đường giáp.
Trong lòng Quý Lãng Nguyệt am tâm đôi chút.
#BẢN ĐẦY ĐỦ Ở https://vutichvu.wordpress.com/ #
"Tham kiến tiên nhân."
Sâm Kim thi lễ, dùng dư quang đánh giá Quý Lãng Nguyệt.
Không hề giận dữ và xấu hổ như trong tưởng tượng của hắn, người này vẫn rất trấn định, hoàn toàn khác biệt với người cầu hoan tối hôm qua.
Nếu không phải nhìn thấy dấu vết lúc ẩn lúc hiện trên cổ của cậu, hắn đã nghi ngờ tối qua có phải là ảo giác của hắn hay không.
"Ngươi đi theo ta tu tập."
Quý Lãng Nguyệt không rõ nguyên nhân biến hóa của cốt truyện, có điều dù nhiều thêm một người chung quy cũng là biến số, đặt hắn bên người mình, Quý Lãng Nguyệt ít nhiều gì cũng yên tâm hơn.
Sầm Kim gục đầu, nhếch môi cười mỉa.
Thật là dễ đến mức chẳng tổn chút sức lực nào.
Sầm Kim chính là Lệ Vãn Kim sau khi dán diện cụ, hắn tới Thanh Vân Phong làm đệ tử cao giai, vì lấy Lãnh Ngọc Hoàn.
Nếu Lãnh Ngọc Hoàn ở trên người Quý Lãnh Nguyệt, thì sẽ giết cậu đoạt bảo.
Nếu Lãnh Ngọc Hoàn nằm trong cơ thể của Quý Lãnh Nguyệt, thì sẽ mổ bụng lấy đan.
"Đi với ta."
Quý Lãnh Nguyệt đưa hắn đến Bắc Viện của mình, giờ phút này Bắc Viện chỉ còn một gian, giạn này có hơi nhỏ, nhưng đồ đạc bên trong rất đầy đủ.
"Ngươi ở đây đi."
Quý Lãnh Nguyệt mở cửa sổ, nhìn hai tòa nhà bên ngoài.
"Nơi này là nơi ta ở, bên kia là nơi giang sư tỷ của ngươi ở."
Quý Lãng Nguyệt móc mọt lọ Bảo Thực Hoàn từ trong ngực ra đưa cho hắn, để ngừa người này cũng ham ăn giống như nha đầu kia, đói bụng đi ra sau núi tìm nhân sâm có chưa Tình Độc ăn.
"Bình đan dược này gọi là Bảo Thực Hoàn, đã lên núi thì phải từ bỏ phàm tục, ăn một viên Bảo Thực Hoàn, có thể nhịn một tháng."
#BẢN ĐẦY ĐỦ Ở https://vutichvu.wordpress.com/ #
"Đa tạ tiên thượng." Sầm Kim giả vờ vừa vui mừng vừa lo sợ.
"Đừng khách khí."
Quý Lãng Nguyệt lấy công pháp đưa cho hắn: "Tu luyện nhiều hơn."
Nói xong gật đầu, đi khỏi viện tử, việc công xử theo phép công, duy trì thái độ cao lãnh.
Đại sư huynh lãnh tình lãnh tính, đối với bất cứ kẻ nào đều không bao giờ dao động cảm xúc, trừ bỏ nữ chính.
Cửa phòng đóng lại, Lệ Vãn Kim ném công pháp và Bảo Thực Hoàn đi.
Mắt phượng hẹp dài tối như mực nhìn ra ngoài cửa sổ đuổi theo bóng dáng xa xa, sau khi Quý Lãng Nguyệt rời đi, luồng khí lạnh lẽo trong không khí cũng tiêu tán.
Quả nhiên Lãnh Ngọc Hoàn ở trên người cậu.
Phải làm sao để lấy được Lãnh Ngọc Hoàn đây?
Thực lực hai người xêm xêm nhau, có điều bản thân tùy ý dùng một chút công pháp sẽ dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, mạnh mẽ đoạt Hoàn, phỏng chừng có thể an toàn rút lui.
Nhân lúc Quý Lãng Nguyệt không chú ý mà đoạt đi.
Lệ Vãn Kim đang muốn đóng cửa sổ lại, thấy một nữ hài tử đang giặt áo quần trong viện tử khác, nữ tử có dáng vẻ mười tám tuổi, khuôn mặt tròn xoe, trông rất đáng yêu, trong tay cầm bồ kết, nhìn vẻ mặt có lẽ không đủ dùng, nhíu mày nói: "Sao không có bọt?"
Ngược lại lớn lên không tồi.
Lệ Vãn Kim nheo mắt, lại nhìn về phía viện tử sớm đóng chặt của của nam nhân.
Quý Lãng Nguyệt không gần nữ sắc, lúc nói chuyện với nữ tu cậu luôn lạnh nhạt xa cách.
Sao giờ lại thu nữ đồ nhi.
Hắn sắc bén nhìn thoáng qua nữ tử đang vùi đầu giặt y phục, rồi đóng cửa sổ lại.
#BẢN ĐẦY ĐỦ Ở https://vutichvu.wordpress.com/ #
*Beta sau nhé mọi người, hầy...