Khi Sát Thủ Làm Ngôi Sao

Chương 26




Edit: Yun Haku

Hôm nay là ngày quay phim mới, tuy nói Hannah là diễn viên chủ yếu nhưng đất diễn của cô là ở phần sau, thật ra Tsuruga Ren tuy đóng vai phản diễn nhưng mà đóng rất sớm. Đem tất cả mọi người lừa đảo, đất diễn của Ren tuy ít nhưng mà tính vụn vặt thì lại rất nhiều.

Hannah gần đây không rảnh cho lắm, thật ra cô không hề rảnh tí nào. Không có cách nào hết, bây giờ tin tức về cô rất hot, người cũng lên – tuy rằng khen chê không đồng nhất — đáng tiếc cô không quan tâm. Có người bảo cô đóng vai người xấu, có người nói cô đóng vai người đẹp ác độc. Hannah thật sự muốn hỏi người bên cạnh: Cô đáng ghét thế à? Hừ, mấy nhân vật đó mà cũng muốn cô đóng à? Tạm biệt! Hannah san, quá kiêu ngạo rồi!

Mặc kệ nói gì, Hannah vẫn ở cạnh Tsuruga Ren.

“Ây, đây là sao? Còn chưa cai sữa đó!” Hannah xuống xe cùng với Ren không lâu thì nghe một câu nói chanh chua như vậy. Người nói là Rena Yoshiba, cô cũng là một trong đám ngôi sao thích Tsuruga Ren – ừm, tình địch của Hannah không ít a – cho nên không thích Hannah chút nào. Đặc biệt từ cái lần Hannah tuyên bố Ren là của cô. Lần này cô ta diễn một vai thủ hạ của Ren, nhưng mà đó là thủ hạ rất quan trọng. Cô ta vốn nghĩ sẽ có thể trao đổi nhiều với Ren, không nghĩ tới Hannah cũng đi theo tới, cô ta nhịn không được nói vài câu.

Hannah dĩ nhiên không quan tâm, cô đứng ở cạnh đóng cửa xe, nhìn Ren đi tới phòng hóa trang nói “Ren, em hơi mệt” Nói rồi ngồi vào ghế dựa.

Chỉ thấy Ren đi xa lập tức chạy trở về, ôm Hannah theo kiểu bế công chúa đi tới phòng nghĩ.

Hannah được bế quay đầu nhìn Rena cười một cái, còn khiêu khích hôn lên mặt Ren. Lúc được hôn cả người Ren cứng lại, tuy rằng họ quen nhau nhưng chưa từng có động tác thân mật như vậy. Trong long Ren nghĩ: Xem ra sau này dù có chủ động cũng không sao!

Rena đen mặt nhìn.

Ân hừ, Hannah tuy không quan tâm chuyện khác nhưng cô vẫn có chút thủ đoạn.

Yukihito thấy tất cả các cạnh, đen mặt nghĩ: Ren, phong thái đại thần của cậu đâu? Lại nhìn Rena thương hại: Thật sự là một cô nhóc ngốc nghếch, dám cùng ma nữ đấu sao?

Cảnh quay hôm nay là ở sảnh chính, bởi vì thời gian mượn có hạn nên phải diễn nhanh cho xong tất cả các cảnh ở sảnh chính. Cũng may cảnh ở sảnh chính không quá nhiều, mà lại là những cảnh ngắn nên rất nhanh đã xong.

Vài ngày bận rộn trôi qua, cuối cùng cũng tới lúc Hannah diễn.

Cô mặc áo rộng thùng thình dài che luôn cái quần đùi, chân dài nên cái quần đùi kia không đủ che hết chân, đôi mắt đen thâm, tóc hỗn độn không hình dáng. Đây là hình dạng đầu tiên của Hannah.

Đạo diễn Ida gật đầu “Tốt lắm” Đợi Hannah chuẩn bị xong nói “Chuẩn bị, action!”

“Cáp nga ~~” Đôi mắt đen của Nina mở ra, tay gãi gãi cái đầu, hà hơi một cái, chậm chạp đi về phía cửa lớn, miệng còn hô “Đến đây, đến dây. Thật là, mới sang sớm kêu cái gì mà kêu” Màn ảnh chiếu về tường, trên tường biểu hiện: 1 giờ chiều.

Thật ra 9h sáng cô mới đi ngủ, lúc này với cô thật sự là sớm.

Cửa vừa mở ra thì thấy một người trước mặt.

“Xin chào, tôi là người chuyển phát nhanh, có người gửi cho cô cái này, mời ký tên”

Vừa nghe lời này, cả người uể oải nhanh chóng có tinh thần “Đợi một chút, tôi đi lấy tiền” Tìm kiếm một lát, cô lại xuất hiện, trên tay cầm lấy ly nước trái cây, Nina cũng không quan tâm cho lắm, nhanh chóng ký một cái rồi đưa cho người chuyển phát, cửa đóng lại, bên ngoài còn nghe thấy giọng nói buồn chán “Hẹn gặp lại”

Bên trong, Nina giống như thấy tình nhân – vuốt lên gói đồ, sau đó cầm lấy túi đồ ăn vặt ném xuống dưới, sau đó đặt đồ lên mặt bàn. Mở ra từng lớp gói độ, sợ làm nó hư hỏng. Nhanh chóng bên trong lộ ra một cái hòm. Cô nhìn cái hòm, bên trong là một đĩa game hình quản gia đẹp trai tóc đen.

“ A a a a a ~” Nina nhìn đĩa game, hai tay cầm lấy nó, không ngừng vặn vẹo người “Tắc ba tư tương đó ~~~ [Editor: Không biết dịch thế nào nên để vầy:’>]

“Hắc hắc ~” Cô yêu thương cầm đĩa game, nhẹ nhàng dán lên mặt, sau đó nghiêm trọng đứng dậy đi tới tủ lớn, nhưng mà khác với các nơi khác, đó là nơi sạch sẽ nhất.

Kéo ngăn tủ ra, lộ ra đồ trang sức thủy tinh. Bên trong có không ít đĩa game đủ loại màu sắc. Mở một cửa sổ thủy tinh, đem đĩa game bỏ vào trong đó, đóng cửa sổ lại. Tất cả các hành động đều rất cẩn thận, giống như đó là một nhiệm vụ thần thánh.

Đợi đến khi làm xong, cô đứng đó nhìn đống đĩa một cách si mê.

“Cut!” Đạo diễn Ida rất vừa lòng, đây là hiệu quả mà ông muốn “Cảnh tiếp theo!”

Cảnh diễn tiếp theo cũng ở trong phòng, là cảnh mà nam chính bị đối thủ đuổi tới nhà Nina. Bởi vì đuổi giết nên vô ý tới nhà Nina, biết cô lợi hại nên bám theo.

Lúc đạo diễn hô một tiếng “Action!” AA bắt đầu chạy.

Áo quần trên người hắn rất cũ, giống như chiến đấu không ít. Hắn ngẩng đầu chật vật, dựa vào tường thở hổn hển, ngẩng đầu nhìn một ngôi nhà nhỏ, hắn nghĩ: Đi vào đó tránh một chút, đợi khôi phục thể lực rồi đi.

Nghĩ vậy, hắn trèo tường đi vào. Lúc nhìn cửa sổ thì cảm thấy vận khí rất tốt, cửa sổ không khóa, chỉ có bức màn che lại thôi. Evin nhẹ nhàng kéo bức màn sang, không thấy người thì đi vào. Lúc vào mới biết nơi này bẩn mức nào, khắp nơi đều là vỏ của đồ ăn vật, trong đó vỏ của khoai tây chien là nhiều, thập chí còn có ít mảnh vụn thức ăn. Hắn nhíu mày ghét bỏ, chủ nhân phòng ở này bẩn đến mức nào vậy?

Đột nhiên hắn nghe thấy tiếng “Phách phách phách” và “Răng rắc răng rắc” truyền tới. Hắn nhìn bốn phía cảnh giác, phát hiện cách đó mười bước có bóng người đưa lưng về phía hắn gõ bàn phím, trên tay còn cầm một ít khoa tây. Evin tính lặng lẽ đi ra theo đường cũ, nhưng khi tới gần ban công thì nghe tiếng có người chạy qua, hắn lui lại. Bây giờ làm gì đây? Hắn cầu nguyện đối phương không thấy hắn, sau đó đám người đuổi theo đi chỗ khác để hắn trốn khỏi đây. Nhưng mà đời không may thế.

Nina vừa làm xong một case nhỏ, đây là công việc mà cô làm để duy trì cuộc sống của mình. Cầm lấy chén trà bên cạnh thì mới phát hiện nó là ly không. Cô xoay người đi lấy nước thì thấy Evin rất chật vật.

Cô bình tĩnh hỏi “Anh là ai?”

Evin vốn đang khẩn trương, nghe đối phương nói, suy nghĩ có nên đánh ngất cô gái này hay không. Không nghĩ tới đối phương lại bình tĩnh hỏi hắn là ai. Lập tức hắn ổn định lại. Có điều khiến hắn nghĩ không tới, phòng hay người cũng lôi thôi như nhau.

“Cho tôi mượn phòng cô trốn một chút” Hắn nở nụ cười thiện ý.

Nina liếc mắt nhìn hắn nói “Đừng có làm phiền” Sau đó đi làm việc của mình.

Evin bị lời nói này làm đơ người, nhìn đống rác dưới chân không nói gì.

Sau đó căn phòng lâm vào yên tĩnh, chỉ có tiếng gõ bàn phím.

Evin thấy đối phương không la to, cũng không gọi điện báo cảnh sát, càng không có tư thế đuổi hắn thì mới tới gần xem đối phương đang làm gì.

Lúc này hắn mới ngây người. Màn hình lớn toàn là con số, tuy rằng hắn không biết đối phương đánh gì nhưng hắn cũng từng thấy hình ảnh này ở bộ kỹ thuật. Nơi đó là những tinh anh về máy tính, chuyên quản lý mọi thứ liên quan tới máy tính. Evin không dám tin, không lẽ cô gái này là hacker?

Evin đứng chờ, đợi đến lúc đối phương dừng tay mới nói “Cô là hacker?”

Nina nhìn hắn kì lạ “Anh chưa đi à?”

Evin đơ người một lát, nhưng bây giờ hắn cũng không quản mấy thứ này, hỏi lại “Cô là hacker?”

“Chức nghiệp phụ thôi” Nấu nước, ném mì ăn liền vào, cô đói bụng rồi.

“Cô giỏi không? Có thể xâm nhập vào cục cảnh sát chứ?” Evin nhìn Nina mong chờ.

“Thù lao?” Cả người Nina là thái độ có tiền thì sẽ nói.

Evin sờ túi tiền, thấy không có bóp tiền, chắc là lúc trốn bị rớt. Hắn xấu hổ nói “Bây giờ tôi không có tiền, như thế này đi, tôi làm việc nhà giúp cô trước, cô giúp tôi rồi sau này tôi lại trả tiền.”

Nina liếc mắt nhìn hắn một cái, không nói gì.

“Không trả lời là đáp ứng. Bây giờ tôi giúp cô quét phòng” Nói rồi đứng lên làm việc.

Cho dù thế nào, Evin vẫn là kẻ vô lại.

“Cut!” Đạo diễn Ida bảo tạm dựng, lần này ông rất vừa lòng “Bảo trị trạng thái này là tốt”