Khi Trai Thẳng Biết Đọc Suy Nghĩ

Chương 12




Câu chuyện giữa họ bắt đầu bằng sự hiếu kỳ và thương hại.

Người phụ trách vô số hệ thống đột nhiên cảm thấy nhàm chán với cuộc sống giống nhau liên miên bất tận, muốn tiến vào hàng ngàn thế giới nhỏ bé, trải nghiệm một cuộc sống khác.

Hệ thống số 1 kà người gần gũi nhất với Chủ Thần và ở cùng Chủ Thần lâu nhất, cô xứng đáng nhận nhiệm vụ này sau khi liệt kê danh sách du hành của Chủ Thần, chủ yếu là các thế giới mà cô muốn du hành, bắt đầu cuộc hành trình đầu tiên của mình trên con đường thế giới nhỏ.

Ý thức của Chủ Thần có thể trực tiếp xâm nhập vào thế giới nhỏ, nhưng hệ thống cần phải du hành xuyên qua thiên hà rộng lớn để tìm kiếm mục tiêu và hạ cánh.

Quả cầu nhỏ phát ra ánh sáng trắng lập lờ, huýt sáo vài câu điệu nhỏ học được từ những người hoàn thành nhiệm vụ trước đây, thỉnh thoảng lại lắc lư, nhảy nhót về phía ngày nghỉ của mình.

Thế nhưng, trên đường đi, nó lại bị một luồng oán hận mãnh liệt và bùng lên cao vút đó hấp dẫn.

Cô do dự một lúc, nhưng vẫn chọn đi theo trái tim mình và đáp xuống nơi khởi nguồn của oán hận.

Là một chàng trai trẻ.

Nam thanh niên bị đè dưới gầm ô tô bị lật.

Khuôn mặt anh ta dính đầy máu, nhưng bạn vẫn có thể thấy rằng khuôn mặt anh ta rất nổi bật, các đường nét trên khuôn mặt rất đẹp trai, xem ra là rồng trong loài người.

Nhưng sao một người kiêu ngạo như vậy lại bị đàn áp một cách đáng thương ở một con phố vắng?

Hệ thống số 1 đã quanh quẩn xung quanh hiện trường tai nạn khoảng hai vòng, cuối cùng qua những chiếc xe hư hỏng tan tác, biến dạng không nhận ra được, đã đi đến kết luận rằng đây chính là một vụ tai nạn giao thông.

Nếu như Chủ Thần ở đây, nhất định sẽ nghĩ:...Lần cuối tôi nghe loại lời nói nhảm như thế này, cũng đã là lần trước.

Nhưng Chủ Thần không có ở đó, nên hệ thống số 1 không nghe được lời phàn nàn của ngài, tự cho rằng bản thân thông minh cơ trí, sau đó định rời khỏi đây.

Sinh, lão, bệnh, tử bình thường, hệ thống như họ không thể can thiệp được.

Đúng lúc này, người thanh niên nhắm chặt mắt di chuyển, lòng bàn tay đẫm máu từ dưới gầm xe vươn ra, anh ta bám vào mặt đất và dùng sức kéo bản thân từ từ ra ngoài, những móng tay của anh đã bong tróc vì quá sức, nhưng dường như anh không cảm nhận được cơn đau, vẫn tiếp tục dùng sức.

Có lẽ anh ấy thật sự không thể cảm nhận được nỗi đau.

Dù sao nếu toàn thân đau đớn, người có thể bị tê liệt.

Hệ thống số 1 không tự chủ được, dừng lại, giữ hơi thở, chăm chú quan sát người thanh niên đang nỗ lực, như thể chính mình cũng đang vất vả như vậy.

Một centimet, năm centimet, nửa mét...

Tựa như cuối cùng, anh ấy đã cạn kiệt toàn bộ sức lực, toàn thân căng cứng cơ bắp đều buông lỏng, ngã xuống đất, lẩm bẩm: "Tại sao..."

Tại sao lại là anh ta?

Tại sao mọi điều bất hạnh lại xảy đến với anh ta?

Tại sao lại để anh ta đến thế giới này rồi lại hành hạ anh ta một cách điên cuồng?

Dường như hệ thống số 1 nghe được hết ý tứ sâu xa trong lời nói của anh, trái tim không tồn tại của hệ thống hơi nhói lên.



Xa xa có tiếng ô tô gầm rú.

Có người đang đến.

Hệ thống số 1 đã trải qua vô số thế giới, biết rằng người đàn ông này sẽ được cứu, nhưng đôi chân của anh ta sẽ không bao giờ hồi phục.

Cả cuộc đời anh ta sẽ tràn ngập sự tiếc nuối vì đôi chân tật nguyền của mình.

Cô nghĩ về Chủ Thần trên các vì sao xa xôi.

Dứt khoát kiên quyết nhập vào trong người thanh niên này.

Dù sao...Chủ Thần lợi hại như vậy, không có hệ thống trợ giúp sẽ không xảy ra vấn đề gì đúng không?

Thanh niên không chấp nhận số phận của mình, đã nhìn thấy một luồng ánh sáng trắng ngay trước khi nhắm mắt lại.

Một giọng nói trong trẻo hồn nhiên vang lên bên tai anh.

"Xin chào, tôi là hệ thống vả mặt số 1, xin hỏi, anh có đồng ý ký hợp đồng với tôi không?"

Dù sao thì mọi chuyện cũng thành ra như thế này, không thể tồi tệ hơn.

Chàng trai nghĩ vậy nên nói "được" trong lòng, sau đó, ý thức của anh chìm vào bóng tối vô biên.

***

Thật ra hệ thống số 1 không phải hệ thống vả mặt.

Cô là trợ thủ duy nhất của Chủ Thần, từ lúc có Chủ Thần thì cô đã ở bên cạnh Chủ Thần, giúp Chủ Thần quản lý các hệ thống khác, thỉnh thoảng sẽ tạm thời hợp tác với người làm nhiệm vụ để giải quyết những nhiệm vụ khó khăn mà các hệ thống khác không giải quyết được.

Nhưng chính vì vậy mà quyền hạn của cô chỉ đứng sau Chủ Thần, gọi ra một số nhiệm vụ thuộc hệ thống vả mặt cũng chỉ là chuyện dễ dàng.

Cô vội vàng chọn một vài nhiệm vụ có thể tích lũy đủ năng lượng để thay đổi vận mệnh của thanh niên, rồi giao phó một trong những nhiệm vụ đó.

""Thiếu gia thật và giả": Thẩm Thất, một thiếu gia thật sự lại phải sống ở nông thôn, vốn nên được về với gia đình vào năm 14 tuổi và từ đó trải qua cuộc sống sung túc, êm đềm. Thế nhưng, anh ta bị một người xuyên sách mạo danh nên từ đó phải phiêu bạt giang hồ.

Vì Chủ Thần phải quản lý nhiều hệ thống nên chắc chắn sẽ có vài con cái bị lọt lưới, bị trói buộc lung tung, phá vỡ trật tự, những đối tượng này đứng về phía những kẻ có ý đồ xấu xa, nhằm chen lấn, đoạt lấy số phận của những người vận mệnh, để từ đó tích lũy được sức mạnh của bản thân, thậm chí dẫn đến sự sụp đổ của cả thế giới.

Hệ thống vả mặt tồn tại là để mang lại trật tự cho sự hỗn loạn, giúp những người đáng thương bị cướp đi số mạng này lấy lại tất cả những gì họ có, đồng thời cứu thế giới.

"Nhiệm vụ của anh là vạch trần danh tính của thiếu gia giả mạo, lấy lại cuộc sống giàu sang. Sau đây là cốt truyện của nhiệm vụ:





…"



Ngay khi chàng trai mở mắt ra, anh nhìn thấy một màn hình văn bản tối đen trước mặt, suýt nữa đã nhắm mắt lại và nằm xuống.

"Ôi, ôi?"

Hệ thống số 1 vội gọi anh, cảm thấy có chút chột dạ.

Những người mà cô từng làm việc cùng trước đây đều là những người làm nhiệm vụ trưởng thành, có kinh nghiệm, sau khi trải nghiệm ngắn ngủi ở một thế giới thì họ luôn đi theo con đường riêng.

Cô thật sự không biết phải tiến hành từng bước như thế nào, làm thế nào để dẫn dắt người mới từ đầu.

"Không sao."

Chàng trai trẻ nhớ lại giọng nói trước khi hôn mê, bình tĩnh lại, xoa trán: "Hệ thống vả mặt số 1?"

"Đúng vậy."

Hệ thống số 1 vội vàng đáp, "Cứ gọi tôi là Số 1 là được."

Chàng trai nhìn quanh hỏi: "Đây là đâu?"

"Nhà của Thẩm Thất."

"Thẩm Thất?"

Người thanh niên dừng một chút, sau đó mới nhớ ra, ồ, chính là thân phận hiện tại của anh, "Vậy bây giờ tôi chỉ cần lấy lại nhà họ Thẩm, vạch trần kẻ giả mạo, sau đó có thể rời khỏi thế giới này và quay trở lại?"

"Đúng một nửa."

Số 1 ngập ngừng, "Anh phải hoàn thành nhiệm vụ ở 1, 2...7 thế giới, rồi mới có thể trở về."

Chàng trai hỏi: "Tại sao là 7?"

"Bởi vì, năng lượng tiết kiệm được từ 7 nhiệm vụ mới đủ để anh quay trở lại ngày trước khi xảy ra tai nạn giao thông."

Cũng là cách giúp anh thoát khỏi tai njan giao thông, bảo toàn được đôi chân của mình.

Chàng trai lại hỏi: "Tại sao cô lại chọn tôi?"

"Không biết nữa."

Số 1 nói dối một chút, "Đó là nhiệm vụ cấp trên giao cho tôi. Khi anh hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ đảm nhận nhiệm vụ tiếp theo."

Bây giờ cô chị là một hệ thống vả mặt nho nhỏ, nhiệm vụ đều là bên trên phân phối, sao cô có thể biết được nguyên nhân?

"Được thôi."

Chàng trai tin tưởng.

"Vậy thì hợp tác vui vẻ, tôi tên là Thẩm Gia Hữu."