Khó Gả

Chương 38: Chương 38






Tiền thị không muốn nói đạo lý nữa, bà ấy vội vàng giả cờ trách mắng, dùng ánh mắt ra hiệu đảo qua phía Hồ thị, nói: “Cái đứa nhỏ này, sao lại nói chuyện như vậy hả?”Kỷ Đào nhìn gân xanh đang nhảy lên trên mu bàn tay Kỷ Duy, trong lòng nổi lên chua xót, lạnh lùng nói: “Xin lỗi, Đại cữu mẫu, tâm trạng hôm nay của ta rất không tốt, ngài là trưởng bối của ta, mong hãy khoan dung.



Còn về phần những người khác, nếu không thể chịu nổi thì mời về cho, dù sao thì mọi người cũng không phải là người thân thiết gì cho cam, không cần phải cố gắng duy trì tình cảm bên ngoài làm gì.



”“Đào Nhi……” Tiền Tiến nhìn nàng với ánh mắt khoa tin, gần như là buột miệng thốt ra.



Lời này là đang nói rõ với tất cả mọi người, mối hôn sự này không còn chút khả năng nào nữa.



Kỷ Đào không thèm để ý đến hắn ta.



Lúc này Kỷ Duy mới mở miệng, ông đã làm thôn trưởng nhiều năm nay, giọng điệu không nhanh không chậm nhưng lại rất có lực: “Xin mời về cho.





”Sắc mặt Tiền thị hơi đổi, nhưng lại không dám nói năng gì nữa.



Hồ thị nghe xong lời Kỷ Duy nói, ánh mắt Hồ thị lóe lên một cái, khuôn mặt vốn đã tức giận lại càng thêm cáu kỉnh, bên ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Cảm ơn đã chiêu đãi, chỉ là trong nhà ta còn có chút việc quan trọng, còn phải nhanh chóng trở về, hôm nay xin cáo từ trước.



”Nói xong, bà ta nhìn về phía Tiền Tiến vẫn đang nhìn Kỷ Đào với vẻ không cam lòng, thản nhiên nói: “A Tiến, con mau cảm ơn dì đã chiêu đãi đi, chúng ta đi thôi.



”Hồ thị dẫn đầu đi ra ngoài, Phương thị đi sát theo đằng sau, cha của Tiền Tiến cũng trầm mặc đi theo, trước mắt đã thấy ba người rời đi, người vẫn luôn im lặng đứng ở cửa là Lâm Thiên Dược đột nhiên nở nụ cười, giọng nói vô cùng dễ nghe, mang theo chút ý mỉa mai của người đọc sách: “Không ngờ hôm nay lại có thể được tận mắt chứng kiến sự việc tẩu tử dẫn người của nương gia đến để ức hiếp tiểu cô tử, vậy mà từ trước đến nay ta chỉ nghĩ những chuyện này chỉ tồn tại được ở trong thoại bản.




”“Chuyện này liên quan gì đến ngươi?” Hồ thị vừa lúc đi ngang qua người hắn, đánh giá Lâm Thiên Dược từ trên xuống dưới hết một lượt, ánh mắt đầy vẻ khinh thường, cười lạnh nói.



“Là chuyện không liên quan gì đến ta, chỉ là tốt xấu gì thì ta cũng là một nhân chứng, ngày sau nếu có ai đó tò mò về chuyện này, thì ta cũng có thể kể cho người đó nghe rõ ràng từng chi tiết một.



” Lâm Thiên Dược không chút hoang mang mà nói.



Hồ thị hừ lạnh một tiếng, cuối cùng cũng không có ý định ở lại dây dưa thêm với Lâm Thiên Dược, trực tiếp đi một đường thẳng ra đến cửa.



Mọi người trong phòng đều nghe được lời nói sắc bén ở cửa.




Mắt thấy mấy người Hồ thị đã đi xa không còn thấy bóng dáng, Tiền thị nhìn vẻ mặt đầy hối hận và khó hiểu của Tiền Tiến, nói với Liễu thị: “Cô của hắn à, đứa nhỏ A Tiến này thật sự rất không tồi, ngươi cũng đã thấy rồi đó, hắn ta rất để bụng đến Đào Nhi, nếu hôn sự này thật sự thành, những ngày tháng sau này của Đào Nhi nhất định sẽ trôi qua rất tốt, không bằng, ngươi cứ bình tĩnh suy nghĩ thật kỹ lại nha? Ta cũng đi qua bên kia khuyên nhủ đại tẩu có được không?”Dường như Liễu thị đã quá mức thất vọng, quay mặt đi không thèm nhìn Tiền thị lấy một cái, tỏ ý từ chối vô cùng rõ ràng.



“Thím, ngài cho ta thêm một cơ hội nữa đi mà, về phái nương của ta, ta sẽ đi thuyết phục.



” Tiền Tiến đột nhiên nói, giọng điệu nghiêm túc.



Liễu thị làm như không nghe thấy gì cả.



“Đại cữu mẫu, không cần nữa đâu.




” Kỷ Đào lạnh nhạt nói: “Cảm ơn ngài mấy hôm nay đã vất vả lo lắng, sau này ngươi không cần phải suy nghĩ về chuyện này nữa, à phải rồi, Hương Hương biểu tỷ sắp phải gả chồng rồi, ngươi vẫn nên giúp nàng ấy chuẩn bị của hồi môn mới là điều quan trọng nhất.



”Khi nhắc đến Liễu Hương Hương, Tiền thị liền cảm thấy rất hài lòng, mỗi nét trên khuôn mặt gần như là giãn ra, ngoài miệng lại khiêm tốn nói: “Còn không phải chỉ là của hồi môn thôi hay sao, Hương Hương tự mình cũng có thể làm được, ngươi chính là một trong hai cô nương duy nhất ở Liễu gia, hôn sự của ngươi cũng thật sự rất quan trọng.



”“Đào Nhi, A Tiến thật sự không tệ.





Ta quay về khuyên bảo thím của ngươi, chuyện thành thân là việc tốt của cả hai nhà, là đại sự cả đời người, không thể chỉ làm qua loa được, cũng không thể nhất thời tức giận mà bỏ lỡ mất một người tốt.



” Tiền thị tận tình khuyên bảo.



Trong phòng chìm vào một khoảng lặng thin, ngoại trừ đôi mắt càng ngày càng sáng của Tiền Tiến, bầu không khí cũng ngày càng trở nên nặng nề hơn.



Còn có cả tiếng khuyên bảo đầy tận tình của Tiền thị.



.