Khoảng Cách Giữa Anh Và Em

Chương 52: Em chưa sẵn sàng Anh có thể đợi




Trong số ảnh đó có một tấm Lệ Hoa được chụp rất vui vẻ,nụ cười khiến người khác nhìn vào đều cảm thấy được một sự lạc quan tích cực, bà nội đặt biệt yêu thích tấm ảnh này của cô.

Lâm Hà con xem,cháu dâu của bà xinh xắn không?Nụ cười đẹp thật đó nhaBàn luận về những tấm ảnh mới chụp ba bà cháu vô cùng vui vẻ cười đùa không ngớt.Cô chỉ chỗ hạt giống mà mình bí mật trồng cho bà nội và chị Hà biết,nhưng chúng chỉ là vài chiếc mầm nhỏ chỉ có hai ba lá trông cũng rất đáng yêu.

Khi biết đó là hoa hướng dương Lục Lâm Hà càng thấy thú vị bởi loài hoa này rất được lòng chị ấy.Bởi vì trước khi cầu hôn Lục Lâm Hà,chồng của chị ấy đã tặng từng bông hoa hướng dương cho mỗi ngày bọn họ ở bên nhau. Khi vừa đi dạo vừa nghe về chuyện tình của Lục Lâm Hà cô lại càng thấy ngưỡng mộ về chuyện tình lãng mạn đó.Điều cô có thể chắc chắn là bây giờ chị ấy đang thật sự cảm thấy rất hạnh phúc.

III

Tối hôm đó, trong vườn hoa đầy tĩnh lặng bây giờ đã có thêm sự náo nhiệt của Trương Lệ Hoa và người chị họ của

Nghiêm Thành khiến cho bà rất vui vẻ.Chỉ còn vài tháng sẽ đến ngày cả nhà đón thêm một thành viên mới rồi,đứa trẻ này thật sự là một tiểu bảo bảo của nhà họ Lục và cả người nhà của chồng chị ấy.

-Lệ Hoa,em có muốn chào tiểu Bảo Bảo này không?

Lục Lâm Hà nhìn sang vẻ tò mò của cô,ngỏ lời với một nụ cười nhẹ nhàng trên môi,chị ấy cầm lấy tay cô đặt lên bụng của mình, Lệ Hoa vô cùng cẩn trọng nhẹ nhàng cảm nhận tiểu Bảo Bảo.Con bé đạp một cái đúng vào vị trí tay cô khiến cô ngạc nhiên mà nhìn lên ánh mắt của Lục Lâm Hà.Bà nội nhìn cô ngạc nhiên như vậy cũng bật cười.

Sao hả, đây là lần đầu con cảm nhận được em bé sao?Là lần đầu tiên con được chạm vào.Cả ba người nói chuyện vui vẻ về Bảo Bảo,đến khi Nghiêm Thành và ông nội đi đến cũng phải thấy nơi đây náo nhiệt hơn rồi.

-Tiểu Hoa,con thích trẻ con như vậy hay là hai đứa nhanh chóng kết hôn thêm một bảo bối có phải hợp lý không?

Bà nội vừa nói ra câu này khiến cô không biết trả lời thể nào cho phải vừa ngượng quay sang nhìn anh hình như anh ta cũng cùng một câu hỏi với bà rồi.



-Bà nội....

Cô thấy bầu không khí có vẻ ngượng ngùng nên chỉ đàng xin bà đừng chọc mình nữa.

À chuyện cưới nhau hai đứa tính khi nào đây?

-Có thể như vầy, hai đứa nếu chưa sẵn sàng cho hôn lễ thì cứ kí giấy kết hôn trước đã sau đó từ từ tính chuyện lễ cưới sau.

Đột nhiên nhắc đến chuyện này cô có hơi bối rối vì chưa tính đến, chỉ có thể nói đến khoảng tháng sau sẽ kí giấy làm theo lời Lục Lâm Hà. Điều này cũng đủ khiến cho mọi người mừng thầm rồi.

IIIL

Nằm trên giường cô mãi nghĩ đến chuyện của Lập Tân mặt dù biết được anh ấy còn sống nhưng vẫn chưa có cơ hội xác minh,cộng với chuyện lúc nãy lại có chút áp lực.

Sao vậy?em lo lắng chuyện chị ấy nói sao?Đương nhiên em phải lo rồi,em vẫn chưa cảm thấy sẵn sàng...Nghiêm Thành nhẹ nhàng nhìn cô an ủi.Chỉ cần kết hôn cả đời có thể sống bên cô anh có thể đợi,đợi đến khi cô sẵn sàng tự nguyện kí vào giấy kết hôn với anh.

IIII

Đến độ hai tuần sau đó,cả bốn người thực hiện kế hoạch cho chuyến du lịch của mình,đi đến làng mọi người vừa check-in phòng của một homestay nhỏ gần con đường mòn lên núi,phong cảnh bên ngoài vô cùng đẹp nhưng vì đường dài mệt mỏi cả đám đã cùng nghỉ trưa trước khi đi tham quan. Là homestay ở đây chỉ vỏn vẹn hai phòng ngủ,nhưng có thể nói chiếc homestay này rất có cảm giác gần gũi,từ kiểu bố trí nội thất cho đến món ăn đều như một gia đình mới.



Cô và Châu Lam trong lúc nghỉ ngơi đã tranh thủ ngủ một giấc ngắn sau đó cũng chuẩn bị sẵn sàng cho việc dạo quanh làng ngắm cảnh.

-Chúng ta đi hướng nào trước nhỉ?

Đứng trước cổng của homestay đối mặt với hai con đường lại khiến Châu Lam phân vân.

-Bên này đi

Lệ Hoa và Lý Kiệm cùng đồng thanh nhưng hướng hai người chọn lại khác nhau,cô bên phải anh ta bên trái.Châu

Lam đứng giữa cuộc chiến,một bên là tình yêu, một bên là tình bạn.Nghiêm Thành vô tình lại có chút gì đó để xem,anh ta muốn xem xem anh bạn này với cô người yêu của mình đối với Châu Lam ra sao.

Giữa hai ánh mắt Lệ Hoa và Lý Kiệm,sau một lúc khá khó xử,cậu ấy khoác vai cô đi về phía bên phải khiến cho Lý

Kiệm bị cô đắc ý ra mặt. Vẻ mặt bất lực của Lý Kiệm còn bị Nghiêm Thành mỉm cười trêu chọc.

Cậu còn cười tôi,quản người của cậu đi.Cố gắng nha haha.Hai bông hoa đi trước vô cùng hưởng thụ phong cảnh,nhưng hai con người đi sau này hình như có chút không khí châm chọc.

Hướng bên phải dẫn cả bốn người đi vào một con hẻm cạnh con sông lớn,cả một phiên chợ tấm nập,bán đủ mọi

thứ đồ thủ công vật lưu niệm ở đây, còn có những bó hoa được gói gọn nhìn vô cường tươi tắn. Họ có phục vụ kết vòng hoa còn có vật thủ công may mắn.