Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương

Chương 163




Tên tu sĩ đó gật đầu nheo mắt nhìn Kỹ Nhiên Đàm,Kỹ Nhiên Đàm cười đến vui vẻ nói:

"Bằng hữu à,ta đến đây từ hướng Nam.Là.Hướng.Nam.Đó"

"Hơn nữa nha ta còn biết rất rõ số lượng nữa,tổng cộng có 50 người, trong đó có 20 tu sĩ Hạ Đẳng,20 tu sĩ Trung Đẳng,9 tu sĩ Thượng Đẳng và một tu sĩ cấp Thiên có đúng không nè"

Tên tu sĩ đó đứng hình mất một lúc thì mới tức giận quát:

Rốt cuộc ngươi đã làm gì huynh đệ của ta hả!!!"

Kỷ Nhiên Đàm cười tinh nghịch nói:

"Giết hết rồi á ta cũng không cố ý chỉ là lỡ tay thôi,tại bọn họ quá yếu mà"

Những lời nói của Kỷ Nhiên Đàm khiến tên tu sĩ tức giận đến tím mặt mà gầm lớn trong tức giận những trận cuồng phong theo những cơn gió giận dữ mà cuồng cuộng,Kỷ Nhiên Đàm đứng chắn trước Lý Hạo Thiên mà cười nói:

"Ái chà chà,xem ra người này mạnh hơn vị tu sĩ ban nãy"

Kỷ Nhiên Đàm điều khiển nguồn linh lực màu tím của mình mà nói:

"Kính Pha Lê "

Một bức tường pha lê liền xuất hiện bảo vệ cả hai người khỏi cơn gió giận dữ kia,Kỷ Nhiên Đàm triệu hồi ra thanh kiếm của bản thân.Lý Hạo Thiên nhìn thanh kiếm mà Kỷ Nhiên Đàm đang cầm một thanh kiếm vừa dài lại dẻo dai như một sợi dây nhìn rất kỳ lạ,Lý Hạo Thiên mắt thấy Kỷ Nhiên Đàm chuẩn bị tấn công thì lên tiếng:



"Ta giúp ngươi"

Kỷ Nhiên Đàm liền vui vẻ nói:

"Thái Tử đừng lo cho tôi nha,tôi sẽ xử lý bọn họ trước khi trời sáng"

Lý Hạo Thiên khó hiểu:

"Bây giờ chỉ mới canh ba thôi"

Kỷ Nhiên Đàm nghe vậy thì để tay lên cằm nghiên đầu nói:

"Hèm,do tôi ước lượng tên này mạnh hơn những tên khác nên có hơi khó khăn tôi sẽ hạ hắn sớm nhất có thể ít nhất là trước khi trời sáng,để kịp giờ dùng bữa sáng chứ"

Lý Hạo Thiên nghe Kỷ Nhiên Đàm nói mà bất lực nghĩ " Thì ra là để dùng bữa sáng hả trời".

Kỷ Nhiên Đàm lúc này biến mất rồi xuất hiện trước mặt của tên tu sĩ thanh kiếm uốn lượng theo cử động dẻo dai của Kỷ Nhiên Đàm mà thamh kiếm liên tục dài ra mà quấn lấy ngọn gió bao vây xung quanh tu sĩ,Kỷ Nhiên Đàm kéo mạnh thanh kiếm thì thanh kiếm của Kỷ Nhiên Đàm liền xé cả bức tường gió đang bao bọc tên tu sĩ,Kỷ Nhiên Đàm ở trên không trung mà lộn người liên tục để thanh kiếm uốn lượng để có thể dễ dàng tấn công.

Lý Hạo Thiên dưới này cũng không đứng nhìn mà đã vận linh lực tấn công tên tu sĩ một cách mạnh bạo không để hắn ta kịp thở,Lý Hạo Thiên mạnh mẽ còn Kỷ Nhiên Đàm tấn công nhu hòa trong cương có nhu trong nhu có cương mạnh mẽ không một ai có thể làm bị thương hai người được.

Chỉ mất một lúc sau cả hai đáp xuống sân Kỷ Nhiên Đàm nhanh chóng đỡ lấy Lý Hạo Thiên mà từ từ ngồi xuống đất,Lý Hạo Thiên vì xử dụng linh lực quá độ mà có chút không đứng vững Kỷ Nhiên Đàm ôm Lý Hạo Thiên mà lên tiếng:



"Thái Tử Điện Hạ người vẫn ổn chứ

Lý Hạo Thiên từ từ ngồi thẳng nói:

"Đa tạ,ta không sao đỡ hơn nhiều rồi"

Kỷ Nhiên Đàm gật gật đầu cười cười thì nhìn thấy trên vai Lý Hạo Thiên có vết thương thì lên tiếng nói:

"Thái Tử Điện Hạ đưa tay cho ta đi,ta giúp ngài trị thương "

Lý Hạo Thiên nhìn gương mặt xinh đẹp lại đáng yêu của trước mắt mà có phần ngượng ngùng nói:

"Ta không sao vết thương ngoài da thôi"

Kỷ Nhiên Đàm đưa đôi mắt màu xanh xinh đẹp của mình nhìn Lý Hạo Thiên mà không nói gì liền nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay bên vai bị thương của Lý Hạo Thiên mà nói:

'Ngoài da thì cũng phải trị mà đúng không"

Kỷ Nhiên Đàm vận linh lực những con bướm màu tím nhạt phát sáng từ đâu bay đến đáp lên vết thương của Lý Hạo Thiên nhưng Lý Hạo Thiên lại không cảm thấy đau mà ngược lại là sự dễ chịu một lúc sau thì vết thương đã lành hẳn.

Lý Hạo Thiên có chút ngạc nhiên nói:

"Tuyệt quá,ngươi có khả năng tự trị thương sao"



Kỷ Nhiên Đàm từ từ đỡ Lý Hạo Thiên đứng dậy để Lý Hạo Thiên khoát vai của Kỷ Nhiên Đàm,Kỷ Nhiên Đàm nghe câu hỏi thì cười nói:

"Đúng vậy,ta có khả năng tự chữa lành vết thương Điện Hạ người còn thấy chỗ nào không khỏe không tôi trị một thể luôn cho "

Lý Hạo Thiên im lặng không đáp mà chỉ nhìn thiếu niên tuấn mỹ trước mặt Lý Hạo Thiên đây là lần đầu tiên thấy một thiếu niên xinh đẹp như vậy đẹp hơn cả ánh trăng đêm nay.

Lý Hạo Thiên nhìn Kỷ Nhiên Đàm một lúc rồi mới lên tiếng:

"Ngươi là nam nhi hay nữ nhi"

Kỷ Nhiên Đàm nghe câu hỏi cũng không mấy bất ngờ mà nói:

"Thái Tử Điện Hạ người cảm thấy thế nào,câu hỏi của ngài tôi đã nghe nhiều rồi nên cũng chẳng cảm thấy lạ,ngài nghĩ tôi là nam nhi thì tôi là nam nhi ngài nghĩ tôi là nữ nhi thì tôi là nữ nhi thôi"

"Chuyện đó đâu có gì lạ đâu đúng không,Thái Tử Điện Hạ tôi nghĩ vậy"