Bảng tin của ba Tạ:
“Vượt ngàn dặm.”
Ảnh kèm: Ở trong một đống gối đầu mềm mại, một mái tóc dài lộn xộn đang gối lên trên cánh tay của một người đàn ông. Bên cạnh tủ đầu giường là một tấm gương, cái đồng hồ báo thức ở phía trên hiển thị 6 giờ rưỡi sáng.
Bạn bè nhắn lại:
“Mới sáng sớm thức dậy đã bị nhét đầy một miệng cẩu lương, trong lòng tôi vô cùng cự tuyệt!”
“Người cả ngày ngược cẩu ở trên bảng tin thật đáng xấu hổ!”
“Có bản lĩnh thì anh khoe cảnh giường chiếu đi, có bản lĩnh thì anh khoe đi!”
“Ôm nhuyễn ngọc ôn hương trong lòng, vậy mà mới 6 giờ rưỡi sáng anh đã dậy, Đại vương à, anh là người già sao?”
“Tóc chị dâu rối như vậy anh cũng dám khoe, chờ quỳ bàn phím đi!”
“Chờ quỳ sầu riêng đi!”
“Chờ quỳ con nhím đi!”
“……”
Ba Tạ trả lời chung: “Đám tiện nhân mấy người mới cần dậy sớm, ba ba vừa bận việc xong đang chuẩn bị đi ngủ!”
Lời này khiến ở dưới đồng loạt:
“Mẹ nó! Bận việc cả một buổi tối, anh là ma quỷ sao?”
“Mẹ nó! Có phải anh đang khoác lác hay không!”
“Mẹ nó! Có phải anh cắn thuốc hay không!”
“Mẹ nó! Chị dâu có khỏe không?!
……
…………
Tạ Thanh Nghiên vừa cởi quần áo vừa đùa giỡn Lăng Vi, “Thật sự không tới đây sao?”
“Anh chơi một mình đi!”
Lăng Vi trơ mắt nhìn anh cởi áo sơ mi ra, tùy tiện ném lên trên bờ cát, tiếp theo lại cởi áo lót ra, nửa người trên cân xứng rắn chắc lập tức lộ ra khiến người ta ngượng chín mặt, sau đó anh tiếp tục cởi lưng quần……
Lăng Vi:……
Thật sự làm thật sao?
“Này, anh cởi thật hả!”
Tạ Thanh Nghiên cười xấu xa, “Em cho rằng tôi chỉ đang hù dọa em sao?”
Lăng Vi:……
Tạ Thanh Nghiên lại nói: “Anh đẹp trai khỏa thân chính là ngàn năm có một, em phải nhìn cho kỹ đó.”
Lăng Vi đột nhiên xoay người đưa lưng về phía anh, “Có quỷ mới muốn nhìn anh!”
Ở phía sau cô, Tạ Thanh Nghiên không ngừng phát ra tiếng cười to vừa kiêu ngạo lại vừa sảng khoái, không bao lâu sau lại truyền đến một tiếng “Ùm” nhảy xuống nước.
Lăng Vi vội vàng xoay người lại nhìn, ngoại trừ một tiếng bùm làm sóng nước nổi lên vừa rồi, mặt biển nhanh chóng yên ả trở lại, trên mặt nước đen tuyền căn bản không nhìn thấy bóng dáng đang bơi lội của Tạ Thanh Nghiên.
Gió biển tiếp tục thổi, sóng biển liên tục vỗ vào bờ cát.
Đợi hai phút, bốn phía vẫn là một mảnh yên tĩnh.
Lăng Vi cảm thấy nhịp tim dần dần tăng tốc, bước chân không khỏi đi nhanh hơn đến bên bờ biển, “Tạ Thanh Nghiên?!”
“Tạ Thanh Nghiên!!” Trong đầu bắt đầu hiện lên một ý nghĩ không tốt, Lăng Vi cảm thấy tay chân nhũn ra, vội vàng ném giày đi, chạy xuống nước, cho đến khi nước biển ngập tới eo mới dừng lại, sau đó cô nhìn về phía bóng đêm đen kịt kia gọi to: “Tạ Thanh Nghiên!!”
“Xào xạc ——” Tiếng nước chảy vang lên, một bóng người đột nhiên nhảy ra bên cạnh cô, giây tiếp theo, cả người Lăng Vi đều bị túm vào trong nước.
Bởi vì mọi thứ xảy đến quá đột ngột, chờ đến khi Lăng Vi phản ứng lại được thì cô đã uống vài ngụm nước biển, nước biển vọt vào trong xoang mũi của cô, làm cho cô có cảm giác hít thở không thông.
Sau khi lung tung giãy giụa vài cái, Lăng Vi rốt cuộc cũng ngoi lên mặt biển, sau khi được tiếp xúc với không khí, cô liên tục thở gấp từng hơi.
Chờ đến khi hơi thở đã ổn định lại, cô tức giận trừng mắt nhìn người đàn ông đang ôm cô một cái, “Anh mới ba tuổi à?!! Đùa dai như vậy vui lắm sao?!”
Trên mặt Tạ Thanh Nghiên tràn đầy ý cười, “Rất vui vẻ.”
“Để tôi xuống!” Lăng Vi tức giận nói.
“Không.”
“Để tôi xuống!”
Lăng Vi đang muốn giãy giụa, bỗng nhiên nhớ ra bây giờ người này đang bơi khỏa thân, cô cọ người anh như vậy…… Da gà trên người đều sắp nổi lên hết rồi!
“Muốn xuống cũng được, hôn một cái.” Nói xong lập tức đưa gương mặt qua.
Lăng Vi:……
Nếu bây giờ cô tát một cái, ba Tạ có thể trở mặt với cô hay không?
Cuối cùng cô híp mắt cười nói: “Hôn mặt còn không bằng hôn môi.”
Tạ Thanh Nghiên nhướng mày, quả nhiên sảng khoái chuyển qua đối diện với cô, Lăng Vi ôm cái cổ ướt sũng của anh, dần dần tới gần anh, sau đó quyết đoán há mồm cắn mạnh một cái lên môi anh.
“Ưm…… Tàn nhẫn quá vậy?” Tạ Thanh Nghiên bị đau nhíu mày.
“Biết đau thì mau thả tôi xuống!”
Hai người lại náo loạn ở trong nước một hồi, lúc này mới cùng đi lên bờ biển, toàn thân Lăng Vi đều ướt đẫm, gió đêm thổi qua, cả người cô run bần bật, kết quả vừa mới đi lên bờ cát đã phát hiện lão Nghiêm đang cầm khăn lông sạch sẽ đứng chờ ở cách đó không xa, lại quay đầu nhìn về phía Tạ Thanh Nghiên, đột nhiên phát hiện cái người há mồm ngậm miệng nói muốn bơi khỏa thân, lại mặc một cái quần bơi, còn là loại quần bơi tứ giác rất bảo thủ!
Lăng Vi:……
Quả nhiên lại bị chơi!
Buổi tối lúc đi ngủ, ông chủ Tạ không biết xấu hổ còn muốn ngủ chung với bọn họ, lý do là: Đâu phải chưa từng ngủ chung, huống hồ ở giữa còn có một đứa nhóc, cho dù anh muốn làm cái gì, cũng không thể.
Nhưng cuối cùng vẫn bị Lăng Vi hoàn toàn cự tuyệt, bởi vì sáng sớm hôm sau, camera trong phòng sẽ tự động mở ra, đến lúc đó phát hiện trong phòng cô lại có một người đàn ông đang nằm, chuyện này chắc chắn sẽ bạo phát!
Cho dù là như thế, có ngàn phòng vạn phòng thì sáng sớm hôm sau Lăng Vi vẫn bị bài đăng “Vượt ngàn dặm” của ba Tạ dọa sợ tới mức trực tiếp lăn xuống giường, sau đó vẫn duy trì tư thế quỳ xuống đất tiếp tục xem bình luận, càng xem mặt càng đỏ, đến cuối cùng thì đã đỏ đến mức xuất huyết luôn.
Lúc Tạ bảo bảo rời giường, cái đầu tiên nhìn thấy chính là mẹ đang quỳ trên mặt đất, không khỏi nghi hoặc hỏi: “Mẹ, sao mẹ lại quỳ chơi di động?”
Lăng Vi rơi lệ đầy mặt, bởi vì bảng tin của ba con làm dì không thể không quỳ xem!
Rốt cuộc anh đã đi vào lúc nào, còn lén chụp một tấm ảnh ấm áp như vậy nữa, vấn đề là ở giữa rõ ràng còn có bánh bao thịt Tạ bảo bảo đang nằm, sao anh lại có thể trực tiếp bỏ qua Tạ bảo bảo như vậy chứ???
Đúng là làm người ta suy nghĩ mãi cũng không hiểu!
Cũng không biết có phải do đêm trước ba Tạ xuất hiện đã dọa sợ tất cả mọi người hay không, mà buổi quay ngày thứ ba, tất cả mọi người đều vô cùng phối hợp, bầu không khí cũng bắt đầu hòa hợp, vốn dĩ chuyện này cũng không có gì, Lăng Vi và Lâm Hiểu Hiểu là người mới, đương nhiên sẽ không chủ động đi đắc tội người khác, mà mấy vị nổi tiếng kia chỉ cần bớt làm giá thì cũng có thể hợp tác hòa thuận.
Đạo diễn Liễu diễn cảm động đến mức thiếu chút nữa đã phát thưởng cho ba Tạ, cảm ơn anh đã cống hiến cho bầu không khí hài hòa của đoàn phim!
Khoảng 3 giờ chiều, nhiệm vụ đều đã được quay xong, lúc sau cũng đã bổ sung thêm một vài cảnh quay linh tinh vụn vặt, sau đó đoàn phim cung cấp một bữa tiệc lớn, mấy cặp mẹ con vừa chơi trò chơi vừa ăn bữa tối, cuối cùng đối với buổi tổng kết quay lần này, mọi người ồn ào đến khoảng 9 giờ, mọi người mới trở về thu dọn hành lý chuẩn bị ngày hôm sau rời đi, còn người có việc bận thì sẽ rời đi ngay trong đêm.
Tạ Thanh Nghiên ở trong biệt thự cả ngày, vẫn luôn làm việc trước máy tính, không phải xem văn kiện thì chính là mở video họp, tổng tài vượt ngàn dặm cũng không dễ dàng gì.
Mãi cho đến khi nghe lão Nghiêm nói Lăng Vi đã kết thúc công việc, lúc này Tạ Thanh Nghiên mới rời khỏi biệt thự đi đón hai mẹ con.
“Chúng ta lên trấn trên một chút nhé?” Tạ Thanh Nghiên đã đón hai người bọn họ đi được nửa đường rồi thuận miệng đề nghị.
Tạ bảo bảo chơi cả ngày, đã bắt đầu ngủ gà ngủ gật, Tạ Thanh Nghiên giao nhóc cho lão Nghiêm, chỉ mang theo Lăng Vi từ từ đi vào trung tâm của trấn.
Lăng Vi bận rộn suốt cả ngày, kỳ thật cũng có chút mệt, nhưng đi bên cạnh Tạ Thanh Nghiên lại cảm thấy vô cùng tỉnh táo, trong lòng cô rất thích loại cảm giác hai người cùng nhau đi lang thang không có mục tiêu như thế này.
“Kỳ thật cuộc sống ở đây cũng khá tốt, mỗi ngày đều rất nhàn nhã.” Lăng Vi thuận miệng nói.
Tạ Thanh Nghiên cẩn thận suy ngẫm một chút, sau đó nghiêm túc nói: “Điều này có lẽ sẽ rất khó để thực hiện, dù sao cuộc sống của chúng ta rất khác biệt với nơi này.”
Lăng Vi kỳ quái liếc nhìn anh một cái, nghĩ thầm cô cũng chỉ thuận miệng nói vậy thôi, làm cái gì mà nghiêm túc quá vậy?
Vốn tưởng hai người chỉ tùy tiện đi dạo một chút, ai ngờ Tạ Thanh Nghiên lại quẹo trái quẹo phải, mục đích vô cùng rõ ràng, giống như đang muốn đi đến chỗ nào đó.
Thẳng đến khi rẽ vào một khúc quanh, Lăng Vi phát hiện tấm biển bắt mắt của cửa hàng trà sữa nhà làm ngày hôm qua cô làm công đã hiện ra ở trước mắt bọn họ.
Trong lòng Lăng Vi đột nhiên dâng lên một dự cảm xấu.
Lại nghe thấy ba Tạ cười tủm tỉm nói: “Đi lâu cũng hơi khát rồi, chúng ta vào uống ly trà sữa đi.”
Lăng Vi:……