Trong lúc quay phim, đoàn phim đều giống như bị phong bế, những người cả ngày ra vào phim trường đều là người của đoàn phim.
Ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, mọi người đều nhanh chóng quen thuộc lẫn nhau.
Ngày thường Lăng Vi cũng không giở tính tình, đối đãi ôn hòa với người khác, tất cả mọi người đều thích làm quen với cô.
Hơn nữa Lam Nhược cả ngày mang cô đi cùng, nói rõ thái độ muốn che chở cô, cũng làm người ta không dám khó xử cô, cho dù lúc này đoàn phim có thêm một anh đẹp trai, còn có quan hệ không bình thường với Lăng Vi, mọi người cũng sẽ không ngu ngốc chạy tới hỏi, cùng lắm là âm thầm suy đoán, hai người kia rốt cuộc là “Yêu đương bình thường” hay là “Yêu đương không bình thường?” mà thôi, dù sao anh đẹp trai này có lai lịch không nhỏ, loại chuyện thế này ở trong giới sớm đã thấy nhiều không trách được.
Đối với chuyện Lăng Vi có đối tượng, phản ứng lớn nhất chắc chắn là Lục Khuynh, sau khi biết được lần này có thể hợp tác với Lăng Vi, Lục Khuynh đã mang tâm tư tốt đẹp tiến vào đoàn phim, vừa mới bắt đầu ở chung cũng rất vui vẻ, anh ta thành công nhận được yểm trợ từ người nhà, che giấu thân phận thuộc nhóm củ ấu thật sự của mình, do đó thuận lợi tiếp cận với thần tượng.
Nhưng mà……
Thần tượng đã có bạn trai! Sự thật này thật sự làm lòng người đau đớn!
Thần tượng đã có bạn trai, thân phận của vị bạn trai kia còn là lão tổng của tập đoàn Tạ thị, sự thật này càng làm người ta tuyệt vọng hơn!
Anh ta có thể lấy cái gì để tranh với ông chủ Tạ người ta đây? Trên tay người ta còn mang một sợi dây đeo đôi do chính tay thần tượng bện, thủ công còn rất tinh xảo!!
Nghĩ đến chuyện này, Lục Khuynh có hơi muốn khóc.
Sau khi nhìn thấy sợi dây đeo đáng yêu kia, Lục Khuynh vẫn luôn tự hỏi, mình từ bỏ như vậy, về sau cũng làm ngoan ngoãn một củ ấu, hay lại tìm thử cơ hội, xem có thể có được đột phá hay không, nói không chừng giữa Lăng Vi và Tạ Thanh Nghiên thật sự chính là cái loại quan hệ “Yêu đương không bình thường”, điều này có thể nhìn ra từ việc Lăng Vi kêu Tạ Thanh Nghiên là “Ba ba”, mặc dù Lăng Vi đã giải thích, nhưng giải thích này thật sự có chút đường hoàng, sau khi Lục Khuynh cẩn thận phân tích, cảm thấy cũng khó tin.
Nghĩ như vậy, Lục Khuynh lại cảm thấy có một tia hy vọng.
Buổi chiều lúc Tạ Thanh Nghiên tới tìm anh ta để khoe ân ái, Lục Khuynh cố nén khó chịu nói chuyện phiếm với anh, cũng không hề đơn phương nghe ông chủ Tạ khoe khoang, mà là thường thường tò mò hỏi vài câu, khi Tạ Thanh Nghiên trả lời sẽ thuận tiện rải xuống thêm chút cơm chó.
Hai người có tới có lui, vậy mà cũng trò chuyện với nhau thật vui.
“Hai người vừa mới bắt đầu quen biết nhau như thế nào?” Lục Khuynh làm như lơ đãng hỏi.
Cách thức giao tiếp với người khác, Lục Khuynh cũng có chút kinh nghiệm, người có thể lăn lộn làm nên tên tuổi ở trong giới giải trí, cũng sẽ không quá ngốc.
Nhưng biết sao được lần này người anh ta phải đối mặt lại không phải người thường.
Tạ Thanh Nghiên là ai? Anh chính là Tạ tâm cơ! Trải qua mấy lần hỏi đáp, anh đã dần đoán ra mục đích của Lục Khuynh, nhưng cũng không hề hoảng hốt, ngược lại còn có chút kích động, bởi vì câu hỏi của Lục Khuynh giúp ông chủ Tạ có không gian phát triển cực lớn.
Chỉ có thể nói, Lục Khuynh hoàn toàn không biết gì về tình địch của mình cả.
Ông chủ Tạ ngẩng đầu một góc 45 độ nhìn lên không trung, khóe miệng khẽ nhếch lên, dường như đang lâm vào hồi ức vô cùng tốt đẹp, những hồi ức đó khi anh nhớ tới đều cảm thấy rất ngọt ngào.
Sau đó, anh bắt đầu nghiêm túc nói hươu nói vượn: “Tôi và Tiểu Vi quen biết nhau trong một mùa xuân về hoa nở, đó là một mùa thích hợp để yêu đương, cả hai chúng tôi đều nhất kiến chung tình, ngay lập tức tự định chung thân.”
Lục Khuynh:……
“Có phải hơi nhanh quá rồi không?”
Tạ Thanh Nghiên quay đầu lại nhìn anh ta, nghiêm mặt nói: “Tôi nhớ rõ đoạn đầu của một ca khúc rất nổi tiếng có nói như vậy.”
Lục Khuynh:??
“Giống như câu nói ‘tình yêu tới quá nhanh tựa như gió lốc’ gì đó, tôi cảm thấy hình dung như vậy rất đúng, một khi tình yêu xuất hiện, sẽ không cho phép anh dùng lý trí để tự hỏi.” Ông chủ Tạ giống như đang tiến hành buổi diễn thuyết của cá nhân anh vậy, nói có vần có nhịp, giọng nói và cảm xúc vô cùng phong phú.
“Nhưng sao anh biết đó chính là tình yêu? Hơn nữa còn là tình yêu cả đời anh nữa?” Lục Khuynh không phải không tin nhất kiến chung tình, nhưng chuyện nhất kiến chung tình xảy ra ở trên người ông chủ Tạ, thấy thế nào cũng cảm thấy khó tin, là một thương nhân thành công, anh phải là người lý trí bình tĩnh, mà người thích xử trí theo cảm tính thường thường sẽ không làm nên chuyện lớn.
Tạ Thanh Nghiên nói những lời này, Lục Khuynh tỏ vẻ nửa tin nửa ngờ, bởi vì nghe sao cũng thấy rất giống đang đọc lời kịch!
Mà mặc kệ anh ta có tin hay không, ông chủ Tạ vẫn tiếp tục biểu diễn, anh duỗi tay chỉ chỉ vào trái tim của mình, “Tình yêu tới, nơi này biết đến đầu tiên, nó sẽ dùng nhịp đập không bình thường để thông báo cho mình biết đó chính là tình yêu! Nhớ lại lần đầu tiên gặp gỡ Tiểu Vi, cái loại cảm giác điện giật trong chớp mắt này, đến nay vẫn còn rất mới mẻ, tin chắc Tiểu Vi cũng có cảm giác y như vậy.”
Thau cơm chó này có hơi đầy, Lục Khuynh bị nhét căng đến mức hơi nghẹn, nếu tiếp tục ăn nữa, đoán chừng sẽ lập tức ói ra ngay tại chỗ! May mắn trong trường quay đúng lúc vừa quay xong, hạ màn chính là cảnh diễn của Lục Khuynh, anh ta đột nhiên đứng lên muốn chạy, ngẫm lại thì lại cảm thấy có hơi thất lễ, vì thế quay đầu lại nói với ông chủ Tạ, “Tôi đi quay phim, xin lỗi không tiếp được.”
Tạ Thanh Nghiên mới vừa ngược cẩu xong, tâm trạng vô cùng sung sướng, cho nên cười tủm tỉm phất tay, “Đi đi.” Nghĩ thầm người trẻ tuổi bây giờ thiếu kiên nhẫn như vậy là không được.
Lăng Vi diễn xong lập tức tới tìm bạn trai, thấy bộ dáng vui tươi hớn hở của anh nhịn không được hỏi anh, “Sao vui vẻ quá vậy? Em thấy vừa rồi vẫn luôn nói chuyện phiếm với Lục ảnh đế, nói cái gì đó?”
“Lục ảnh đế khá tò mò về cuộc sống tình cảm của chúng ta, anh chỉ thuận tiện nói vài câu thôi.”
Lăng Vi chậc chậc hai tiếng, nói: “Anh ấy cũng thật kỳ quái, chuyện tình cảm của người khác có cái gì để tò mò, em cũng đâu hiếu kỳ cuộc sống tình cảm của anh ấy đâu.”
Tạ Thanh Nghiên nghe cô nói như vậy, rất vừa lòng gật đầu, “Không tồi, thái độ của em như vậy rất chính xác, cứ tiếp tục giữ vững.”
Lăng Vi được khen ngợi ngay sau đó cũng cười híp mắt.
Nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô, Tạ Thanh Nghiên nhịn không được lại muốn chọc cô, tiến đến bên tai cô nói: “Chuyện người khác có thể ít chú ý tới, nhưng chuyện của chúng ta vẫn nên nghĩ tới nhiều hơn.”
Tim của Lăng Vi đập lệch nửa nhịp, “Chuyện của chúng ta? Chuyện gì?”
“Đương nhiên là chuyện quan trọng.” Tạ Thanh Nghiên sáp lại gần đá lông mi với cô một cái.
Lăng Vi:……
Vì thế cô rất nghiêm túc tự hỏi chuyện rất quan trọng trong miệng anh là gì: Hai người đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, chuyện còn quan trọng hơn cả yêu đương, chẳng lẽ là kết hôn??
Lăng Vi bị suy nghĩ của mình dọa sợ rồi, yêu đương là một chuyện, kết hôn lại là một chuyện khác, trong giai đoạn hiện nay cô thật sự không muốn nghĩ tới vấn đề kết hôn!
Cuối cùng cô dứt khoát giả ngu, “Không nghĩ ra.”
Tạ Thanh Nghiên thấp giọng cười nói: “Đương nhiên là phải nghĩ nhiều về tư thế ở trên giường rồi, mở khóa càng nhiều tư thế, cuộc sống của chúng ta mới có thể càng thêm hài hòa.”
Lăng Vi:……
“Làm sao vậy, không đồng ý cách nói của anh?”
“Em cảm thấy anh nên thu dọn đồ đạc trở về đi, chỗ của em hoàn toàn không chào đón anh!”
Tạ Thanh Nghiên cười nói “Bé cưng, ngoài miệng nói không cần, thân thể lại rất thành thật, tối hôm qua là ai ôm bả vai của anh không chịu buông tay vậy?”
Lăng Vi cạn lời nhìn trời, nói: “Là quỷ đó.”
Tạ Thanh Nghiên: “Nếu thật sự là quỷ, vậy cũng là quỷ quyến rũ xinh đẹp nhất!”
Lăng Vi:……
Trong sân quay, Lục Khuynh đang phối hợp diễn với Lam Nhược, hai người đều có thực lực, khi diễn xuất cũng không cần đạo diễn bận tâm, nhưng cảm xúc đang dâng trào thì đạo diễn lại hô cắt.
“Cảm giác tốt như vậy, cắt cái gì mà cắt nha!” Lam Nhược nhỏ giọng oán giận.
Lục Khuynh nhìn về phía mọi người, “Chắc là đạo cụ có vấn đề.”
Hai người cho rằng sẽ nhanh chóng sửa chữa xong, cho nên cũng không đi về chỗ nghĩ, mà vẫn đứng ở tại chỗ nói chuyện phiếm.
Lục Khuynh hỏi Lam Nhược, “Ngày thường Lăng Vi có nói với cô về chuyện của ông chủ Tạ không?”
Lam Nhược nhướng mày nhìn anh ta, “Anh hỏi cái này làm gì?”
Lục Khuynh sửng người, nói: “Thấy tình cảm của hai người bọn họ tốt như vậy, cho nên có hơi tò mò.”
Lam Nhược nhìn về phía khu nghỉ ngơi, Lăng Vi và ông chủ Tạ đang ngồi ở trong một góc châu đầu ghé tai, cũng không biết ông chủ Tạ nói cái gì mà khiến Lăng Vi cười đến ngã trước ngã sau.
Quay đầu lại nói với Lục Khuynh: “Chuyện tình cảm của người khác có cái gì để tò mò, trừ phi anh có suy nghĩ khác.”
Lục Khuynh:……
Lời nói khách sáo không thành công còn bị phản biện, bây giờ phụ nữ đều khôn khéo như vậy sao?
Lục Khuynh thở dài, cho dù anh ta có suy nghĩ khác thì có thể thế nào, anh ta đã thua ngay từ đầu, ngay cả cơ hội cạnh tranh cũng không có, thôi thôi, vẫn nên ngoan ngoãn làm một củ ấu thì tốt hơn.
Tạ Thanh Nghiên vượt ngàn dặm không được bao lâu, anh thật sự rất bận, nghỉ ngơi một hai ngày cũng đã là vô cùng xa xỉ rồi, nếu cứ tiếp tục xin nghỉ, thư ký Đỗ đoán chừng lại muốn tạo phản, cho nên tới ngày hôm sau sau khi tham quan đoàn phim, điện thoại của anh đã bắt đầu không ngừng vang lên, đó là cuộc gọi đòi mạng liên hoàn của thư ký Đỗ.
Nhưng mà hôm nay có cảnh Lăng Vi diễn tình cảm, còn là cảnh diễn Lăng Vi muốn chủ động câu dẫn Lục Khuynh, ba Tạ nói sao cũng phải ở lại xem.
Đây là một buổi vũ hội, có một thời gian hai người không gặp nhau, ngẫu nhiên gặp được ở trong buổi vũ hội Đào Nhiên vẫn yêu Phí Thừa đến cố chấp như cũ, cho nên khi gặp được anh ta ở trong vũ hội mới nghĩ mọi cách câu dẫn anh ta, nhưng mà Phí Thừa vẫn không dao động.
Đối với điều này, ba Tạ tỏ vẻ rất khó chịu, “Cái tên Phí Thừa này có cái gì tốt? Làm việc do dự, đàn bà muốn chết!”
Lăng Vi che miệng cười: “Người ta là nam chính mà.”
Ba Tạ bá đạo nói: “Diễn xong cái vai phụ này, về sau đều cho em diễn vai chính, để những người khác đều phải theo đuổi khóc lóc yêu em.”
Lăng Vi rất bất ngờ, “Người khác đều yêu em, anh không ăn dấm sao?”
Ba Tạ tỏ vẻ hào phóng: “Đóng phim và hiện thực, anh vẫn còn phân biệt được.”
Nhưng mà chờ tới khi tới lượt diễn của Lăng Vi và Lục Khuynh thì lại thấy ba Tạ ở bên cạnh nghiến răng nghiến lợi nói, “Ngay trước mặt anh, em vẫn có thể tự nhiên câu dẫn người đàn ông khác như thế sao?!”
Lăng Vi cạn lời: “Ba ba, vừa rồi anh còn nói đóng phim và hiện thực anh phân biệt được rõ ràng mà.”
Ba Tạ tự đánh mặt chính mình: “Anh có nói sao?”
Lăng Vi:……