Khởi Nguyên Vô Tận

Chương 7: Vòng thi cuối cùng




Khu vực tập trung, trước mỗi tổ đội là một cánh cửa, Thiên Y thắc mắc hỏi tiểu Lãnh: "Sao ở đây lại có nhiều cửa như vậy? Là cửa không gian à?"

Trong hải vực nhìn ra ngoài, hai bàn tay Thiên Lãnh thao tác nhanh trên bàn phím, thông qua đồng tử của Thiên Y, quét hình dạng của cánh cửa, trong ý thức của Thiên Y liền hiện lên tất tần tật về cánh cửa không gian đa chiều này.

[Đây là một hệ thống mô phỏng hoàn cảnh, hiện tại toàn thế giới này chỉ có ba cái, một cái đặt ở hoàng cung, một cái ở cộng đồng liên bang quốc tế và cái cuối cùng do quân bộ quản lý, kì thi năm nay tới phiên hoàng gia sử dụng con chip này phục vụ mô phỏng hoàn cảnh cho các thí sinh. Tốc độ xử lý của con chip này có thể ngang bằng với con chip vi mạch ở chỗ của Ngài, đều là do Ngài ban tặng tài nguyên, cũng giống như ở thế giới cũ của chủ nhân vừa được Ngài ban tặng vô số tài nguyên, nhờ có số đó mà đã chế tạo ra tiểu Lãnh như bây giờ.]

"Nghe nói đề thi thực địa năm nay khó gấp mấy lần năm ngoái, chúng ta được đưa tới tinh cầu phủ xanh cấp độ bốn đó, nhiều loại cây lắm luôn, tui sợ tui không qua được mất, huhu." Một bạn nữ đang xếp hàng kế bên nói với tổ của mình.

"Đừng lo lắng quá, không sao đâu." Người nói thì an ủi nhưng trong lòng của cậu ta cũng sợ hãi không kém.

"Ai da, sao mà không lo được cơ chứ, rớt là chỉ được thi lại có một lần thôi, nhà mình rất nghèo, rớt trường công thì không có tiền nhiều để vào trường tư học."

Trước khi được dịch chuyển đi, đó là những gì Thiên Y nghe được lời bàn tán xung quanh. Trong hải vực, Thiên Lãnh luôn đảm bảo với cô rằng, đề thi đã được giới hạn trong con chip lần trước, nếu có gì khó thì Thiên Lãnh có thể ở kế bên hỗ trợ.

Tinh cầu Tune.

Mỗi lần dịch chuyển không gian bao gồm năm tổ cùng vào nên khi tới điểm đến cả năm tổ cũng đứng cùng nhau. Vừa đến thì bốn tổ còn lại đã tranh thủ đi trước, Thiên Y quay sang hỏi Jone – người tự xung phong làm nhóm trưởng- về đề thi lần này.

"Lúc dịch chuyển, người canh gác cổng đã đưa giấy gì cho cậu vậy Jone?" Trên tay Jone là bức thư mang mã số hai trăm lẻ chín, cậu xé mở phong bì thừ, dùng máy liên lạc quét qua mã đề, khi máy báo đã xác nhận, cậu mới lấy tới tờ giấy ghi chi chít chữ bên trong ra đọc cho mọi người cùng nghe.

[Trong vòng hai mươi bốn tiếng, tổ đội hãy nhanh chóng tìm được thổ cao ly sâm, vì đây là thực vật dược địa cầu cổ nên sẽ ưu tiên cho tổ đội biết trước một vài đặc điểm của cây trồng.

Nơi phân bố: bìa rừng ẩm ướt.



Đặc điểm: là loài thân thảo cao tới 0,7m, có lá mọc so le nhau, hình trái xoan. Hoa thổ cao ly sâm khi nở có màu hồng, nở thành chùm.]

Annie đang chăm chú nghe rồi ghi lại vào máy liên lạc của mình, không nghe thấy tiếng đọc nữa thì hối thúc Jone: "Sao vậy, đọc tiếp đi?"

"Còn nữa đâu mà đọc, chỉ có nhiêu đây thôi." Jone cầm tờ giấy phẩy qua phẩy lại bất đắc dĩ nói.

Mọi người: "..."

Thiên Lãnh gửi thông tin và hình ảnh chi tiết cho Thiên Y, cô liếc sơ qua hình ảnh, loài cây này cô đã từng cùng bà ngoại ở dưới quê hái qua, tờ giấy còn ghi thiếu, tuy có ở bìa rừng nhưng đây cũng là loài mọc dại, chỉ cần chỗ nào có khí hậu ẩm ướt là sẽ có.

"Em mới quét toàn cảnh khu vực rừng rậm này, đây là hình ảnh 3D, chị chỉ cần đi ngược hướng mặt trời mọc là sẽ tới một khe suối, băng qua khe suối đó, đi tiếp qua hai khu vực giáp ranh nhau của khu rừng là sẽ tới. À, chị yên tâm, ở đây ngoài các con côn trùng ra thì không có động vật gì gây nguy hiểm cho con người." Thiên Lãnh làm tốt công tác hỗ trợ, chiếu một hình ảnh toàn tức không gian ba chiều trước mặt Thiên Y làm cô giật mình nhìn mọi người xung quanh, cứ sợ bị người ta phát hiện.

"Không sao đâu chị, bọn họ sẽ không thấy được, bây giờ em xuất hiện ở ngoài bọn họ còn không thấy em nữa là."

Thiên Lãnh hỏi Thiên Y phải làm gì tiếp theo, cô nhéo cằm suy nghĩ, việc đầu tiên phải làm là hướng mọi người đi theo ý muốn của mình, cô không muốn làm người quá nổi bật, để xem trong tổ này có ai biết gì về loài cây này không đã.

Wise ghi lại thông tin vừa nghe, dường như cậu bạn này biết rất rõ về thực vật địa cầu cổ, Annie nói rằng trong nhóm ba người bọn họ thì Wise rất thích thực vật địa cầu, nãy giờ hai mắt mong chờ nhìn vào Wise sẽ cứu vớt mình đợt này.

Dưới sự trông chờ của mọi người, Wise rốt cuộc cất tiếng nói: "Nếu nơi phân bố là bìa rừng ẩm ướt thì chúng ta cứ đi ngược hướng mặt trời, cây thổ cao ly sâm này mình từng xem qua trong tập sách ảnh của ông nội, bây giờ trước mắt cứ đi về hướng đó xem sao." Annie và Jone gật đầu tán thành, Thiên Y và Gia Long cũng không có ý kiến gì, mọi người liền tranh thủ thời gian đi theo sự chỉ dẫn của Wise.

Đúng như những gì Wise và Thiên Lãnh nói, bọn họ đến được một khe suối nhỏ, nước không sâu, hơi nông, còn có cá và vài cây tảo trôi lềnh bềnh trên mặt nước. Annie thử đi lại sờ thử thì thấy trơn trơn, bứt một cọng lên ngửi ngửi thì thấy thơm, định cắn thử thì bị Thiên Y cản lại.

"Đừng ăn sống, tuy tảo này ăn được nhưng nếu không nấu chín, ăn sống sẽ bị đau bụng." Thiên Y tốt bụng nhắc nhở, còn đây là loại tảo gì thì cô không rõ, Thiên Lãnh thông qua mắt của Thiên Y quét hình ảnh, cũng không tra ra được, đành đưa vào mục những thông tin chưa biết.

Thiên Lãnh thấy làm lạ, tinh cầu này được con người phủ xanh nhân tạo thì chắc chắn sẽ đưa giống đến đây trồng, xem ra tinh cầu này chỉ làm nhân tạo có phân nửa, phân nửa còn lại là của tự nhiên.

"Hả, ăn sống bị đau bụng ư, Thiên Y, cậu có vẻ biết cây này là gì, cái này cậu từng ăn qua chưa? Mình thấy thơm quá trời." Annie là một cô gái hoạt bát, sáng sủa, ban đầu thấy Thiên Y đi về hướng ba người bọn họ là cô đã muốn bắt chuyện và tám đủ thứ chuyện trên trời dưới đất rồi.

Thiên Y lắc đầu, chưa ăn bao giờ, cô giảng giải cho Annie hiểu quy tắc ăn chín, ăn sống về lâu về dài sẽ bị bệnh tiềm ẩn, không tốt cho sức khỏe. Thấy hai cô gái có vẻ đói bụng nên Jone quyết định ăn trưa ở đây, cũng may cuộc thi này chỉ là kiểm tra kiến thức của thí sinh nên không có quy định cấm mang theo đồ ăn hay đồ dùng cá nhân.

"Lúc nãy mình đi mua đồ ăn có đi ngang qua khu vực thi của quân bộ, thấy ai cũng bị tịch thu đồ ăn và đồ dùng cá nhân, nghe nói chỉ được xách theo một tấm bản đồ và một túi dịch dinh dưỡng trải qua ba ngày. Hên là tui không có ý muốn vào quân bộ, cảm giác bọn họ thật khó khăn a." Annie vừa thu lượm gỗ cây khô vừa nói với Thiên Y chuyện đã thấy hồi sáng. Thiên Y đi theo vừa nghe vừa lượm cây khô, đôi lúc chen vào nói vài câu, phần lớn cuộc nói chuyện là do Annie bắt đầu trước.

Gia Long ở lại canh chừng đồ đạc, Wise và Jone phụ trách đi kiếm quả dại về ăn, chừng mười phút sau mọi người gom đầy đủ về. Wise nhóm lửa, Annie lấy từ trong túi ra một bộ nồi và muỗng múc canh loại bự, Jone thì thêm cây khô vào đống lửa. Thiên Y xách đống tảo đã bị Annie tham ăn bạo lực bứt nguyên bụi tảo để lên bờ đem đi làm sạch, chỉ thấy Thiên Y dùng con dao găm nhỏ mang bên người cắt nhỏ thành từng miếng, bỏ vào nồi nấu với chút muối. Trong lúc chờ đồ ăn chín, mọi người chia nhau quả dại ăn, quả chua chua ngọt ngọt, lại thanh, ăn vào không thấy rát hay khô miệng, cảm giác như uống trái cây, đúng là trái rừng thiên nhiên.

Ăn được một lát, mùi thơm từ bếp lò bay ra, thơm nức mũi, chưa nấu đã thơm, sau khi nấu thì mùi càng đậm hơn, không biết đây là loại tảo gì, nấu chín lên thì nước đổi màu thành màu trắng ngà y như sữa. Annie thử múc một ít nước nếm thử, mắt hai cô bỗng trợn to, rồi húp nguyên cả muỗng, thật là, ăn nhanh quá có ngày bị mắc nghẹn và Annie đã bị sặc, ho sặc sụa. Jone vội vã kiếm bình nước đưa qua, Annie bắt lấy uống ừng ực, còn có vài giọt thấm ra cả áo, mọi người bật cười trước sự tham ăn của cô.

"Oa, ngon cực kì, mọi người mau mau ăn đi, để lát nguội thì mất ngon." Annie vội vàng lấy chén, đũa từ trong túi ra phân phát cho mọi người. Tảo nhiều nên mỗi người được một chén to, bửa trưa như vậy tạm ổn, ai ăn vào cũng thấy no bụng.



Nghỉ ngơi thêm mười lăm phút, mọi người liền thu dọn lên đường, từ lúc vào rừng đến giờ đã trôi qua năm tiếng, bọn họ chỉ còn mười chín tiếng, nếu không tìm được thổ cao ly sâm thì coi như chuyến này thi rớt rồi. Annie trước khi rời đi đầy tiếc nuối nhìn bụi tảo dưới khe suối, tiếc là còn phải tiếp tục cuộc thi, giờ có bứt lên thì không có gì để bảo quản, cô mà biết trong rừng có đồ ăn tự nhiên ngon như vậy thì cô đã sớm mang theo bột bảo quản rồi.

Mọi người vượt qua khe suối, đi một hồi đến một bình nguyên trống trải, bọn họ đã đến nơi ráp gianh giữa hai khu vực, chỉ cần đi qua khỏi bình nguyên này thì chính thức đi vào nơi có khí hậu ẩm ướt, ẩm thấp, cây cối to lớn, rậm rạp, tán lá to, chồng chéo lên nhau che khuất cả ánh sáng mặt trời.

"Wise à, cậu nhìn lá cây bên kia xem xem, có lẽ tụi mình đã đi đúng hướng rồi, nhìn quãng đường thì tầm nửa tiếng nữa tụi mình sẽ qua được khu vực bên đó, tụi mình tranh thủ đi thôi." Jone không biết từ đâu lấy ra được một cái ống nhòm nhìn từ xa, quan sát xung quanh xong đưa cho Wise nhìn thử.

"Mọi người cẩn thận rắn, rết, côn trùng, tuy tinh cầu này không có động vật gây nguy hiểm cho tụi mình nhưng mọi người phải cảnh giác với côn trùng, đi sát vào nhau khi tới khu vực đó." Wise nhìn hướng khu rừng, xác định thời gian, sau đó hối thúc mọi người đi nhanh cho kịp trời tối.

"Chị, Wise có vẻ hiểu nhiều về thực vật địa cầu cổ, thế này thì chị đậu vào trường Harmes là cái chắc rồi." Tiểu Lãnh ở trong không gian quan sát cử chỉ của mọi người rồi nhàm chán bàn tán với Thiên Y.

Thiên Y đồng ý vời lời nói của tiểu Lãnh, cô luôn nhắc nhở bản thân mình là núi cao còn có núi cao hơn, những gì cô biết là do cô đã sống hai mươi bốn năm ở địa cầu, các loài cây ngân hàng đề thi cho ra thì khó với người nơi đây nhưng với những người đến từ địa cầu thì toàn là mấy cây nhà lá vườn thân thuộc.

"Chị, bên phải, mau nhìn bên phải, dưới gốc cây, hình như đó là bụi cây chuỗi ngọc mọc dại, em không ngờ tới thế giới này, tại tinh cầu này còn gặp được cây cối ở địa cầu. Ý mà bụi cây này sao màu sắc nó đậm và bóng hơn nhỉ, do thổ nhưỡng chăng?" Tiểu Lãnh đang xem toàn cảnh khu rừng, bất ngờ cậu thấy được loài cây mà cha đẻ cậu hay để lên bàn làm việc.

Thiên Y đi lại gần lấy tay đẩy lá cỏ dại sang một bên, đúng là cây chuỗi ngọc, bụi này rất to, kết thành chùm, màu sắc xanh đậm và bóng loáng y như bảo thạch, quay đầu hỏi Jone.

"Jone, tụi mình có được lấy cây ở đây về không?" Mọi người đang đi ở đằng trước nghe tiếng gọi quay đầu lại nhìn cô, rồi nhìn sang gốc cây Thiên Y chỉ.

"Cậu muốn bứt gốc này về trồng à? Mà cây này là cây gì?" Jone không trả lời cô, ngược lại còn hỏi thăm về gốc cây này, Wise liếc qua gốc cây đó cũng thắc mắc không kém Jone.

"Mình không rõ đây là cây gì nhưng nhìn đẹp nên muốn hái về trồng." Thiên Y giả vở thể hiện sự yêu thích đối với loài cây này, tiểu Lãnh đã tra trên cổng thông tin thực vật, hiện tại loài cây này chưa được phát hiện nên không thể nói với mọi người là cô biết cây này.

Jone à một tiếng, bảo cô nhanh nhanh chút, cũng không hỏi nữa, Annie cũng vào phụ cô một tay, Thiên Y từ trong máy liên lạc, truy cập vào không gian ảo của máy mở mục lưu trữ, chọn cây xanh, một chiếc hộp không gia ba chiều xuất hiện trên không, Thiên Y cẩn thẩn đặt gốc cây vừa hái vào.

"Oa, đây là không gian bảo quản đồ vật sống sao? Loại máy liên lạc có tích hợp với không gian này rất đắc tiền, không phải người có tiền là mua được đâu, còn phải có gia thế nữa. Thiên Y, không ngờ cậu vừa xinh đẹp, lại giàu có và có thế lực như vậy." Annie nhìn hành động của Thiên Y, hâm mộ nói. Cô cũng muốn có một cái nhưng ba mẹ không cho, căn bản là loại đồ vật đắc tiền này bọn họ không muốn cho cô sử dụng mà.

Thiên Y nhún vai, cười cực kì bất đắc dĩ, cái này tiểu Lãnh nói cho cô biết, cô còn ko biết nữa là, sợ nói nhiều làm mọi người sinh nghi, đẩy vai Annie đi lên đằng trước, Annie còn lầm bầm biết cô có đồ vật như vậy đã sớm kêu cô bứt nguyên bụi tảo về cho mình rồi.

Càng đi không khí càng trở nên ẩm ướt, đã tới khu vực phân bố của thổ cao ly sâm.

"Mọi người tản ra tìm kiếm đi, mình và Gia Long một tổ, Wise, Annie và Thiên Y một tổ, thời gian là một tiếng, dù cho có tìm thấy hay không mọi người cũng phải quay về đây." Jone lấy một sợi dây từ trong balo ra thắt lên thân cây làm dấu, chỉ đạo cho mọi người. Ai nấy cũng không phản đối, chỉ bảo nhau cẩn thận liền nhanh chóng đi về hai hướng ngược nhau.

Wise đi trước dùng một khúc gỗ dài quét bụi cỏ dưới chân phòng côn trùng lạ bò tới, Annie và Thiên Y phụ trách nhìn xuống đất tìm kiếm.

[Tiểu Lãnh, em mau chóng xác định vị trí của thổ cao ly sâm rồi gửi tọa độ cho chị.]



[Có liền.]

Thiên Y hơi cúi người, tay giả vở gạt bụi cỏ dại nhưng thật ra là đang nhìn tọa độ vừa mới được tiểu Lãnh gửi tới. Thiên Y nhíu mày nhìn tọa độ, cách vị trí bọn họ đứng hơi xa, cô liếc nhìn ra sau, càng tìm càng đi về hướng đằng trước, tách xa hai người.

Vấn đề khó khăn là làm sao để lấy được nguyên bụi thổ cao ly sâm mà không làm tổn thương đến cây, trên người cô hiện tại chỉ mang theo một con dao chuyên dụng mà ông nội cho lúc nhỏ, cực kì sắc bén, làm không khéo sẽ cắt vào rễ.

[Chị, trong không gian có một phòng gia cụ, chị thử vào đó tìm xem có không.] Thiên Lãnh hỏi Thiên Y sao không nhanh chóng đào lên, biết được khó khăn của cô liền bảo cô vào không gian tìm kiếm.

Trong không gian đúng là có loại cuốc chuyên dùng để đào rễ nhân sâm, dùng ý niệm để nó xuất hiện trên tay, Thiên Y bắt đầu công cuộc đào bới. Lúc đào cần chú ý tránh va chạm mạnh với rễ vì bộ phận này rất yếu ớt, chỉ bị trầy xước nhẹ thôi cũng dẫn đến chết cây, Thiên Y vừa bới vừa dùng tay nhẹ nhàng phủi đất ra hai bên, đào tới rễ liền cẩn thận hơn, may là có kinh nghiệm từ hồi còn nhỏ, tuy còn chút lống nga lống ngống nhưng cũng đào được ba bụi sâm.

Mở máy liên lạc lên, quét hình ảnh một cây thổ cao ly sâm, một cái nộp lên người phụ trách, hai cái còn lại thì diếm làm của riêng.

Thiên Lãnh thấy hết hành động hôi của cô: "..."

Gửi tin nhắn đã tìm được thổ cao ly sâm, cô nhanh chóng hội họp với hai người còn lại trong tổ và di chuyển về vị trí đã ban đầu. Vì chỗ đào hơi xa khu vực của Annie và Wise, phải mất hai mươi phút Thiên Y mới tìm thấy hai người họ. Vừa gặp nhau, Annie đã nhào lên xem cây trước, Wise cũng hiếu kì không kém.

"Oa, không ngờ cậu giỏi như vậy, mới đó đã tìm được, lần này tụi mình đậu cái chắc rồi." Annie cầm thổ cao ly sâm đã được đóng gói vào bịch không khí lên xem xét, vui mừng nói.

"Ừm." Wise cũng phụ họa với Annie, nhìn Thiên Y đầy ý vị, bị nhìn cô chỉ đơn giản nhún vai.

Nhờ có tiểu Lãnh mà tổ của Thiên Y giải đề nhanh nhất, tuy không có xếp hạng thứ tự nhưng tổ của cô lại được ban lãnh đạo cấp cao của hệ thực vật học chú ý tới, nhờ đó mà được thơm lây về sau này.

"Các em làm tốt lắm, hiện tại vòng thi cuối cùng chưa kết thúc nên điểm của tụi em sẽ được gửi qua máy liên lạc sau, kết quả tốt thì sẽ được công bố trên báo đài hoàng gia. Bây giờ, chắc tụi em mệt rồi, nên về nghỉ ngơi chờ kết quả thôi." Người phụ trách cực kỳ hài lòng về thành tích kì này, mấy năm trước chưa từng có tổ nào giải đề nhanh như vậy, giờ được năm người, coi như cũng không tệ.