Không Để Em Làm Vợ Thằng Khác

Chương 5: C5: Chương 5




"À được ạ " Cô ngại ngùng, thế là các anh chàng của phòng tài vụ đều chen lấn để giúp cô hoàn thành nên công việc hoàn thành cũng khá nhanh, hỏi ra thì mới biết có 5 tổng giám đốc phân theo từng bộ phận haizz tài liệu Mặc Thần đưa lại khá giày nên tài liệu chất đến ngang mặt cô.

"Để anh giúp em" Linh Trương ngại ngùng gãi đầu

"À thôi, em cảm ơn ,mọi người còn nhiều việc mà " Cô cũng không muốn làm phiền mọi người "vậy hay trưa nay anh đợi em mình cùng đi ăn nha" Linh Trương mong chờ cô gái này gật đầu, thật ra thì anh cũng rất có thiện cảm với cô gái này.

"Dạ được a" Cô gật gật đầu rồi tạm biệt người ở phòng tài vụ.

______

Mạc Trinh cô hôm nay muốn tận mắt xem dung mạo của vị thư ký mới được tuyển vào tập đoàn mà chỉ trong một ngày đã làm nửa nam giới trong tập đoàn si mê, cô xem rốt cuộc cô ta hơn mình chỗ nào, đúng là hồ li tinh quyến rũ đàn ông mà. Mạc Trinh nghe ngóng thấy cô ta xuống phòng tài vụ thì muốn xem ngay, cô có hơi bực mình, nhiều phần là ghen tị. Kia chắc là cô ta sao, chả trách... Chắc cô ta phải tốn không ít tiền thẩm mĩ nhỉ



Lệ Thương đang bê chồng tài liệu rất nặng, cô chưa kịp định thần thì có tiếng giày cao gót lanh lảnh lại gần đụng vào vai cô khiến chồng tài liệu rớt xuống đất.

"Cô không có mắt sao? " Mạc Trinh hất cằm trợn mắt nhìn Lệ Thương



" Tôi Xin lỗi" Cô tốt nhất là nên tạo mối quan hệ tốt với đồng nghiệp nên nhịn một chút, có lẽ do cô sơ ý quá

"Cô xin lỗi mà được sao? " Mạc Trinh mỉa mai


"Vậy cô muốn tôi phải làm sao? " Cô khó chịu lên tiếng

"Tôi muốn... " Cùng với giọng nói ấy là đôi giày cao gót giẫm lên tập tài liệu, cô ta cầm tài liệu hất tung lên khiến tài liệu bay khắp nơi "tôi sơ ý quá "

"Cô... " Cô chỉ biết trợn mắt, không ngờ tập đoàn này lại có loại người phẩm chất kém như vậy

Mạc Trinh xoay người rời đi trong sự hả hê của chính bản thân cô tạo ra.

Sự việc này cũng khiến cho mọi người xì xào bàn tán khắp nơi, Lệ Thương cô cảm thấy tức giận, đúng là chủ như nào thì nhân viên nấy mà. Cô lại quay lại phòng tài vụ để photo tài liệu, lại phải cuốc bộ đi từng phòng tổng giám đốc để đưa tài liệu và bàn về việc phân công công việc cho mọi người cùng làm cho kịp thời gian, thang máy thì chật ních người nên giải pháp đi thang bộ là tốt nhất, khi lên đến tầng trên cùng của tập đoàn thì cô cũng đã mệt lả người, cộng thêm đôi giày cao gót làm chân cô sưng tấy, hôm nay mới là ngày nhận việc đầu tiên của cô như thế đã là quá thảm rồi. Cô ngồi phịch xuống ghế thở phì phò chưa kịp xử lý đôi chân sưng vù của cô thì vị chủ tịch ác ma lại cho gọi cô

Cốc Cốc




"Vào đi" Mặc Thần lạnh lùng

"Anh gọi tôi có chuyện gì thưa chủ tịch " Cô đi khập khiễng đến chỗ anh, liếc đến đôi chân sưng vù của cô Mặc Thần khẽ nhíu mày, đã không đi được còn cố mà đi, cho ai xem chứ. Anh thấy hơi bực" Đây là danh sách khách mời và email của họ cô đánh máy gửi theo mẫu thư này đến từng người cho tôi, sáng mai phải đảm bảo tất cả những người trong đây đều nhận được thư của tôi"

"Sao tôi làm kịp đươc chứ" Anh ta có điên không mà bắt cô làm thế chứ


"Tôi không quan tâm đến quá trình tôi chỉ quan tâm đến kết quả, ra ngoài, đóng cửa" Tại sao cô ta cứ luôn chống đối anh

Cô xoay người rời khỏi phòng, cô mà ở đây thêm chút nào nữa chắc cô sẽ không nhịn được mà tạt nước vào bản mặt đáng ghét của anh ta mất

Anh ta cũng lắm tiền thật mời tận 2000 người tham gia sự kiện này , mà điều cô quan tâm bây giờ là làm sao gửi cho kịp giờ. Lệ Thương làm đến quên mất cả ăn trưa đến khi cô cảm thấy mỏi mắt vội nhìn lên đồng hồ thì thấy đã 12h trưa, vậy mà cô lại chẳng thấy đói, cô lại lỡ hẹn với Linh Trương rồi.

Khi Lệ Thương xuống căn tin của công ty thì thấy mọi người đã ăn xong chỉ còn lác đác vài người cắm cúi ăn




"Này Lệ Thương tới đây" Linh Trương gọi cô

"Em tưởng anh ăn xong rồi chứ" Cô ngạc nhiên

"Anh cũng mới tới, tưởng thất lễ vớia em chứ, anh đâu ngờ có ai kia lại chăm làm việc đến thế" Linh Trương trêu cô

"Em mới tới nên có nhiều việc lắm " Cô vừa đút miếng cơm to vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói

Đột nhiên không khí có chút ớn lạnh, cô rùng mình quay đầu lại thì thấy Mặc Thần đang đen mặt, anh ta tức giận gì chứ. Không phải chỉ mình cô khó hiểu mà mọi nhân viên có mặt lúc đó đều khó hiểu, thông thường chủ tịch đều ăn trưa ngay tại phòng làm việc sao hôm nay lại đến ăn trưa ở đây mà lại rất tức giận ai cũng mang một bộ dạng tò mò nhưng ai cũng không dám nhìn thẳng vào người đàn ông ấy. Còn bên phía Mặc Thần anh cũng không hiểu tại sao khi nhìn thấy cô nói cừoei cùng với nhân viên của mình thì có chút bực mình, từ khi gặp cô anh không thể kiềm chế cảm xúc của mình nữa