Sau khi về Vọng Châu, Tử Trị Bình liềnđem ba lữ đoàn bố trí canh phòng dọc tuyến đường ray, nhân cơ hội điềuhai trung đoàn tâm phúc đến Xương Vĩnh, bố trí ổn thỏa rồi lại cùng mấyvị tướng lĩnh quan hệ mật thiết đàm phán bí mật mấy lần. Ông ta sắp xếpngười chuyên truyền mất điện từ Thừa Châu đến, hàng ngày chỉ có mấy chữ nhưng động thái trong thành Thừa Châu đều nắm rất rõ ràng.Theo quy định xưa nay của Thừa Quân,quan lớn làm việc ở biên cương, gia quyền đều ở lại Thừa Châu. Từ lúc Mộ Dung Phong nhậm chức, cho rằng đó là tập tục xấu, nói: “Mình không tinngười ta, làm sao có thể khiến người ta tin mình?”. Từ đó cho phép mangtheo gia quyến đi nhậm chức, nhưng mấy vị thống chế vì tránh hiểm nghi,vẫn để vợ ở lại thành Thừa Châu. Phu nhân mấy vị thống chế và nữ giớicủa Mộ Dung phủ xưa nay đi lại thân tình, hôm đó có phu nhân của Tử TríBình và mấy vị phu nhân khác cùng đánh bài ở Đào phủ.Phòng trên mở hai bàn đánh bài, tamtiểu thư, Tĩnh Uyển, Từ phu nhân và Lưu phu nhân một bàn, Tĩnh Uyển vốnkhông biết đánh bài lắm, hôm đó lại may mắn, không đến hai tiếng, đãthắng khoảng ba ngàn đồng. Phòng bếp đến hỏi lúc nào ăn cơm tối, tamtiểu thư sợ cô không vui, nói: “Đợi tám vòng này đánh xong hãy nói đi”.Tĩnh Uyển có vẻ không hề quan tâm, đưa tay lên nhìn nhìn đồng hồ, cườinói: “Đã năm giờ rồi à, đợi đánh hết bốn vòng này đi”. Tĩnh Uyển có vẻkhông hề quan tâm, đưa tay lên nhìn nhìn đồng hồ, cười nói: “Đã năm giờrồi à, đợi đánh hết bốn vòng này đi”. Từ phu nhân buột miệng hỏi: “Doãntiểu thư hôm nay có đi khiêu vũ không?”. Tĩnh Uyển đáp: “Hôm nay khôngđi nữa, Cậu Sáu nói có việc”. Lưu phu nhân vô ý ngẩng đầu lên, phì cười: “Nói Tào Tháo, Tào Tháo đến”. Tĩnh Uyển quay mặt lại nhìn, hóa ra MộDung Phong đang đi đến, thấy họ đang đánh bài liền hỏi: “Ai chẳng thế?Người đó hôm nay khách ăn cơm đi”. Từ phu nhân cười nói: “Doãn tiểu thưthắng, bảo cô ấy mời Cậu Sáu ăn cơm, chúng tôi thơm lây làm khách ăncùng được rồi”. Lưu phu nhân xưa nay có chút nỗi đau thầm kín với Từ phu nhân “ôi chao” một tiếng, nói: “Doãn tiểu thư đã mời Cậu Sáu ăn cơm,mấy người rảnh rỗi chúng ta chẳng lẽ không biết điều sao?”. Tĩnh Uyểnnói: “Mời khách thì mời khách, không phải là một bữa cơm đồ Tây sao? Tôi tất nhiên mời mọi người đi rồi, nhưng sao phải mời anh ấy?”. Tam tiểuthư tiếp lời: “Đúng thế, ngày mai chỉ mời chúng tôi được rồi, còn về Cậu Sáu, Doãn tiểu thư phải mời riêng cậu ấy tối hôm nay trước.”Câu nói khiến mọi người đều cười, TĩnhUyển vặn người một lát, nói: “Không nói chuyện với mấy người nữa, toànxúm lại ăn hiếp tôi”. Tam tiểu thư không kìm được đưa tay ra véo nhẹ mácô một cái, nói: “Cái đồ nhõng nhẽo này, toàn nhõng nhẽo đến mức ngườita không ghét không được”
data-ad-slot="8346126209">