Không Thể Dấu Hiệu

Chương 60




Trưa ngày hôm sau, Tống Minh đỡ lấy cái eo dã rời bò xuống giường.

Tối qua bắn quá nhiều... dẫn đến hiện tại eo hắn mềm nhũn đến không xong rồi, hậu huyệt thậm chí còn sót lại loại  cảm giác bị lông mao kích thích kia... so với tối qua, Tống Minh đã không muốn nói nhiều, còn sau đó phát hiện viền mắt cừu, hắn chỉ có thể thút thít tự tạo nghiệp không nói nên lời, ừm, mặc dù kém chút nữa sướng tới mất khống chế.

Kiều Ân không có ở nhà, Tống Minh trong lòng thở phào một hơi đồng thời cũng có chút thất vọng, lúc trước cho dù lần nào hai người làm tình xong Kiều Ân đều ở bên cạnh chăm sóc hắn... Có điều nghĩ một lát công ty Kiều Ân cũng bắt đầu đi vào hoạt động rồi, gần đây càng nhiều tiệc rượu xã giao không dứt, mà bản thân cũng không cần Kiều Ân chăm sóc hắn, Tống Minh xoa xoa đầu đem cảm giác mất mát kia xua đi.

Mở tủ lạnh lấy ra thức ăn làm nóng lại, ăn xong Tống Minh lại quay lại giường ngủ bù.

Đến tối Kiều Ân về nhà.

Tống Minh trốn trong phòng ngủ,  ít nhiều cũng có chút ngại ngùng, nhưng nghe thấy ngoài huyền quan vang lên tiếng va chạm leng keng, trong lòng Tống Minh nghĩ vậy thì đi xem chút.

Nhìn người liêu xiêu lảo đảo sắc mặt ửng hồng hô hấp nặng nề dựa vào huyền quan, Tống Minh nhíu mày.

Kiều Ân uống say rồi... còn say không nhẹ.

" Sao uống nhiều như vậy..."

Hơn nữa mùi rượu rất nồng... Tống Minh nín thở đỡ lấy con sâu rượu Kiều Ân ý đồ muốn đỡ cậu đến sô pha.

 Người uống rượu rất nặng, Tống Minh đỡ nam nhân cao hơn hắn mới đi được vài bước đã mất sức, cuối cùng sau khi đem Kiều Ân đẩy lên sô pha Tống Minh đều có chút thở gấp, nhưng lúc này, hắn chỉ ngửi thấy mùi rượu, thậm chí có một tia, mùi vị ngọt nị rất rõ ràng không thuộc về Kiều Ân...

 Hai loại hương vị hỗn hợp khiến Tống Minh cảm thấy buồn nôn, nhưng bị hắn mạnh mẽ ép xuống.

Kiều Ân say bí tỉ, tiếng hô hấp cũng đặc biệt nặng nề, trong hơi thở đều là mùi rượu nồng đậm, Tống Minh đứng dậy rót nước cho Kiều Ân súc miệng.

Miễn cưỡng súc miệng một lần,Tống Minh đặt cốc sang một bên, vươn tay vỗ vỗ mặt Kiều Ân.

" Này, tiểu huynh đệ, cậu còn tỉnh không?"

Kiều Ân nhắm hờ mắt, lông mi dài che đi thần sắc dưới đáy mắt, hai má cùng cổ Kiều Ân phủ kín sắc hồng, ngay cả xung quanh khóe mắt cũng là màu hồng nhạt, Tống Minh có thể cảm nhận được Kiều Ân uống say rồi, nhưng may là tựu lượng của Kiều Ân không tệ, không khóc không nháo, yên yên tĩnh tĩnh.

Tống Minh nhìn Kiều Ân hô hấp khó khăn, nâng tay giúp cậu cởi cà vạt.

" Cút ra, đừng chạm vào tôi."  giọng nói trầm thấp lạnh băng của Kiều Ân truyền ra, bàn tay đụng đến cổ áo Kiều ân của Tống Minh bị hất ra.

Tống Minh đơ ra một lúc,  rất nhanh lại nghĩ Kiều Ân say không nhẹ, hắn lần nữa giơ tay qua, " Kiều Ân, đừng mượn rượu làm càn, tôi giúp cậu cởi cà vạt."

Sâu rượu Kiều Ân lười biếng nâng mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn người phía trước cởi cà vạt của mình.

Hôm nay cậu uống có chút nhiều, mà Omega Quách gia kia tựa hồ hao hết thủ đoạn muốn leo lên giường của cậu... dưới đáy mắt trong con ngươi xanh lam xoẹt qua một đường gợn sóng mất kiên nhẫn, nhưng vừa mơ mơ hồ hồ nhìn người phía trước hình như rất quen mắt.

Cậu giơ tay nắm lấy cằm người kia, Tống Minh cau mày, muốn vung ra thoát khỏi tay Kiều Ân, uống say như vậy vẫn không quên trêu đùa người khác...

Nhưng sức lực Kiều Ân rất lớn, Tống Minh thật bất đắc dĩ, chỉ đành để Kiều Ân nắm, nhanh chóng cởi ra cà vạt, thuận tiện cởi ra vài cúc áo.

" Muốn lên giường của tôi vậy sao..." Thanh âm khàn khàn từ tính vừa dứt, tống Minh đã bị đè lên sô pha.

" Cái gì..." Lời nói của Tống Minh bị ngăn trong miệng.

Đầu lưỡi cay nóng mùi rượu quấn lấy môi Tống Minh, Tống Minh bị hôn ưm ưm hai tiếng, ý đồ đem nam nhân toàn thân đều mùi rượu đẩy ra, nhưng nam nhân trên thân khí lực rất lớn, đè ép nắm lấy cánh tay đang đẩy ra của hắn đè lên đỉnh đầu không để hắn giãy dụa.

" Hưm, Kiều Ân cậu uống quá nhiều rồi, cậu biết tôi là ai không hưm ưm ưng..."

Miệng lưỡi nóng bỏng kịch liệt hôn lấy Tống Minh, giọng nam nhân truyền đến, " nếu cậu muốn như vậy, vậy tôi cho cậu. Có điều yên tâm đi, tôi sẽ không đánh dấu cậu đâu..." đồng thời tay cậu xé mở quần áo trên thân Tống Minh, thô lỗ sờ soạn.

" Ưm, Kiều Ân cậu điên rồi à, buông tôi ra buông ra..."

Nam nhân say rượu căn bản sẽ không buông ra nam nhân, không lúc nào không câu dẫn cậu, tay cậu ngựa quen đường cũ sờ xuống giữa hai cánh mông người phía dưới, không hề ngừng lại trực tiếp dùng đầu ngón tay đỉnh mở cửa huyệt mềm mại mà tối qua vừa mới xâm lấn.

Tống Minh mặc dù bị Kiều Ân say rượu làm cho một mặt chết lặng, nhưng khi Kiều Ân hôn hắn hắn đã động tình,tin tức tố Omega và tin tức tố mãnh liệt Alpha dây dưa với nhau, cửa huyệt mềm mại có tính co dãn bị nam nhân cắm rút vài cái liền phát ra tiếng nước.

Thân thể phóng đãng biên độ giãy dụa dần dần nhỏ lại, mặc dù đầu óc Tống Minh có chút lộn xộn, nhưng cũng bị Alpha kéo vào vòng xoáy dục vọng quen thuộc.

" Thật tao* a..."

* dâm đãng

Cho đến khi bị áp trên sô pha bị nam căn của Kiều Ân thô lỗ xâm lấn, Tống Minh vẫn chưa hồi phục lại tinh thần, " mang bao... lại không mang..." ngay cả nói cũng chưa xong, giãy dụa hai cái, rất nhanh bị tình triều kịch liệt kích thích bắt đầu rên rỉ nghênh hợp...

Sáng sớm ngày hôm sau, Tống Minh tỉnh dậy trước,đầu hắn hơi đau đớn, cảm nhận được có ngời ôm hắn vào trong lòng, đương nhiên, càng khiến hắn không thoải mái là trong mông còn đang ngậm tính khí cương cứng của nam nhân, bị thứ đồ chơi lớn như vậy cắm một đêm ai có thể ngủ ngon được chứ!

Tối qua không biết Kiều Ân say rượu phát điên cái gì, đè hắn không để hắn giãy dụa  làm ở sô pha đến một nửa thì kéo hắn đến trên giường, khí lực Kiều Ân vẫn luôn rất lớn, cũng hoàn toàn không quan tâm hắn mà cắm rút, như có như không cười lạnh mỉa mai hắn hai câu, cuối cùng sau khi bắn đầy mông hắn thì đè lên người hắn ngủ như chết, bất luận Tống Minh la mắng thế nào cũng không tỉnh... nam nhân uống rượu say khí lực càng lớn, Tống Minh vùng vẫy muốn bò ra khỏi lồng ngược Kiều Ân nhưng bị ôm chặt... Mà hắn cuối cùng vì làm tình mà mệt gần chết, cũng lười giãy dụa, cứ như vậy ngủ mất.

Có điều trong mông cắm một cây gậy dẫn đến cả đêm hắn ngủ không ngon, tư thế ngủ của họ bây giờ là nằm nghiêng, Tống Minh nhấc lên cánh tay quấn trên người hắn, một cánh tay chống giường chậm rãi di chuyển về phía trước, chuẩn bị rút ra tính khí phía sau, hắn phải đi tắm! Tẩy rửa thân thể!  Ai bảo tên oắt con Kiều Ân này không mang bao! Tống Minh có chút sức rời giường thầm oán. Mặc dù hai lần này Kiều Ân không đi vào nội âm hắn, tỉ lệ trúng số mang thai không lớn, nhưng hắn cũng muốn nhanh chút xử lí đồ vật của Kiều Ân, cứ coi như tỉ lệ là 0,0001% thì hắn cũng không thể xem thường, nếu mà mang thai hắn sẽ không thể tiếp nhận.

Nhưng tính khí cắm một đêm, sao có thể dễ dàng rút ra, hậu huyệt cùng cây gậy nóng bỏng chặt chẽ cắm ở bên trong kia không chỉ không dễ dàng rút ra giống Tống Minh nghĩ, ngược lại giống như bị dính chặt lại... hơn nữa tính khí trong thân thể còn có xu thế trở nên cứng ngắc...

Trải qua một phen lăn qua lăn lại như vậy, nam nhân phía sau Tống Minh cũng đã tỉnh lại.

Kiều Ân ngẩng đầu xoa xoa trán, nhìn tấm lưng người phiá trước, khó chịu than một tiếng.

Cảm giác sau khi say không thể nào tốt được.

" Tỉnh rồi thì mau đem thứ đồ chơi kia lấy ra." Giọng nói khàn khàn của Tống Minh cũng không hề tốt.

Kiều Ân xoa huyệt thái dương, nhìn tình cảnh xung quanh, ánh mắt cuối cùng dừng lại nơi hai người gắn kết.

Ánh mắt Kiều Ân từ mơ hồ đến không ngừng chớp động, Tống Minh ngoảnh đầu lại vừa vặn nhìn thấy tầm mắt Kiều Ân, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn bực.

" Đây là đâu... Không phải tôi đang ở tiệc rượu sao..." Kiều Ân cũng nhăn mày, xoa bóp huyệt thái dương,qua một hồi lâu lúc này giống như mới nhận ra Tống Minh, thấp giọng nói " Minh", vừa có ý muốn ôm chặt Tống Minh không cho hắn rời đi.

" Chuyện gì sảy ra vậy... rốt cuộc là sao vậy..." giọng nói khàn khàn trầm thấp của Kiều Ân lần nữa truyền ra.

" Cậu nói xem! Hôm qua toàn thân cậu đều mùi rượu về đến liền kéo tôi làm, còn không mang bao! Buông ra, tôi phải đi tắm! Cậu cũng mau đi tắm đi, thối chết được!" Tống Minh giãy dụa.

Một người thân dưới buổi sáng cương cứng khó chịu, muốn cọ sát thêm một lát, một người bị kẹt giữa nửa đường cũng khó chịu, muốn nhanh đi tắm. Dưới thái độ cực kì Không phối hợp của Tống Minh, Lại giằng co thêm chốc lát, " ba" một tiếng, lúc này hai người mới tách ra, mà tinh dịch tối qua bắn vào đều trở thành thể bán rắn, dính trên thân thể hai người,Tống Minh khó chịu ngoảnh đầu lườm Kiều Ân một cái, khập khiễng đi vào phòng tắm tắm rửa.

Ánh mắt Kiều Ân lóe lên nhớ lại chuyện tối qua, đi qua phòng kế bên tắm.

Tống Minh vì muốn rửa sạch thân thể, thời gian tắm lâu hơn so với Kiều Ân, đợi đến khi hắn lau tóc đi ra, Kiều Ân đã nấu xong bữa sáng cho hắn, mặc một thân tây trang thắt cà vạt chỉnh tề, bộ dáng chuẩn bị đi làm.

Biểu tình Kiều Ân có chút co quắt, ánh mắt cũng không dám nhìn Tống Minh, Tống Minh nhìn dáng vẻ Kiều Ân trong lòng cũng nghĩ Kiều Ân tối qua có chỗ không đúng, nhưng hắn không hỏi.

Kiều Ân đón lấy khăn mặt trong tay Tống Minh, giúp hắn lau tóc, tống Minh ngồi trước bàn ăn cầm cốc sữa uống một ngụm.

" Minh... Tối qua, Tối qua em say rồi... Không có nhớ gì cả... nếu như tối qua em nói gì hay làm gì, đó đều không phải ý nghĩ của em."

Tống Minh nhăn mày, lấy lại khăn lau trong tay Kiều Ân phủ lên đầu," Tôi biết rồi, cậu đi làm đi." hắn mới không muốn biết Kiều Ân đi đâu uống rượu, vì sao lại say khướt trở về, sau đó còn nói mấy lời kì lạ, càng đừng nói lí do làm hắn thô lỗ như vậy... mặc dù hắn cũng sướng đấy... còn có ánh mắt sáng nay của Kiều Ân...

Kiều Ân há miệng, giống như còn muốn nói gì đó, có điều nhìn thời gian đành phải tạm biệt Tống Minh một tiếng liền rời đi.

Tống Minh không yên lòng uống sữa, ăn sáng, nghĩ tới hành động tối qua của Kiều Ân, trong lòng có một loại cảm giác kì lạ, nhưng rất nhanh bị hắn xem nhẹ.

Có điều kế tiếp vài ngày, loại cảm giác kì lạ của Tống Minh chậm rãi ngày càng trở nên mạnh mẽ, cho đến khi hắn nhìn thấy thân ảnh Kiều Ân trên tivi.

Trong ti vi phát sóng trực tiếp là một lễ cắt băng khánh thành quy mô lớn tại một khu thương mại sa hoa sang trọng, mà Kiều Ân chính là một trong số người không nhiều tham gia cắt băng, mà khiến Tống Minh chú ý đến là, bên cạnh Kiều Ân còn có một thanh niên xinh đẹp tinh tế... nếu đoán không nhầm, thanh niên này là một Omega. Mà người này cho dù ăn mặc hay diện mạo đều là gu Tống minh thích, nhưng Tống Minh hiện tại không có tâm tình quan tâm thứ đó, nhìn chằm chằm Kiều Ân cùng thanh niên kia tay trong tay trên màn hình tivi.

Trong tivi đang giới thiệu Bố Luân Đặc gia tộc nước Y cùng Quách gia của A thị cùng hợp tác thành lập một trung tâm thương mại quốc tế lớn, lúc này là khi hai nhà cắt băng khánh thành khai trương trung tâm thương mại.

Thanh niên kia mặc đồ cùng kiểu dáng với Kiều Ân, đều mặc lễ phục màu đen, khoác tay Kiều Ân đi thảm đỏ, đứng bên cạnh Kiều Ân, hai người đều cười hướng về máy quay, cuối cùng khi cắt băng, hai người thậm chí ăn ý nhìn nhau cười, cùng nhau cắt đứt dải băng đỏ... toàn bộ hình ảnh cực kỳ sứng đôi đẹp mắt,  thậm chí khiến người khác xuất hiện ảo giác, còn nghĩ rằng đây là cắt băng trong hôn lễ...

Tống Minh đều không nghe thấy trong tivi giới thiệu trung tâm thương mại này đã nhập bao nhiêu hãng sản phẩm nổi tiếng từ nước ngoài, chỉ nhìn chằm chằm thanh niên xinh đẹp đang khoác tay Kiều Ân kia, mà Kiều Ân hoàn toàn không hề từ chối, hai người cùng nhau đi vào trung tâm...

" cạch" điều khiển từ trong tay Tống Minh rơi xuống, Tống Minh lao qua chiếc laptop, nhập từ khóa tìm kiếm Quách gia A thị.

Quả nhiên nhìn thấy trong giới thiệu có một thanh niên xinh đẹp giống y trong tivi, Quách Lạc Trầm, Quách gia tiểu thiếu gia, Omega cấp S, 20 tuổi, bằng tuổi Kiều Ân...

Tống Minh trong lòng khó chịu hoảng loạn, hắn thậm chí không kìm được nhớ lại hành vi của Kiều Ân buổi tối mấy hôm trước... còn có ánh mắt Kiều Ân khi buổi sáng tỉnh lại... rất rõ ràng...

Tối hôm đó... Kiều Ân muốn ôm không phải hắn...

Trên người Tống Minh từng trận lạnh từng trận nóng, lạnh là nghĩ đến thứ không nên nghĩ, nóng là vì bản thân lúc trước mặt dày câu dẫn Kiều Ân khiến cậu lúng túng.

Chẳng trách, chẳng trách Kiều Ân dạo này hôm nào cũng trở về muộn như vậy... Bảo sao hôm đó Kiều Ân về nhà trên thân thể không chỉ có mùi rượu, còn có mùi hương ngọt nị... Hắn còn tưởng rằng, còn tưởng là khi Kiều Ân xã giao bị lây dính lên...

Mà Kiều Ân mới bắt đầu đẩy hắn ra, kể cả lúc sau ôm hắn, đại khái đều là nghĩ rằng hắn là Omega Quách gia kia...

Chẳng trách tối đó Kiều Ân không gọi tên hắn, cũng không cầu hắn ở bên cậu, cũng không hề cầu hắn sinh con cho cậu... chỉ thô lỗ chiếm đoạt...

Hóa ra... hóa ra...

Kể cả biểu hiện chột dạ ánh mắt ngạc nhiên khi tỉnh lại của Kiều Ân, hình ảnh lúc đầu khiến Tống Minh lưu lại cảm giác không thoải mái lần lượt hiện lên, Tống Minh nhìn chằm chằm Omega mảnh khoảnh xinh dẹp trong màn hình, lần nữa nhập vào khung tìm kiếm tên Quách Lạc Trầm, quả nhiên có vài trang web tìm kiếm ra rất nhiều ảnh xã giao hàng ngày của Quách Lạc Trầm, mà có vài tấm ảnh hiện trường tiệc rượu bên cạnh Quách Lạc Trầm, nam nhân bên cạnh y đều là Kiều Ân...

Tống Minh run rẩy ngón tay nhập tên Kiều Ân vào khung tìm kiếm, ảnh Kiều Ân cùng tin tức càng nhiều, bên cạnh Kiều Ân nhiều người vây quanh, không chỉ một Omega, trong tin tức nói, bởi vì Kiều Ân là người bổ nhiệm mới của nước Y, rất nhiều gia tộc trong nước đều muốn để Omega nhà mình liên hôn với Kiều Ân...

Tối đó, trong tiệc rượu, Nhậm Húc Dương đã nhuộm lại màu tóc vốn có nâng ly rượu, nhìn Omega vẫn luôn cuốn lấy Kiều Ân không nỡ đi.

" Chậc chậc... Mày làm vậy không sợ đem Tống Minh ngày càng đẩy ra xa à?"

Nam nhân anh tuấn đầu tóc vàng lạnh lẽo nhìn bóng lưng Omega  đã đi xa, ngồi cạnh Nhậm Húc Dương, cầm ly rượu nhấm nháp một ngụm, cuối cùng cong lên khóe môi.

" Không sợ, anh ấy rất nhanh sẽ đáp ứng tất cả yêu cầu của tao..."

Nhậm Húc Dương không thể phủ nhận bĩu môi, chạm ly với người bên cạnh," hy vọng như mày mong muốn..."

Ánh mắt Kiều Ân sâu thẳm, tự tin cười cười.