Không Thể Nào Buông Tay

Chương 2: bị hãm hại




Hạo Nhiên chạy tới

- Cứu...Cứu tôi *yếu ớt

- Mau gọi bác sĩ đến đây

*bế cô vào phòng

- *nhìn nhóc này rất giống...

- Chào anh! tôi là bác sĩ

- Được, mau giúp cô ấy

----------------

Năm xưa lúc nhỏ Hạo Nhiên có từng chơi với một cô bé rất đáng yêu, chỉ tình cờ gặp và nói chuyện một ít nhưng anh đã có tình cảm với cô bé ấy. Chỉ tiếc là điều kiện nhà anh và cô bé ấy cách nhau quá xa nên không thể chơi chung được nữa. Cô bé đó chính là...

- Tôi đã băng bó vết thương trên đầu cô ấy rồi, chỉ cần uống thuốc thường xuyên, một tuần sau sẽ được gỡ băng trên đầu, tránh tiếp xúc vết thương với nước

- Được rồi, Cảm ơn bác sĩ

- Sau bao lâu cuối cùng anh cũng tìm được em *hôn nhẹ lên trán

* đi về phòng

...----------------...

Tại phòng Hạo Nhiên

- Điều tra mọi thông tin về cô gái này cho tôi

- Vâng!!

Dù nghĩ Tuyết Nhi là cô gái năm ấy nhưng không thể nào chắc chắn 100% được. Nếu đúng là cô ấy chắc chắn là do ý trời muôn chúng ta quay lại bên nhau một lần nữa. Dù thế nào anh nhất đinh phải tìm thấy em

Dường như các mối tình trong 12 năm vừa qua của Hạo Nhiên chỉ để chống đối lại cha mẹ mình, trong suốt thời gian qua anh vẫn luôn tìm kiếm cô bé ấy, cuối cùng ông trời không phụ lòng người, anh đã tìm được em rồi!

...----------------...

Sáng hôm sau

- mình đang ở đâu đây *ngáp

- tỉnh dậy rồi à

- đây là thiên đường hả?



- cô điên à nhìn cho kĩ * bất lực

- Là anh cứu tôi sao?

- đúng vậy, thôi cô xuống lầu rồi chuẩn bị ăn sáng đi

*đi xuống lầu

*xì xào bàn tán

- nhỏ đó mới tới một ngày mà đã ngồi ăn chung với ông chủ sao

- haizzz, chắc có nhiều chiêu trò lắm đây

- chắc vậy rồi

- có ai tới làm một ngày đã một bước lên tiên như vậy chứ

- đúng rồi đó

- thôi ông chủ tới rồi kìa

- Dọn đồ ăn ra đây, cả phần của cô ấy nữa

- * trời ơi, được ăn chung với idol

- Ăn đi nhìn gì thế

- Ờm

- Hay lại say mê vẻ đẹp trai của tôi rồi * tự tin

- chê * đẹp thiệt nha

- tôi phải đi làm rồi, ở nhà chú ý vết thương của cô và làm việc cho cẩn thận

- Được rồi, cảm ơn đã quan tâm, giờ anh đi làm được rồi đó! *cười

- Ai quan tâm cô chứ *khụ

- Ừm biết rồi đi đi

...****************...

Tại công ty

- Hạo Nhiên à, sao nay anh đi làm muộn thế(bạn gái trên danh nghĩa của Hạo Nhiên, Mandy)



- Không liên quan tới cô! Cứ an phận làm việc của mình đi

- Nay giám đốc sao thế nhở

- phớt lờ chị Mandy luôn

- hay là giám đốc có người mới rồi

- Thôi mày đừng nói nữa, lát nghỉ việc hết bây giờ

Sáng hôm nay khi đi làm ai cũng thấy Hạo Nhiên rất lạ, mọi ngày đều rất quan tâm Mandy nhưng nay lại phớt lờ cô ấy một cách bất thường, Mandy lại càng nghi ngờ anh có người mới nên đã âm thầm điều tra...

...----------------...

Phòng giám đốc

- mọi chuyện hôm qua tôi kêu cậu làm đã làm xong chưa

- Đây là mọi thứ anh cần ạ * đưa tài liệu

- Được làm tốt lắm *đọc tài liệu

Trần Tuyết Nhi là một cô bé được nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi không rõ cha mẹ ruột là ai, bị cha nuôi bán cho giang hồ vì nợ nần cờ bạc, được nhiều bạn trong lớp yêu thích vì xinh đẹp, học giỏi và hiền lành. Hiện còn đi học

- Hmm...

*Mandy vào phòng

- Nay em thấy anh lạ lắm

- Xin lỗi, Nay anh hơi mệt

- Không sao, gần tới giờ trưa rồi, cùng đi ăn với em nhé! *không biết anh ta nghĩ gì mà không thèm quan tâm tới mình, bực mình thật, nếu biết con nhỏ đó là ai mình sẽ cho nó sống không bằng chết

- Được rồi, đi thôi * được nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi ư?

- Chuyện gì mà khiến thần tượng của chúng ta mệt mỏi thế này

- À không có gì đâu, ba chuyện cỏn con í mà * Không biết giờ này nhóc kia ở trường thế nào rồi

- À anh này, lâu rồi em cũng chưa đến nhà anh chơi đấy, chiều nay em có thể tới không ?

- Được thôi * Vì cha mẹ nên đành chấp nhận thôi vậy

- Vâng *Khoác tay

* đợi tới chiều tôi sẽ biết cô là ai