Khúc Biến Tấu Ánh Trăng

Chương 10




Cuối tuần liền nằm ở trên giường chơi trò xếp thi thể.

Thứ hai, lên tinh thần đi làm.

Khi cuộc họp thường kỳ được tổ chức vào buổi chiều, Sơ Lễ phát hiện đợt tra tấn cũ chưa qua thì một đợt đả kích mới ập đến: Ở hội nghị thường kỳ lần thứ hai, Tổng biên Vu Diêu phân nhiệm vụ cho người mới Sơ Lễ và người nửa mới Tiểu Điểu đến chuyên mục "Hoạch định trang đầu" ——

"Hoạch định trang đầu" còn gọi là "Kế hoạch đầu sách", ở phía đầu tiên trong mục lục tạp chí—— chủ đề "Hoạch định trang đầu" sẽ căn cứ vào nội dung của nguyệt san trong tháng, có khi là vì nhà xuất bản làm cái quảng cáo dự nhiệt; có khi sẽ nhằm vào đề tài thảo luận sôi nổi mà triển khai chuyên đề; đôi khi là lên kế hoạch một chủ đề nào đó rồi tìm nội dung tương quan bỏ vào.

Lần này chủ đề Hoạch định trang đầu là "Sở thích của trẻ em", Vu Diêu hy vọng nhóm biên tập có thể tìm một được một số tác giả viết những câu chuyện thú vị về thời thơ ấu hoặc là những câu chuyện liên quan hấp dẫn người đọc......

Sơ Lễ: "Hoạch định trang đầu dự định làm như thế nào?"

Lão Miêu: "Ngươi tự mình nghĩ đi."

Sơ Lễ: "Tìm những tác giả nào?"

Lão Miêu: "Ngươi tự mình nghĩ đi."

Sơ Lễ: "Này Hoạch định trang đầu rốt cuộc làm như thế nào?"

Lão Miêu: "Ta cũng không biết. Kỳ thật rất ít độc giả đọc cái thứ này, nhưng các tạp chí khác đều có nên chúng ta cũng phải có."

Sơ Lễ: "......"

.................. Gì? Không phải chứ, người khác có nên chúng ta cũng phải có? Các nhà xuất bản khác trả cho biên tập hàng tháng 5000 tệ, cuối năm còn có tiền thưởng, sao các ngươi không thể đi học hỏi cái này xem?

Trong toàn bộ quá trình hội nghị, Sơ Lễ giữ bộ mặt hoang mang.

Thẳng đến trước khi tan họp, Vu Diêu đại khái nhìn thấy Lão Miêu trưng ra bộ dáng lợn chết không sợ nước sôi nên hảo tâm nói với cô, bởi vì cùng Tiểu Điểu hợp tác, có thể đi hỏi cô ấy hoặc hai người cùng thảo luận...... Nghe Vu Diêu nói, Sơ Lễ phản xạ có điều kiện gật gật đầu cũng không có hoài nghi quá nhiều ——

Rất nhiều năm sau Sơ Lễ tổng kết lại, chính là năm đó bản thân đối với "Nhân tính" còn ôm rất nhiều loại ảo tưởng, đây là sự dại dột vô phương cứu chữa nhất.

......

Mấy ngày sau.

【 Ở sau lưng ngươi có quỷ: L quân vẫn là cư dân mất tích, a, ngươi có khỏe không? 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: "Biểu tượng cảm xúc treo cổ". 】

【Ở sau lưng ngươi có quỷ: A, nói chuyện vui một chút, làm công việc này có thể quen biết thật nhiều thật nhiều tác giả, có hay không cảm giác siêu cấp vui vẻ a? Còn nhớ rõ trước kia chúng ta cùng nhau truy Trú Xuyên cùng Giang Dữ Thành, hiện tại ngươi đều có thể cùng Trú Xuyên nói chuyện! Còn đi nhà hắn! A! Ký tên khẳng định không nói hơi đi? Siêu cấp hâm mộ ]

【Con khỉ mời đến thuỷ quân: Làm cái công việc này xác suất gặp được kẻ điên tuyệt đối nhiều hơn gặp được tác giả yêu thích...... Hiện tại Trú Xuyên cho ta mấy cái ký tên chính là ở trên hợp đồng cùng với con dấu kia, hai tuần sau đem nộp lên cấp trên, cũng không có khả năng đem cắt ra dán ở đầu giường]

【 Ở sau lưng ngươi có quỷ: A? Như vậy thảm...... Kia tác giả khác đâu? Còn quen biết ai? Những cái đó đại đại nhân thế nào?】

Sơ Lễ: "......"

Đối mặt một loạt đặt câu hỏi của bạn tốt, Sơ Lễ thở dài tê liệt ở trên chỗ ngồi, hướng về phía trần nhà hung hăng mà mắt trợn trắng: A Quỷ nhưng thật ra hỏi đến trọng điểm, tác giả khác a........................

Cô hy vọng bản thân thực sự có thể quen biết vài người.

Cầu thần cáo Phật độ cho cái hy vọng này.

Sơ Lễ được bố trí cho nhiệm vụ Hoạch định trang đầu, chuyên mục này làm thật khó khăn, đầu tiên không trả tiền nhuận bút, muốn đi tìm tác giả viết miễn phí thực chất là xem giao tình của tác giả với biên tập có đủ hay không......

Sơ Lễ là người mới đến, có cái rắm mà quen biết tác giả.

Vì thế toàn bộ kế hoạch làm việc mấy ngày vẫn luôn dậm châm tại chỗ, một tác giả Sơ Lễ cũng chưa thỉnh đến...... Cô không quen biết nhiều tác giả, tác giả lớn nhất cô quen biết chính là tiểu bạch liên của cô. Cũng không phải không suy xét đi thỉnh anh hỗ trợ, nhưng nhớ đến buổi tối trước khi nhận việc còn hồ ngôn loạn ngữ lẫm liệt muốn giúp người khác xuất bản sách, kết quả sách còn chưa động đến đã lén lút quỳ cầu anh hỗ trợ, này đúng là xấu hổ.

Nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng Sơ Lễ quyết định từ bỏ, nhưng thật ra có thử đi tìm Trú Xuyên —— sau khi xong việc tổng kết lúc ấy chính mình ăn gan hùm mật gấu, bởi vì toàn bộ quá trình đối thoại là cái dạng này ——

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Lão sư, chuyện là thế này, có thể hay không thỉnh ngài giúp em một chút, Hoạch định trang đầu chuyên mục tháng sau chúng em chuẩn bị làm chủ đề là "Sở thích của trẻ em", mời nhóm tác giả viết một đoạn ngắn về hồi ức thơ ấu, sở thích tuổi thơ các thể loại...... Tổng cộng ba trang báo, bên này yêu cầu đại khái cũng khoảng một ngàn chữ thôi, lão sư không biết có tiện hay không viết một cái bản thảo ạ? 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Làm ơn lão sư! 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: 800 chữ cũng được! 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Coi như viết văn thi đại học! Không thể nào mất của ngài hơn hai mươi phút! 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:........................ Nếu không em tự mình viết một đoạn, cuối cùng đề tên của ngài được không? Kiểu như "Không trung chưa từng lưu lại dấu vết chim bay, nhưng phân chim chứng minh chúng đã từng đến—— Trú Xuyên" như vậy? 】

【 Trú Xuyên:? 】

Ở trên, Sơ Lễ nói không ngừng nghỉ, cuối cùng đổi được thái độ ghét bỏ "?" của Xuyên công tử dịu dàng như ngọc. Lúc kết thúc, Sơ Lễ ngồi trước màn hình máy tính bi phẫn đến độ muốn đem đầu mình ấn vào trong bể cá!

Lúc này, vô tình bị đồng chí A Qủy chọc đến điểm đau, Sơ Lễ một lần nữa không thể đối mặt với vết thương còn đang chảy máu đầm đìa...... Đứng ngồi không yên, nhìn thấy sắp đến giờ nghỉ trưa, liền dứt khoát đứng lên chạy đến chỗ ngồi của Tiểu Điểu cách đó không xa——

Tiểu Điểu lúc đó đang ngồi nói chuyện phiếm với ai đó, mấy cái biểu tượng dễ thương gửi đi như bay. Cảm giác có người đi lại gần, cô ấy nhanh chóng đóng khung chat, nhìn về phía Sơ Lễ cười cười đáng yêu: "Sao cậu tới đây?"

Sơ Lễ không để tâm hành vi che che dấu dấu của cô ấy, kéo ghế bên cạnh Tiểu Điểu ngồi xuống: "Cậu tìm được tác xả rồi sao? Hoạch định trang đầu rốt cuộc làm như thế nào? Mình có thể tự viết một cái truyện rồi ở dưới ký tên: Trú Xuyên không?"

Tiểu Điểu: "Mình không biết, không biết làm như thế nào, không được."

Sơ Lễ: "......"

Đem một bụng muốn nói ra nuốt trở lại trong bụng, Sơ Lễ đau đầu mà xoa giữa chân mày: "Mấy ngày hôm nay mình đi hỏi mấy tác giả, đại khái mọi người đều cảm thấy mình bệnh tâm thần, liền trực tiếp từ chối, không trả tiền nhuận bút là uổng phí công sức của người ta, xem tác giả làm từ thiện sao?"

Câu trả lời của Tiểu Điểu không quá bất ngờ, cô ấy vô tội nói: "Mình không biết bây giờ nên làm gì, mình cũng là người mới......Bất quá trước kia cũng từng làm mấy kỳ rồi, cho nên chắc cũng có biện pháp khác đi?"

Sơ Lễ ngẫm lại, thở dài, nghĩ thầm nếu thật sự không được thì da mặt dày một chút đi hỏi Vu Diêu hoặc là Lão Miêu vài vị tác giả từng đăng bản thảo lên《 Nguyệt Quang 》thử xem sao......

Dù sao đây cũng là một biện pháp đi, liền đứng lên nói đi siêu thị mua cơm trưa, đi một nửa hành lang thì đột nhiên muốn đi vệ sinh, liền thay đổi tuyến đường đi WC ——

Sau khi giải tỏa xong, đứng lên đang muốn xả nước thì Sơ Lễ đột nhiên nghe thấy từ bên ngoài truyền đến âm thanh "lộc cộc" của giày cao gót, ma xui quỷ khiến thế nào, Sơ Lễ rút lại bàn tay sắp nhấn nút xả nước.

Người tới là Tiểu Điều cùng A Tượng.

Sơ Lễ do dự, không đi ra ngoài chào hỏi hai người bọn họ, mà lui về sau, nghe tiếng hai vị đồng nghiệp một trước một sau đi rồi trở lại bồn rửa tay, mở vòi nước, tiếng nước chảy ào ào, vừa vặn truyền đến tiếng A Tượng: "Tiểu Điểu, sao cậu không nói cho Sơ Lễ là Lão Miêu đã giúp cậu liên hệ với Tác Hằng, Niên Niên cùng với Hà Mã rồi?"

Sơ Lễ sửng sốt.

Thật lâu sau, tiếng nước chảy dừng lại, tiếng của Tiểu Điểu vang lên —— vẫn như cũ nghe phúc hậu và vô hại: "Này, tác giả là Lão Miêu tìm cho mình, cũng đâu phải mình tìm, mình nói với cô ta làm gì?"

A Tượng: "Không phải là hai người cùng nhau làm hạng mục này hay sao, lỡ như Sơ Lễ cho rằng hai người đến một tác giả cũng tìm không được, sau đó tìm rất nhiều rất nhiều tác giả khác, đến lúc đó trang báo an bài không tốt......"

A Tượng nói một nửa, Tiểu Điểu liền cười, một bên cười khanh khách một bên nói: "Tìm tới rất nhiều tác giả mới hả, cậu nghĩ ba trang báo liền dựa vào số lượng tác giả mà phân chia sao? Ha ha ha, đến lúc đó lỡ cô ta tìm đến căn bản là mấy cái tác giả mà không ai biết, bảy tám cái tác giả chen chân lên một trang báo thì mới là tốt à!"

A Tượng từ trong gương nhìn Tiểu Điểu cười đến cong lưng, do dự: "...... Này không tốt đi?"

Tiểu Điểu không cười, từ trong gương liếc A Tượng, nhàn nhạt nói: "Vậy thì cậu có thể giúp cô ta."

A Tượng lập tức không nói.

Tiểu Điểu lấy một tờ khăn giấy, lau tay, sau đó ném vào thùng rác: "Lão Miêu giúp mình tìm tác giả mà không giúp Sơ Lễ, ý tứ của anh ta rất rõ ràng......"

A Tượng hỏi: "Có ý tứ gì?"

Tiểu Điểu sửa sang lại tóc: "Cậu hẳn cũng biết, Nguyên Nguyệt xã muốn đưa công ty ra thị trường, yêu cầu gia tăng định giá nên mới bắt đầu tuyển thêm nhân viên. Nói chung là trong tình huống này, bất luận là công ty đưa ra thị trường thành công hay thất bại, cuối cùng cũng sẽ xuất hiện việc giảm biên chế......"

A Tượng: "Vậy à?"

Tiểu Điểu nhẹ nhàng "Hừ", trong giọng nói có chút kỳ quái không giống với bộ dáng hiền lành và vô hại thường ngày ở văn phòng: "Cho nên, mọi việc đều nói đến thứ tự trước và sau đúng không? Mình không thể nào để kẻ tới sau ngang nhiên đứng trên đâu? Ban biên tập tạp chí của chúng ta chỉ cần có mình là người mới đủ rồi, huống chi cô ta cũng có làm tốt đâu, hiện tại không phải lấy cớ ký hợp đồng với Trú Xuyên mà lười biếng sao —— lúc trước cũng không biết chủ biên rốt cuộc làm gì còn muốn đem Sơ Lễ về, thật là, để cô ta đi 《 Tinh Quỹ 》 không phải tốt hơn sao?"

Tiểu Điểu vừa nói vừa cười, kéo A Tượng, một bên đi ra ngoài một bên thân mật hỏi giữa trưa muốn ăn cái gì......

"Mình muốn ăn kem, A Tượng cậu mời mình ăn kem được không nha?"

Hai người càng lúc đi càng xa, thẳng đến lúc tiếng bước chân biến mất ở cuối đường—— từ gian phòng thứ hai đếm ngược lên, vang lên tiếng xả nước, thật lâu sau, Sơ Lễ mặt vô cảm mà từ trong gian phòng bước ra, nhìn vào trong gương, tô lại son môi, rồi lại dùng phấn đánh vào hai bên cánh mũi cùng gò má.

Chỉnh sửa lớp trang điểm xong, cô nghiêm túc nhìn người trong gương, sắc mặt vẫn như cũ.

Lấy di động ra muốn tìm một người xả oán giận, theo bản năng là muốn đi tìm người kia nhưng như cũ phát hiện người đó không còn trong danh sách bạn tốt nên càng thêm bực bội. Sơ Lễ nhíu mày, tìm được【 Ở sau lưng ngươi có quỷ ], phát ra một hàng tin nhắn ——

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Trời ơi! Mới mẻ!!! Ta dường như đã gặp được những kẻ chuyên ức hiếp huyền thoại chốn công sở!!!! 】

【 Ở sau lưng ngươi có quỷ: "Biểu tượng cảm xúc người da đen dấu chấm hỏi" 】

......

Mười lăm phút sau.

Sơ Lễ xách theo cơm trưa trở lại văn phòng, thời điểm đi ngang qua bể cá, đột nhiên phát hiện ra điều không ổn nên đi ngược trở về —— một hồ toàn là đám cá anh vũ nhàn nhã mà bơi qua bơi lại, Sơ Lễ khom lưng nhìn chằm chằm bể cá nửa ngày, rốt cuộc tìm được chỗ không đúng...... Thuận tay kéo Lão Lý đang đi ngang qua, hỏi: "A Lão Lý, con cá lau kính hôm nọ chủ biên bỏ vào sao không thấy đâu?"

Lão Lý: "Không biết, chắc bị con cá anh vũ ăn rồi, loại cá này không phải cái gì cũng đều ăn sao?"

Sơ Lễ: "A?"

Tiểu Điểu cầm hộp cơm đứng lên cười cười: "Con cá này khi ban biên tập 《 Nguyệt Quang 》dọn đến thì đã ở đó rồi, không cần cái con cá quét đường kia thì vẫn có thể sống thật tốt nha!"

Sơ Lễ: "?"

Nụ cười của Tiểu Điểu càng thêm xán lạn: "Còn không hiểu sao, ổn định hoàn cảnh hệ sinh thái không cần đến người ngoài."

Sơ Lễ: "......"

Nhìn khuôn mặt mình phản chiếu trên bể cá, Sơ Lễ tạm dừng, đứng thẳng người nhìn về phía Tiểu Điểu —— có thể là biểu tình cùng bộ dáng dọa người khác sửng sốt nhưng rất nhanh, Sơ Lễ liền mỉm cười, không tiếng động mà siết chặt túi nilon trong tay, cô gật gật đầu, dùng ngữ khí một điều nhịn chín điều lành mà nói: "Oh, nhưng con cá lau kính này chết cũng có chút oan nha."

Tiểu Điểu nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, xác định trên mặt cô không hề có chút cảm xúc nào, thở phào nhẹ nhõm, rụt đầu lại.

Sơ Lễ xách theo cơm trưa trở lại chỗ ngồi, chống lại ý định muốn đổ hộp cơm lên đầu ai đó, nhẹ nhàng đặt hộp cơm lên bàn, cố gắng giữ bình tĩnh mà mở máy tính ra, đang muốn xem《 Cưa điện kinh hồn 》 để trấn áp lửa giận trong người xuống......

Thì phát hiện một kẻ muốn tìm chết ——

Tích tích tích.

【 Tin nhắn hệ thống 】【 "Biến mất L quân" thỉnh cầu tăng thêm bạn tốt, có chấp nhận hay không? 】

Tin nhắn bổ sung: Thiếu nữ, muốn yêu đương qua mạng không?

Sơ Lễ: "........................"

Từ chối.