Khúc Biến Tấu Ánh Trăng

Chương 24




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sơ Lễ bảo trì tư thế cắm mặt vào máy tính thẳng đến khi Lão Miêu nói chuyện với Vu Diêu xong, sau đó lại dùng ánh mắt vây xem người bệnh thần kinh nhìn Sơ Lễ trở lại chỗ ngồi của chính mình.... Sơ Lễ thở dài một hơi, buông máy tính ra ngồi trở về vị trí, điên cuồng nhấn liên tiếp vào ô vuông để những bức ảnh khủng khiếp kia biến mất khỏi khung chat——

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:...... Buổi sáng đi làm sốt ruột quá, em còn cố ý kiểm tra xem mình có đánh rơi cái gì hay không a a a a a a không cần gửi cho em, lão sư phiền ngài đem nó ngũ mã phanh thây. 】

【 Trú Xuyên: Làm như thế nào? Ngươi bắt ta đem nó từ trên giá áo xuống, sau đó tìm kéo, một bàn tay nắm nó một bàn tay nắm kép, đem nó cắt thành những mảnh nhỏ?】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:....... 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Ngài có thấy không? "......" phóng đại thể hiện sự không nói nên lời trong lòng em lúc này】

【 Trú Xuyên: Ngươi diễn thật nhiều. 】

Sơ Lễ vỗ ngực: Trời muốn sụp đổ, cái này diễn viên nói cô diễn thật nhiều.

Sơ Lễ mặc kệ không để ý anh nói nhảm, cô rất bận, một đống người đọc phản hồi, tác giả gửi bài chờ cô lâm hạnh, cô không có thời gian bồi vị đại thần nhàn rỗi đến phát điên này.... Tắt đi khung chat với Trú Xuyên, Sơ Lễ quay đầy tiếp tục làm việc, chỉnh sửa lại hòm thư gửi bài, sau đó vào các trang web văn học lớn tìm xem có cuốn tiểu thuyết nào thích hợp để xuất bản hay không.... Đảo mắt một tiếng đã trôi qua, Trú Xuyên lại không chịu được cô đơn mà tìm đến——

【 Trú Xuyên: "Ảnh chụp màn hình" 】

Nội dung ảnh chụp: Ảnh chụp màn hình từ taobao, một cái bộ đồ bốn mảnh sọc xanh biển và trắng, mặt trên có một hình quả chuối màu vàng in trên đó.... Giá là 199 tệ, miễn phí vận chuyển.

【 Trú Xuyên: Thích hợp với ngươi. 】

【 Trú Xuyên: "Ảnh chụp màn hình" 】

Chụp hình nội dung: Ảnh chụp màn hình từ taobao, gối ôm hình chuối.

【 Trú Xuyên: "Ảnh chụp màn hình" 】

Chụp hình nội dung: Đồ trang trí để bàn, trái chuối với nụ cười tà ác dùng đôi tay nhấc vỏ chuối để lộ ra phần thịt màu trắng......

【 Trú Xuyên: Mau xem, bản thể của ngươi!!!! 】

【 Trú Xuyên: Mua! 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:........... 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Lão sư. 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Thỉnh ngài bình thường một chút, lấy ra cốt cách phi phàm của nhà văn, mà không phải giống một kẻ biến thái. 】

【 Trú Xuyên: Vậy có người dám đem cái quần lót hoạt tiết sọc xanh xen trắng lưu lại trong nhà của một nam thanh niên độc thân ưu tú thì có biến thái không? 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:........ Em cảm thấy đời này có lẽ đều phải dùng dấu chấm lửng thay thế dấu ba chấm.】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Đó là một sai lầm vô tình. 】

【 Trú Xuyên: Ồ. 】

【 Trú Xuyên: Nhưng ta thì không. 】

【 Trú Xuyên: Ta là cố ý. 】

Sơ Lễ: "........................"

Trong một khoảnh khắc, cô muốn nổ tung máy tính trước mặt ——nếu làm như vậy người cùng cô nói chuyện trong máy tính cũng có thể biến mất không, nếu được cô nhất định sẽ không chút do dự mà làm vậy..... Sơ Lễ ngẩng đầu nhìn nhìn xung quanh, trông cậy có thể nhìn thấy thứ gì đó làm chính mình bình tĩnh lại, hoặc là hít sâu một hơi gì đó?

Kết quả không cẩn thận liếc tới chỗ Vu Diêu, lúc này mới phát hiện Vu Diêu tạm thời đã làm xong việc mình đang làm và bắt đầu thực hiện bước thứ hai của 《 Lạc Hà Thần Thư 》 —— Sơ Lễ nhìn chằm chằm trong chốc lát, lúc ban đầu có chút khẩn trương, mỗi lần thấy Vu Diêu đặt bút trong lòng liền bùm bùm, nghĩ về việc "Chị ấy đã sửa đổi ở đâu?" "Mình đã bỏ sót ở đâu?" "Ôi trời, không phải là ý kiến với chỉnh sửa của mình đi"...

Vừa nghĩ một bên lấy ra di động chụp lại cảnh Vu Diêu cúi đầu hiệu đính, gửi cho Trú Xuyên ——

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Nhìn xem, đã bắt đầu bước thứ hai. 】

【 Trú Xuyên: Ồ, tốt xấu gì cũng đuổi kịp giao cho lão đại của ngươi. 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Vâng ạ, cảm ơn lão sư tối hôm qua hỗ trợ, cảm ơn cảm ơn! 】

【 Trú Xuyên: Như thế nào báo đáp ta? 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Nhất định sẽ dùng hết toàn lực, toàn lực ứng phó, dùng cố gắng lớn nhất để bán cuốn sách này cho lão sư, không làm ngài thất vọng! 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Chúng ta mục tiêu là: Làm lơ con số keo kiệt trên hợp đồng, hướng về hai mươi vạn bản in lần đầu tiên! 】

【 Trú Xuyên: Nhìn đến ngươi cũng cảm thấy trên số in đầu trên hợp đồng thực keo kiệt, làm ta thực vui mừng. 】

【 Trú Xuyên: Thì ra ngươi không ngốc. 】

【 Trú Xuyên: Chỉ là lòng dạ hiểm độc mà thôi. 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:...... 】

Sơ Lễ lần thứ hai tắt đi khung chat cùng Trú Xuyên, lần này là bởi vì chột dạ.

......

Một tháng rưỡi sau.

Sơ Lễ vào ban biên tập tạp chí 《 Nguyệt Quang 》đã gần hai tháng, hai tháng, ban biên tập này thật ra cũng sóng êm gió lặng, ngoại trừ Lão Miêu và Tiểu Điểu vẫn như vậy, mọi chuyện khác đều ổn...

Nói chính xác là cũng không tồi.

Bởi vì ký được hợp đồng xuất bản với Trú Xuyên, Hoạch định trang đầu thành công mời được đại thần Giang Dữ Thành—— cũng xem như là hai công lao lớn, hơn nữa không có sai sót lớn trong công việc vào ngày thường, cho nên lúc này kỳ thật cấp trên, kể cả Vu Diêu đều thực tán thành năng lực làm việc của Sơ Lễ.....

Trước mắt, trong nháy mắt sắp đến tháng sáu, Sơ Lễ có chút hưng phấn——

Tháng sáu là một tháng đặc biệt, đầu tiên là《 Lạc Hà Thần Thư 》của Trú Xuyên lão sư đã hoàn thành bước thứ hai và bước thứ ba trong vòng một tháng, đã đưa đến Tổng biên tập Hạ lão sư của Nguyên Nguyệt Xã tiến hành thẩm định bước cuối cùng;

Trừ cái này ra, tạp chí 《 Nguyệt Quang 》tháng sáu sắp bán ra thị trường, đây là ấn phẩm đầu tiên Sơ Lễ chính thức tham gia sản xuất và biên tập, trang đầu tiên sau trang bìa chính là Hoạch định trang đầu từng khiến cô bị chỉnh đến chết đi sống lại......

Khi ấn bản tháng 6 ra mắt, Sơ Lễ cầm ấn bản mẫu kích động đến nhảy cẫng lên. Khi Vu Diêu cười tủm tỉm cổ vũ "Mở ra nhìn xem một chút", cô lại có điểm do dự ——

Sợ thấy bản thảo của Giang Dữ Thành ở trang đầu tiên có lỗi chính tả..... Đó là do cô hiệu đính, nếu thật sự có lỗi chính tả, sẽ làm bẩn thanh danh tiểu bạch liên của cô, thật xấu hổ.

Vì thế, Sơ Lễ vừa mở sách vừa vội vàng liếc nhìn những chỗ mình phụ trách vài lần, thật cẩn thận mà dùng tay dò trên những đám chữ đã in ấn, sau đó đóng tạp chí, cảm thấy mỹ mãn mà thở dài: Đây là ấn phẩm đầu tiên của cô, bất luận làm thế nào, về nhà, cô đều sẽ đem nó dán lên, thời điểm không có việc gì làm sẽ thắp hương cúi đầu hai cái, nói với chính mình: Chớ quên sơ tâm.

...... Số tháng 6 đã được bán trên toàn quốc vào ngày thứ 4 đầu tháng. Sau đó mấy ngày liên tiếp Sơ Lễ kiểm tra hộp thư cùng weibo chính thức, đều thực chú ý ——

Kết quả.

Quả nhiên.

Độc giả đối với việc Giang Dữ Thành xuất hiện trên Hoạch định trang đầu đều vô cùng kích động.

【 Thiên a, không nghĩ lúc còn sống có thể gặp lại Giang Dữ Thành đại đại!!! 】

【 Một đoạn trong Hoạch định trang đầu kia siêu cấp giật gân, trước kia ta đều không có xem Hoạch định trang đầu! Đọc đi đọc lại nhiều lần, giống như trở lại nhiều năm về nước đem 《 Biến mất vườn bách thú 》giấu dưới sách ngữ văn mà đọc trộm trong giờ học, còn bị bạn cùng bàn thúc giục đọc nhanh lên để cho bạn học tiếp theo đọc! 】

【 Thành thật mà nói, đã đến lúc tạp chí nên xem xét một nhóm tác giả mới... Niên Niên cùng với Hà Mã đám bọn họ đều quá cũ rồi, cảm giác văn của bọn không còn thú vị như trong tưởng tượng —— cách hành văn đều tràn ngập một loại cảm giác "Thật khó ăn" —— A Qủy này so với bọn họ còn hấp dẫn hơn đúng không? 】

【 Giang Dữ Thành viết văn vẫn thật là đỉnh, những đại thần lâu năm chính là không giống nhau, nhìn đã biết cao thấp 】

【 Ta có thể hay không lý giải rằng Giang Dữ Thành muốn cùng 《Nguyệt Quang 》 hợp tác rồi???? 】

【 ha ha ha ha ha ha ha ha ta đã có thể nhìn thấy A Qủy a!!!! Cái tên này có thể lên tạp chí của Nguyên Nguyệt Xãa a a a a cười chết ta, đây có phải là một lời thông báo rõ ràng cho sự hợp nhất chính thức giữa văn học truyền thống và văn học phi truyền thống? 】

【Về sau sẽ còn thấy Giang Dữ Thành đại đại đúng chứ?! 】

【 Nói thật, kỳ《Nguyệt Quang 》này thật sự thú vị hơn nhiều, thấy A Qủy cùng Giang Dữ Thành kia một khắc ta đều trợn tròn mắt: Trước kia chỉ đọc 《 tinh quỹ 》vì thói quen, nếu thật sự có nhiều kinh hỉ như vậy, sẽ tiếp tục mua đi! 】

......

Những bình luận như vậy, ùn ùn không dứt.

Tạp chí 《 Nguyệt Quang 》kỳ tháng sáu đem bán một vòng, doanh số đã đuổi kịp và vượt qua tháng trước 1.5 lần, thời điểm Sơ Lễ đi ngang qua phòng marketing có nghe bọn họ mở họp thương lượng về việc in bổ sung—— mà hết thảy những việc này có liên quan đến Giang Dữ Thành hay thậm chí là A Qủy hay không, cũng không có ai nói nguyên nhân.....

Mọi người chỉ là suy đoán. Chỉ là sự xuất hiện của hai người này trên 《 Nguyệt Quang 》xác thực có không ít chấn động: Ít nhất là nghe A Tượng nói, vào ngày phát hành 《 Nguyệt Quang 》trên weibo căn bản không có chút tin tức nào, nhưng lần này Giang Dữ Thành cùng A Qủy share tin tức, lượng chuyển tiếp biến thành bốn đến năm ngàn.....

Thực sự náo nhiệt, có thể nói tạp chí này siêu hot đi.

Điều này đủ khiến Sơ Lễ tự hào nhiều ngày, trong khoảng thời gian dài từ khi phát hành đến bổ sung số lượng in, Vu Diêu mỗi ngày đều tươi cười chào hỏi, Tiểu Điểu càng thêm trầm mặc, mà Lão Miêu.......

Càng thêm thiếu kiên nhẫn.

Ví dụ như lúc này, trong tiết trời nóng bức hắn lại vừa cùng Vu Diêu cãi một trận ——

Nguyên nhân đại khái là Vu Diêu nhìn thấy được bình luận trên weibo và ý kiến trong hộp thư, muốn tìm một ít tác giả mới gia nhập đội ngũ tác giả, Lão Miêu không muốn——

Lão Miêu: "Dùng Niên Niên bọn họ cũng dùng mấy tháng, doanh số tạp chí lại không giảm, điều này cho thấy khán giả đón nhận bọn họ, vì cái gì muốn tìm người thay thế?! Lỡ như tìm đến đám người không bằng bọn họ thì sao?!"

Vu Diêu: "Tốt xấu cũng thử một chút, bọn họ viết ít đi một bản thảo cũng sẽ không chết."

Lão Miêu trừng mắt: "Sẽ chết."

Vu Diêu hỏi lại: "Ai sẽ? Ngươi sao?"

Phía trước đã từng nói qua, tỷ lệ bản thảo, mức độ nổi tiếng, số lượng tác giả anh ấy đưa lên tạp chí ảnh hưởng trực tiếp đến vị trí của biên tập viên trong ban biên tập.... Bất quá mấy thứ này đều là quy tắc mặc định, bây giờ Vu Diêu nói trắng ra như vậy, ngược lại khiến Lão Miêu nghẹn đến mức một tiếng xì hơi đều không thổi ra được ——

Sơ Lễ ở một bên xem chiến, nghe vậy, quay đầu nhìn qua, há hốc mồm.

Khó có thể khống chế chính mình thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Ở phía sau cô, Lão Miêu bắt đầu bực bội mà đập bàn: "Ngài sao lại đột nhiên nghĩ ra chuyện này, ta thật sự không hiểu..."

Vu Diêu: "Ngươi không đọc bình luận trên weibo và ý kiến trong hộp thư của độc giả à? Độc giả, cũng chính là cơm cha áo mẹ của chúng ta nói: Các tác giả này, s!"

Lão Miêu nghe như sắp nổ tung: "Đóng góp của độc giả đã được sắp xếp? Bình luận trên weibo? Những thứ này không phải do Sơ Lễ làm sao!!!"

".................." Sơ Lễ thình lình nghe thấy tên của mình, nhanh chóng điều chỉnh vẻ mặt, vô tội quay đầu nhìn Lão Miêu, "Ta đều là trực tiếp chụp màn hình, không hề làm bằng chứng giả mạo!"

Lão Miêu hung hăng mà trừng mắt liếc cô một cái, mà trải qua hai tháng mài giũa cùng với mấy ngày gần nhất khí phách hăng hái quá mức, Sơ Lễ không còn cảm giác như ngày mới vào làm..... Vì thế ở góc độ mà Vu Diêu nhìn không thấy, lá gan Sơ Lễ to ra mà nhìn thẳng ——

Hai người giằng co mười giây.

"Đều câm miệng đi, doanh số tạp chí tăng lên là chuyện tốt, nhìn vẻ mặt thù hằn của hai ngươi, có chuyện gì sao?"

Vu Diêu quả nhiên bước ra sân khấu biểu diễn màn "Xử lý sự việc công bằng" tốt nhất của mình.

Sơ Lễ: "......"

Lão Miêu: "......"

......

Buổi tối tan tầm, thời điểm Sơ Lễ gọi cơm hộp, còn vì bản lĩnh của chính mình mà gọi thêm nhiều thịt thà đồ ăn, sau đó lật đật chụp ảnh khoe với L quân đêm nay mình có thịt ăn, cũng vui vẻ hớn hở cùng L quân chia sẻ chuyện Lão Miêu cãi nhau với Vu Diêu hôm nay.....

【 Biến mất L quân: Vui vẻ không? 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Vui vẻ đến giống như con khỉ. 】

【 Biến mất L quân: Ta đã nói việc này sẽ giải quyết thật tốt đẹp. 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Ngươi chớ có nói vuốt đuôi. 】

Sơ Lễ gửi xong, liền tống cổ L quân đi để thưởng thức đồ ăn ngon —— cũng không biết bên này L quân vừa mới offline, bên kia Trú Xuyên đại thần liền chính thức online, chẳng qua Trú Xuyên cũng không có tìm nàng, người đàn ông chỉ là mỉm cười click mở tài khoản chính của mình, tìm được Giang Dữ Thành......

【 Trú Xuyên: Nghe nói 《Nguyệt Quang 》nhờ ngươi mà sáng lấp la lấp lánh, tháng này doanh số tăng gấp đôi, còn in bổ sung, cái con khỉ người chuối kia còn chạy đến khoe với ta là nhờ ngươi mà cô ấy ở trong ban biên tập như cá gặp nước..... Có thể, bảo đao chưa già a Giang Dữ Thành đại đại 】

【 Giang Dữ Thành: Nhìn ngươi có vẻ chua xót. 】

【 Giang Dữ Thành: Kêu ta đi hỗ trợ cũng là ngươi, hiện tại chuyện này khiến cho người hâm mộ nhỏ kia của ta tung tăng vui vẻ, ghen lồng lộn cũng là ngươi.... Ngươi sao có thể khó hầu hạ như vậy?】

【 Giang Dữ Thành: Có bản lĩnh chính mình đi, đừng tìm ta. 】

【 Giang Dữ Thành: Lão tử còn không phải bán ngươi một cái ân tình, không quỳ xuống dưới dập đầu tạ ơn? 】

【 Trú Xuyên: Ngươi thực kiêu ngạo. 】

【 Trú Xuyên: Lão tử có vàng dưới đầu gối, quỳ là không có khả năng, cảm ơn cũng là không có khả năng—— cái gì bán chúng ta tình, Nguyên Nguyệt Xã không phát ngươi tiền nhuận bút a! Không biết xấu hổ! 】

【 Giang Dữ Thành: Tiền nhuận bút? 】

【 Giang Dữ Thành: Ngươi cho ta? 】

【 Giang Dữ Thành: Hoạch định trang đầu không có tiền nhuận bút, mẹ nó ngươi mẹ nó là lười biếng, nhiều năm như vậy làm tác giả cũng chưa từng đáp ứng viết Hoạch định trang đầu cho người ta đúng không?】

【 Trú Xuyên:........................】

【 Trú Xuyên: Không tiền nhuận bút? 】

【 Trú Xuyên:...... Không quan hệ, không có tiền nhuận bút, nhưng cô ấy thiếu ngươi một cái ân tình! 】

【 Trú Xuyên: Ân tình rất quan trọng. 】

【 Trú Xuyên: Trong xã hội ngày nay, đáng giá nhất chính là ân tình, ân tình đáng giá mười vạn. 】

【 Giang Dữ Thành: Nghe ngươi nói nhảm, ta sẽ đem "Tập hợp chắt lọc phát ngôn âm dương quái khí" của ngươi phát cửu cung cách (*) lên weibo, biến!!!! 】

【 Trú Xuyên:......】

Cửu cung cách: là tên tiếng trung của trò sudoku, còn hình thức cửu cung cách trên weibo đại khái là bài post thế này:

chapter content



- -------------------------

Huhu sorry mọi người vì phải chạy deadline cuối năm + bị kế toán dập sml nên mãi mới xong một chương ;((((