Lão Miêu cùng mọi người nói chuyện xong, quay đầu đã thấy Sơ Lễ một tay cầm chai thuốc nhỏ mắt, một tay kia vạch mí mắt, lỗ mũi to nhắm ngay hướng chính mình…..
“……” Lão Miêu sợ tới mức run run, “Ngươi làm gì vậy?”
Sơ Lễ hít hít cái mũi: “Nhỏ thuốc nhỏ mắt a.”
Vừa nói vừa nhỏ thuốc nhỏ mắt xuống, sau đó liền buông chai thuốc nhỏ, cầm lên một tờ khăn giấy lau lau khóe mắt, hỉ nước mũi: “Nhỏ thuốc nhỏ mắt có cái gì mới lạ?”
Lão Miêu mắt trợn trắng xoay người sang chỗ khác, Sơ Lễ đem tờ khăn giấy ném vào thùng rác, mở QQ ra bắt đầu tìm người tán gẫu ——
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Ta muốn khóc muốn khóc muốn khóc a a a! 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Thật là cảm động! Nhìn tin nhắn của người đọc, ta hiện tại nhỏ thuốc nhỏ mắt, mạnh mẽ làm bộ chính mình không có khóc!! 】
【 Biến mất L quân: Cái gì hay? Ngươi lại làm sao vậy? 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Ngươi mau đi xem Weibo chính thức của《 Ánh trăng 》a! Ta thật sự ký được sách của Giang Dữ Thành, hiện tại pháo mừng vang lên, ca vũ nhảy múa —— a a a a a a nói đến còn muốn cảm ơn ngươi, vẫn là ngươi nhắc nhở ta có thể trực tiếp đem quyển sách này lấy về! 】
【 Biến mất L quân: Ta nhìn đến Weibo, vấn đề là ngươi khóc cái gì? 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Cảm động a! 】
【 Biến mất L quân: Cảm động cái gì? 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Sau một năm, kẻ bị mọi người lãng quên đã trở lại giang hồ, cùng tạp chí 《Ánh trăng》nắm tay hợp tác, viết nên giai thoại trong giới xuất bản—— trở lên, ta cảm động muốn chết làm sao bây giờ?! Làm biên tập thật tốt thật tốt thật tốt a! 】
【 Biến mất L quân:……】
【 Biến mất L quân: Nhớ không lầm thời điểm ký được sách với Trú Xuyên sao ngươi không cao hứng như vậy, cũng không thấy ngươi khóc?】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Cái đó không giống nhau, không có ai mỗi ngày chọc cột sống Trú Xuyên mà nói: Ai nha cái này đại đại mau trở lại, hot không được, sẽ nằm liệt giữa đường! 】
【 Biến mất L quân:……………… Hot là do Trú Xuyên sai rồi?! 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Ta không có nói hắn sai, vấn đề là Trú Xuyên cũng không cần mấy giọt nước mắt rẻ tiền của ta, đúng không? 】
【 Biến mất L quân:…… Cũng đúng. 】
【 Biến mất L quân: Trú Xuyên cũng không lạ gì mấy giọt nước mắt cá sấu của ngươi, bất quá Giang Dữ Thành cũng không hiếm lạ a! Nhân gia lại nằm liệt giữa đường, Tân Thuẫn cũng cho hắn mười mấy vạn số lượng in đầu đi, ta có quen biên tập ở Tân Thuẫn cho ta bát quái, tuy rằng so với trước kia có kém một chút, nhưng là cũng không thảm như các ngươi nói, tự đạo tự diễn cái gì diễn khổ a? 】
Sơ Lễ: “……”
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Ngươi không hiểu. 】
【 Biến mất L quân: Đó là, người bình thường làm sao hiểu mấy cái suy nghĩ bệnh bệnh trong đầu các ngươi…… Nhưng là làm người bình thường, ta còn là nguyện ý cho ngươi một chút yêu thương cùng bao dung: Chà chà! Tuyệt vời làm sao! Chúc mừng ngươi mời được Giang Dữ Thành! Siêu vui vẻ! 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:……】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Không nói nhẩm với ngươi nữa, lão tử đi làm việc……Trong cuộc họp sáng nay, tổng biên tập đột nhiên bắt đầu hỏi tiến độ sách của diễn viên Trú Xuyên kia, hỏi chúng ta tìm họa sĩ có tốt không—— mọi người đắm chìm toàn bộ vào cuối tuần rốt cuộc bị anh ta làm cho run bần bật, nơi nào rảnh đi tìm kiếm cái gì họa sĩ cổ phong a! Còn muốn đã nổi danh! Cho dù là đắt tiền cũng được! Khuôn sáo thật sự nhiều, ta đi chỗ nào đi tìm một người như vậy……】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:……………………………………………………………………………………………】
【 Biến mất L quân:…………………………】
Ở nơi Sơ Lễ không nhìn thấy, người đàn ông ngâm mình trong suối nước nóng suýt ném điện thoại di động vào suối——anh chợt hối hận chính mình vì sao một khắc đều không chịu ngồi yên, tắm suối nước nóng liền tắm suối nước nóng đi một hai phải đi hỏi thăm bát quái tin tức kế tiếp của Giang Dữ Thành, đem chính mình hỏi thăm đến cả người đều ê ẩm, cả người không thế nào thoải mái còn chưa tính……
Này sau khi nghe ngóng còn hỏi thăm ra cái bát quái kinh thiên động địa?
【 Biến mất L quân: Về điều kiện mà ngươi vừa nói, ta đại khái cảm thấy có một người phù hợp. 】
【 Biến mất L quân: Nhưng là ta không đành lòng nói ra. 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Ta biết ngươi đang nói tới ai, không tốt đi? 】
【 Biến mất L quân:…………………… Rất là không tốt. 】
【 Biến mất L quân: Ngươi đem tên người này đi tìm Trú Xuyên, chính là chờ bị chặn. 】
【 Biến mất L quân: Dừng lời ở đây, khuyên ngươi suy nghĩ kỹ.】
Sơ Lễ: “……”
Buông con chuột ra, Sơ Lễ mờ mịt mà nhìn quanh bốn phía —— đột nhiên không kịp phòng bị mà cùng A Tượng đối diện, dự cảm bất thường kia của Sơ Lễ càng thêm rõ ràng, nháy mắt mồ hôi lạnh đều chảy xuống: “A Tượng, mình đột nhiên nhớ tới một sự kiện, sáng nay Hạ lão sư nhắc tới vấn đề bìa mặt của《 Lạc Hà Thần Thư 》, nói đến muốn tìm họa sĩ cùng với những cái điều kiện kia thiệt kỹ càng tỉ mỉ a, hắn có phải hay không……”
“A, phương diện này mình có chút quen thuộc,” A Tượng bẻ ngón tay mấy cái, “Không có quá ba họa sĩ ở Trung Quốc đáp ứng điều kiện của anh ấy, một trong số đòa họa sĩ nguyên bản trò chơi, chỉ nhận bản thảo trước nửa năm, hiện tại khẳng định không kịp triển lãm quốc khánh; cái kia siêu bất khả chiến bại đắt đến mức phát nổ, cũng không phải cái loại "đừng tiếc tiền, đắt một chút cũng được"; cuối cùng còn lại một người thật ra có khả năng nhất——”
Sơ Lễ xua xua tay.
Đã không dám tiếp tục.
Bản thân đã thành danh;
Sử dụng phong cách cổ phong làm điểm bán;
Còn là họa sĩ thực quý mà Nguyên Nguyệt Xã muốn đến cắt thịt……
Xác thật, lão sư chỉ còn thiếu nói ra cái tên người kia——
Cái kia này nói trước mặt Trú Xuyên, nghe nói cho anh rửa chân đều không xứng……
Sơ Lễ một bàn tay chống trán, lúc này mới phản ứng lại với cái gì gọi là “Một đợt sóng vừa yên ổn thì một đợt sóng lại tới”, chính mình vừa tìm được đường sống sau sự kiện Quyển Thủ Xí Hoa, thì phiền toái càng lớn hơn nữa liền nối tiếp mà đã tìm tới cửa ——
Sơ Lễ bất an phỏng đoán vừa mở QQ, tìm được chân dung của ôn thần nếu không có việc gì tuyệt đối không chủ động click mở, thật cẩn thận mà trước tiên đánh cái “.” gửi qua, thử xem anh có ở đây không……
Bất hạnh là, anh có.
【 Trú Xuyên:? 】
Sơ Lễ nuốt nước bọt.
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Trú Xuyên lão sư, trước tiên em xin chân thành cảm ơn ngài hôm qua đã hỗ trợ thuyết phục Giang Dữ Thành lão sư…… Khi nào ngài quay về thành phố G, em nhất định tự mình tới cửa bái tạ thuận tiện quét rác rửa chén lau cửa sổ nấu cơm cho ngài. 】
【 Trú Xuyên: Nói trọng điểm. 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:……】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Là cái chuyện này, buổi sáng hôm nay trừ việc thảo luận về sách của Giang Dữ Thành lão sư, đương nhiên cũng thảo luận hạng mục trọng điểm năm nay của nhà xuất bản là《 Lạc Hà Thần Thư 》, ở trong quá trình, tổng biên Hạ lão sư của chúng ta—— cũng chính là lão tiền bối đã xuất bản sách cho cha của Lão sư, đưa ra, đối với bìa mặt của《 Lạc Hà Thần Thư 》 chúng ta nhất định phải thập phần coi trọng, tìm kiếm một vị họa sĩ xứng với cuốn sách này. 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:……】
Sơ Lễ nửa nheo lại mắt, giống như là sợ hãi giây tiếp theo màn hình máy tính liền sẽ nổ tung, cả người ngả về phía sau, thu hết dũng khí cả đời này, vươn tay gõ nhanh mười một chữ trên bàn phím ——
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:…… Ngài cảm thấy nô tì giúp ngài rửa chân được không? 】
Sơ Lễ hỏi xong, phía đối diện thật lâu không có đáp lại.
Cái này làm cho Sơ Lễ có chút hoảng…… Trượt ghế dựa về trước máy tính, Sơ Lễ bắt đầu vùi đầu bùm bùm đánh chữ ——
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Họa sĩ Kén tuy rằng tai tiếng rất nhiều, nhưng là cô ấy vẽ rất đẹp…… Hơn nữa trên mạng mắng cô ấy đến lợi hại cũng không phải vì cô ấy đạo văn, là nhân phẩm cô ấy có vấn đề.】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Cho nên, cần lạc quan. 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Hơn nữa, trong nước cũng không có mấy cái họa sĩ cổ phong nào có một trăm vạn fan trên Weibo như cô ấy, em vừa rồi đi xem, cô ấy tùy tiện chuyển phát một bức tranh đều có hơn một ngàn người mua, còn nói cô ấy vẽ rất đẹp, chứng minh là cô ấy vẫn còn fan….】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:…… Ví dụ như em tuy rằng không ủng hộ phong cách làm người của cô ấy, nhưng mà cũng không ngại nói em cảm thấy cô ấy vẫn là vẽ không tồi. 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Cho nên đem cô ấy tới vẽ cho《 Lạc Hà Thần Thư 》 hẳn là có thêm tác dụng ——】
【 Trú Xuyên:........ 】
Phiên bản phóng to của dấu chấm lửng thể hiện sự không nói nên lời của nhân vật chính được in đậm viết hoa.
Sơ Lễ ngẫm lại do dự, muốn lên mạng lựa mấy bức tranh Kiến nương nương đã vẽ, bìa sách thật đưa cho Trú Xuyên xem qua…….Vừa nghĩ cô vừa mở Weibo, nhập từ khóa để bắt đầu tìm kiếm, mặt khác ở đây đây vẫn tẩy não Trú Xuyên——
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Lão sư, ngài suy xét một chút, em cảm thấy Kiển nương nương thật sự có thể. 】
【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Hơn nữa lần này có em trấn cửa ải, ngài yên tâm em nhất định sẽ không để phong cách làm người của cô ấy ảnh hưởng đến ngài……】
Sơ Lễ nghĩ một câu phát một câu.
Một bên tìm đồ một bên an lợi.
Chờ cô tìm một đống tranh vẽ cổ phong của Kiển nương nương, đóng gói thật tốt chuẩn bị gửi vào hòm thư của Trú Xuyên, cô mới nhận ra mình đang viết một loạt "...." mà Trú Xuyên không hề phản ứng lại.
Trong lòng có dự cảm không tốt.
Sơ Lễ click mở QQ, tức khắc há hốc mồm —— ước chừng lúc cô gửi đi tin nhắn thứ mười, mỗi một tin nhắn khác sau khi gửi đu đều kèm theo một câu "Hệ thống thông báo: Đối phương không nằm trong danh sách bạn bè, ngươi có thể kết bạn sau đó tiến hành đối thoại".
Anh chặn cô.
Anh thật sự chặn cô.
Anh giống như L quân miệng quạ đen thật sự cứ như vậy đem cô chặn đi!
Sơ Lễ: “…………………………………………”
Sơ Lễ: “Trú Xuyên!!!!!!!!!!!!!!”
Trống rỗng một tiếng quát lớn, toàn bộ ban biên tập toàn thể nhân viên sợ tới mức run lên ba lần!
Trên lý luận người thứ hai ngồi gần Sơ Lễ là Vu Diêu đột nhiên ngẩng đầu: “Chuyện gì?”
Sơ Lễ: “Trên thế giới này nào có tác giả một lời không hợp liền chặn biên tập viên của mình???! Nơi nào có!!!!!!”
Mọi người: “……”
……
Mà giờ này khắc này, xa xôi ngàn dặm, suối nước nóng an dưỡng tại thành phố B.
Vứt chiếc điện thoại sang một bên, anh lười biếng vươn vai, trượt xuống bên dưới suối nước nóng.
Lộc cộc lộc cộc thổi hai bong bóng.
Suy nghĩ đại khái lúc này người chuối bên kia đang phát điên mắng chửi người, người đàn ông trong suối nước nóng bĩu môi: Đừng nói anh không nhắc nhở qua, lại nói lung tung sẽ bị chặn a, đã nhắc nhở trước, đã tận tình tận nghĩa ——
Hừ.
Là cô không biết tốt xấu.