Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 533: Niệm Niệm mèo trước nay chưa từng có! (2)




“Cẩu Đát, bây giờ tần suất ngươi kiếm được tiền nhanh thật đấy.”

Tả Tiểu Niệm rất là sung sướng, nàng nói: “Mới mấy ngày không nộp tiền phạt mà tiền của người tích góp được nhiều như vậy, vừa rồi ta có nhìn qua, ước chừng hơn bốn triệu đấy! Tốc độ vơ vét của cải bậc này... Thật sự là..."

Tả Tiểu Đa biểu hiện cẩn thận lạ thường: “Niệm Niệm mèo... Chị, chúng ta thương lượng chút đi, tần suất phạt tiền giống ngươi mới là quá nhanh đấy...”

“Việc này không có gì cần thương lượng, chỉ cần ngươi làm được đủ tốt thì ngươi không những không bị phạt mà còn kiếm được rất nhiều tiền lời, đây là mạo hiểm và lợi ích cùng tồn tại, sao lại là trừng phạt được?!”

Nghe xong, mặt Tả Tiểu Đa lập tức nhăn lại như mướp. đắng.

Niệm Niệm mèo quả nhiên là người biết tính toán, không chịu nhả ra chút nào.

Như trước đây, bắt đầu từ khi đến nơi, Tả Tiểu Đa lập tức cảm thấy tiền của mình biến thẳng thành dây chuyền sản xuất... Rầm rầm chảy về phía Tả Tiểu Niệm.

Một giờ thanh toán một lần, nửa giờ trước, hai chị em đều tự luyện tập hạng mục quy định; nửa giờ sau bắt đầu kiểm tra tiến độ của Tả Tiểu Đa...

Sau đó bắt đầu một trăm, hai trăm, năm trăm, một nghìn,hai nghìn... Ào ào chảy ra bên ngoài...

Tả Tiểu Đa mắt thấy kết quả đã định trước, không khỏi hung ác hạ quyết tâm, liều mạng, ta cũng không tin ta cố gắng như vậy mà tiền của ta còn không trở về lấy một lần?

Nếu là rủi ro và lợi ích cùng tồn tại, cho dù mạo hiểm có lớn cũng vẫn tồn tại khả năng ta lật kèo được, chẳng may bị ta thông qua kiểm tra thì sao, chẳng phải ta sẽ kiếm lại được rất nhiều à!

Suy nghĩ như vậy, Tả Tiểu Đa nghẹn xuống, bắt đầu liều mạng tu luyện!

Tuy rằng trình độ cảnh giới tu hành của hắn không cao, nhưng cường độ tu luyện của hẳn tốt hơn Tả Tiểu Niệm mấy lần — đây là chuyện không có cách nào khác, phương hướng tu luyện của Tả Tiểu Niệm chỉ có một, rất đơn giản.

Còn bên Tả Tiểu Đa thì lại ngàn kiểu vạn cách, đa dạng vô cùng.

Không phải Tả Tiểu Đa không biết đạo lý hỗn hợp không bằng duy nhất, nhưng hiện tại hắn muốn học nhiều thứ, mỗi một thứ đều có tác dụng, đều có ý nghĩa tồn tại, cũng không thể buông tay, vậy chỉ có thể lựa chọn học tất cả mọi thứ cùng lúc...

Lần luyện tập này luyện một cái là luyện đến hai giờ rưỡi sáng!

Tả Tiểu Đa luyện tập chết đi sống lại rất nhiều lần, chỉ tính tiền phạt thôi đã phải giao đi ra hơn sáu trăm nghìn...

Con số này còn là dưới sự châm chước rất nhiều lần của Tả Tiểu Niệm, trong quá trình ấy hắn còn được thưởng tiền nhờ đạt tiêu chuẩn bốn năm lần...

Khi Tả Tiểu Đa bắt đầu tập búa, Tả Tiểu Niệm đứng bên trái nhìn hắn luyện tập rồi cười đau cả bụng.

Cái búa này quá lớn!

Đất ở nơi có đất hơi xốp, Tả Tiểu Đa vừa mới nâng hai cây búa lên, trọng tâm dồn xuống eo, cả người lập tức bị sức nặng của chính mình đè lún xuống đất, lún sâu tới tận bắp chân...

Trong trường hợp kia, có thể đối mặt với kẻ thù hay không còn khó mày nói, nhưng bị địch cười cho một trận là chắc chắn. không thể chạy đi đâu được!

Cho đến khi phải đi về, Tả Tiểu Đa đã mệt đến ngay cả nói chuyện cũng không còn sức lực, chẳng qua trong lòng vẫn rất thỏa mãn: ừm, hôm nay mới bị mất hơn sáu trăm nghìn, đã có một phần thành tích đạt tiêu chuẩn rồi, đây là hy vọng, đây là cơ hội!

Cứ theo đà này, thời gian đào được Niệm Niệm mèo không còn bao xa nữa, nhất định phải làm cho nàng nợ nần chồng chất.

Chờ xem, Niệm Niệm mèo, Tả gia thắng ngươi, thắng ngươi đến mức ngươi khóc, thắng đến mức ngươi phá sản, cuối cùng lấy thân gán nợ, trả nợ bằng thịt!

Mang theo nguyện vọng tốt đẹp này, Tả Tiểu Đa tung mình lên giường rồi chìm vào giấc ngủ.

Đây cũng chính là nhờ nền móng của Tả Tiểu Đa vững chắc, cộng thêm khả năng hồi sức của Viêm Dương Chân Kinh, nếu đổi thành người bình thường, tu luyện công pháp bình thường, e rằng không đợi Tả đại sư trở thành cao thủ cũng đã bị chính cách luyện tập của mình hủy hoại...

Sáng sớm.

Đang lúc ăn sáng.

“Ta và mẹ ngươi đã thương lượng xong rồi.”

Tả Trường Lộ nói với giọng điệu rất thản nhiên, tựa như chỉ đang thông báo một tin tức: “Sáng mai bọn ta sẽ đi sớm. Đi ra ngoài chơi một tuần, hai chị em ngươi ở nhà, nhất định phải ngoan ngoãn.”

Tả Tiểu Niệm và Tả Tiểu Đa tức khắc ngây người: “Cha, mẹ, các ngươi nói thật à?”

“Đương nhiên là thật, vé cũng đặt rồi.”

Tả Trường Lộ đắc ý hăng hái lấy vé ra.

Mặt mũi Tả Tiểu Đa vặn vẹo: “Mẹ, cha, hai ngươi không thể đợi thêm một tuần được à? Một tuần sau cả nhà chúng ta cùng đi chơi sẽ tốt biết bao?”

“Con trai, ngươi không ngốc đấy chứ? Vì sao cha lại chọn thời gian này, chính là vì bỏ rớt các ngươi đó, ngay cái này cũng không nhìn ra, mắt kém quá đấy?!

Tả Trường Lộ uống cháo, chậm rãi nói: “Đợi thêm một tuần để mang theo của nợ là ngươi? Bọn ta còn ra ngoài để làm gì? Như thế có khác gì ở nhà đâu? Còn không phải bận tâm mọi việc à?”

Tả Tiểu Niệm cũng rất không cam lòng về chuyện này, lớn đến bây giờ, phần lớn thời gian của nàng đều xoay quanh tu hành cùng rèn luyện, đúng là chưa từng đi du lịch cùng cha mẹ lần nào, cơ hội cỡ này thế mà lại phải trơ mắt nhìn nó tuột mất...

“Chuyện đã quyết định rồi, phản đối cũng vô dụng.”

Tả Trường Lộ: “Chúng ta đi chơi nhiều nhất chỉ một hai tháng mà thôi, nhất định sẽ trở lại lúc các ngươi đi thi."

“Một hai tháng!?”

Tả Tiểu Đa trợn tròn mắt.

Vốn dĩ Tả Tiểu Đa còn mừng thậm chuyện cha mẹ ra ngoài du lịch, trong lòng nghĩ từ này về sau ta chính là người đứng đầu trong nhà.

Tuy rằng không thể bày tỏ suy nghĩ này ra, nhưng ngẫu nhiên hẳn vẫn sẽ nghĩ đến...

Nhưng bây giờ nghe được thời gian đi chơi lại dài như vậy?

Ngô Vũ Đình thản nhiên nói: “Chị Niệm Niệm của ngươi sắp đột phá, ta và cha ngươi ở đây cũng không giúp được gì, trái lại còn gây cản trở, vậy chỉ bằng đi ra ngoài từ trước còn hơn.”

“Để các ngươi hoàn toàn không có nỗi lo về sau.”

“Dù sao bây giờ bọn ta ở nhà cũng chỉ lo lắng suông mà thôi.”

“Sau khi đột phá, các ngươi không thể rời đi ngay được, dù sao học kỹ này sắp kết thúc, bước tiếp theo chị Niệm Niệm của người muốn đi vào Hồn Võ Viện đào tạo sâu, Tiểu Đa ngươi cũng phải vào Cao Võ Viên học tập..."

Ngô Vũ Đình thở dài: “Niệm Niệm, chăm sóc Đa Đa nhé. Đa Đa, chăm sóc chị ngươi đó."

“Vâng!”

Ăn xong bữa cơm, hai người Tả Tiểu Niệm và Tả Tiểu Đa đều biểu hiện im lặng lạ thường, dù sao bao nhiêu năm đến như vậy, hai vợ chồng họ chưa bao giờ rời khỏi bọn họ trong thời gian dài như thế.