Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 541: Phượng Mạch Xung Hồn (Hai) (2)




Bây giờ dường như tất cả cấp cao thành Phượng Hoàng đều biết!

Thậm chí tống cục Tỉnh Thuẫn còn nhận mệnh lệnh: Phượng Mạch Xung Hồn, tuyệt đối không thế thất bại!

Đây là sự đảo ngược tính cơ bản rất lớn!

Tối đến, đột nhiên cưỡng phong gào thét không ngớt trên trời thành Phượng Hoàng

Nếu có Vọng Sĩ Khí cao minh đứng trên không trung nhìn, chắn hắn có thể thấy được, địa thế xung quanh thành Phượng Hoàng, khí vận chỉ lực trên bầu trời đã hình thành. lông Phượng Hoàng khí!

Vô số lông Phượng Hoàng theo cuồng phong chầm chậm xuôi ngược, giống như... động tác đập cánh quen thuộc trước khi Phượng Hoàng bay lên...

Mà cũng bắt đầu từ đêm hôm ấy, tổng đốc Vạn Bình Nguyên của thành Phượng Hoàng phát lệnh tống động viên thành Phượng Hoàng!

Tất cả Thành Vệ Quân của thành Phượng Hoàng, tất cả hủy bỏ nghỉ phép, vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu mức một!

Cục Tính Thuẫn phát lệnh: Sắp tới, tất cả mọi người hủy lịch nghĩ, hai mươi bốn tiếng đợi lệnh khẩn cấp!

Các bộ môn lớn cũng lần lượt phát lệnh khẩn cấp.

Lệnh phủ Tống đốc: Một tuần sắp tới, nếu cư dân thành Phượng Hoàng không có việc gì lớn, không được ra ngoài!

Kêu gọi các gia đĩnh, các hộ dân chuẩn bị ổn thỏa chỉ tiêu sinh hoạt, giảm thiểu số lần ra ngoài xuống mức thấp nhất.

Gió lớn gào thét!

Sức gió ngày càng lớn!

Rõ ràng là một ngày giữa hè, mà gió Bắc lạnh lẽo cứ nổi lên, gió lớn tăng đến cấp bảy, thổi suốt một ngày một đêm!

Mà bắt đầu từ hừng đông ngày thứ hai, sức gió của gió Bắc không giảm mà còn tăng lên, một tiếng trống làm tinh "tiền hăng hái tăng lên cấp tám!

Nhiệt độ hôm qua mặc áo ngần tay cộc tay còn nóng, tự dưng hạ xuống, hạ xuống đến nỗi mặc đồ mùa thu vẫn cảm thấy lạnh.

Hệ thống giám sát intemet thành Phượng Hoàng tăng ca hai mươi bốn giờ, không ai được nghỉ ngơi, mệt cũng chỉ có thể thay phiên nghỉ ở khu vực làm việc thôi.

Chỉ cần trên mạng có miếng gì liên quan đến Phượng Hoàng xung mạch đều bị xóa ngay lập tức không có lý do.

Tả Tiểu Niệm, Linh Niệm, Phượng Hoàng xung hồ, Phượng Hoàng... một loạt từ khóa này đều thành từ cấm kỵ!

Trụ sở chính các website lớn cũng nhận được lệnh, cấm, che!

Một khi có một đề tài nào truyền đi, website nào xuất hiện sẽ bị truy cứu trách nhiệm!

Từ trên xuống dưới, cả tập thể vào đồn uống trà nói chuyện!

Vô số hacker nổi tiếng trong nước đều đang dán mắt vào máy tính bày thế trận chờ địch!

Buổi chiều.

Hồ Nhược Vân vào phòng làm việc của Hà Viên Nguyệt.

“Lão hiệu trưởng”

“Sao vậy?”

“Có hai chuyện, một là cả thành Phượng Hoàng đã hành động mọi mặt, tất cả cao thủ đợi lệnh, im lặng đợi Phượng mạch xung hồn để hộ pháp."

Hà Viên Nguyệt an tâm thanh thản cười: “Tốt, tốt, quả thật quá tốt!"

Tâm niệm mấy mươi năm của nàng chính là chuyện này, bây giờ xem ra cục diện đảo ngược rồi, thật sự trong lòng vui mừng không thôi. Cười thật tươi

“Chuyện thứ hai, thị học kỳ của võ giả khu vực Trung Nguyên định vào một tháng sau, tổ chức vào ngày mười tám tháng tám; Thành Nam Kế rút thăm nhận được quyền ổ chức. Tự các trường báo thành tích; các trường võ chọn sáu hạt giống đến tham gia trận chung kết, quyết chiến bảng Long Hổ trường võ khu vực Trung Nguyên!”

“Ừ, để sáu người Tả Tiểu Đa đi”

Dường như Hà Viên Nguyệt chọn người không hề suy nghĩ gì, hơi chán nản nói: “Ta không thấy được một ngày đó, thật hy vọng có thế thấy Nhị Trung đoạt giải nhất..”

Hồ Nhược Vân gần như khóc đến nơi, nghẹn ngào nói “Chắc chẩn ngươi có thế thấy được, chắc chắn lần này Nhị “Trung có thể đoạt giải nhất Trung Nguyên!”

Hà Viên Nguyệt cười lắc đầu: “Lúc đó, để mấy nhóc con đó đến dâng hương cho ta”

“Lão hiệu trưởng.."

“Đây cũng là một tâm nguyện cả đời ta... Nhớ, lúc Nhị Trung chúng ta thật sự có người xứng danh thiên hạ, cũng, đừng quên... nói ta biết một tiếng”

“Ta sẽ rất vui, rất vui.”

...

“Cách ngày Niệm Niệm mèo đột phá, một ngày, hai mười ba giờ bốn mươi bảy phút”

Tả Tiểu Đa nói thầm trong lòng.

Thấy trong gió lớn, Tả Tiểu Niệm vẫn giúp mình luyện công như cũ, tóc đẹp tung bay dữ dội trong cuồng phong, dường như muốn bay vút lên trời cao!

Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình đã đi du lịch rồi.

Nhưng trong lòng Tả Tiếu Đa và Tả Tiếu Niệm đều rõ.

Lúc này cha mẹ rời khỏi thành Phượng Hoàng nhưng tuyệt đối không đi xa!

Thanh thế Phượng Mạch xung hồn ngày càng lớn, thân phận Tả Tiếu Niệm từng bước phơi bày, tồn tại của Tả Trường Lộ và Ngộ Vũ Đình trở nên đầy mối nguy!

Vì.. bây giờ bọn họ thật sự không có chút lực tự vệ nào!

Thật sự ở lại thành Phượng Hoàng chỉ liên lụy con trai và con gái như bọn họ tự nói.

Nhưng bọn họ tuyệt đối sẽ không an tâm, bây giờ phải tránh ở nơi khác, im lặng quan sát bên này!

Đột nhiên điện thoại rung lên, lòng Tả Tiểu Đa cũng rung theo, Phương Nhất Nặc gửi qua một dấu chấm hỏi,

"?"

Cuối cùng Tả Tiểu Đa có thể an tâm cười.

Sau đó bèn trả lời lại: "Vẫn yên ổn."

Một đoạn tin nhắn nữa lại được gửi qua.

Đó là toàn bộ kế hoạch hành động

Vẽ bố cục này, tất cả người của Vu Minh ra tay, ai phụ trách hướng nào, mỗi hướng bao nhiêu người, ai giả vờ tiến công, ai phối hợp, ai tấn công chính, ai giết sạch...

Găn như đều vô cùng chi tiết!

Phương Nhất Nặc luôn cấn thận, kế hoạch này tỉ mỉ cẩn thận, dù Tính sử lập ra kế hoạch này, cũng không viết được kế hoạch chỉ tiết như vậy!

Dường như tất cả đều lộ ra trước mật Tả Tiểu Đa không sót tí nào.

Mà dưới cùng của tin nhản là một tin ghi chú: Kế hoạch tạm thời. Có thế phải xác định lại một lần nữa!

Sau khi xác định, không có thay đối thì không gửi tin qua lại nữa, nếu có thay đối sẽ liên hệ lần nữa.

Nhưng tin ghi chú cuối cùng lại khiến Tả Tiểu Đa do dự.

Tin này là: "Thực lực hiện có Vu Minh bày ra không đủ khống chế cục diện. Ta nghỉ ngờ Tinh sử còn có sắp xếp khác, đây là thói quen của những Tỉnh sử, từ đầu đầu đến cuối sẽ không để lộ hoàn toàn át chủ bài cuối cùng trước người khác, càng không thể không sắp xếp đường lui, nhất là với bản thân bọn họ!"

“Cho nên, cần phải để lại người dự bị, đề phòng mấy tình huống không xuất hiện lúc bình thường và những tình huống xấu không thể ngăn được!”

“Hoặc có thể là để ngăn chặn tình huống vừa ra tay đã bị giết sạch!"

Tin tức này khiến sắc mặt Tả Tiểu Đa trở nên khó coi hắn.

Nhưng điều này vẫn nằm trong dự liệu của Tả Tiểu Đa: Nếu ta là Tỉnh sử thì ta cũng sẽ không đế lộ rõ rằng tất cả kế hoạch và sắp xếp của mình ra trước mặt người khác.

Phải để lại át chủ bài, chừa lại đường lui.

Nếu không, há chẳng phải đến cả an nguy của mình cũng khó bảo đảm sao, sao mà an tâm được.

Nhưng cuối cùng thì át chủ bài của vị Tinh sử này là gì?