Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 556: Phượng mạch xung hồn (11)




Khí thế như vậy, khiến cho đám người Tần Phương Dương cũng không khỏi biến sắc!

“Năm đó, lúc ta đột phá Hóa Vân... Cũng không có thanh thế như vậy..” Hàn Tùng tập trung toàn bộ tinh thần để phòng bị, nhưng vẫn bị kinh hãi.

Tần Phương Dương bïu môi một cái: “Ta còn không biết thời điểm ta đột phá Hóa Vân... Là cái dạng gì...”

Ngay cả đang trong bầu không khí nghiêm túc, thì Hàn Tùng cũng suýt nữa bật cười ra tiếng.

Người này đột phá trong lúc đang hôn mê, biết mới là lạ..

Mười một giờ rưỡi...

Tiếng phượng hót vang vọng trong lòng...

Mà cũng vào lúc này, giữa bầu trời tuyết rơi dày đặc, bỗng có ba đạo tinh quang sáng lên.

Phương Bắc hai cái, phương Nam một cái. Ba đạo tinh quang đang chiếu sáng, giữa bầu trời tuyết rơi trắng xóa cũng không thể nào che lấp được ba đạo tinh quang vừa xuất hiện.

Sau đó ba đạo tinh quang đan chéo nhau ở trên bầu trời của phòng Tinh Võ Hồn Tỉnh, rồi chậm rãi rơi xuống!

Mà điểm giao nhau của ba đường này, bất ngờ lại chính là phòng Tinh Võ Hồn Tinh!

Trên nóc phòng.

Tần Phương Dương trầm giọng nói: “Mọi người ý, trận Sát Phá Lang đã thành hình, quân địch sắp tới rồi!"

“Tất cả mọi người nghe xong lời này, trong lòng đều run lên một cái.

"Trong thời gian hai ngày này, thế lực phủ Tổng đốc và cục Tính Thuẫn đã cày đất, xem xét các kiến trúc xung quanh hơn một trăm lần, chính là để đề phòng Vu Minh bố trí trận Sát Phá Lang!

Nhưng bây giờ, cục trận đáng chết kia lại vẫn thành hình!

Mọi người quả thật là không nghĩ ra được, rốt cuộc đối phương đã làm thế nào!

Nhưng mà hung trận đã hình thành, cho dù muốn biết thì cũng phải đợi sau này điều tra lại, bây giờ cần suy tính, nếu như hung trận đã hình thành thì chắc chắn sẽ giúp chiến lược của Vu Minh mạnh lên!

Sát trận hình thành trong chớp mắt, ngay cả linh khí dày đặc tụ lại từ bốn phương tám hướng trong trời đất cũng giống như bị chậm lại!

Sau đó có một thanh âm, vang động U Minh.

“Giết đi! Chém chết Linh Niệm Thiên Nữ!”

“Ngay lúc này!”

“Giết!"

Giây phút Sát Phá Lang trận xuất hiện, tại nơi giao nhau, linh khí được khống chế bởi Sát Phá Lang Tam tính, nơi phe mình một lòng muốn trấn giữ, hóa ra lại là sân nhà của kẻ địch, điều này đối với những người trấn thủ ở đây mà nói, là đả kích rất lớn!

Vu Minh, thần thông quảng đại như vậy sao?

Từng lưồng khí đen từ trong tinh quang phân ra, tương ứng với các hướng.

Nếu như nghiên cứu những gì khí đen ám chỉ đây chính là một đường công kích tuyệt vời!

Theo khí đen liên tục phá vỡ bầu trời, không trung nối lên tuyết rơi dày đặc tựa như bị khuấy đảo đến vụn nát.

“Từng bóng đen, u hồn bỗng nhiên xuất hiện!

Theo tầm mắt có thể thấy được, chừng hơn bốn trăm bóng người, tới tấp xuất hiện, tất cả đều bay lượn trên không trung, khí thế mạnh mẽ đánh tới phòng Tinh Võ Hồn Tinh bên này!

Sắc mặt Tân Phương Dương lập tức thay đối.

Mặc dù sớm biết, lực lượng tới đánh nhất định sẽ vượt qua số lượng tình báo lấy được, nhưng, như thế này thì vượt qua quá nhiều rồi.

Số người này rõ ràng vượt quá rất nhiều so với sự sắp xếp bên ngoài của vị Tinh Sứ kia!

Hản là vị Tinh Sứ kia đã cảm nhận được điều gì đó, tạm thời khởi động toàn bộ lực lượng Vu Minh ở thành Phượng Hoàng!

"Giết!"

Mà các cao thủ hộ pháp trấn giữ ở thành Phượng Hoàng bên này, cũng rối rít từ chỗ ẩn nấp vụt ra bay lên, cố gắng chặn lại!

Cuộc chiến, chỉ trong chớp mắt diễn ra, đã lộ ra không khí vô cùng thảm thiết.

Vu Minh lần này tới tập kích, trong đó có tu vi thấp nhất cũng có Đan Nguyên cảnh tiêu chuẩn, tất cả lại đều không sợ chết, cắm đầu xông lên.

Càng ở dưới ánh sáng rực rỡ của Sát Phá Lang Tam tỉnh, thực lực của mỗi cao thủ Vu Minh càng tăng lên rất nhiều!

Vốn thực lực chỉ ở Đan Nguyên cảnh, bây giờ dường như lại có thể sánh ngang với Anh Biến sơ giai

Vốn là Anh Biến cao giai, lại dường như có thể mạnh đến Hóa Vân.

Đây chính là Vu Minh tỉnh tượng chỉ lực!

Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, mới vừa tiếp chiến, hai bên đã có mười mấy người máu chảy ngập trời.

Một tiếng cười quái dị vang lên, trong không trung một đám mây sương mù đột nhiên thay đổi hình dáng, một bóng người nhanh chóng rơi xuống, mục tiêu nhằm thẳng vào Tần Phương Dương!

Lưỡi kiếm dày đặc, sát khí ngút trời.

“Nhãi con Vu Minh! Tới rất tốt!”. Truyện Sắc

Tân Phương Dương thét lớn một tiếng, trường kiếm rút ra, không né không tránh tiến lên đón địch, cùng cuộc chiến tạo thành một đoàn.

Mà ngay khi vừa mới tiếp chiến, năm Tần Phương Dương đồng loạt xuất hiện, liên thủ vây đánh đối thủ!

Tần Phương Dương biết trận chiến này vô cùng hung hiểm, vừa tiếp chiến hẳn đã toàn lực ứng phó, muốn giải quyết đối thủ trong thời gian ngắn nhất, củng cố phòng tuyến phe mình!

Tốc chiến tốc thẳng, mới là thượng sách!

Mà Hàn Tùng và Vu Thế Long không thèm để ý chút nào, vẫn vững vàng bảo vệ vị trí của mình.

Hiện giờ ở cửa quan này, bảo vệ Tả Tiểu Niệm mới là ưu tiên hàng đầu, cho dủ là Tần Phương Dương bị người ta một chiêu đánh gục ngay trước mặt, hai người cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn!

Phương hướng vị trí, quyết không thể loạn!

Vị trí của Tần Phương Dương lúc này là Thất Sát, chính là nơi sát khí nặng nhất.

Hàn Tùng và Vu Thế Long rũ mắt, im lặng bất đông, nhưng thực tế đang tập trung tính thần, cẩn thận ứng biến.

Đợi đúng vào lúc này...

Âm một tiếng, Tam Tinh Khai Trận ngay phía trên đột nhiên xuất hiện một khối sắt lớn chừng mấy trăm ngàn cân, ầm ầm rơi xuống!

Chỗ rơi, chính là phòng Tinh Võ Hồn Tỉ

Hàn Tùng và Vu Thế Long mắt trợn trừng như muốn nứt ra.

Đối với chiêu này, mặc dù đã sớm đoán được, nhưng khối sắt trước mắt bây giờ quá lớn, quá nặng!

Hai người đồng thời gào to một tiếng, đồng loạt từ mặt đất bay lên, hai cây kiếm, đồng thời triển khai chiêu người kiếm hợp nhất, hóa thành tia chớp lôi đình, nghênh đón!

Nhất định phải phá vỡ khối sắt to lớn này trước khi nó rơi xuống phòng Tinh Võ Hồn Tinh!

Nếu để cho nó rơi xuống, hậu quả không thể tưởng tượng nổi!

Cho dù không đến mức trực tiếp.

Linh Niệm Thiên Nữ, Tả Tiểu Niệm bên trong phòng Tinh Võ Hồn Tinh cũng ắt phải bại lộ ở trước mắt tất cả mọi người!

Xoạt xoạt xoạt...

Từng khối sắt bị phá vỡ, tốc độ phá vỡ vô cùng nhanh chóng.

Nhưng mà, rầm rầm rầm...