Đồng tử của Tả Tiểu Đa xoay loạn, nói: "Không phải ngươi biết cách để có tảng đá đen này à? Ngươi có thể nói vị trí cho ta biết, đợi ta đi lấy, lấy vào tay rồi, chính là ta đã lấy được lợi ích, sẽ tính là ngươi đã cho ta chỗ tốt rồi, bạn tốt có qua có lại, ta tự nhiên sẽ cho ngươi chỗ tốt!"
Tiểu Long ngờ vực nói: "Đôi mắt ngươi cứ láo liên, đó chính là biểu hiện của không có ý tốt, muốn ngấm ngầm mưu tính ta, ta phải nghĩ lại."
“ ... " Tả Tiểu Đa đổ mồ hôi, cái này ngươi cũng nhìn ra được?
Chẳng lẽ kỹ thuật biểu diễn của ta thụt lùi rồi, không thể chứ, ta chính là ảnh đế đó !!
"Trừ phi ngươi cho ta một giọt, biểu hiện thành ý của ngươi một chút." Tiểu Long giơ hai cái móng vuốt lên lau nước mắt.
Tả Tiểu Đa lập tức buồn bực, tên này, không dễ lừa!
"Ngươi đừng cho là ta không biết, tảng đá đen ở trong tay các ngươi rất có giá trị, rất rất đáng giá!"
Bây giờ Tiểu Long không cuộn lại nữa, nó xếp bằng hai chân sau, hai chân trước tiếp tục lau nước mắt: "Với lại rất có tác dụng, đặc biệt có tác dụng. Lúc trước ngươi tu luyện đã dùng loại tảng đá này, chẳng qua không đen bằng cái này của ngươi thôi."
Tả Tiểu Đa hừ một tiếng, nói: "Không phải đều là tảng đá như nhau à, có thể khác cái gì? Ngươi rất già mồm đấy!"
Tiểu Long nghe những lời này, thế mà nó lại ném ra một ánh mắt xem thường vô cùng nhân tính hóa!
Người này thật là xấu!
Còn bạn bè ... Hừ!
Không lừa Tiểu Long như vậy!
"Điểm khí vận cũng được thôi, nhưng bây giờ ta không tin ngươi biết loại đá này ở đâu." Tả Tiểu Đa tiếp tục lừa dối.
Tiểu Long không phục: "Ta đương nhiên biết, không sợ nói cho ngươi, tảng đá đen ta biết còn đen hơn đá trên tay ngươi đấy, ta thường xuyên ngủ trong đó, ngủ trong đó rất thoải mái."
Tả Tiểu Đa ngẩng đầu kiêu ngạo: "Không tin, mắt thấy mới là thật."
Tiểu Long: "Không tin thì thôi."
Tả Tiểu Đa: “ ... "
Mẹ nó, sao không tiếp chiêu theo lẽ thường!
Không thể nói câu kiểu như “Không tin ta dẫn ngươi đi xem" à?
“Ít nhất ngươi phải nói cho ta biết vị trí đại khái ở đâu chứ?"
"Vẫn chưa đàm phán xong điều kiện mà!" Tiểu Long lộ ra một con mắt qua kẽ ngón tay.
“Đệch!"
Tả Tiểu Đa hung hăng, nói: “Đưa ta đi, ta cho ngươi một giọt."
"Cái này không được!"
Long nói: "Ở đó có rất nhiều loại đá đen này, ngươi chỉ cho ta một giọt, không
đủ."
"Bạn bè tốt cơ mà? Tính toán chi li như thế ... Được rồi, ngươi nói thẳng là muốn bao nhiêu đi?"
Tả Tiểu Đa hỏi.
Long rối rắm suy tính: "Bây giờ ngươi có bao nhiêu?"
Thế mà con rồng não phẳng này lại muốn lấy hết!
Tả Tiểu Đa nghĩ vậy, hắn lập tức nổi giận đùng đùng: “Đây là đang nằm mơ! Đây là đang nằm mơ! Đây là đang nằm mơ!"
Phù một tiếng, cảnh trong mơ vỡ tan.
Tả Tiểu Đa tỉnh lại, chửi ầm lên: "Quá đáng, quá tham lam! Trên đời sao lại có thứ tham lam thế này! Tức chết ông!"
Ta kiếm được điểm khí vận này dễ dàng lắm à!
Đang lúc chửi ầm ĩ, một tiếng tích vang lên, cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái bao phủ toàn thân!
Chính là bốn giọt khí vận liên tục rơi xuống!
Trong phút chốc, cả người Tả Tiểu Đa dễ chịu cực độ, kinh mạch cũng mở rộng theo, đan điền cũng khuếch trương hơn một chút ...
"Cực kỳ tuyệt! Tuyệt ngây người!"
Tả Tiểu Đa ngạc nhiên vui sướng tột cùng.
Đúng là liên tục bốn giọt!
Sao lại có nhiều như vậy ?!
Tuy nhiên dùng đầu gối suy nghĩ một chút cũng biết được đây là hắn xem tướng, xem số mệnh phong thủy cho Cao gia, tất cả đều đúng.
Thậm chí ... Khả năng hiệu phó Cao bên kia đã tỉnh, đồng thời còn đồng ý với phương pháp của mình
Nếu không, tuyệt đối không thể có được bốn điểm khí vận ngay thế này được!
Đây căn bản là trời hạn gặp mưa rào!
Tả Tiểu Đa gần như vui tới phát khóc!
Ngay cả bực dọc do con Tiểu Long nào đó gây ra cũng bị ném ra sau đầu!
Cái gì mà tảng đá đen, chơi đi!
Vào lúc ban đêm, Tả Tiểu Đa có thể là nhân việc vui làm tinh thần vui, thế cho nên một lần áp chế cảnh giới Tiên Thiên cuối cùng, kết quả sau khi áp chế xong, hắn đột nhiên phát hiện còn có một chút khe hở, đây là tình huống trước giờ chưa từng có.
Đại khái là bốn giọt khí vận này khiến kinh mạch khuếch đại, làm đan điền cũng mở rộng theo.
Tuy rằng khe hở này rất nhỏ, nhưng Tả Tiểu Đa vẫn không lãng phí, hắn đi trên con đường gai lần nữa, hoàn toàn đè nén đến mức không thể lại nén được nữa, cuối cùng đến năm giờ rưỡi sáng, hắn chính thức bắt đầu đột phá lên cảnh giới Thai Tức!
Áp chế cảnh giới Tiên Thiên, đường gai đi ba mươi lăm lần rưỡi!
Nghiêm khắc mà nói, lần cuối cùng không tính là một lần.
Đây đã là cực hạn của Tả Tiểu Đa.
Đột phá Thai Tức, cách biệt giữa tiên phàm!
Quan ải!
Đây chính là một quan ải, một con đường thay da đổi thịt chân chính của võ giả.
Linh khí khổng lồ di chuyển vào kinh mạch.
Tả Tiểu Đa thật sự tích lũy rất hùng hậu, thế cho nên một khi buông áp chế ra, linh nguyên bị ức chế lập tức ào ra như nước lũ phá đê.
Mỗi một lần đột phá cảnh giới lớn lại là một lần tẩy kinh mạch phạt tủy cốt thiên nhiên.
Linh khí mãnh liệt lại cọ rửa kinh mạch một lần nữa, sau khi tạp chất bị thải ra khỏi cơ thể, bắt đầu toát ra sương mù mờ nhạt, khi linh khí quẩn quanh chu thiên, cơ thể Tả Tiểu Đa đều bị sương trắng bao trùm lên.
Thời gian dần trôi đi, trên đỉnh đầu dần tích tụ hơi mây, chúng hình thành một đám như bông, sau đó chậm rãi thay đổi, chậm rãi hóa thành một mảnh lá sen, giống như mặt hồ vào sáng sớm, run rẩy nhộn nhạo theo mặt nước phập phồng.
Lá sen càng ngày càng nhiều, từng bước hình thành đám lớn trên đỉnh đầu, gần như chiếm hết không gian phòng ngủ.