Khuynh Thành Ngự Thú Sư

Chương 87




Bởi vì Tử Liên hoa thần không biết quỷ không hay này, nàng cùng với Tiêu Dao không hiểu vì sao lại chọc tới cái nam nhân này, một lần lại một lần đều bị đuổi giết.

“Đế quân, ngươi luôn miệng muốn ta giao ra Tử Liên hoa, nhưng nực cười là ta cũng không biết rốt cuộc đó là thứ gì, ngươi như thế này, chính là cùng Ma giới đối địch sao?” Trong cơn giận, Mạn Yêu nói thẳng ra một câu như vậy.

Chỉ là, sau khi Mạn Yêu nói câu này, nàng liền hối hận, bởi vì nàng rõ ràng cảm nhận được uy áp cường đại càng ngày càng lan rộng ra.

Loại uy áp kia, có cảm giác đem linh hồn con người ra mà nghiền nát.

Tiêu Dao sắc mặt càng trắng bệch, so với Tiêu Dao, Mạn Yêu ngược lại là tốt hơn một chút, nhưng cũng chẳng hơn được bao nhiêu.

“Làm càn.” Nam nhân được gọi là đế quân kia bên trong tròng mắt xanh lam xẹt qua một đạo sát ý, “Tử Liên hoa chính là thứ có thể làm thức tỉnh Bích Lạc thần nữ, hai vạn năm trước, bị Ma Thần giới cướp đi, ngươi nếu đã là hậu nhân, tại sao lại không biết?”

Mạn Yêu im lặng, mẹ nó, ai nói, nàng là hậu nhân Ma tộc thì liền nhất định biết được Tử Liên hoa là cái gì?

Nàng từ lúc được sinh ra tới giờ, hơn một ngàn năm, căn bản cũng không biết được Tử Liên hoa là cái gì, cũng chưa bao giờ nghe cha nói qua.

“Ta không biết.” Mạn Yêu nói, khiến chon nam tử giữa không trung nhíu nhíu mày lại.

Nhìn Mạn Yêu một chút, nam tử trầm mặc.

Tử Liên hoa không chỉ là thứ thức tỉnh Bích Lạc thần nữ, mà còn là thứ có thể áp chế ma tộc chân chính xuất hiện.

Ma giới bây giờ thực lực vẫn chưa đủ e ngại, đáng sợ chính là lời tiên đoán trở thành sự thật, phương pháp có thể phá giải duy nhất đó chính là thức tỉnh thần nữ Bích Lạc.

Hắn sắp phải độ kiếp, nếu như không thể tìm được Tử Liên hoa trước khi độ kiếp, đừng nói là thần giới, sợ là toàn bộ đại lục này đều bị uy hϊế͙p͙, nếu không phải như thế, hắn cần gì phải tự mình ra ngoài tìm kiếm.



Dạ Thần Vũ nhíu nhíu mày lại, phảng phất đang cân nhắc có nên giết Mạn Yêu cùng với Tiêu Dao hay không.

Đáng thương cho hắn, Tử Liên hoa hắn tìm kiếm bấy lâu nay lại nằm ngay trong thân thể của Lãnh Nguyệt Tâm.

Ngay tại thời điểm Dạ Thần Vũ suy nghĩ, hai nam nhân đang ngăn Mạn Yêu và Tiêu Dao kia liếc nhau, nói: “Đế quân, nữ tử này chính là hậu duệ của Ma thần, không thể giữ lại, xin đế quân xử lý hai người, bởi vì huyết mạch Ma Thần cường đại, khó đảm bảo bọ họ sẽ không tạo thành uy hϊế͙p͙ đối với thần giới.”

Dạ Thần Vũ nhẹ giọng cười cười, đôi mắt xanh thâm thúy tựa như một vùng đại dương sâu không thấy đáy, không ai có thể đoán được hắn đang nghĩ cái gì.

“Hậu duệ của Ma thần?” Dạ Thần Vũ nhìn Mạn Yêu một chút, môi mỏng giương lên, “ Chiếc nhẫn của hai vạn năm trước, Mạn Yêu bây giờ, huyết mạch Ma Thần sớm đã không phải nàng có thể di truyền được, nhưng cha của nàng cũng có năng lực, hơn một ngàn năm trước, khiến cho Nguyệt cùng chết.”

Hai nam nhân phía dưới vốn là một vẻ mặt nghiêm túc, nhưng thời điểm nghe được cái tên Nguyệt này, đáy lòng dâng lên sợ hãi.

Thời điểm này đế quân lại nhắc đến tên của tiên đế quân, đây là có ý gì?

Rốt cuộc, Mạn Yêu cũng không chịu nổi được uy áp cường đại kia, hai đầu gối liền quỳ xuống đất, ngay lúc này, uy áp kia dường như lại giống như cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện, đã biến mất.

Đúng, chính là biến mất trong nháy mắt.

Uy áp vừa biến mất, Mạn Yêu lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, nghiêng đầu nhìn xem Tiêu Dao, ân cần hỏi han: “Thế nào, chàng có sao không?”

Tiêu Dao cười lắc đầu, “Ta rất tốt, không có chuyện gì.”

Dạ Thần Vũ nhếch môi, trầm mặc một hồi mới nói: “Mạn Yêu, nếu là đời sau của Ma Thần, liền nên biết lai lịch của hắn, bổn tọa tại đây nói cho ngươi, ma tộc chân chính liền sẽ tiến đến, đến lúc đó, ma tộc hiện tại sẽ bị thay thế, liên quan đến chuyện của Tử Liên hoa, ngươi tự giải quyết cho tốt.”