Kiệt Ninh: Sự Dịu Dàng Dành Cho Em

Chương 57: Cứ tưởng hai người biết nhau rồi chứ?




Tố Khương không muốn con gái mình tò mò quá nên vỗ nhẹ vai: "Có lẽ vậy! Mà sao con lại hỏi thế?"

"Di Ninh nói với con là Gia Kiệt có việc bận nên rủ con sang nhà chơi." Tố Vy nhìn ba mình gợi ý, sẵn tiện thử xem ông có cho hay không. Nếu không cho thì Tố Vy sẽ dùng cách khác.

Tố Khương nghe vậy thì thấy Triệu Gia Kiệt chắc là bị phạt rồi. Vì không muốn để La Di Ninh lo lắng cho nên mới che giấu. Nếu như thật sự có việc bận thì chắc chắn sẽ có thêm một cuộc họp nữa rồi chứ không riêng lẻ như vậy.

"Tuần sau ba sẽ đi công tác, nếu con muốn thì cứ qua chỗ La Di Ninh chơi đi. Nhưng nhớ là không được để người khác biết thân phận của con đấy" Tố Khương nhìn con mình nhắc nhở.

Tuy là thời bình nhưng khu vực ranh giới vẫn luôn có nhiều trận chiến xảy ra, thành phần khủng bố và những tệ nạn cũng ngày càng nhiều. Tố Khương là chỉ huy cấp cao cho nên con gái ông không được có chuyện, bằng không ông sẽ liên lụy người khác.

"Ba yên tâm đi, con sẽ cẩn thận mà. Ba đi công tác nhưng nhớ giữ gìn sức khỏe đấy." Tố Vy biết ba mình đang lo lắng về chuyện lúc trước suýt nữa bản thân bị bọn buôn người bắt cho nên mới dặn dò như vậy. Tố Vy hiểu chuyện hơn nhiều rồi, cho nên không muốn ba mình phải lo lắng thêm nữa.

Tố Khương xoa đầu con gái mình rồi cười nói: "Được rồi, mau lên phòng ngủ đi, có cần gì thì cứ nói với ba."Tố Vy ôm ba mình vào lòng sau đó chạy về phòng, vậy là ngày mai có thể dọn qua nhà La Di Ninh ở rồi. Nghĩ đến đó thôi Tố Vy cũng cảm thấy vui mừng. Khi thấy con gái về phòng thì Tố Khương cũng về phòng của mình.

[...]

Mấy hôm sau Tố Vy và La Di Ninh ở nhà chơi đến chán thì lại lên mạng tìm kiếm mấy điểm du lịch để đi chơi. Lúc này điện thoại La Di Ninh cũng reo lên, cô nhìn màn hình sau đó nghe máy.

"Cao Uy, sao vậy?"

"Chị có ở nhà không, bây giờ em qua được chứ?" Cao Uy lấy áo khoác sau đó xuống lầu vừa đi vừa hỏi.



La Di Ninh và Tố Vy nhìn nhau sau đó cười cười. La Di Ninh liền dặn dò: "Cứ qua đi, mà cậu mua thêm một chút đồ ăn vặt và đem thêm đồ qua đây đi"

Cao Uy khó hiểu quay ngược lên lầu lấy thêm vài bộ đồ bỏ vào balo sau đó đi xuống lầu nói: "Chị định đi đâu sao?"

"Ừm, tranh thủ không có Gia Kiệt đi tham quan một chút. Khi nào cậu tới thì cứ vào nhà đi, mật khẩu là sinh nhật của tôi." La Di Ninh nói xong thì tắt máy, cô quay sang Tố Vy cười vui vẻ: "Người hướng dẫn sắp đến rồi, mày mau đi gọt trái cây đi."

Tố Vy khó hiểu hỏi lại: "Sao lại là tạo?"

"Thì tao bận một chút, tao có nhờ mua thêm bánh cho mày rồi đó." La Di Ninh cười cười sau đó mở tủ đồ ra lấy một bộ đồ vào nhà tắm.

Cả hai chia nhau ra làm việc, mấy hôm nay La Di Ninh rất muốn đi thám hiểm, sẵn tiện để trao dồi kinh nghiệm. Vì mọi thường Triệu Gia Kiệt rất hay quản nên La Di Ninh không đi đâu xa được.Còn về vé đi du lịch khi mua vòng tay La Di Ninh đã không lấy, cho nên tiền vé

đã được khấu trừ vào tiền mua vòng tay. Hơn nữa cô mới vừa từ trại giam ra, nếu cứ ung dung như vậy không khác gì tự nạp mạng mình cho kẻ xấu.

Lát sau Cao Uy đến nhà và mở cửa vào theo lời La Di Ninh chỉ dẫn. Cậu vào đến phòng khách thì thấy Tố Vy đã ngồi ở đó, cả hai nhìn nhau không nói gì rồi lại tự làm việc của mình.

La Di Ninh tắm xong thì thay đồ đi xuống lầu, thấy hai người có vẻ im lặng mới lên tiếng hỏi: "Sao vậy? Cứ tưởng hai người biết nhau rồi chứ?"

"Khách mà mày nói là anh ta à? Làm tao cứ tưởng là ai." Tố Vy gọt trái cây xong thì đặt trên bàn.



Cao Uy không nói gì nhìn sang La Di Ninh hỏi: "Chị định đi đâu? Có tìm hiểu chưa?"

La Di Ninh ngồi xuống ghế sau đó lấy một cuốn tạp chí ra đặt lên bàn và mở ngay trang đã đánh dấu. Cô chỉ vào một khu nghỉ dưỡng sau đó nói: "Chị thấy nơi này ổn, hay là ba chúng ta cùng đi đi."

"Đó thuộc khu vực của ba tao, là rừng Thiên Sơn. Chỗ đó tao có người quen, có thể thuê nhà riêng để ở." Tố Vy nhìn vào khu vực tay La Di Ninh đang chỉ trên tạp chí nói, nơi đó gần với quê của Tố Vy.

Địa hình ở rừng Thiên Sơn rất hiểm trở, nhưng lại là khu nghỉ dưỡng được nhiều du khách lựa chọn làm điểm dừng chân và nghỉ mát. Hơn nữa nơi đó cũng được canh rất chặt chẽ vì là khu vực giáp ranh biên giới.

Cao Uy nhìn khu rừng này thì nhíu mày, nhưng vì thấy La Di Ninh có hứng thú nên không muốn làm cô buồn. Nếu hộ tống cả hai đi thì được, chỉ là Cao Uy phải chuẩn bị cho kỹ để tránh nhiều trường hợp xảy ra.

"Chị muốn đi cũng được, vậy chúng ta chuẩn bị một chút. Nhưng mà không được đi lâu, kẻo Gia Kiệt lại mắng em đó" Cao Uy nhìn La Di Ninh với vẻ mặt cún con mà nói khiến La Di Ninh bật cười, "Haha! Cái mặt này của cậu thật buồn cười, chỉ cần cậu và Tố Vy không nói thì Gia Kiệt sẽ không biết."

La Di Ninh nói đúng, nếu không ai nói thì Triệu Gia Kiệt sẽ không biết. Cao Uy biết rõ Triệu Gia Kiệt đang chịu phạt, nhưng nếu nói cho La Di Ninh biết chắc chắn La Di Ninh sẽ không muốn đi nữa.

Tố Vy cũng không dám nói vì nếu bị phát hiện thì Tố Vy sẽ bị cấm túc ngay. Tố Vy mở điện thoại lên sau đó nhắn tin cho ai đó, lát sau có tin nhắn thì liền nhìn hai người kia nói: "Tao đã hỏi thử rồi, chủ nhà cho chúng ta thuê. Mày muốn ở mấy ngày vậy Di Ninh?"

"Một tuần đi, dù sau ở nhà cũng chán mà" La Di Ninh đưa ra ý kiến, đi một tuần thì khi về sẽ cách ngày Triệu Gia Kiệt công tác trở về rất gần. Như vậy sau khi Triệu Gia Kiệt trở về cô cũng dễ ăn nói hơn.

Cao Uy không nói gì nhưng vẫn luôn luôn cảnh giác mọi thứ xung quanh, vừa phải bảo vệ La Di Ninh vừa phải xem chừng Tố Vy. Vì Tố Vy là con gái của chỉ huy cấp cao nên không thể để rơi vào tay người khác được.

Cao Uy suy ngẫm hồi lâu thì nhìn hai người kia lên tiếng, "Vậy hôm nay chuẩn bị đi, sáng mai sẽ đưa hai người đi."