Lan run run muốn giật tay Hùng ra mà không được. Nếu làm căng lên rất có thể chuyện này ảnh hưởng đến Long, cô có ghét Hùng thế nào cũng không thể làm thế được… Suy nghĩ vài giây Lan liền mỉm cười đỡ lấy ly rượu từ tay Hùng trong ánh mắt hiếu kỳ cùng điệu nhếch miệng của hắn ta.
– Đại thiếu gia Lê Phi Hùng đã nhiệt tình mời, tại sao em lại từ chối chứ?
Hùng gật gù, anh ta nhướng đôi mày rậm quan sát Lan như con thú dữ tập trung vào con mồi bé nhỏ. Nói gì thì nói Hùng vẫn bị vẻ bề ngoài cùng cá tính của Lan hấp dẫn, chỉ là… gái đẹp với Hùng chỉ là phù du.
Lan đưa ly rượu lên miệng, cô ngửa cổ, dường như tất cả thứ chất lỏng ma quỷ đó đã rơi vào miệng cô, thế nhưng… ngay trước khi rượu trôi qua cổ họng, Lan lập tức vươn tay kéo cổ áo Hùng, miệng kề miệng anh ta, đẩy toàn bộ rượu vào khoang miệng anh ta, trong sự kinh ngạc của anh ta, trong nụ hôn mê đắm cô trao cho anh ta khiến anh ta sững sờ, hơn hết là khoái cảm cực kỳ khó giải thích. Hùng từ bị động lập tức chuyển sang chủ động. Anh ta mê mải hôn Lan trước ánh mắt của tất cả nhóm bạn. Sau phút sững sờ ai nấy đều trầm trồ trước màn khóa môi bất ngờ nhưng chẳng có gì là xốn mắt ở một nơi để xõa như thế này.
Tiếng vỗ tay cùng hú hét cổ vũ vang lên, chẳng chậm trễ ba người bạn kia của Long cũng kéo cô hotgirl xinh đẹp bên cạnh vào lòng thỏa sức hôn hít. Gái đẹp là để tiêu khiển, chẳng phải vậy sao? Long dâng mỡ đến miệng mèo cho họ giải trí, tội gì họ không tận hưởng? Chính các cô gái đó cũng vì tiền mà chấp nhận, Long không ép họ, chuyện xa hơn là do tự họ quyết định. Đương nhiên các cô gái đó hiểu khi đã bước chân vào con đường này.
Một hồi lâu Hùng cũng buông Lan ra, mặt mũi cô đỏ một màu trước hành động mạnh mẽ bất ngờ của Hùng. Hắn ta… hắn ta không sợ uống thứ đó sao?
– Giỏi lắm, em làm anh bất ngờ đấy Lan!
Hùng nâng cằm Lan trên những ngón tay dài, đôi mắt sâu thẳm có chút tàn nhẫn của anh ta đối diện với vẻ sợ hãi của Lan. Con ngươi khẽ lay động, Lan nhìn Hùng bằng đôi mắt sắc như dao nhưng lại mơ màng rất riêng, âm giọng nũng nịu:
– Không như vậy đại thiếu gia đâu để mắt đến em?
– Được.
Yết hầu Hùng chuyển động, toàn thân anh ta bỗng chốc nóng lên nhưng hoàn toàn không phải vì thuốc. Viên thuốc màu trắng đó chẳng phải là thứ gì đáng sợ, chỉ là viên kẹo bạc hà mà thôi, chẳng qua Hùng muốn đùa Lan một chút, anh ta không ngờ Lan có thể táo bạo lật ngược tình thế đến như vậy. Hùng chẳng lạ gì những thứ thuốc vui chơi hết mình, nhưng anh ta đã qua cái tuổi nổi loạn lâu rồi, hơn nữa anh ta không muốn chết vì những thứ quái quỷ đó mà có điểm dừng từ rất sớm.
Hùng ghé tai Lan thì thầm:
– Chúng mình tách nhóm đi em!
Lan khẽ rùng mình. Nhìn vẻ mặt ngây ngây của Hùng cô hiểu hắn muốn gì, nhưng cô không muốn. Cô căm ghét việc hắn coi cô là một món đồ chơi không hơn không kém. Thứ cô muốn, nếu là từ ban đầu gặp hắn, thì là trái tim của hắn, nhưng lúc này cô không cần, thậm chí ghê tởm hắn. Có khi nào hắn đang bị viên thuốc ban nãy điều khiển không đây? Lan trấn tĩnh lại, cô tỏ vẻ áy náy trả lời:
– Hôm nay thì không được rồi anh…
– Tại sao?
– Em… đến kỳ.
– Như vậy anh càng thích.
Lan xanh mặt trước câu khẳng định của Hùng, có điều quyền là của cô kia mà, cô cũng cần phải giúp Long đạt được mục đích, thế nên cô mỉm cười:
– Được đại thiếu gia thích là may mắn của em. Nhưng… việc của anh Long anh tính thế nào vậy?
– Nếu anh đồng ý làm cổ đông lớn nhất của nó, em sẽ chiều anh thế nào?
Hùng cọ cọ má Lan, phả hơi rượu nồng nặc vào mũi cô, bàn tay lớn bóp nhẹ mông cô kéo cô sát lại. Dường như càng lúc anh ta càng thích sự khôn khéo của Lan thì phải. Anh ta cảm thấy cô gái này thú vị hơn những em gái ngực to não nhỏ mà anh ta từng trải trong đời.
Lan nũng nịu vuốt nhẹ cổ Hùng, động tác đó lại càng kích thích anh ta.
– Việc đó thì… có liên quan gì đến em?
– Không phải em vừa hỏi anh sao?
– Em chỉ quan tâm thôi, vì con Ngân bạn em. Nó phải chịu cảnh nghèo cùng anh Long em không đành lòng.
Hùng cười một tràng. Anh ta bẹo má Lan nói khẽ:
– Em vừa xinh đẹp lại vừa tốt bụng, hơn nữa lại rất vui tính.
– Có gì đáng cười hả anh? Không phải thiếu tiền của các anh thì anh Long sẽ nghèo sao?
– Haha… đúng… đúng!
Hùng gật gù, anh ta nâng ly rượu còn lại trên bàn lên ngang mặt hướng về phía Long:
– Chúc mừng ông có cô bạn vợ rất đáng yêu!
Long không hiểu chuyện gì, anh đang mải tiếp chuyện nhóm bạn xởi lởi vui vẻ cười đùa, nhìn về Hùng Long có chút ngạc nhiên. Anh cũng nâng ly lên đáp lại rồi uống cạn. Hùng đang vui, như vậy rất có triển vọng.
Hùng đưa rượu vào miệng, anh ta quay sang mớm lên miệng Lan. Cô bất lực phải uống cùng hắn, ngay sau đó giả bộ ho sặc sụa. Rượu mạnh với Lan không phải vấn đề, nhưng cô ghét việc này. Cô không muốn hắn tiếp tục ép cô uống rượu thêm nữa.
Hùng có vẻ lo lắng, anh ta tranh thủ xoa nhẹ lên lưng Lan. Lan lấy giấy ăn lau miệng đồng thời trấn tĩnh lại.
– Anh chưa trả lời câu hỏi của em đâu đấy?
– Thế này đi, người đẹp làm anh vui vẻ, Long sẽ có cái hắn cần!
Khốn kiếp thật! Lan trở thành thứ để hắn trao đổi với Long sao? Thực ra, công bằng mà nói thì Hùng không phải quá đáng, bởi lẽ chính Lan đã dễ dàng lên giường với hắn một lần, thế nên hắn nghĩ cô sẽ dễ dàng cho hắn vui vẻ lần thứ hai. Qua thái độ, Lan hiểu Hùng đã sớm nhận ra lợi ích của Elise II mà dấn thân, mà thực chất tối nay việc anh ta đến đây đã đủ để hiểu khả năng anh ta đóng góp vốn vào Elise II gần như là chắc chắn, chỉ là anh ta sẽ đóng góp bao nhiêu mà thôi. Cổ đông lớn nhất sao? Hùng là kẻ có tiền nhất trong đám, triển vọng hắn là cổ đông lớn nhất như lời hắn nói mỗi lúc một rõ rệt. Thế nhưng, để hắn thêm một lần thỏa mãn trên cơ thể cô, cô không muốn! Cô đâu phải món đồ để trao đổi, cô tin Long cũng không ép cô như vậy, dù anh đang rất cần tiền từ Hùng. Cô phải trả lời sao đây?
Lan ngẫm nghĩ một hồi, đôi mắt sắc bỗng chuyển dần mờ mịt, cô lả lướt như không còn sức sống tựa vào ngực Hùng, nếu không nhờ vòng tay anh ta có lẽ cô đã ngã lăn ra sàn.
Hùng giật mình lay lay người Lan:
– Em làm sao thế Lan?
– Em… em mệt quá… bủn rủn… không hiểu sao… hình như… bệnh huyết áp…
Mẹ kiếp! Hùng chửi thề một tiếng, anh ta đỡ Lan mềm như sợi bún trên tay. Nhóm bạn cũng nhận ra sự khác thường này, họ liền tiến lại.
Long lo lắng nhìn Lan hỏi:
– Lan làm sao thế ông?
Lan có tài đóng kịch từ nhỏ, cô đang thầm thán phục bản thân vì cô tin vẻ xám ngoét trên mặt cô lúc này có thể lừa bất cứ ai. Hùng cũng lo lắng không kém Long, anh ta bỗng bế cô lên tay bước ra ngoài:
– Lan nói bị bệnh huyết áp. Các ông cứ vui vẻ đi, tôi đưa Lan vào viện.
Lan mỗi lúc một lịm dần khiến Hùng càng lo hơn, anh ta ba chân bốn cẳng chạy vội ra đường.
– Taxi!
– Anh đi đâu?
– Nhìn còn không biết à? Đưa chúng tôi đến bệnh viện gần nhất!
– Lên xe đi!
Lan lả đi trong lòng Hùng, trong cô bất chợt dâng lên niềm ấm áp khó giải thích. Hùng đang lo cho cô thật sao? Cả Hùng cũng vậy, chính anh ta cũng đang ngạc nhiên vì nỗi lo lắng trong lòng anh ta dành cho cô gái ranh mãnh lần đầu tiên anh gặp trong đời này.