Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài

Chương 44




Khi trận đấu kết thúc, một sự im lặng bao trùm những người xem trong phòng livestream, họ không ngờ rằng cuối cùng Trì Lợi Tư lại bị loại bỏ theo cách như vậy, để mất chiến thắng trong gang tấc ở phút cuối.

[??? Cuối cùng lên sân khấu chính là ẩn nấp và cận vệ à!? ]

[ Sao lại bị phát hiện ra được? Hai người này đã theo Trì Lợi Tư bao lâu rồi!? ]

[ Đội trâu bò này này đến từ đâu thế!? Tôi cho rằng 01 đã rất mạnh rồi, ai dè những người còn lại cũng không kém. ]

[ Tôi có phải là người duy nhất ấn tượng với người sống sót cuối cùng không? Người nào có thể sống sót dưới trận càn quét điên rồ của đội này thế? ]

Khi trận đấu kết thúc, trong phòng livestream vẫn còn rất nhiều người chưa thể bình tĩnh lại, tuy thời gian thi đấu chỉ còn 60 phút nhưng bọn họ đã hoàn toàn ngỡ ngàng trước lối chơi chiến thuật liên tục của đội.

Phong cách chiến đấu này thực sự hiếm thấy, rõ ràng là đánh đoàn chiến, nhưng ngay từ lúc bắt đầu chưa một lần nhìn thấy đồng đội của thương pháo 01. Vất vả lắm mới loại bỏ được cơ giáp xung quanh xong thì đồng đội của 01 lần lượt xuất hiện. Hơn nữa bọn họ không phải là những người bình thường, một khống chế cơ giáp có thể căn chuẩn thời cơ để tiêu diệt, hai cơ giáp ẩn nấp và cận chiến phục kích bên ngoài chiến trường, chưa kể thương pháo cơ giáp có thao tác xuất quỷ nhập thần nữa.

[ Từ từ?! Đội này cũng có cả xe tăng nữa đúng không? ]

[ Tôi vừa mới ngó qua thành tích, chiếc xe tăng đó đã chịu lực sát thương cao nhất trong trận chiến này. ]

"Chịu lực sát thương cao nhất" có nghĩa là gì? Chính là người này luôn là trung tâm của mọi hỏa lực, nhưng chưa bao giờ bị cơ giáp nào loại bỏ. Mà phù hợp điều kiện này chỉ có một chiếc cơ giáp, đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người khi trận hỗn chiến thứ hai nổ ra, được cho là đã đi nhầm vị trí.

Trì Lợi Tư lúc này mới ở hoảng hốt nhận ra, chiếc cơ giáp đó hóa ra không phải là mồi nhử của Ace. Ngay từ đầu đội nguc này đã bao vây xung quanh bọn họ, tựa như một kẻ gây rối đổ thêm dầu vào lửa biến mọi thứ trở nên hỗn loạn như vậy.

Hắn nhìn vào bảng chiến tích, thất thần rất lâu trước khi bị mọi người kêu gọi offline.

Bên trong căn cứ CEF4, Thiên Nữ tinh hệ, Tinh vực số 3, cơ giáp sư thương pháo Ace vẫn đang ngồi trước màn hình ảo. Đoạn video ghi lại cảnh đối đầu trực diện với QPDIK01 đã được phát đi chiếu lại nhiều lần, thao tác rất khó chịu của đối phương đã khiến hắn không khỏi nâng cao cảnh giác.

"Ace, cậu đã xem đến 20 lần rồi." Trong căn cứ, một cơ giáp sư khác nói: "Cơ giáp sư thương pháo này chắc chắn không phải cơ giáp sư của Tinh vực số 3. Trong các trận chiến của Tinh Minh cũng chưa thấy qua phong cách điều khiển nào như thế này."

Ace nhíu mày nói: "Trình độ của người này nhất định đã đạt đến mức chuyên nghiệp nghiệp, có thể là do chúng ta chưa từng gặp hắn bao giờ."

Đồng đội nói: "Có thể đánh ngang ngửa với cậu ít nhất cũng phải đạt đến cấp độ thi đấu ở Tinh Minh. Bất kỳ ai từng tham gia các trận đấu của Tinh Minh đều sẽ nằm trong danh sách nghiên cứu của chúng ta, nhưng huấn luyện viên vừa xác nhận rằng không có ai như vậy cả.."

"Chưa từng tham gia thi đấu Tinh Minh... Chứng tỏ trình độ vẫn chưa đủ, cậu không cần phải quá lo lắng."

Nhưng Ace vẫn không yên tâm, hắn cảm thấy người này chắc chắn sẽ là đối thủ trong tương lai của mình.

Trong căn cứ YDS, khi Hồ La Bố rời khỏi khoang mô phỏng, đã nhìn thấy Kha Lâm đang đứng trước màn hình ảo, đã trích xuất xong dữ liệu, bên cạnh là hai huấn luyện viên chiến thuật của căn cứ. Ba người đang xem lại trận đấu với vẻ mặt đầy nghiêm túc.

Hồ La Bố kiểm điểm chính mình: "Mặc dù là một trận đấu ảo nhưng tôi đã đánh giá thấp đối thủ."

"Khinh địch là một chuyện, tôi chỉ có thể nói rằng người đứng sau ra được chiến thuật này đúng là quá xảo quyệt." Kha Lâm điều khỏi giả thuyết bình, bên trong hiện ra bội số lớn số truyền phát tin thi đấu, từ ban đầu thương pháo cường thế vào bàn, đến đệ nhị sóng hỗn chiến mở ra mỗi cái chi tiết đều bị thả ra, "Cậu thấy không? Ban đầu thương pháo sử dụng cách thức như vậy để tập trung sự chú ý của mọi người, thậm chí còn dùng vũ lực loại bỏ hai người. Nhưng thực chất là đang yểm trợ cho đồng đội thoát ra khỏi trung tâm trận chiến."

Thương pháo hiên ngang lên sân khấu trở thành mục tiêu cho tất cả, đồng đội của hắn không nhảy ra hỗ trợ mà thay vào đó, đã tận dụng thời cơ để di chuyển đến vị trí thích hợp, chờ đợi các bước kế hoạch tiếp theo. Trung tâm của bản đồ khu ô nhiễm nhiễm này đã bị phân chia thành hai vùng: Bên trong chiến trường chỉ có một thương pháo cơ giáp, còn bên ngoài chiến trường là đồng đội của thương pháo cơ giáp.

Không có hỗ trợ nhưng lại tốt hơn hỗ trợ.

Huấn luyện viên bên cạnh nhíu mày: "Một đội như vậy sẽ có lợi thế lớn hơn khi gặp phải bản đồ nhỏ như này."

Hồ La Bố nói: "Nếu lúc bắt đầu xử lý thương pháo bọn họ thì đỡ hơn rồi, không phải...... không thể giết được tên kia."

Trong trận đấu này, có ít nhất ba cơ giáp sư thương pháo viễn trình ở vị trí trung tâm, bao gồm cả hắn và Trì Lợi Tư, chưa kể thương pháo cơ giáp sư Ace có trình độ xếp thứ sáu trong Tinh Minh. Một vòng vây như vậy mà vẫn không thể áp chế được cơ giáp sư thương pháo này.

"Chiến thuật của bọn họ tập trung hóa vào một người, cũng là rủi ro lớn nhất. Tuy nhiên, cho dù chúng ta có biết được nhược điểm này, nếu không phá vỡ mắt xích trung tâm là thương pháo thì sẽ luôn mắc kẹt trong chiến thuật này."

Kha Lâm nói: "Kiểu tác chiến đơn lẻ thế này, thật ra là đang kiểm tra tố chất cá nhân của từng cơ giáp sư. Hãy nhìn vào từng bước đi của kế hoạch này: Thương pháo khai hỏa, xe tăng mồi nhử, khống chế quan sát...cuối cùng ẩn nấp và cận vệ xử lý tàn cục. Thử nghĩ mà xem, phân tán rộng như vậy, nếu giữa chừng có người bị loại bỏ thì chiến thuật của bọn họ sẽ hoàn toàn sụp đổ."

"Thế nhưng cả năm cơ giáp đều đã sống sót đến cuối cùng."

Một đội ngũ có tố chất xuất sắc như vâyh, cho thấy các cơ giáp sư đều có năng lực rất vượt trội. Theo kinh nghiệm thi đấu thì Kha Lâm chưa thấy qua đoàn đội nào có các thành viên có tố chất toàn diện như vậy. Hoặc là một chiến đội chưa bao giờ lộ diện của Thự Quang tinh hệ hoặc đến từ tinh hệ khác.

Huấn luyện viên bên cạnh nói tiếp: "Xem ra chúng ta phải theo dõi thật kỹ các trận đấu vòng loại tiếp theo rồi, rất có thể năm nay sẽ có những chú "ngựa ô" đấy."

Hồ La Bố cẩn thận nhớ lại trận chiến vừa rồi, đã có lúc hắn có cảm giác quen thuộc quái lạ: "Hình như tôi đã gặp ở đâu đó rồi."

Kha Lâm nhíu mày nhìn về phía hắn "Gặp ở đâu đó? Nhưng chúng ta chưa từng đấu với đội nào như vậy cả."

Hồ La Bố không biết phải diễn tả thế nào, giờ xem lại cũng khôngthể nhận ra, nhưng trong lúc chiến đấu đúng là có cảm giác như vậy: "Tôi thấy quen lắm, nhưng chẳng nhớ đã gặp ở đâu cả."

Hắn khẳng định chưa từng thấy qua chiến thuật nào như thế, cơ mà sao cứ thấy quen quen là thế quái nào nhỉ?

-

Tại căn cứ KID, mọi người vui sướng tràn trề rời khỏi khoang mô phỏng sau khi kết thúc thi đấu.

Lâm Nghiêu: "Tôi tự thấy cú đá bay cực đỉnh vừa rồi ngầu cực kỳ."

"Đúng vậy, tôi cũng thấy khóa trói buộc khóa cực kỳ hoàn hảo." Quý Thanh Phong tự luyến hồi tưởng: "Trói rồi ghim lại, sau đó là một đao kết liễu. Tôi đã mong ước đánh bại thương pháo cơ giáp như thế này từ lâu lắm rồi."

Khi Ứng Trầm Lâm vừa rời khỏi khoang mô phỏng thì nhìn thấy Giang Tư Miểu và Thẩm Tinh Đường đang ngồi ở bên cạnh, ánh mắt hai người đang nhìn vào anh.

Thẩm Tinh Đường còn đang mỉm cười nữa.

Ứng Trầm Lâm bất chợt cảm thấy chột dạ, khẽ quay đầu nhìn thấy trên màn hình ảo trong phòng huấn luyện đang chiếu lại trận chiến mới nãy của họ: "Xin lỗi, chiến thuật vừa nãy là chủ ý của em, em không cố tình phá đám đâu."

Nghe thấy vậy, các cơ giáp sư của KID đang cực kỳ phấn khích lúc này mới nhớ ra, Giang Tư Miểu đưa bọn họ vào chiến trường là để huấn luyện, cuối cùng lại biến thành một trận đấu solo. Đã thế còn càng đánh càng hưng phấn nữa chứ, luyện tập chiến thuật là cái gì đều quên hết sạch.

Giang Tư Miểu nâng mắt kính, mang theo tươi cười nói: "Làm tốt lắm."

Các thành viên của KID lập tức nổi da gà, dạo gần đây mọi người đang quen hàng ngày nhìn thấy gương mặt lạnh tanh của Giang Tư Miểu rồi, lâu lắm mới được nhìn thấy nụ cười ấm áp như vậy.

Thấy mọi người không ai lên tiếng, Giang Tư Miểu khó hiểu nhìn về phía bọn họ: "Sao vậy? Đang khen mấy đứa làm tốt lắm mà mặt đứa nào cũng như đưa đám thế?"

Hắn kéo màn hình ảo đến trước mặt "Sững sờ ở đó làm gì!? Lại đây, chúng ta phân tích lại trận đấu."

Nói phân tích là đúng phân tích, trong khi các thành viên của KID đang thi đấu, Giang Tư Miểu đã nhanh chóng xem lại toàn bộ trận đấu. Trước đây, anh ấy đã quá bó hẹp với lối chơi truyền thống, cố gắng điều chỉnh tiết tấu để phù hợp với KID nhất có thể. Nhưng cho đến hôm nay khi xem xong trận đấu này, anh đã tìm ra được một hướng đi khác.

"Trước đây, có một số việc là do tôi chưa suy nghĩ thấu đáo, nhưng nhờ chiến thuật của các cậu đã cho tôi một góc nhìn mới." Giang Tư Miểu mở lại bản đồ: "Các cậu đã từng nghe đến chia cắt chiến trường chưa? Vốn dĩ, chiếc lược trung tâm sẽ xoay quanh Du Tố, nhưng sau hôm nay, tôi thấy trung tâm có thể đặt ở tầm ngắn cũng có thể ở tầm xa."

Mục đích chính của việc dựng lại chính là phân tích toàn diện từng chi tiết ở mọi góc độ khác nhau.

Ngoài yếu tố chỉ huy là Ứng Trầm Lâm, càng quan trọng hơn chính là biểu hiện năng lực của các cơ giáp sư KID. Đoàn chiến chú trọng đến tinh thần phối hợp đồng đội, nhưng cũng không thể xem nhẹ năng lực của mỗi cá nhân. Trước ngày hôm nay, Giang Tư Miểu hoàn toàn không thể ngờ được, sau khi tách ra các cơ giáp sư nhà mình lại thể hiện xuất sắc như vậy. Không phải nhân nhượng hay miễn cưỡng phối hợp, mà là tìm ra cách điều chỉnh phương thức tác chiến trung tâm phù hợp với mọi người.

Năng lực cá nhân của Du Tố rất ưu tú, tiết tấu quá nhanh rất dễ mất kết nối với đồng đội, khi ở trên sân đấu nhất định sẽ gặp phải công kích từ bốn phương tám hướng. Ban đầu, Giang Tư Miểu muốn điều chỉnh điểm yếu này bằng cách cải thiện khả năng phối hợp của họ, nhưng giờ anh đã thay đổi hoàn toàn ý tưởng ban đầu. Ví dụ như hôm nay, Du Tố thu hút mọi sự chú ý, vừa làm mồi nhử đồng thời mở rộng tầm nhìn cho đồng đội, từ đó chia cắt chiến trường một cách hiệu quả.

Trông có vẻ như đang tác chiến một mình nhưng kỳ thật mỗi thời khắc mấu chốt đều có sự hỗ trợ thầm lặng từ đồng đội.

Bao gồm Lộc Khê một mình loại bỏ cơ giáp sư Lina, cũng như Lâm Nghiêu và Quý Thanh Phong bao vây tiễu trừ Trì Lợi Tư. Cứ theo lối mòn là chết, linh hoạt lại càng dễ sống.

Sau khi nghe Giang Tư Miểu phân tích ngắn gọn, các thành viên cũng bắt đầu chú ý đến những khía cạnh khác.

Lâm Nghiêu đầu óc đơn giản ngẫm nghĩ một lúc: "Nghe cũng có lý, hôm nay tôi và Đại Phong đều đều làm thủ môn, nhưng hôm nay lại đánh sướng tay hơn rất nhiều!"

"Nhưng đây là chiến trường ảo, được thiết lập công bằng với tất cả người chơi, không có phân cấp cơ giáp cấp bậc hay vũ khí có Dị Năng Tinh." Lộc Khê là người hiểu rất rõ điều này, cô đã tìm ra chìa khóa để có thể bắt kịp tiết tấu của Du Tố nên mới hoàn toàn để cậu ta tự do hành động, nhưng khi bước lên sân đấu thực sự, cô không chắc mình sẽ để Du Tố tự do như vậy "Vũ khí kết hợp với dị năng của vật ô nhiễm sẽ không dễ dàng tránh thoát như vậy."

Hoắc Diễm cũng đồng suy nghĩ: "Đúng vậy, tôi có thể đi loanh quanh trong đám đông là vì đoán chắc được sát thương sẽ không hạ gục được mình. Nhưng khi thi đấu thì lại khác, tính năng của cơ giáp và vũ khí được nâng cao sẽ mang đến mức độ khó khác nhau."

"Chính xác." Quý Thanh Phong bổ sung: "Nếu Trì Lợi Tư thực sự mang vũ khí thì tôi và Nghiêu Bảo sẽ không thể giải quyết được cậu ta trong 30 giây cuối cùng được."

Chiến trường ảo cũng chỉ là giả lập, không thể so sánh với những uy hiếp thực tế từ những khu ô nhiễm cấp thi đấu mang lại được, sức mạnh của đối thủ cũng sẽ không giống nhau.

Lâm Nghiêu à một tiếng, tuy chẳng am hiểu về chiến thuật nhưng khả năng chiến đấu của bản thân cậu vẫn hiểu rõ nhất: "Chỉ cần tiếp cận một người tôi sẽ bắt dễ như bỡn, nhưng khi gặp phải khống chế cơ giáp, nếu họ bỏ chạy tôi sẽ rất khó đuổi kịp, bọn họ mang theo lắm vũ khí khống chế, lung tung rối mù chẳng biết đâu mà lần."

Ứng Trầm Lâm vẫn luôn ở bên cạnh lắng nghe. Nguyên một đêm, bảng dữ liệu của anh đã ghi lại rất nhiều thông số khác nhau, thấy Lâm Nghiêu nói như vậy, hơi ngước mắt lên nhìn cậu ta: "Chỉ cần tóm bọn họ lại là được mà?"

Lâm Nghiêu gãi đầu: "Đâu có dễ, mấy người đó lẩn nhanh như trạch ấy."

Không giống như trong trò chơi, nơi các thông số vũ khí đều giống nhau, bắt ai đó tương đương với việc quấn đối phương đến chết.

Ứng Trầm Lâm: "Bọn họ có vũ khí, chẳng lẽ anh không có sao?"

Lâm Nghiêu sửng sốt một chút. Trong các trận đấu, vũ khí cậu thường mang theo là khiên bảo vệ và quang đao, khiên bảo vệ được sử dụng khi làm tuyến đầu xung phong, quang đao đảm bảo khả năng cận chiến của cậu. Bình thường cận vệ cơ giáp sẽ mang theo hai loại vũ khí là khống chế và tấn công, vũ khí khống chế thích hợp cho cận vệ thường là pháo tầm ngắn như pháo điện từ. Nhưng khổ nỗi, Lâm Nghiêu lại là một con gà mờ trong việc sử dụng vũ khí hệ pháo.

Có lần cậu đã phải khổ luyện trên chiến trường ròng rã nửa tháng để học cách sử dụng vũ khí pháo, cuối cùng tay trắng lại hoàn trắng ta.

Tinh thần lực cấp A+, thể chất cấp S, là một cơ giáp sư tài năng xuất chúng, nhưng lại hoàn toàn mù tịt về vũ khí pháo.

Ứng Trầm Lâm nghi hoặc nhìn cậu: "Ai nói vũ khí cận chiến thì không thể bắt người được chứ?"

Lâm Nghiêu: "?"

Du Tố nhìn về phía Ứng Trầm Lâm, trong khoảng thời gian này, người kia vẫn ở trong phòng bảo trì nghiên cứu vũ khí. Mỗi lần đi ngang qua phòng bảo trì để gặp Đề Áo, đều thấy Ứng Trầm Lâm ở trong phòng thí nghiệm liên tục tính toán gì đó. Nghe nói những viên chiến lợi phẩm Dị Năng Tinh lần trước đã tích hợp vào cơ giáp.

Tuy giọng điệu có chút không đồng tình nhưng lời nói của Ứng Trầm Lâm lại rất rõ ràng mạch lạc, mang đến cảm giác đáng tin cậy: "Vũ khí hệ pháo đúng là rất ưu thế, nhưng lại có nhược điểm trí mạng chính là thời gian súc lực. Loại đao mà anh thường xuyên sử dụng có thời gian súc lực ngắn hơn, tốc độ công kích liên tục cũng nhanh hơn."

"Nếu muốn áp dụng nhiều phương thức tác chiến, khi đối phương tăng cường khả năng tấn công, chúng ta cũng có thể tăng cường sức mạnh của mình." Ứng Trầm Lâm đặt bảng dữ liệu trước mặt mọi người.

"Vũ khí ư? Chúng ta cũng có!"

-

Văn phòng chính của Liên Minh Cơ Giáp, Thự Quang tinh hệ đang vô cùng bận rộn. Giải đấu sắp bắt đầu, tất cả dữ liệu từ căn cứ cơ giáp cần phải trải qua một vòng xét duyệt cuối cùng, bao gồm cả những thông tin cập nhật mới nhất về cơ giáp.

Liên Minh Cơ Giáp thi đấu có những tiêu chuẩn rất đặc thù, để đảm bảo an toàn, cơ giáp chỉ có thể được thay đổi trong tiêu chuẩn giới hạn do Liên Minh quy định, cho nên vì vậy việc đánh giá hàng năm trước thi đấu luôn là thời gian bận rộn nhất.

"Danh sách của các chiến đội cơ giáp lớn đã được công bố chưa? Sau khi dữ liệu cơ giáp được phê duyệt, hãy gửi toàn bộ đến văn phòng Chủ tịch, chủ tịch đang giục rồi."

"Có một số dữ liệu cần phải điều chỉnh, căn cứ KID vừa mới gửi thông tin thay đổi cơ giáp vào hôm kia, chúng tôi đang cập nhật lại rồi sẽ gửi đi."

"Năm nay Thiên Lang tinh có nhiều cơ giáp thay đổi vậy, vũ khí trung tâm đều cải tiến rồi."

Nhân viên vội vàng xét duyệt sau đó chuyển dữ liệu đã sắp xếp lại đến văn phòng chủ tịch Liên Minh Cơ Giáp của Thự Quang tinh hệ Lý Tĩnh Ngôn. Khi gõ cửa bước vào đã trông thấy chủ tịch đang đứng bên màn hình ảo, hình n hư đang xem qua tài liệu nào đó.

"Chủ tịch, đây là báo cáo của tất cả các dữ liệu cơ giáp ạ." Nhân viên nói.

Lý Tĩnh Ngôn thấy vậy hơi gật đầu "Cứ để đó đi."

Nhân viên đặt tập tài liệu xuống bàn, mới mơi ra ngoài được vài bước đã thấy một đồng nghiệp khác vội vã chạy đến "Sao cậu đã ở đây rồi? Vừa có một căn cứ nữa gửi lại thông tin."

Trong Cơ Giáp League, việc cơ giáp xảy ra hư hại là chuyện rất bình thường. Hầu như sau mỗi trận đấu, cơ giáp đều cần vài ngày để sửa chữa. Cũng bởi vậy, ngày nào cũng có yêu cầu xét duyệt cơ giáp được trình lên Liên Minh. Bước đầu sẽ do trí năng xét duyệt, sau đó sẽ được nhân viên đánh giá, đây là công việc bận rộn nhất trong Liên Minh Cơ Giáp.

"Nhưng tôi vừa chuyển tài liệu cho Chủ tịch rồi." Nhân viên trả lời

Đồng nghiệp nói: "Là chiến đội DE của Thiên Lang tinh, tôi thấy bọn họ đã thay đổi lõi vũ khí trung tâm, chắc là không vấn đề gì đâu."

Trong văn phòng, sau khi nhân viên rời đi không lâu, Lý Tĩnh Ngôn đẩy toàn bộ hồ sơ đã được xét duyệt lên màn hình ào, kéo xuống từng cái một, khi thấy hồ sơ của KID liền ngừng một chút. Hắn nhớ rất rõ căn cứ này, mấy năm nay căn cứ KID đã xảy ra nhiều biến động nhất trong đoàn chiến Liên Minh, trong vòng hai năm từ ban quản lý đến kỹ sư bảo trì đều xảy ra vấn đề, mãi đến gần đây mới vội trình lên hồ sơ của cơ giáp sư thương pháo.

Lý Tĩnh Ngôn thở dài, nghĩ đến hồ sơ của cơ giáp sư kia. Công nghệ cơ giáp của Thự Quang tinh hệ ngày càng đi xuống, hắn cực kỳ quan tâm đ ến những giáp sư có tài năng xuất chúng, bao gồm cả người mới đến KID - Trace, cũng đã từng là hạt giống tốt hắn từng hy vọng, nhưng không ngờ lại liên tục vi phạm quy định, bị cấm thi đấu, cuối cùng đã nộp đơn xin giải nghệ.

Mở tài liệu ra, Lý Tĩnh Ngôn kéo xuống, khi nhìn thấy cái tên cuối cùng trong danh sách của KID, hắn chợt sửng sốt.

[ Kỹ thuật viên bảo trì KID: Ứng Trầm Lâm ]

-

Sau khi gửi một phần dữ liệu vũ khí lên Liên Minh, KID lại tiếp tục bận rộn.

Ứng Trầm Lâm ẫn ở trong phòng bảo trì cả ngày, còn các thành viên khác của KID đều ở trong phòng huấn luyện.

Các thành viên KID không hề quan tâm đ ến vòng đấu loại, để tiến hành huấn luyện ma quỷ, họ thậm chí đã ít đi mua sắm trên Tinh Võng hơn. Mỗi ngày đều chỉ qua lại giữa phòng huấn luyện và phòng ngủ, mở mắt ra một cái là điều khiển cơ giáp, đến khi đi ngủ cũng mơ thấy cơ giáp. Điểm khác biệt duy nhất chính là sau mỗi tuần huấn luyện, Giang Tư Miểu sẽyêu cầu họ đổi sang acc nhỏ hơn rồi tiếp tục luyện tập.

Lâm Nghiêu: "Có cần phải thế không anh ơi? Giờ này còn có người nghiên cứu chiến thuật của chúng ta nữa à? Bọn họ không tự tin thế hả?"

Giang Tư Miểu: "Bảo đổi thì cứ đổi đi, nói nhiều làm gì."

Lần trước QPDIK thi đấu đã gây ra náo loạn ở trên Tinh Võng. Trong khoảng thời gian này, anh có thể thấy mọi người đang tìm hiểu thông tin chi tiết trên các diễn đàn kỹ thuật, đến mức này thì không muốn đổi acc cũng không được!

Chờ mọi người đều vào phòng huấn luyện, Thẩm Tinh Đường nhìn vào hóa đơn chi trả phí đào taoh dạo gần đây: "Tôi hỏi chút? Sao dạo này này kinh phí lại tăng cao thế?"

Giang Tư Miểu khụ khụ: "Tìm được người để nâng cấp acc nhỏ khá tốn kém, chúng ta lại không thể mua acc cơ giáp sư được, đành phải thông báo tìm người cày hộ."

Thẩm Tinh Đường: "......? ID này do cậu nghĩ ra à?"

Giang Tư Miểu vùi đầu vào phân tích số liệu: "Có vấn đề gì không vậy? Hơi khó nhớ à?"

Thẩm Tinh Đường nhìn danh sách ID viết trên bảng ghi: QPDIK, QGDIK, LNDIK... Nhất thời, cô không hiểu Giang Tư Miểu bỏ ra một khoản tiền lớn tìm người có trình độ để luyện acc nhỏ như vậy để làm gì? "Thôi bỏ qua. Đợi mấy đứa luyện tập xong, thì đưa đồng phục và chụp ảnh tuyên truyền nhé."

Giang Tư Miểu lúc này mới nhớ ra chuyện đồng phục của đội và chụp ảnh quảng cáo nữa.

Quá nhiều việc cần phải làm để chuẩn bị cho mùa giải, rất nhiều cơ giáp cần phải tu sửa, Thẩm Tinh Đường bận tối mắt tối mũi mới sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa. Giang Tư Miểu và Thẩm Tinh Đường sẽ làm nhiếp ảnh gia tạm thời, quay video tuyên truyền cho các cơ giáp sư.

Hoắc Diễm vừa mặc áo khoác vừa hỏi: "Tại sao lại phải chụp ảnh tuyên truyền vậy? Lúc thi đấu cũng chỉ thấy mỗi cơ giáp chứ có thấy người đâu."

Lộc Khê: "Nghe nói đây là truyền thống còn lưu lại khi còn ở trái đất, mỗi lần thi đấu đều phải chụp ảnh lại."

Ứng Trầm Lâm tình cờ cũng đang ở đây, thợ bảo trì không cần phải xuất hiện trong ảnh nên anh đứng bên cạnh quan sát. Trước kia, anh cũng đã từng chụp ảnh quảng cáo, đã từng có thời gian thi đấu chuyên nghiệp ngắn ngủi, ở căn cứ lúc trước có cả một đội ngũ chuyên chụp ảnh cùng với trang thiết bị chuyên nghiệp chất kín trong phòng. Chứ không như bây giờ, văn phòng được trưng dụng trở thành studio tạm thời, quản lý của căn cứ đã phải đích thân chụp ảnh.

Anh tò mò nhìn vào bên trong, bỗng có người vỗ nhẹ sau vai.

Du Tố đứng sau Ứng Trầm Lâm, trong tay đang cầm một bộ đồng phục: "Của cậu này."

Ứng Trầm Lâm ôm lấy quần áo, đồng phục của đội KID đời này vẫn không khác là mấy, vẫn là một màu đỏ trắng, ngay cả học tiết kẻ sọc cũng không thay đổi. Khi nhìn vào bộ đồng phục anh cảm thấy có chút hoài niệm, các thợ bảo trì cũng có đồng phục, chỉ là quần áo khác với cơ giáp sư. Cơ giáp sư thường sẽ là một bộ mặc ngoài + đồ tác chiến, trong khi quần áo bảo trì thì hơi rộng, trên người nhiều túi đặc dụng, dùng để mang theo dụng cụ sửa chữa.

Đời trước, anh cũng đã nhận được đồng phục của đội, vì không thể cùng động đội ra chiến trường, nên đã chẳng có cơ hội được mặc nó.

"Trầm Lâm, vào đây chụp mấy tấm đi em." Thẩm Tinh Đường ở trong phòng gọi vào.

Ứng Trầm Lâm lắc đầu nói không cần, đang muốn ôm gọn lại bộ quần áo, bỗng thấy dưới bộ đồ bảo hộ còn có thêm bộ đồ khác. Anh lật bộ lao động lên, thoáng thấy bộ đồ tác chiến mỏng hơn bên dưới.

Anh chợt ngẩn ra, bàn tay đang cầm quần áo cũng bỗng siết chặt lại.

Du Tố nhìn đứng ở bên cạnh thấy Ứng Trầm Lâm đang nhìn vào bộ đồ tác chiến.

Quả nhiên vẫn là trẻ nhỏ, thích cái gì đều viết ở trên mặt.

Lâm Nghiêu bước tới, ngó đầu ra thấy Ứng Trầm Lâm vẫn đang ôm quần áo, liền nói: "Trầm Lâm, mau đi thử quần áo đi! Năm nay chúng ta có nhà tài trợ rồi, so với năm ngoái quần áo mặc vào thấy thoải mái hơn hẳn."

Giang Tư Miểu: "...... Nhà tài trợ mang buff được à? Chất liệu quần áo năm nào mà chẳng giống nhau! Do cậu mặc đồ tác chiến nhiều quá nên mới cũ đấy!"

Lâm Nghiêu: "Thế ạ?"

Ứng Trầm Lâm đứng gần đó, cúi đầu nhìn quần áo, cũng không thấy có chất liệu đặc biệt gì.

Sau khi nghiên cứu xong, anh ngẩng đầu lên liền thấy Giang Tư Miểu đang nhìn mình.

Giang Tư Miểu khụ một tiếng: "Cậu cũng nên mặc thử xem thế nào, khi sửa chữa cơ giáp tại chỗ cũng phải yêu cầu mặc đấy, nếu có chỗ nào không thoái mái cậu cứ nói để còn sửa lại cho kịp."

Ứng Trầm Lâm nhìn anh, dường vẫn chưa hiểu rõ những lời vừa rồi.

Giang Tư Miểu phản ứng lại "Tinh Đường vẫn chưa nói với cậu à? Bọn tôi đã chốt danh sách gửi đi rồi. Từ vòng thăng hạng bắt đầu, cậu sẽ là kỹ thuật viên bảo trì của đội KID, là người duy nhất có thể đi vào khu vực bảo trì hậu trường."

Ứng Trầm Lâm hơi sửng sốt: "Không phải là chị Đường ạ?"

"Không phải." Giang Tư Miểu khó hiểu nhìn lại: "Sao thế? Cậu không muốn đi cùng với đội à? Nếu vậy để tôi đổi lại danh sách, giờ vẫn còn kịp."

"Em muốn đi!"

Ứng Trầm Lâm trả lời cực kỳ nghiêm túc "Em chưa được đến đó bao giờ."

Trải qua hai đời, đây là lần đầu tiên anh có thể đến sân đấu cùng KID với tư cách là kỹ thuật viên bảo trì.