"WTF!?"
"Sao thứ này lại đến được đây?"
"Sao nó đến gần vậy cảnh báo mới vang lên???"
"Nguồn năng lượng đã nạp xong đâu!"
Tiếng chuông cảnh báo vẫn vang lên không dứt, các cơ giáp sư ở trước tiên lập tức chú ý đến sinh vật t0 lớn nằm phía trên lá chắn phòng thủ của trạm căn cứ. Các nhân viên công tác công chân chạy về phía phòng điều khiển, còn các cơ giáp sư đang dần dần rút lui, nhưng các cơ giáp ở bãi đỗ vẫn chưa nạp đủ nguồn năng lượng cơ bản.
Du Tố gắt gao nhíu mày "Cấp S."
Đề Áo kinh ngạc nói: "Làm thế nào mà thứ này đến được đây vậy!? Mới đầu không hề phát hiện ra phản ứng ô nhiễm của nó!"
Ứng Trầm Lâm thấy nhân viên đã chạy tới phòng điều khiển, anh lùi lại vài bước để nhìn rõ hơn vật ô nhiễm đang đứng trên tấm chắn phòng thủ. Vật ô nhiễm có hình dáng giống con người người, phần lưng hơi gù, chân tay có cơ bắp cường tráng, móng vuốt sắc bén của nó tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo khi găm vào lá chắn phòng thủ.
Trên thân hình to lớn là khuôn mặt của một con sói, những chiếc răng nanh vừa dài vừa sắc nhọn kết hợp với đôi mắt thú tạo ra một sự ớn lạnh rùng mình.
Trong phòng điều khiển chính Khâu Tân, mọi người đang đang tập trung chú ý tại khu vực A-14, bỗng giật mình khi nghe thấy tiếng báo động này.
Người phụ trách kinh ngạc: "Tại sao khu vực A-26 lại đột nhiên xuất hiện cấp S? Vì sao nó đến gần như thế mới có báo cáo phát hiện!?"
Các nhân viên vốn đã bận rộn lại tiếp tục thao tác nhanh chóng trên bảng điều khiển, cố gắn xác định nguồn gốc của vật ô nhiễm. Quả thật ảnh hưởng của từ trường đã đã khiến khả năng phán đoán cấp S chậm đi, nhưng không chậm đến mức khi vật ô nhiễm cấp S cấp nhào đến trạm cơ sở mới phát hiện ra chứ.
Cho đến nay Khâu Tân đã có tổng 4 báo cáo cấp S, trong đó ba con đã được giải quyết, hiện tại đáng lẽ ra chỉ còn lại một con BZZL1 đang xử lý ở phía bắc.
Cái thứ này ở đâu chui ra vậy!?
"Quản lý, ngài đến đây xem này......"
Người phụ trách lại gần, nhìn hình ảnh thực tế phía trên trạm cơ sở mà nhân viên đã mở lên. Sau khi tua lại, bọn họ thấy được móng vuốt sắc nhọn của vật ô nhiễm tạo ra một vết nứt trong không gian rồi nhảy thẳng đến phía trên trạm cơn cứ. Hắn ngỡ ngàng: "Xé rách không gian, đây là dị năng về không gian!"
Dị năng không gian!? Chẳng trách nó có thể né tránh được hệ thống phát hiện trong hoàn cảnh như vậy.
Tuy nhiên, nơi nó đang tấn công lại là trạm căn cứ A-26, bên trong không chỉ có cơ giáp sư, còn có những nhân viên không có năng lực phản kháng nữa.
"Đừng hoảng sợ, cố gắng giữ bình tĩnh." Người phụ trách nói: "Mặc dù hệ thống phòng thủ của trạm căn cứ không mạnh bằng hệ thống phòng thủ của khu ô nhiễm, nhưng sẽ không có vấn đề gì khi chống đỡ vật ô nhiễm biến dị A+..."
Nhân viên nhìn vào hình ảnh, run rẩy nói: "Nhưng mà quản lý ơi, bây giờ nó đang tấn công hệ thống phòng thủ rồi."
Vật ô nhiễm người sói cấp S đang nằm sấp trên hàng rào phòng thủ, khi nó đến đây đã làm cho vật ô nhiễm xung quanh bỗng nhiên phấn khích, điên cuồng đập vào hàng rào. Những móng vuốt của con sói khổng lồ móc vào tấm lá chắn, liên tục đánh vào đó như thể đang muốn xé nát chướng ngại vật trước mặt.
Thời điểm Khương Du đi theo nhân viên vào phòng điều khiển, nhận thấy đã không còn ai ở đó, chỉ có một robot y tế đang đứng chờ ở trong góc.
"Chỉ huy A-26 có ở đây không vậy?" Khương Du không tìm được người bèn hỏi.
Nhân viên: "Cậu đang tìm Ứng tiên sinh à? Cậu ấy đang ở bãi đỗ hỗ trợ sửa cơ giáp rồi."
Sửa cơ giáp? Chỉ huy không phải cơ giáp sư sao?
Chẳng lẽ hắn đã nhận nhầm thật rồi? Khương Du không chắc chắn cho lắm, trong đầu đột nhiên hiện lên một dáng người mặc đồ đỏ, đứng cạnh cơ giáp với dụng cụ sửa chữa trên tay.
Đúng lúc này, tiếng chuông báo động đột nhiên vang lên thu hút sự chú ý của hai người.
Các nhân viên gần đó ngay lập tức truy cập vào nguồn báo động, trên màn hình ảo xuất hiện một sinh vật khổng lồ đang nằm trên hệ thống phòng thủ.
Khương Du liếc nhìn sinh vật t0 lớn hiện rõ nét trên camera giám sát, lập tức quay người chạy ra ngoài.
Ngay sau đó có một nhân viên từ bên ngoài vọt vào "Mau... Nhường đường một chút! Mau bật hệ thống phòng thủ lên!"
Những người khác vội vàng mở lên.
Nhân viên chạy sắp gãy cả chân lao vào phòng điều khiển, lập tức dùng toàn bộ năng lượng của căn cứ vào hệ thống phòng thủ, Anh ta thở hổn hển, dựa vào bảng điều khiển rồi và sử dụng hệ thống liên lạc nội bộ để thông báo cho cơ giáp sư trong trạm căn cứ: "Hệ thống phòng thủ tối cao đã được kích hoạt, các cơ giáp sư đang ở gần đó hãy cố gắng tránh đi!"
Phía trên bãi đỗ, ngày càng có nhiều vật ô nhiễm bị sói khổng lồ thao túng, từng đám tựa như những bóng ma bấu vào hàng rào bảo vệ, gây ra tác động cực lớn cho các cơ giáp sư ở bên dưới. Lối vào trạm cơ sở cũng bị vật ô nhiễm vây quanh, những cơ giáp sư đang muốn ra ngoài ứng chiến đều bị chặn lại.
Ứng Trầm Lâm lui ra phía sau mấy bước, nhanh chóng quan sát mọi tình huống xung quanh.
Đại đa số cơ giáp sư đều đang ở tiền tuyến A-14, chỉ có 7 cơ giáp sư trở về trạm căn cứ để bổ sung năng lượng, sức chiến đấu hoàn toàn tách biệt với tiền tuyến. Hố đen phía bên kia vất vả lắm mới giữ được ổn định, việc điều động cơ giáp sư trở về trạm cơ sở rất dễ làm mất đi trạng thái cân bằng, quân chi viện ở biên giới chắc hẳn là đã đến rồi. Dù thế nào đi nữa, họ cũng phải cố gắng cầm cự cho đến khi quân đội biên giới đến đây.
Khi sói khổng lồ đánh vào hệ thống phòng thủ đã khiến cho toàn bộ trạm căn cứ phải rung chuyển.
Khả năng giảm sóc, chống rung của trạm cơ sở rất tốt cho nên đã nhanh chóng ổn định trở lại.
Du Tố không biết đi khi nào đã đến bên cạnh Ứng Trầm Lâm, ngẩng đầu nhìn con quái vật trên cao "Khả năng tấn công bằng móng vuốt của nó rất mạnh, nhìn dáng người thì chắc là vật ô nhiễm loại có sức mạnh."
Ứng Trầm Lâm hỏi: "Anh có kinh nghiệm đối phó với loại hình cấp S này à?"
Du Tố liếc nhìn cơ giáp vẫn đang bổ sung năng lượng ở phía xa "Ở mặt bên cơ giáp có một dây thần kinh kim loại đã bị cong rồi."
"Vậy đổi sang cơ giáp khác đi." Ứng Trầm Lâm nhìn về phía cổ Du Tố.
Du Tố thấy vậy khẽ giật mình "Nhưng nó vẫn chưa hoàn toàn sửa xong, vũ khí trên người cũng đã tháo ra để trong căn cứ rồi."
Ứng Trầm Lâm chạy đến một khu vực trống khác trên bãi đỗ, dùng một chút tinh thần lực mỏng manh kích hoạt chìa khóa cơ giáp trong tay, ngay sau đó một chiếc thương pháo cơ giáp màu đỏ trắng xuất hiện. Trên cơ giáp có những dấu vết đã bị hư hại, Du Tố liếc một cái liền nhận ra đó là chiếc cơ giáp thi đấu A+ cậu ta vẫn luôn điều khiển suốt ba ngày vừa qua ở Khâu Tân.
"Chiếc cơ giáp này đã được đưa đến khu bảo trì rồi à?" Du Tố chần chừ.
Ứng Trầm Lâm nói: "Tôi vẫn chưa đưa đi, vì có một thứ phải tháo ra."
Anh nhảy lên cơ giáp, được vài bước thì cúi đầu nhìn Du Tố vẫn đang đứng ở bên dưới: "Việc tháo ra cũng nhanh thôi, đến giúp tôi một tay đi."
Du Tố không hề do dự, lập tức leo lên cơ giáp.
Chàng trai trẻ ngồi ở vị trí điều khiển, dây thần kinh giao cảm bên cạnh hơi lơ lửng theo từng thao tác của đối phương. Nơi này vẫn còn sót lại một ít tinh thần lực Du Tố, Ứng Trầm Lâm chợt có một cảm giác rất kỳ lạ khi cảm nhận được lượng tinh thần lực này.
"Cậu định làm gì thế?" Du Tố hỏi.
Tay phải của Ứng Trầm Lâm đã có thể hoạt động trở lại, lúc này anh khởi động các bảng điều khiển lên, truy cập vào vị trí kiểm soát pháo năng lượng.
Du Tố nhận ra đó là pháo năng lượng cấp A đã được cường hóa tính năng gió mà Ứng Trầm Lâm đã trang bị cho chiếc cơ giáp này.
"Hai thanh vũ khí của Đề Áo đã bị hư hại nghiêm trọng, một chiếc đang được điều chỉnh và bảo trì trong căn cứ, nhưng thực tế những tính năng cơ bản đã được khôi phục xong." Ứng Trầm Lâm tìm thấy một giao diện ẩn từ điểm điều khiển, sau khi nhấn vào liền xuất hiện hai chữ [ Tháo gỡ ].
"Chiếc cơ giáp anh đang điều khiển, tôi đã sửa đổi lại dựa theo số liệu của Đề Áo, trong lúc cải tạo lại tôi đã cài đặt một lệnh khẩn cấp, ban đầu nó mang theo hai vũ khí có tính tương thích cao với Đề Áo. Tôi đã kiểm tra qua, cơ giáp thi đấu tuy đã bị hư hại, nhưng tính năng của hai thanh vũ khí không bị ảnh hưởng gì."
Ứng Trầm Lâm ấn nút tháo gỡ "Vì vậy, vũ khí của nó có thể tháo ra tạm thời để cho Đề Áo sử dụng."
Đề Áo: "!"
Bên trong trạm cơ sở, một số cơ giáp sư cơ giáp đã chuẩn bị sẵn sàng, bắt đầu dọn dẹp vật ô nhiễm ở lối vào trạm căn cứ. Lúc Khương Du quay lại, người bạn vẫn đang đứng chờ ở chỗ cũ, khi nhìn thấy hắn lập tức đưa cho một ống năng lượng.
Khương Du nhìn cơ giáp trước mặt: "Tự động sửa chữa vẫn chưa xong à?"
"Đã có cơ giáp sư đi dọn dẹp lối vào rồi, chúng ta còn 10 phút nữa mới xong." Người bạn nhanh chóng nói: "Trước đó còn có một thợ bảo trì ở đây, lại không dám tùy tiện dừng quá trình tự động kiểm tra lại, thế là phải đứng đây chờ người đến tắt đã."
Khương Du thấy nhắc đến thợ bảo trì, ánh mắt hơi xuất thần, nghĩ đến lời nói mới nãy của nhân viên phòng điều khiển.
Hắn nhìn vật ô nhiễm trên cao, tinh hình hiện tại đang rất khẩn cấp, "Chờ tự động xong thì cũng muộn rồi, là thở bảo trì nào đấy, để tôi đi tìm."
Người bạn nói: "Chỉ có một thợ bảo trì thôi, cậu ta mặc chiếc áo khoác màu đỏ trắng."
Khương Du sửng sốt: "Chỉ có một người?"
"Đúng vậy, hình như là thợ bảo trì của KID." Bằng hữu chỉ về một hướng "Tôi nhớ hình như là hướng này."
Khương Du xác định phương hướng, lập tức chạy đi.
Bãi đỗ trạm cơ sở rất lớn, tìm một vòng xung quanh bãi đỗ đã được một lúc nhưng vẫn không tìm thấy thợ bảo trì như lời người bạn đã nói. Mãi cho đến khi có một nhân viên nói ở phía sau tòa nhà còn có một bãi đỗ dự phòng nữa, hắn mới chạy qua đấy.
Bãi đỗ dự phòng không rộng lắm, khi Khương Du chạy đến bên cạnh tòa nhà, từ xa đã trông thấy hai chiếc cơ giáp đang đứng ở đó. Một chiếc là cơ giáp mày đỏ trắng của KID, nhưng lực chú ý của hắn lại không khỏi nhìn vào chiếc cơ giáp còn lại bên cạnh, lúc này chiếc cơ giáp đó đang rung chuyển ẩm ầm.
Còn chưa kịp nhìn rõ hình dáng chiếc cơ giáp thế nào thì bỗng nhiên trông thấy có một người đang đứng ở bãi đỗ.
Khương Du bước chậm lại, càng đến gần hắn càng nhìn thấy rõ dáng vẻ của người kia.
Đối phương mặc một chiếc áo quá cỡ so với dáng người, không cao lắm, bên chân là một túi đồ dụng cụ rất lớn.
Ứng Trầm Lâm chợt nhận thấy có người đii đến liền quay đầu nhìn lại.
Người kia ăn mặc một bộ đồ tác chiến, gương mặt tương đối xa lạ, Ứng Trầm Lâm nhanh chóng lục lại trong trí nhớ, xác định bản thân không quen biết người này, vẻ mặt nghi hoặc nhìn hắn.
Nhưng đối phương đã chủ động lên tiếng "Xin chào."
Ứng Trầm Lâm dừng một chút, lịch sự đáp lại: "Xin chào."
Nghe được giọng nói giống hệt như trên kênh liên lạc, Khương Du chủ động vươn tay ra "Tôi là Khương Du."
Khó nén được nội tâm đang kích động, nhưng khi nắm lấy tay phải của đối phương hắn liền sửng sốt, câu "Cậu có phải là Sink không?" đang định nói ra bỗng nghẹn trở lại.
Một cảm giác lạnh băng truyền đến lòng bàn tay Khương Du, hắn không khỏi cúi đầu nhìn bàn tay phải của đối phương.
Cánh tay máy...?
Lúc này, một đợt sóng xung kích lập tức ập đến.
Khương Du hơi ngước mắt lên và nhận thấy một trận tinh thần lực cực mạnh mẽ đang lan rộng ra bên ngoài, bỗng dưng mở to hai mắt.
Trong cục quản lý Khâu Tân, những nhân viên đang bận rộn đang giải quyết tình hình ở trạm căn cứ, điều khiển từ xa các hệ thống phòng thủ khác nhau để chống lại sự tấn công dữ dội của quái vật cấp S. Người phụ trách thì đang liên lạc với Thích Tư Thành và Kha Lâm ở khu vực A-14, dự định điều ba cơ giáp quay về hỗ trợ.
"Không xong rồi! Hệ thống phòng thủ góc Tây Bắc đã xuất hiện một vết nứt!"
Những đòn tấn công mạnh mẽ từ cói khổng lồ đang gây áp lực cực lớn lên hàng rào phòng thủ, cđã khiến cho hệ thống xuất hiện một vết nứt nhỏ. Người phụ trách trông thấy cảnh này, áp lực càng tăng lên gấp bội, hắn mở kênh liên lạc, vội vàng nói: "Đội trưởng Kha, chúng tôi cần thêm một cơ giáp nữa để hỗ trợ ——"
Chưa kịp nói xong thì đột nhiên một tín hiệu cơ giáp sáng lên bên trong trạm cơ sở.
Đây là một tín hiệu mới, các nhân viên còn nghĩ rằng đó cơ giáp dự phòng của ai đó. Tuy nhiên, khi kiểm tra mã nhận dạng, họ nhận ra đó là một chiếc cơ giáp đặc biệt, được đánh dấu "Cấp S."
Giây tiếp theo, một hình ảnh đặc biệt xuất hiện trên màn hình của khu đỗ cơ giáp, khung máy móc thông bạch thân ảnh thoán thượng vật kiến trúc trời cao, những đường nét màu đỏ sậm trên bề mặt bóng loáng tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ. Mọi người còn chưa kịp nhìn rõ ràng thì phía sau bộ động cơ đẩy tỏa sáng mãnh liệt rồi lao đi với tốc độ cực nhanh về phía lối vào của trạm cơ sở, nơi từng tầng từng lớp vật ô nhiễm đang bao vây.
Người phụ trách: "Chuyện gì đang xảy ra vậy!? Đó là chiếc cơ giáp nào thế!?"
Tốc độ của cơ giáp có họa tiết màu trắng không hề dừng lại, vừa lao nhanh vừa nâng vũ khí bên tay phải lên, hành động súc lực đã khiến cho các cơ giáp sư trong bãi đỗ lập tức cảnh giác cùng với những cơ giáp đang giải quyết đám vật ô nhiễm ở lối vào cũng phải ngừng lại. Tất cả các thiết bị cảnh báo ở trong trạm cơ sở trạm đồng loạt vang lên!
[ Cảnh báo! Phát hiện năng lượng dao động rất lớn bên trong trạm cơ sở! ]
Có cơ giáp sư kinh hãi: "Điên rồi à!? Đang ở trong trạm đấy!"
Nguồn năng lượng khổng lồ đến từ cánh tay phải của cơ giáp, pháo năng lượng súc lực lên đến 100%. Chiếc cơ giáp nhanh chóng đi qua khu vực cảm biến tự động đã được mở ở lối ra.
Vào khoảnh khắc xuyên qua hàng rào phòng thủ, khẩu pháo năng lượng ở trong tay đã súc lực xong liền lập tức bắ n ra ngoài. Ở cự ly gần, pháo năng lượng đã xóa sạch toàn bộ vật ô nhiễm trên đường đi của nó rồi lao vào bầu trời đêm.
Đồng thời, hệ thống của phòng điều khiển đã xác định được số hiệu của chiếc cơ giáp này.
—— Cơ giáp. Đề Áo [S].