Lạc Thiếu, Ly Hôn Đi

Chương 35




An Nhiên đùa giỡn với Vũ trên đường đi về phía khu nhà , khi tới trước cửa , An Nhiên và Vũ bàn bạc ổn thoả , Vũ đi vào trước , đợi một lát sau thì An Nhiên đi vào , Vũ cũng biết mẹ An vào lúc này hình như có phần phản đối anh và Nhiên Nhiên thân cận quá , anh , phải chờ một thời gian nữa.

“Anh vào đây.” Vũ xoa đầu An Nhiên nói .

An Nhiên gật đầu , cười hì hì nói : “Đi thôi.”

Đợi cho thời gian không lâu lắm , An Nhiên thấy mình cũng nên đi vào , nhưng đúng lúc tay cô sắp chạm đến tay nắm cửa thì một sức lực phía sau bật ngờ kéo cô lại !

An Nhiên trước là cả kinh sau lại hoảng hốt , đang định kêu to thì lại bị người từ phía sau vươn tay bịt lại , An Nhiên cố sức vùng vẫy, người bị đẩy đập lên bức tường phía sau lưng , An Nhiên nóng giận ngẩng đầu , Lạc Lãnh Thần ?

Cô không khỏi ngây ngẩn cả người , lúc này , hắn không phải nên ở bên trong phòng nói chuyện với mẹ sao ? Tại sao lại xuất hiện ở đây?

Hai tay Lạc Lãnh Thần chống lên vách tường , đồi ngực cường tráng hơi áp về trước , đem cô vây ở giữa mình và bức tường .

“Lạc , Lạc tổng , anh tại sao lại ở đây?”

An Nhiên cố gắng tránh sự xấu hổ , nghiêng đầu hỏi .

Một bàn tay của Lạc Lãnh Thần cũng dần dần chạy tới cổ của cô , ngón tay thon dài tăng thêm chút lực đạo , bóp chặt cổ họng của cô , cúi đầu , tiếng cười nặng nề từ trong miệng hắn tràn ra , đánh vào trong tim An Nhiên .

Hắn nhìn cô chằm chằm , thần sắc trên mặt thẳn nhiên , thế nhưng lại cúi đầu từng chút một , làm bộ tự như hắn đang muốn dán lên môi cô !

An Nhiên nhớ lại những chuyện hắn làm mấy lần trước , tức giận lấy tay chống đỡ đồi ngực của Lạc Lãnh Thần : “Lạc Lãnh Thần , anh điên rồi ? Muốn nổi điên thì đi chỗ khác mà phát!”

Động tác của Lạc Lãnh Thần ngừng một chút , ngay lúc An Nhiên tưởng hắn muốn buông ra , thì hắn bất ngờ đưa tay đặt lên gương mặt cô , động tác lộ ra chút mờ ám .

An Nhiên nhìn camera cách đó không xa , máu nóng vọt tới đỉnh đầu , khuôn mặt nhanh chóng đỏ lên : “Lạc Lãnh Thần , anh muốn làm gì , Đây là cầu thang , bất cứ lúc nào cũng có người xuất hiện , anh chú ý đây , như vậy ảnh hưởng không tốt.”

Huống hồ , với thân phận của anh ta , hẳn là càng gây chú ý hơn .

“Ảnh hưởng không tốt?” Hắn nhìn thấy sắc mặt đỏ hồng của cô , trong mắt lại tràn ra vẻ trào phúng “Vậy hôn môi với người khác giữa đường … An Nhiên , cô cho là cô còn có thanh danh sao?”

Hôn môi …. Khuôn mặt nhỏ nhắn của An Nhiên đỏ rực đồng thời thừa dịp Lạc Lãnh Thần không chú ý liền nhanh chóng dùng khuỷ tay của mình đánh mạnh vào lồng ngực của hắn , nghe thấy hắn kêu rên một tiếng mới tiêu tan một ít tức giận : “Anh theo dõi tôi ?”

Chỗ cô và Vũ đi là nơi bình thường ít người qua lại ở tiêu khu , lúc bọn họ đi Lạc Lãnh Thần rõ ràng còn đang nói chuyện với mẹ , nếu không phải theo dõi , dựa vào mức độ quen thuộc đối với tiểu khu này của hắn , làm sao có thể lập tức đi ra chỗ đấy?!

Lạc Lãnh Thần không thừa nhận cũng không phủ nhận , thái độ hờ hững khiến cơn tức của An Nhiên từ từ lên tới cực điểm : “Lạc Lãnh Thần , rốt cuộc là anh muốn làm gì ? Anh , đối với tôi mà nói chẳng qua chỉ là một người chồng trước mà thôi , trước kia chưa ly hôn anh coi tôi là ngươi lạ , sau khi ly hôn anh coi như tôi ngoại tình cũng được , nhưng mà anh như vậy là đang có ý gì , thích thú sao?”

Cô dẫm mạnh lên trên chân Lạc Lãnh Thần , tê một tiếng , Lạc Lãnh Thần thu hồi hai tay đòng thời An Nhiên cũng thừa dịp anh đang yếu thế đẩy anh ra rồi đá văng cửa chạy nhanh vào .

Hồi lâu sau , Lạc Lãnh Thần dựa lưng vào bức tường , châm một điếu thuốc , khói mờ che hơn phân nửa sắc mặt của hắn , mơ hồ chỉ đủ để thấy hắn nhướn mày lên : “Có ý gì … cố tình , tôi cũng không đoán ra là có ý gì …”

Hít sâu một hơi , Lạc Lãnh Thần kéo mạnh cà vạt , đôi mắt có chút rối răm nhìn lên cánh cửa bị An Nhiên đáng mạnh , thứ hắn cần bây giờ … là cái gì đây?

Tất cả đều như hắn mong muốn , sự nghiệp thành công , vợ yêu ở bên , nhưng …. Vì sao mỗi khi ăn , hắn lại toàn cầm lấy bánh bao rồi nghĩ đến cháo thịt trứng muối ? Mỗi lần ngồi trên sô pha , hắn lại quay về căn phòng trống trơn gọi to tên cô kêu cô mang đồ cho hắn ?

Thật sự , chỉ là thói quen thôi sao .