Chương 16: Ngoài sức tưởng tượng
"Được rồi, tôi sẽ nêu ý kiến của mình trước." Âm thanh của Arc vang lên giữa khe đá rồi vọng trở về.
Nhóm năm người của cậu hiện đang ngồi xếp thành vòng tròn trước quả cầu xanh lấp loé hào quang của phe mình vài mét, hợp bàn chiến thuật cho trận đấu sắp bắt đầu.
"Bởi vì Schwarz chỉ có một mình nên nếu muốn chiến thắng anh ta phải chủ động t·ấn c·ông chúng ta, cũng có nghĩa là Schwarz buộc phải rời vị trí và quả cầu đỏ sẽ không được ai bảo vệ."
Nói tới đây, Arc dừng lại, nhìn một lượt bốn người trong nhóm, ngoại trừ Eve đang tỏ vẻ bối rối thì những người khác đều gật đầu khi ánh mắt cậu rơi trên người họ. Irine tiếp lời Arc:
"Sở trường của Schwarz dường như là đột kích và t·ấn c·ông tốc độ, chúng ta không nên mất cảnh giác, tốt hơn hết là nên hành động theo nhóm để có góc quan sát toàn diện hơn."
"Tôi đồng ý, ngoài ra nếu có thể thì tốt nhất là nên tránh việc cận chiến nhất có thể, như vậy rất nguy hiểm." Người lên tiếng tiếp theo là Tia.
Là người từng vì tự tin với khả năng của mình mà trực tiếp đối đầu với Schwarz để rồi nhận thất bại thảm hại, cô biết khả năng của hắn đáng sợ thế nào. Mặc dù t·ấn c·ông từ xa có vẻ cũng không mang tới nhiều tác dụng lắm khi mà Schwarz có thể tránh né và gạt bỏ toàn bộ mũi tên của cô một cách dễ dàng, nhưng Tia không muốn làm mất sĩ khí mọi người trước cả khi trận chiến bắt đầu. Một phần lý do khác khiến cô không tiết lộ nhiều hơn là vì sợ vô tình kích hoạt lời nguyền mà Schwarz đã đặt lên người cô.
Tốc độ khủng bố mà Schwarz thể hiện hôm qua vẫn còn hiện rõ mồn một trong trí nhớ cô. Nếu Arc vẫn còn giữ phương pháp để có thứ sức mạnh ngang bằng với hôm qua thì cô không cho rằng bất kỳ ai trong số họ có thể phản ứng kịp khi phải đối mặt với hắn một mình.
Elsie cũng phát biểu ý kiến của mình:
"Không nên bỏ qua trường hợp hắn lặng lẽ phục kích gần vị trí quả cầu đỏ để triệt hạ chúng ta. Tuy khả năng này không cao nhưng cũng có thể xảy ra. Khi tất cả đều bị hạ thì đồng nghĩa với việc thua cuộc."
Cuối cùng ánh mắt mọi người tập trung vào Yuri, người nãy giờ vẫn chưa nói gì.
"A... Ưm... Tại sao mọi người lại tỏ ra nghiêm trọng như vậy?"
Bị mọi người nhìn như vậy, Yuri càng trở nên bối rối hơn nữa, nhưng thay vì đưa ra quan điểm, cô chỉ cảm thấy khó hiểu.
"Tôi biết là Schwarz Skywalker là tiền bối học trước chúng ta một năm, và nếu đã được hiệu trưởng chọn làm trợ giảng thì anh ta phải có gì đó đặc biệt. Nhưng mà không phải anh ta gần như đội sổ trong số các học viên khoa ma thuật năm hai sao? Với cả tại sao phải tránh cận chiến với một pháp sư chứ? Anh ta có đáng sợ như vậy không?" Cô hỏi.
Trong số những người ở đây, Yuri là người duy nhất chưa từng thấy Arc bùng phát sức mạnh của mình, những gì cô biết về hắn chỉ giới hạn ở các tin đồn lan truyền trong học viện, dễ hiểu khi cô có suy nghĩ như vậy.
Giữa học viên năm một và năm hai có sự chênh lệch nhất định, tuy nhiên khoảng cách đó không phải tuyệt đối, một học viên năm một đủ giỏi hoàn toàn có thể đánh bại tiền bối năm hai thậm chí là năm cao hơn nữa. Nhất là khi cả năm người bọn họ đều nằm trong mười hạng đầu của năm một, Yuri không hiểu tại sao phải dè chừng một pháp sư năm hai trong trận chiến năm chọi một này.
"Yuri."
Arc gọi tên cô với giọng điệu nghiêm túc.
"Cậu có thể đánh bại tôi trong bao nhiêu đòn?"
"Cái này..."
Vị trí của Yuri trong kỳ thi xếp hạng là chín, ngay phía trên Arc, nhưng đó là nhờ suýt soát hơn cậu vài điểm trong phần thi lý thuyết, còn nếu phải so sánh thực tế, Yuri không cảm thấy mình có thể thắng được Arc khi phải đối đầu trực diện với cậu.
"Tôi không biết..." Vì vậy, cô chỉ có thể nói thế.
"Ngày hôm qua, Schwarz đã hạ gục tôi chỉ trong ba đòn."
Arc bình tĩnh thừa nhận thất bại của mình.
"Không, phải nói là tôi đã thua ngay từ cú đấm đầu tiên rồi. Cậu nghĩ Schwarz Skywalker mạnh tới mức nào?"
"Cái gì?"
Không dám tin vào những gì mình nghe được, hai mắt Yuri mở ra thật to, cô nhìn sang ba người còn lại với hy vọng họ sẽ cho cô biết đây chỉ là một trò đùa, nhưng đáp lại cô là những ánh mắt hoàn toàn nghiêm túc.
"Hắc thuật hoặc thuốc cấm... Không rõ hắn đã sử dụng thủ đoạn gì nhưng sức mạnh đó là có thật. Tôi biết là khó tin, chỉ là khi nó diễn ra ngay trước mắt, không muốn tin cũng không được." Elsie nói cùng một tiếng thở dài.
Arc đã thoải mái thừa nhận như vậy, cô không có lý do gì để che giấu.
"Giả sử sức mạnh của Schwarz hôm nay cũng ngang với hôm qua thì hắn là một đối thủ không thể xem thường được."
Irine đánh giá và Tia gật đầu đồng tình.
Mọi người, bao gồm cả công chúa đều khẳng định như vậy, Yuri không còn lựa chọn nào khác ngoài tin tưởng, dù những nghi hoặc vẫn xáo trộn trong lòng. Cái này không trách cô được, ngay cả những người chứng kiến tận mắt và tự mình trải nghiệm còn cảm thấy khó chấp nhận sự thay đổi bùng nổ nghiêng trời lệch đất của Schwarz thì việc Yuri không dám tin là bình thường.
Thấy cô không còn thắc mắc nữa, Arc tiếp tục nói về chiến thuật:
"May mắn đây không phải một trận đấu trực tiếp, chúng ta nắm giữ ưu thế số đông, chiến thắng sẽ dễ dàng hơn nhiều."
"Không cần cố gắng chiến thắng, chỉ cần thể hiện hết khả năng của mình" Satella đã khuyên cậu như vậy, nhưng Arc muốn nhiều hơn thế.
Đấu với đối thủ mạnh là một phương án hiệu quả để mạnh hơn. Đã lâu rồi Arc không cảm thấy áp lực như thế này từ một người cùng trang lứa, cậu muốn biến áp lực đó thành động lực phát triển của mình.
"Chúng ta sẽ chia làm hai nhóm, một nhóm đột kích sẽ lẳng lặng tiếp cận và phá hủy quả cầu đỏ từ xa và một nhóm bảo vệ ở lại để phòng thủ sự t·ấn c·ông của Schwarz. Khả năng của Yuri và Tia rất thích hợp để ẩn mình và t·ấn c·ông từ xa, việc đột kích giao cho hai cậu nhé? Tôi, Irine và Elsie sẽ ở lại bảo vệ quả cầu." Arc vừa nói vừa đứng dậy, vươn vai khởi động vài lần.
Cách nhanh và dễ dàng nhất để Schwarz chiến thắng là t·ấn c·ông vì hắn chỉ có một mình, do đó, đội bảo vệ là nhóm có khả năng chạm trán với Schwarz nhất, bắt buộc phải tập trung phần lớn sức mạnh. Tuy nhiên Arc cũng không thể giữ toàn bộ thành viên ở lại được, nếu tất cả đều bị hạ thì họ vẫn sẽ thua trận mà thôi, phải có lý do để Satella ám chỉ rằng cả nhóm bọn họ cũng khó mà thắng Schwarz, cậu không muốn mạo hiểm. Vì vậy họ phải chủ động t·ấn c·ông để giành lấy phần thắng.
"Nếu Arc đã nói vậy, trước tiên cứ làm vậy đi."
"Tôi sẽ cố gắng hết sức."
Kế hoạch đã được quyết định, Irine và Yuri lần lượt đứng dậy, sau đó là Tia và Elsie.
Nhắm mắt lại, Tia thì thầm gì đó với không khí và rồi mọi người cảm thấy một luồng gió mát thổi qua tai họ.
"Tôi đã nhờ tinh linh gió thiết lập một liên kết tạm thời với mọi người, chúng ta có thể liên lạc với nhau khi cần thiết." Cô nói.
"Tốt, nếu có thể liên lạc xuyên khoảng cách, chúng ta có thể thay đổi chiến lược tùy theo diễn biến của trận đấu." Elsie gật đầu tán thành.
"Cố lên mọi người, chúng ta sẽ chứng minh khả năng của mình cho hiệu trưởng thấy..."
Với tư cách nhóm trưởng, Arc động viên cả nhóm lần cuối trước khi hành động.
Xoẹt.
Lời còn chưa dứt, một tia sáng đã cắt ngang không gian. Nó bắn thẳng ra phía sau năm người với tốc độ nhanh hơn phản ứng của bất kỳ ai trong số họ, tạo ra một t·iếng n·ổ ầm vang kéo theo cát bụi dâng lên mù mịt.
Khi Arc và mấy cô gái nhận ra, quả cầu xanh của họ đã b·ị b·ắn vỡ tan tành trong một miệng hố thiên thạch do sự v·a c·hạm vừa rồi tạo thành.
Như dự đoán, Schwarz đã t·ấn c·ông trước, nhưng phương thức thế này thì không ai ngờ được.
***
Vài phút trước, vị trí ban đầu nơi mọi người dịch chuyển tới, đồng thời cũng chính là trung tâm của không gian cá nhân này, Satella ung dung ngồi trên ghế dựa, nhâm nhi tách trà do Noires chuẩn bị sẵn trong túi không gian con cho mình.
Việc đưa Schwarz vào để kiểm tra thực lực của mấy người Arc là một hành động đột xuất, vốn dĩ cô không định làm vậy. Cơ mà như thế cũng tốt, không chỉ kiểm tra được Arc và những người khác đã phát triển tới đâu, cô còn có thể biết được phần nào khả năng của Schwarz Skywalker hiện tại ra sao.
Dễ dàng đánh bại Arc và vô hiệu hóa toàn bộ hộ vệ của Victor, trình độ đó đã vượt xa năng lực của một học viên năm hai rồi, còn nhận ra nơi này là một không gian cá nhân gần như ngay lập tức. Thú thật là Schwarz đã dấy lên hứng thú của Satella, thậm chí còn hơn cả Arc. Tại sao hắn lại che giấu khả năng của mình suốt thời gian qua? Tại sao bây giờ lại đột ngột thể hiện như vậy?
Cô tò mò muốn biết.
Hy vọng trận đấu này sẽ khiến Schwarz để lộ một ít manh mối.
"Giờ thì kiểm tra thôi nào."
Đặt tách trà trở lại túi không gian con, Satella mở rộng nhận thức của mình ra xung quanh, Vì đây là không gian cá nhân của cô, việc này dễ dàng và ít tốn ma lực hơn nhiều so với khi ở ngoài. Giống như lần trước mô hình lập thể của hoang mạc đá hiện ra trong đầu Satella một cách chi tiết nhất, bóng dáng của Schwarz cũng nhanh chóng được phát hiện, có điều hắn hiện không ở chỗ quả cầu đỏ mà đang di chuyển rất nhanh về phía này.
"Ừm?"
Vừa ngạc nhiên trước tốc độ của Schwarz, vừa bất ngờ với hành vị của hắn, Satella chớp mắt vài cái, cô thu hồi ý thức của mình lại và cất ghế dựa đi, đứng dậy nhìn sang hướng mà Schwarz đang tiến tới.
Không để Satella đợi lâu, một đóm nhỏ di chuyển thoăn thoắt giữa các vách đá chẳng khác nào chạy trên đất bằng xuất hiện trong tầm mắt. Không chỉ vậy, tốc độ đó không thể diễn tả bằng cách nói là "chạy" được nữa, e là đã vượt qua cả vận tốc âm thanh, chẳng mấy chốc mà Schwarz đã tới trước mặt Satella.
"Cậu..."
Satella không biết phải nói gì, vì cô có quá nhiều cái để nói. Cô cứ nghĩ mình đã đánh giá Schwarz đủ cao khi để cả năm người đấu với một mình hắn, nhưng hình như năm người là chưa đủ.
"Cô biết không hiệu trưởng..."
Đến trước mặt Satella, Schwarz bỗng nhiên nở một nụ cười gian xảo.
"Nếu cô không để mấy quả cầu phát sáng thì có lẽ sẽ khó hơn đôi chút đó."
Nhìn thấy nụ cười của hắn, Satella cau mày. Thái độ của hắn làm cô liên tưởng tới những đứa trẻ bất trị cố tình không chịu nghe theo an bài của người lớn vậy.
"Cậu định làm gì vậy?" Cô hỏi.
Schwarz cúi người xuống nhặt lên vài viên sỏi.
"Tôi có một tật xấu."
"Hả?"
"Đã không làm thì thôi, một khi đã làm thì sẽ không làm nửa vời..."
"Rốt cuộc cậu muốn nói gì đây?"
Mặc kệ câu hỏi của Satella, Schwarz vừa ném mấy hòn sỏi lên rồi chụp lại vài lần để kiểm tra trọng lượng của chúng, hắn vừa nói:
"Khoảng cách này được đấy, vừa đủ."
Nói xong, hắn tung người nhảy lên, đạp vào không khí. Không phải ví von hay ẩn dụ gì cả, Schwarz thật sự lấy không khí làm điểm tựa, nhảy theo đường chữ chi, chẳng mấy chốc đã đạt tới độ cao vượt xa mọi vách đá xung quanh.
"Kết thúc."
Schwarz vung tay, hòn sỏi trong tay hắn bắn ra với tốc độ khủng kh·iếp, nó ma sát với không khí, biến thành một tia sáng đỏ rực, để lại phía sau từng đám mây âm bạo và t·iếng n·ổ vang mà bay thẳng tới cột sáng màu xanh lấp loé phía chân trời.