Chương 29: Chó điên
Khi cái tên của mục tiêu mà nhóm Elsie muốn đánh bại được nhắc tới, họ bối rối nhìn vào đám đông đang tụ tập phía xa. Vừa lúc ấy, vài ba người nữa bay ra tứ tung với tay chân uốn éo theo một góc độ mà khung xương con người không thể tạo thành. Giống như không phản ứng kịp trước diễn biến vượt quá lẽ thường này, những người đang tụ tập lặng thinh trong giây lát rồi vội vàng lùi ra xa, tuy vậy không mấy ai thật sự rời khỏi hiện trường. Ở Stellar, những chuyện giật gân như thế này rất hiếm, nhất là khi nhân vật chính trong đó là một người rất nổi trong những ngày gần đây, có cơ hội xem thì ai lại bỏ lỡ chứ, tránh xa ra chỉ là sợ trúng đạn lạc mà thôi.
Vì vòng vây của đám đông được mở rộng ra chứ không còn chật như nêm cối giống lúc họ vừa tới, tầm nhìn của mấy người Elsie cũng trở nên thoáng đãng hơn. Họ thấp thoáng nhìn thấy vài cái lỗ trên vách tường đối diện với cầu thang cùng một số người đang mắc kẹt trong đó với vẻ mặt đẫm máu. Trông như là bị người khác dùng b·ạo l·ực "đóng" vào trong vậy.
Để nhìn rõ hơn, Elsie và những người khác nhanh chóng đến gần, mặc kệ quả bóng da bầm dập một góc trong sân trường. Đáng thương cho Gildan, nếu là bình thường, bằng thân phận và nghĩa vụ của Thánh Nữ Giáo Hội, ít nhất Aris cũng sẽ sơ cứu cho gã bằng ma thuật trị thương cơ bản, chỉ tiếc là từ lúc nghe thấy cái tên của Schwarz, trong đầu cô ngoài nó ra thì không còn gì khác.
"Irine, hãy chuẩn bị sẵn sàng để ngăn bất cứ cuộc t·ấn c·ông quá khích nào sắp tới."
Trong lúc di chuyển, Elsie nói với Irine để phòng hờ, dù chưa rõ nguyên nhân nhưng có thể thấy đây là vấn đề xung đột giữa Schwarz và các con em quý tộc.
Chính giữa sân khấu được tạo ra từ vòng vây của những học viên Stellar, một nam sinh đang ngồi phịch dưới đất, biểu cảm méo xệch, mặt cắt không còn một hột máu, miệng hết há ra rồi lại ngậm lại, không nói được câu nào. Bên cạnh hắn là một thiếu nữ quần áo không chỉnh tề, trên mặt cũng giăng đầy sợ hãi. Và cuối cùng, nguyên nhân gây ra sự sợ hãi đó, trung tâm của sự náo động này, Schwarz Skywalker đang hờ hững bước tới, máu đọng lại trên hai tay nhỏ tong tong từng giọt xuống nền nhà.
Cứ mỗi khi Schwarz bước tới một bước, hai người kia lại mông lùi lại bằng bàn toạ của mình, cố gắng giữ khoảng cách xa nhất có thể. Bởi vì quá hoảng sợ mà không nhận ra phía sau đã là bậc thềm dẫn xuống sân trường, cả hai hụt người chật vật lăn xuống một cách thảm hại.
Helios lồm cồm gượng người dậy, thấy xung quanh càng lúc càng đông hơn, mặt mo của hắn ửng đỏ cả lên, vừa sợ vừa giận. Bị nhiều người chứng kiến bộ dạng thảm hại của mình như vậy, mặt mũi hắn coi như mất sạch, cuộc sống sau này ở Stellar sẽ khó mà ngẩng đầu lên được.
Tuy nhiên, thế này cũng không hoàn toàn là tình huống xấu. Có nhiều người chứng kiến đồng nghĩa với có rất nhiều nhân chứng cho hành động b·ạo l·ực của Schwarz.
"Mày... Mày... Biết mình đang làm gì không? Biết việc này sẽ để lại hậu quả gì không? Còn không mau dừng lại..."
Đám đông xung quanh tiếp thêm cho Helios chút can đảm, mất mặt thì mất mặt, hắn không tin Schwarz dám g·iết mình hay h·ành h·ung quá nặng trước mặt nhiều người thế này. Cùng lắm là hắn chỉ b·ị đ·ánh tĩnh dưỡng một thời gian là khỏi. Còn kết cục của Schwarz sau chuyện này thì thật sự xong rồi. Mặc kệ là quy định của học viện hay luật pháp của đế chế, cái nào hắn cũng vi phạm nặng nề.
Cơ mà Schwarz thì lại không có vẻ gì là quan tâm tới hậu quả về sau cho lắm, hắn vẫn cứ thản nhiên tiến tới, mặt không biến sắc. Dừng lại? Nói đùa cái gì vậy? Chuyện đã tới nước này rồi thì dừng lại thì có thay đổi gì sao? Chỉ cần là một người biết suy nghĩ bình thường cũng đủ để hiểu là không thể nào rồi.
Dù hắn có thật sự muốn dừng lại thì mấy thằng quý tộc này chắc chắn cũng không hề có ý định đó. Oán thù đã kết, chỉ có thể nhổ cỏ tận gốc, hắn còn lạ gì suy nghĩ của những kẻ tự cho mình thượng đẳng hơn người khác mấy bậc này nữa.
Cắm lao phải theo lao thôi, nếu đằng nào cũng c·hết thì sao không làm một vố thật lớn trước khi c·hết chứ. Vả vào mặt kẻ thù một cú thật đau, có c·hết cũng c·hết sảng khoái. Đó là với người thường, còn với Schwarz, đừng nói là vả một cái, có vả nghìn cái thì hắn cũng chẳng c·hết được.
Nói tóm lại là nếu não không bị nhũn thì nên biết trong trường hợp này đe doạ chẳng có ý nghĩa gì cả. Thay vì mấy lời doạ nạt sáo rỗng không có lợi ích gì, dùng chút thời gian ít ỏi đó để tìm phương án đảm bảo an toàn còn có lý hơn. Chỉ tiếc là Helios hiện giờ đã bị xấu hổ, giận dữ, nhiều hơn cả là sợ hãi khiến đầu óc quá nhiệt rồi, bảo hắn suy nghĩ bình thường có hơi khó.
"Điên..."
Nhìn thấy Schwarz không hề quan tâm tới những điều mình nói, nỗi sợ mới vơi bớt một chút của Helios dâng trào trở lại.
"Thằng chó điên này!" Hắn kinh hoàng thảng thốt.
"Chó điên à?"
Schwarz bất giác bật ra một tiếng cười nhỏ.
"Lần cuối mình nghe nó là khi nào..."
Một thời gian dài, không chỉ kẻ thù mà cả những người ở chung chiến tuyến cũng bắt đầu gọi hắn trong sợ hãi như vậy. Có lẽ những học viên đang chứng kiến màn trình diễn đầy b·ạo l·ực này của Schwarz cũng nghĩ như thế nên mặc dù thỉnh thoảng vẫn có tiếng đe doạ, can ngăn hay khuyên bảo hắn dừng tay, nhưng thật sự thì chẳng có ai dám thẳng thắng đứng ra ngăn Schwarz lại, phần nhiều chỉ đứng nhìn chỉ trỏ.
"Tới tận đây rồi mà vẫn phải nhớ lại mấy chuyện không đâu, khó chịu thật đấy."
Schwarz thì thầm trong khi nhấc chân đá thẳng vào mồm Helios.
Nếu cú đá này trúng đích, nhiều khả năng là Helios sẽ phải sống bằng cách truyền dịch dinh dưỡng trong một thời gian, ít nhất là cho tới khi đầu vào ống tiêu hoá của hắn mở ra khép lại bình thường được. Song, cú đá lẽ ra phải tiễn hàm răng của Helios một chuyến du lịch không có vé khứ hồi đó lại bị chặn đứng bởi một bức tường vô hình.
"Á!"
Muộn màng nhận ra công kích của Schwarz, Helios sợ hãi lết ra sau bằng bàn toạ khi mũi bàn chân kia dừng lại trước mặt mình ở khoảng cách chưa đầy một phân.
"Công chúa Elsie Von Imperial!"
"Còn có cả Thánh Nữ Aris Bertia nữa!"
Không biết ai là người đã hét lên điều đó, nhưng sau tiếng hét ấy, mọi sự chú ý đều đổ dồn về bốn thiếu nữ vừa đuổi tới, Schwarz cũng không ngoại lệ. Không ai bảo ai, mọi người tự nhường ra một con đường để bốn người Elsie đi qua. Schwarz rút chân về, dời mắt nhìn vào bọn họ, gương mặt hờ hững hơi chút thay đổi, một biên độ dao động rất nhỏ, trông như một cái nhếch môi bất mãn.
Biểu cảm như vậy là vì màn chắn vô hình chặn lại cú đá của Schwarz chắc chắn tới từ một trong bốn người đó, hẳn là Irine. Mà đã là hành động của Irine thì thể nào cũng là do Elsie ra lệnh.
Schwarz không hiểu, theo những gì hắn biết, Helios và Gildan là quý tộc phụ thuộc nhà Skywalker, mà nhà Skywalker thì ủng hộ thái tử trong cuộc chiến giành ngai vàng. Nghĩa là Helios thuộc phe đối địch nặng ký nhất của Elsie, cô đâu có lý do gì để giúp Helios chứ.
Không lẽ cô ta làm vậy chỉ để chọc cho bản thân khó chịu ư?
Nếu thật sự là vậy thì cô ta đã thành công lớn rồi đấy, hắn bây giờ đang cảm thấy khó chịu không có chỗ phát tiết đây.
Kinh nghiệm những ngày qua đã khắc sâu vào đầu Schwarz một thành kiến, đó chính là chẳng có chuyện gì tốt đẹp xảy ra khi hắn đụng phải những "nhân vật chính" này cả. Hôm nay chắc không phải ngoại lệ rồi, sự chán ghét phiền phức pha lẫn cảm xúc phức tạp nào đó dâng lên trong đôi mắt vốn không có mấy cảm tình của Schwarz.
Nhận thấy ánh mắt của Schwarz, Irine bất giác bước chậm lại nửa bước, chột dạ quay mặt đi nơi khác. Tuy nhiên màn chắn mà cô tạo ra không hề biến mất, trái lại nó còn mở rộng ra hơn, trở thành một bức tường hoàn toàn ngăn trở Schwarz với hai người Helios đang ngồi bò trên đất.
So với Irine, phản ứng của Aris cường điệu hơn, cơ thể của cô run lên nhè nhẹ, hơi nước quẩn quanh trong hốc mắt. Sau khi nhận ra thực tế phũ phàng rằng những hành động của mình chỉ mang đến hậu quả trái ngược với mong muốn ban đầu, nguồn động lực chèo chống cho quyết tâm của cô đã không còn, ngay cả can đảm để bị Schwarz căm hận cũng biến mất. Trực tiếp đối diện với sự ghét bỏ của hắn thế này đau đớn hơn cô nghĩ.
Elsie tương đối ổn định hơn hai người kia, nhưng cảm xúc cũng trập trùng không ít. Quả nhiên bảo Irine đề phòng là không sai mà, khả năng của Schwarz cô đã được chứng kiến tận mắt rồi, ăn trọn một đá của hắn dù không c·hết thì cũng c·hấn t·hương hấp hối. Ở đế chế, thường dân làm tổn thương quý tộc là t·rọng t·ội, nhưng còn chưa đến mức c·hết, nếu cô, đệ tam công chúa ra mặt thì vẫn còn khả năng hoà giải. Nhưng c·hết hoặc trọng thương thì lại là chuyện khác, có là công chúa cũng khó mà làm gì được. Nếu học viên quý tộc kia xảy ra chuyện trước nhiều nhân chứng thế này thì Schwarz sẽ phải chịu chế tài của pháp luật đế chế.
Hắn không biết cô vừa giúp hắn ư?
Ánh mắt ghét bỏ đó là sao?
Chờ một chút...
Sao cô lại muốn giúp hắn?
Elsie tự hỏi, nhất thời cảm thấy không hiểu được suy nghĩ của chính mình, tới nỗi không nói được lời nào.
Trong bốn người, biểu hiện của Tia là bình thường nhất, cơ bản mà nói, giữa cô và Schwarz từ đầu đã không có nhiều quan hệ, tối đa chỉ là người dưng nước lã, lại còn từng xung đột với nhau, bị ghét bỏ là bình thường, chính cô cũng đâu có ưa gì hắn. Chỉ là Tia không hiểu phản ứng của Aris cho lắm. Elsie và Irine là bạn thời thơ ấu của Schwarz, giữa ba người có chuyện gì đó khiến quan hệ trở nên phức tạp nên phản ứng như vậy là bình thường.
Còn Aris thì sao?
Thánh Nữ của giáo hội hẳn không thể có quan hệ gì tới con trai công tước bị bỏ rơi mới đúng chứ?
Có là gì đi nữa thì chắc không phải là chuyện đáng để tuyên dương ra ngoài rồi.
"Chậc..."
Tia tặc lưỡi một tiếng, ba người kia không nói gì, để lại mình cô giữa cái trường hợp hỗn loạn này. Cô âm thầm nhìn sang Schwarz, muốn xem động thái của hắn thế nào để phòng hờ. Mặc dù đã bị ngăn bởi bức tường của Irine nhưng Tia không nghĩ cái tường đó thật sự chặn được hắn.
May mắn là Schwarz cũng không có động thái gì, chỉ im lặng nhìn qua bên này, còn bắt tay khoanh lại trước ngực. Giống như thể hắn muốn nhìn xem bọn họ sẽ làm thế nào rồi mới quyết định có hành động hay không vậy.
"Thế..."
Thở ra một hơi nặng nề trước trách nhiệm đột nhiên rơi xuống vai mình, Tia cuối cùng cũng lên tiếng.
"Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?"
Nghe thấy giọng nói của Tia, Helios sực tỉnh khỏi cơn hoảng hồn, bắt lấy cọng rơm cứu mạng này, hắn kéo theo cô gái kia, gần như là dùng tới tứ chi để bò qua bên này, mồm năm miệng mười, thêm mắm dặm muối mà kể lể tội trạng của Schwarz.
Về phần Schwarz, hắn vẫn lẳng lặng đứng đó mà không nói một lời, đôi mắt tối đen một mực nhìn bốn người Elsie.