Chương 27: Thế giới này(2).
Ngay khi vừa rời khỏi bàn chế tác. Anh hùng goblin cúi đầu xin lỗi:
"Con trai của Cha. Ta hẳn đã sai khi nghĩ rằng ngươi nói tác giả và cư dân mạng là nói đùa."
Thái độ thành khẩn này làm cho Nam cũng ngẩn ngơ.
Không, hắn ta đúng là nói đùa.
Mà thấy cảnh này. Selena nào có thể không biết, thế nên nàng ta liền đổi một loại thuyết pháp khác:
"Hoặc có thể chính ngươi cũng bị lừa. Dù sao thì, ta nên bắt đầu giải thích cho ngươi những thông tin gì ta thu thập được từ mấy ngày nay đi."
Anh hùng goblin nhẹ nhàng nói:
"Ngay từ ban đầu ta đã thấy rất lạ. Ý ta là sinh mệnh của những sinh vật sống đều có một thứ gì đó rất quái dị.
Lúc đầu, ta cho rằng là do chính ta. Thân thể của ta đã bị biến đổi, ký ức về 'Ngày Hôm Đó' cũng rất mơ hồ nên đó là cách giải thích hợp lý nhất."
Selena trầm ngâm một lúc, rồi mới nói tiếp:
"Tám ngày! Ngươi tin được không, con thỏ kia, những sinh vật mà ta g·iết đều chỉ mới sống được tám ngày trên cuộc đời này.
Mà ta mang lấy một nỗi lòng đầy suy tư bắt đầu thử nghiệm vừa rồi."
Giọng của nàng ta chợt kích động lên:
"Thực điên rồ! Nếu như sinh vật này được tạo ra thì kẻ đó đang báng bổ mẹ, báng bổ Y'Nevva."
Selena hít một hơi thật sâu, Nam có thể thấy nàng ta đang chật vật trong quá trình điều khiển cảm xúc của mình.
Anh hùng goblin thở ra một hơi dài:
"Một đống hư thối mà vô tri máu thịt bao vây lấy tàn tạ linh trí. Bản nguyên sinh mệnh của chúng đã bị tàn phá đến mức kỳ tích sinh mệnh không có khả năng sinh ra.
Thậm chí, chúng có thể sinh sôi ra tộc đàn của mình và cắm rễ trên mảnh đất này được hay không là một ẩn số. Nếu cứ như thế này, bản nguyên sinh mệnh của chúng sẽ tan nát chỉ với vài đời giao hợp sau."
"Ý ngươi là?." Nam nhíu mày.
"Chúng sẽ c·hết con trai của Cha à." Selena nói. " Những con thỏ sẽ c·hết hàng loạt trong vòng một, hai năm. Rồi tới những sinh vật ăn thịt nó. Rồi sau đó là toàn bộ hệ sinh thái sẽ sụp đổ."
Nam nuốt một ngụm nước bọt.
Hắn ta đột nhiên nhớ về tế lễ và thịt tươi. Đơn giản dễ hiểu, như số lượng con mồi bị giảm đến số lượng tối thiểu, lũ đi săn chúng sẽ điên cuồng. Thậm chí đến nói, không có tế lễ, những kỹ năng sẽ không được thắp lên.
Và đó, là lúc thế giới này ngưng vận chuyển.
"Nguyên do thì sao? Ngươi biết nguyên do mà phải không?." Nam hỏi.
"Ta e là không con trai của Cha à." Selena nói." Chỉ có một manh mối, rằng chúng không phải được tạo ra ở thế giới cũ của chúng ta."
"Chúng bắt nguồn từ thế giới của ngươi."
Nam nghe vậy liền trầm ngầm một hồi, rồi hắn ta lại hỏi một câu đi thẳng vào linh hồn:
"Sao ngươi chắc chắn về điều đó."
"Hai lần." Selena đáp." Bản nguyên sinh mệnh của ngươi đã bị kiểm tra hai lần, khi ngươi gặp ác mộng và đêm qua."
Nam nhún vai. Quả nhiên, ẩn sâu trong thân xác một con loli là một kẻ già đời. Đoán chừng ngày hôm qua, như phát hiện có vấn đề thì hắn cũng sẽ 'Thống Khoái' c·hết đi. Trước đó khi mơ màng cũng thế.
"Được rồi, cứ cho là như vậy đi. Thế thì thứ quan trọng nhất là giải quyết vấn đề này, phải không?."
Đáp lại là cái thở dài của Selena.
"Không có." Nàng đáp. "Nhưng ta phát hiện một thứ mà những người tìm về quá khứ, trước cả thời những ơn phước đầu tiên của Cha và Mẹ chiếu rọi chúng ta."
"Một kỷ nguyên trống. Bản nguyên xuất hiện sau làn ranh ấy, còn trước đó, những vết tích, dù rất mơ hồ, nhưng chúng ta xác nhận rằng đã có những sinh mệnh vào trước thời đại đó."
"Điều đó thì liên quan gì với chúng ta."
"Nghe này. Thế giới của con trai và con gái của Cha đã có rất nhiều kỷ nguyên trống. "
"Ta có thể thấy sự huy hoàng của chúng và sự tàn lụi phía sau. Rồi chúng lại bắt đầu một lần nữa, sau đó bị hủy diệt.
Không phải như chúng ta, hẳn đã có rất nhiều rất nhiều thời đại trước đó nữa.
Mà mỗi lần bản Nguyên Sinh Mệnh bị phá nát. Nó vẫn lưu trữ dưới biển sâu và đại địa, khắc vào xương cốt cùng từng tấc da thịt của sinh mệnh."
Rồi khi Selena dứt lời. Bầu không khí trở nên yên lặng.
Thế giới này đang r·ối l·oạn!.
Đó là điều không thể phủ định. Nhưng có một vấn đề ở đây là vị anh hùng cứu rỗi nó chắc chắn không phải Selena, hay Nam.
Ở thế giới cũ, Nam là một nhân viên đa cấp. Còn Selena, hay Gob chỉ là một bạch ngân chủng bé nhỏ. Họ không to lớn đủ để gánh vác nổi trách nhiệm vầy.
Thế nên, đừng nói nhảm chuyện tình bạn với tình yêu để buff bẩn nữa. Hay hào quang nhân vật chính gì gì đó.
Thứ duy nhất mà bọn họ làm chỉ có thể sống hôm nay nhìn ngày mai.
Hay ít nhất, đó là cảm giác của Nam và Anh hùng goblin bây giờ khi biết về những sự kiện kinh khủng sắp xảy ra trong tương lai.
Thậm chí, hiện tại cũng không ai dám đảm bảo là mình sẽ an toàn.
Nhất là khi, pho tượng của Nam, thứ vốn tượng trưng cho quyền hành của một vị thần được thờ phụng cũng bị ô nhiễm. Thế thử hỏi, như hắn không phải là trường hợp duy nhất thì cái thế giới này sẽ biến thành cái dạng gì.
...
Trái ngược với vẻ mặt đầy sầu lo của Nam và Selena. Lũ Hogoblin cầm thỏ trong tay vẫn đứng rất nghiêm trang. Thế nhưng, hoàng kim chủng trong cái lồng chim đã nhai nuốt hết sạch đống thịt hun khói.
Mà có lẽ cô nhóc này còn thòm thèm nên tráng miệng luôn bằng cách nhét cái bao đựng thịt vào miệng của mình. Nhưng chưa kịp nhai nhai thì một bàn tay đã giựt ra.
Dĩ nhiên, đấy là Selena. Nàng ta chưa bao giờ mất cảnh giác với cô nhóc này cả. Thế nên cơ hội của đối phương có thể ăn một cái bao sợi cỏ là chuyện không thể nào.
Mặc dù, thấy phần tráng miệng của mình b·ị c·ướp, Hoàng kim chủng la lên:
"Gob!."
Sau đó nàng ta định giựt lại cái bao cỏ. Nhưng vì kẻ thù của nàng ta quá mạnh nên bao cỏ trong nháy mắt đã đầu nhập vào lồng ngực của đối phương mà ôm ấp.
"Gobb~."
Điều này khiến cho cô bé sụt sịt cái mũi của mình, mắt đỏ hoe, tưởng chừng như sắp khóc tới nơi.
Mà Selena nào có chống lại được cái chiến trận hung tàn đến thế. Và điều đó khiến cho một vị bạch ngân chủng thân kinh bách chiến phải bối rối cầm cái bao cỏ trong tay, không biết nên trả lại hay nên cầm tiếp tục.
Cuối cùng, đối phương quay sang nhìn Nam vẫn trầm tư, ánh mắt ba phần tuyệt vọng bảy phần bất lực.
Thấy vậy, Nam nhẹ nhàng nhún vai. Rồi hắn ngay lập tức mở bảng số liệu ra, lại đổi một bao thịt hun khói ra. Sau đó, Nam bước tới, thả bọc thịt vào trong cái lồng chim.
"Gob~ ( ╹▽╹ )."
Hoàng kim chủng vốn nên sắp khóc đến nơi đã vô tình học được một trong những kỹ xảo của phụ nữ.
Đó là lật mặt nhanh hơn lật sách, sáng nắng chiều mưa thần công.
Mà khi, đối phương lại hí hửng tiếp tục ăn, tưởng chừng như bộ dáng lê hoa đái vũ lúc nãy chỉ là ảo ảnh. Cái bầu không khí nặng nề không biết biến đi đâu mất rồi.
Cả Nam và Selena đều thở ra một hơi dài đầy nhẹ nhõm trong lòng.
"Làm tất cả những gì ta có thể làm thôi." Nam nói.
Mà đáp lại hắn, là một cái thở dài thật dài của anh hùng goblin.
"Ừ." Nàng ta đáp lại một cách gọn gàng.
Khi ấy, có lẽ mặt biển sôi trào đã yên tĩnh lại. Nhưng có lẽ, đó chỉ là một sự kiện mong manh dễ vỡ trước khi một cơn s·óng t·hần mà không ai có thể thoát khỏi xuất hiện.