Chương 34: Gia Vị.
Ngày thứ chín. Năm giờ rưỡi sáng.
Nam tỉnh dậy với quầng thâm trên mắt và có cảm giác tồi tệ y như hôm qua. Điều này khiến hắn ta có lẽ đang dần trở nên thích nghi với cái thế giới mười hai giờ ngủ, năm giờ thức này.
Hắn hôm qua định cho mình sáu tiếng nghỉ ngơi. Nhưng cuộc trò chuyện với Selena thực tế cho hắn quá nhiều thông tin hấp dẫn quá nên nó lại kéo dài thêm một tiếng đồng hồ.
Nam không phải kiểu người ưa thích tán nhảm. Nhưng nếu là tán chuyện để kiếm lợi cho mình thì hắn ta lại làm suốt. Và dĩ nhiên, chủ đề có lợi cho Nam là tế lễ và sự ban phước của thần goblin.
Hay nói đơn giản hơn, Nam muốn tiếp tục duy trì công tác cường độ cao vầy thì một thể phách mạnh mẽ hơn nữa là thứ hắn cần. Không thì, một trận ốm li bì thôi cũng khiến cho nhiều thứ quan trọng bị hoãn đi và gác lại.
Mà điều ấy có thể biến một người thành công thành kẻ thất bại trong thoáng chốc.
Tuy Selena cảm thấy khá hài hước khi mình được các đồng tộc của mình coi như thần linh. Ít nhất, thân là sinh mệnh kỳ tích duy nhất của chủng tộc này thì anh hùng goblin xứng đáng làm hoàng đế của lũ ăn mày khốn khổ.
Theo nàng ta, bạch ngân chủng như nàng cứ mười mùa trăng là tụ đủ gần chục ngàn cho một khóa học mới. Chủng tộc thì ôi thôi nhiều không kể xiết.
Còn Hoàng kim chủng. Đấy không phải là chuyện của mùa trăng, thậm chí, những chủng quần lớn như người Elf, người lùn hay người khổng lồ mới có hai, ba vị kỳ tích sinh mệnh có gốc là hoàng kim chủng.
Nhưng bỏ qua chuyện bên lề ấy. Selena bảo rằng mình sẽ phối hợp trong chuyện tăng cấp sự ban phước của thần goblin. Và điều đó là nguyên do chính khiến cuộc trò chuyện của họ kéo dài.
Nghĩ vậy, Nam lắc đầu một cái, rồi đứng dậy ưỡn ngực vươn vai một hồi.
Hình như hắn bốn ngày rồi kể từ ngày thứ năm là chưa tắm thì phải. Cả thân thể giờ đang bốc lên lại hương vị chua cay của cuộc đời.
Nam gãi gãi mái tóc ổ quạ của mình. Hắn đột nhiên có chút cảm giác về việc bản thân phải đi tắm trước khi có bệnh ngoài da.
Nhưng sự thật là, ý nghĩ đó biến đi đâu mất khi hắn bước qua cánh cổng gỗ, hướng ra bên ngoài.
Nam lại nhìn thấy lửa. Thứ quá đỗi bình thường vào một buổi sáng với những món súp thịt khô và thịt khô hâm nóng.
Đó chẳng phải món ngon gì. Nhưng Nam nghĩ mình sẽ lại nếm thấy vị thịt gà chính tông một lần nữa trong bữa ăn. Rồi hai hớp nước, thế là món dở cỡ nào cũng bị ruột tiêu hóa.
Nam bước đến gần đống lửa. Vẫn là lũ goblin và Hogoblin thân quen. Tuy Nam có hơi tiếc vì bản thân không chiêu mộ được Hogoblin nữa, và giờ thì những chiến sĩ có thể hoạt động được chỉ giới hạn tối đa là hai mươi.
Nhiêu đó có thể tạo ra vài chuyện tồi tệ, nếu như Nam không có Selena và lời hứa của nàng ta. Mà như vậy thật thì có lẽ chuyện không chiêu mộ được Hogoblin có khi trăm lợi lại không một hại.
Tuy thế, hắn tin rằng Hogoblin và những binh chủng đằng sau nó chưa chắc sẽ không xuất hiện tại đội hình của Nam trong tương lai. Vì suy cho cùng, Mồi Lửa không xóa hẳn đi, và thứ gì còn tro tàn thì nó luôn lại cháy ở một thời điểm nào đó.
Nam không biết rõ là thời điểm nào. Nhưng nếu cần, hắn tin tưởng nói chuyện lợi ích với ma quỷ đáng tin hơn là chờ đợi thiên sứ tới cứu.
Tuy đó chỉ là nếu như thôi. Nam không thích mạo hiểm kiểu mình dễ mất cả chì lẫn chài kiểu đó.
Nam ngồi lên chiếc ghế 'Quyền lực' của mình. Mà bên cạnh hắn giờ tương đối náo nhiệt. Selena yên lặng ngồi nhìn hoàng kim chủng đang nắm cái đùi con gì đó nhai.
Mà chiếc lồng ngày hôm qua giờ đã được thay thế bằng một cái vòng tay đầy chữ nghĩa kỳ lạ. Có lẽ, trong lúc Nam ngủ, đối phương đã có đủ thời gian rảnh để cải tiến việc giam giữ cô gái nhỏ bé trước mắt.
Còn Hoàng kim chủng. Đối phương kỳ thực cũng không quan tâm đến chuyện đó lắm. Ở trong lồng cũng thế, mà đổi một cái vòng tay cũng vậy. Cô bé gái với mái tóc đen dài óng ả vẫn ngồi trên ghế, hô:
"Thịt~ Gob. Thịt~Gob."
Mà mỗi lần như vậy, nàng ta lại ngoạm một miếng thịt to tướng. Nhìn tướng ăn thôn lang hổ yến thế mà không mắc nghẹn c·hết.
Nam lại thở dài. Hắn ta khi nghĩ tới đống thức ăn có vị 'Thịt gà chính tông' và đem so sánh với bộ dáng ăn ngon lành của Hoàng Kim Chủng là có một cảm giác không muốn cho gì vào mồm nữa.
Thịt nai vảy sắt dở, thịt cự thú cực dở, và thịt khô từ những phương pháp thổ phỉ như hun khói không gia vị và muối thì cứ coi đó là địa ngục nhân gian đi.
Tuy rằng, trong lúc đầu não của Nam đang gợn từng cơn sóng như muốn hóa thành thủy triều vô tận. Hắn yên lặng chờ đợi.
Một con goblin đặt lên bàn một miếng thịt tươi nướng, một bát súp thịt khô và một ca nước.
Nam liếc nhìn Selena một cái và nhận được một nụ cười từ đối phương. Xem ra, hôm qua không tính, hôm nay đối phương rõ ràng đã để tâm đến tình trạng sinh hoạt tồi tệ của cái ổ goblin này.
Nghĩ thế, ánh mắt của Nam lại trở về món thịt. Thực ra thì, hắn ta cũng không trông mong gì về loại thịt tươi rõ ràng là không có gia vị và chú định sẽ biến đầu lưỡi của người ăn tận hưởng một hương vị cực kỳ đặc trưng là 'Thịt gà chính tông'.
Chỉ là, khi Nam mặt mày nhăn nhó cắn một miếng thịt. Hương vị ngòn ngọt cùng một chút vị mặn tràn ngập khoang miệng hắn.
"Thế nào." Selena ở bên cạnh nói. " Đã lâu rồi ta không ăn nhưng nhìn cách ngươi khổ sở vậy chắc lưỡi của chúng ta không khác mấy."
Nhưng lời này chú định đã không lọt vào tai của Nam. Hắn ta giờ giống như nhà lữ hành lạc lối đang cực độ khát nước, còn miếng thịt trước mắt hắn đây là một ốc đảo với một đầm nước mát.
Thế là trên bàn lại có thêm một sinh linh ăn kiểu thôn lang hổ yến. Có thể nói, nhìn cách Nam cắn xé miếng thịt điên cuồng thế cũng khiến cho Hoàng Kim Chủng kế bên phải chào thua ba phần.
Tuy thế, điều mà Nam không làm được như Hoàng Kim Chủng là khi hắn xé ba ngụm thịt lớn. Chúng nghẹn ở cổ họng và hắn phải uống một hớp nước để thịt trôi xuống.
Lúc này, Nam mới để ý đến Selena. Thế nên, hắn nhẹ nhàng nói:
"Cảm ơn."
"Vị thịt tệ vậy sao? Ta nghĩ hoàng kim chủng rất thích đó chứ." Selena đáp lại.
"Ta sẽ miêu tả nó là cứt." Nam nói." Mà món này cũng không ngon, nhưng so với cứt thì đã là rất tốt."
Rồi hắn lại vùi đầu xâu xé miếng thịt tội nghiệp. Mà lại, Nam cũng không cần giữ hình tượng khi mà bản thân hắn ta bây giờ trông cực thảm. Thân xác bốn ngày không tắm, mặt mày hốc hác, mắt thâm quầng, tóc ổ quạ làm hắn trông y như kiểu người thời nguyên thủy tiêu chuẩn.
Sau đó, khi món thịt đã bị nhét đầy vào trong ruột. Nam mới chân thành tha thiết hỏi:
"Gia vị như thế này sản xuất như thế nào?."
"Cũng dễ đi, nếu dùng trái cây thì ổn hơn. Nhưng tệ thì dùng rêu, hoặc cỏ dại để thay thế cũng được. Như thứ này thì ta dùng rêu." anh hùng goblin đáp.
"Tốt, ta muốn hai bao gia vị. Ngươi có thể làm xong trong bao lâu." Nam nói.
" 'Mười phút'. Đúng không, sáu mươi 'Giây' mười lần." Selena hơi trầm ngâm một tí mới đáp lại.
"Ừm...Các ngươi không có bộ tham chiếu ư?." Nam hơi ngạc nhiên.
"Chà...Trước kia có lẽ có. Nhưng kể từ khi thời gian học được đưa vào chương trình học, chúng ta có thể sử dụng nó để xác định theo kiểu của riêng người xài." Selena nói.
"Thực tế thì những thí nghiệm ở cấp ba. Nó dính tới khái niệm ý thức thì ngươi dùng những thứ 'Giây' 'Giờ' là không được. Dù sao thế giới quyết định 'Thời gian' mà ngươi chỉ là người đặt tên."
"Mà nghĩ lại thì, nữ hoàng người elf đời thứ nhất sao lại có bộ đếm giờ kiểu này nhỉ. Lúc đó thời gian học cũng đã được phổ biến rồi mà, giờ Arian Fdwe cũng được áp dụng."
Anh hùng goblin đột nhiên lẩm bẩm.