Chương 5: Chuẩn bị đi săn.
Đêm đến. Phía bầu trời không có mặt trăng, nhưng một vầng sáng màu ngà sữa vẫn chiếu rọi xuống đại địa, chỉ tiếc, nó không vươn nổi qua những tán lá dày đặc của rừng cây.
Không còn ánh sáng, cái thời khắc hoàng kim của những chuyến săn mồi bắt đầu. Khi mà, đêm tối sẽ ban cho những sinh vật đói khát tín ngưỡng nó cái quyền năng của kẻ đi săn đang trong trạng thái tốt nhất, cũng có thể, biến kẻ đang đi săn thành con mồi đáng thương nhất.
Những tiếng rống vang rền trong lúc ấy thi thoảng vẫn truyền tới cánh rừng thưa, nơi Nam đang đốt lửa và nhàn nhã nhai một cái đùi thỏ.
Con Hogoblin cũng nhận được đãi ngộ tương tự, khi nó đang nhai một cái đùi gà nướng cháy xém tệ hại.
Còn đám Goblin, chúng cũng được ăn thịt, nhưng phần nhiều vẫn húp súp xương tủy đặc, cùng với những con côn trùng giàu protein hơn thịt tươi.
Lần này, bọn hắn thọc một tổ với loại côn trùng khá giống kiến, rồi sớm bôi một thứ bùn đặc lại khi ngâm nước nóng. Sau đó, chờ đám kiến bu đầy trên bùn liền lại thọc vào nước sôi, xong liếm đám côn trùng luộc ấy ngon lành.
Nam cũng ăn thử.
Ừm vị thịt gà...Nhưng hơi chua một chút, lại có vị kha khá giống mùi sắt trong máu.
Được rồi, Nam vẫn thích thịt gà chính tông hơn. Dù con kia chắc chắn không thể nào là gà.
Nhưng nói chung thì ngoài chuyện thực phẩm dở tàn bạo ra thì bữa ăn này vẫn kết thúc với cái bụng no căng đầy thỏa mãn của Nam.
Hắn ta trở về căn nhà gỗ.
Ở bên ngoài, lửa vẫn bùng cháy, thiêu khét mớ thịt quý giá mở đường cho thủ công II thấy ánh mặt trời. Còn đám goblin thì thoải mái tìm chỗ đất êm, ngã đầu liền ngủ, riêng con Hogoblin được Nam ưu tiên cho cái giường cỏ.
Mà dưới ánh sáng lờ mờ, cái vị hôi chua của quần áo mặc bốn ngày chợt bốc lên.
Nam hơi khó chịu, nhưng cuộc đời không dễ dàng của hắn muốn để Nam chân chính khó chịu tuyệt đối sẽ không đề cập đến việc tắm. Tuy rằng, ba ngày, sau hôm nay là người thứ tư trôi qua, Nam cuối cùng cũng có tâm tình nghĩ tới chuyện tắm táp.
Nhưng chuyện đó cũng chỉ là thoáng qua.
Hắn ta lại tiếp tục truy tìm tung tích của cây kim dưới đáy biển.
Thời gian vẫn cứ như vậy trôi. Bên ngoài lửa đã tắt, trong căn phòng gỗ tối đen. Nhưng bảng số liệu thì vẫn rõ ràng, trừ thân xác của người đang kiểm tra từng mảng thông tin đã có dấu hiệu mệt mỏi.
Nam đóng lại bảng thông tin.
Hắn ta nhắm mắt lại, chưa ngủ ngay, vì những ký ức vẫn vĩnh hằng ám ảnh hắn như bóng ma.
Nam có nhân vật chính mở đầu, nhưng đấy chả phải khen mà cách nói giảm nói tránh của một thằng cô nhi không học thức, không nghề nghiệp.
Mất cha mẹ là một cơn sốc, và người ta thường chỉ thấy những con người vượt qua đau thương. Trong khi đấy, những kẻ chìm đắm trong bóng tối vĩnh hằng thì không ai thấy, cũng không ai thương xót.
Nam từng bị bóc lột như chó, từng ăn quỵt, từng giả què đi ăn mày.
Giờ nghĩ lại, hắn muốn hút một điếu thuốc...
Nửa điếu thôi, cũng được.
....
Trời lại sáng, Nam vẫn mắt thâm quầng, quần áo vẫn h·ôi t·hối và xốc xếch bước ra khỏi căn nhà gỗ.
Đám goblin vẫn tất bật đi bắt sâu. Chỉ khác mỗi, với cái chỗ dựa vững chắc là con Hogoblin, chúng can đảm đi sâu vào trong rừng hơn một tí để ngắt quả dại.
Những thứ quả to mọng với vị ngọt, chua, thơm lừng này đơn giản là thứ giúp cho vị giác c·hết lặng của mỗi lãnh chúa được trở về. Mà thị trường vẫn ổn định giá cả cho nó, khiến những lãnh chúa nhỏ yếu một con đường để sinh tồn.
Con Hogoblin cũng là thuộc về đảng dậy sớm. Nhưng kết quả của nó không phải hoa quả mà là hai con gà, vẫn y như cũ bị hút khô máu.
Đó là bữa sáng của Nam, và bản thân nó.
Nam rất vui lòng ăn thịt gà chính tông. Nhưng trong lòng lại nghĩ đến chuyện chuẩn bị cho một buổi săn nai, hay thú cỡ trung.
Đối với những sinh vật như thế, ngay cả thú nhân cũng phải dè chừng. Mà cạm bẫy, tập tính, mồi dụ chính là thứ phải chuẩn bị một cách kỹ càng, nếu như không muốn bản thân tổn thất như một đứa ngu xuẩn.
Hắn tìm được câu đó trên bảng số liệu.
Đi săn không phải trò xung phong. Huơ cây búa lên gào gào thì thứ nhận được chỉ là bụi đít của con nai, sự hung mãnh của lợn rừng, hay bất cứ thứ gì nguy hiểm hơn.
Cũng may Nam có cây giáo, thứ có thể đâm xuyên thủng da của lợn rừng giáp sắt, và vảy xám của lũ nai thì càng chẳng phải bàn. Nhưng rất nhiều thú nhân lãnh chúa vào những ngày đầu tiên thì không may mắn như vậy.
Những kẻ bất chấp lời khuyên ngăn của thú nhân mà đi săn dã thú như thế đều dùng máu tươi để cảnh tỉnh cho tất cả các lãnh chúa khác.
Như Nam đã nói, ở cái khoảng thời gian này, một người chơi có thể lấy ra một trăm ký thịt dùng cho giao dịch đều là cao thủ.
Người khác thấy như nào thì Nam không biết. Nhưng hắn là tuyệt đối cẩn thận trước đám nai và heo rừng. Ít nhất, là khi hắn thấy qua video về cách lũ nai lao vun v·út qua những cánh rừng già cỗi, tựa như một đội kỵ binh xông thẳng vào đám lợn rừng đang hất đổ những cây đại thụ.
Đó là một khung cảnh hùng vỹ.
Nhưng đối với những người chơi đang chật vật như Nam thì chỉ gia tăng gấp đôi cẩn thận. Mặc dù, điều đó đi đôi với việc sáng nay mọi việc đều diễn ra y như hôm qua.
Một trăm rưỡi ký thịt vẫn nhập kho, trái cây vẫn được gửi đi.
Lãnh chúa người khổng lồ không nhắc gì về thứ kim loại kia. Tuy Nam đoán đối phương không hy vọng gì nhiều chứ không phải là không cần đến gấp gáp.
Thế nên, hắn ta lại đi tìm tiếp.
Kỳ thực, quyết định này là do Nam ngày hôm qua dựa vào ổn định giao dịch đã thành lập được một mạng lưới nhỏ. Theo cách gọi của người chơi game là bang hội, nhưng ở đây giống như một đường dây bán rẻ ổn định hơn.
Đối với việc này, Nam không chơi trung gian nên nếu như nói một cách chính xác thì đối phương có thể kết thúc việc thuê hắn vào ngày hôm qua.
Nhưng điều đó không diễn ra, ngoài ra thì bản thân Nam cũng có cách khác để chứng minh giá trị của mình xứng đáng với mười lăm đơn vị thịt mỗi ngày.
Dù sao thì thịt vẫn là đồng tiền mạnh, và ưu thế nó mang lại chưa bao giờ là sự thống trị đối với nguyên vật liệu.
Kiến trúc, vũ trang, thuốc thang, tất cả...
Chúng đều hiện đang phụ thuộc vào thịt tươi. Mà Nam đang chuẩn bị dùng nó để mở rộng mạng lưới của hắn ta, và dù cho sau này có đổi một hộ khách nữa thì mạng lưới này vẫn mang lại ưu thế cho bản thân Nam.
Nhưng nói chung thì bản thân hắn ta vẫn tương đối ưa thích sự hào phóng của lãnh chúa người khổng lồ. Vậy nên, hắn sẽ làm 'Tiểu đệ' của vị ' Đại tỷ' này lâu hết sức có thể.
Thế là, như ngày hôm qua, Nam kiểm tra giá thị trường một chút rồi vùi đầu vào mò kim đáy biển. Trong khi đó, xương cốt được nấu thành súp, sau đó một bộ phận lại được đem đi mài thành những thứ v·ũ k·hí.
Con Hogoblin thì nhàn hơn. Nó được lệnh tra xét vết tích của nai và lợn rừng. Thế nên, dù cho cổ họng nó có hơi khát khô, nhưng tên da xanh này vẫn tuân mệnh lệnh.
Rừng cây bạt ngàn dần theo hướng nó đi, và với một tên Hogoblin, một ngọn gió xào xạc ngàn tán cây khiến một con thỏ một sừng giật mình đã hoan nghênh nó tới.