Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân

Chương 115




Đặc biệt là hắn ở hiện đại còn chưa có một thân phận hợp lý, thì càng phải hành sự cẩn trọng, để tránh gây phiền toái không cần thiết cho chính mình và người Đỗ.

Đỗ Khanh cùng Tống Gia Thành thu thập xong liền ra cửa, mục tiêu chính là nơi giao dịch đồ cổ lớn nhất thành phố Vân, Dương gia viên!

Hai người bọn họ không biết, khi bọn họ vừa ra cửa không có bao lâu, Cam Mạn Mai cũng xách theo túi ngồi lên xe Đỗ Hùng Hoa.

Anan

Sự tình là như vậy, sáng hôm nay Cam Mạn Mai nhận vòng tay của Tống Gia Thành xong, tuy rằng biết vòng tay này rất quý, nhưng cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp đeo lên cổ tay.

Nhưng mà thứ này rốt cuộc vẫn không tiện, nên sáng nay khi làm việc Cam Mạn Mai vẫn luôn sợ đầu sợ đuôi, sợ không cẩn thận sẽ làm hỏng hay nứt vòng tay phỉ thúy.

Bà mất tự nhiên như vậy, mọi người tự nhiên cũng phát hiện ra.

Các đồng nghiệp dò hỏi lai lịch vòng tay, Cam Mạn Mai cũng không có giấu giếm, nói thẳng, vòng tay là do bạn trai con gái tặng.

Người thường không có nhiều hiểu biết về ngọc thạch, cho nên mọi người cũng chỉ cảm thán hai câu, khen Cam Mạn Mai có một chàng rể tốt, về sau chính sẽ có phúc phần.

Ngoài ý muốn là có một vị phó cục trưởng của đơn vị bên cạnh đi qua đây, nghe mọi người nói chuyện, liền tò mò đánh giá vòng tay của Cam Mạn Mai.

Mọi người đều biết vị phó cục trưởng này có tiền, trong nhà mở một xưởng sản xuất dược phẩm lớn nhất thành phố Vân, dưới danh nghĩa độc quyền cung cấp mười mấy loại thuốc, bà vừa thấy chiếc vòng trên cổ tay Cam Mạn Mai, liền ngồi không được.

“Vòng tay của cô cũng không phải thứ tầm thường, cái tỉ lệ này, đều đạt đến trình độ nhất đẳng rồi.”

Phó cục trưởng yêu quý mà sờ sờ vòng ngọc trên tay Cam Mạn Mai, cảm thán nói: “Con rể tương lai của cô có điều kiện không tồi nha!”

Cam Mạn Mai biết nếu có thể làm phó cục trưởng Chu cảm thấy quý giá, vậy giá cả khẳng định không bình thường.

Bởi vì người ta chỉ dựa vào cổ phần của xưởng dược phẩm, ở thành phố Vân cũng là giới thượng lưu, tự nhiên là đã gặp qua không ít thứ tốt.

Phó cục trưởng Chu vừa nói xong, mọi người trong văn phòng đều có chút hoang mang, đều tò mò giá trị thực sự của vòng ngọc trên cổ tay Cam Mạn Mai.

Y theo phản ứng của phó cục trưởng Chu, như thế nào cũng phải trên mấy chục vạn đi?

Chủ nhiệm cam của bọn họ thật sự kiếm được một chàng rể vàng nha!

Lo lắng mọi chuyện sẽ trở nên rối loạn, mất hòa khí, Cam Mạn Mai vội vàng mời người vào trong văn phòng của mình, không để phó cục trưởng Chu nói thẳng giá cả vòng ngọc trước mặt mọi người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-115-bat-ngo.html.]

Cam Mạn Mai rót một chén nước đặt vào trong tay phó cục trưởng: “Chu cục, ngài nói kỹ càng tỉ mỉ với tôi đi, cái vòng tay này rốt cuộc quý ra sao.”

Sợ phó cục trưởng Chu hiểu sai, bà còn vội vàng giải thích: “Tôi chính là sợ người trẻ tuổi không biết giá trị của đồ vật, không biết rõ lại đem vòng tay tặng cho tôi, nếu giá cả của chiếc vòng này quá cao, tôi còn phải trả lại cho hắn.”

Tuy rằng nghe đứa nhỏ Gia Ngôn kia nói trong nhà có chút tiền tài, không thiếu tiền của, nhưng có lẽ là bởi vì như vậy, hắn mới không biết đồ vật bản thận thuận tay tặng đi có bao nhiêu quý trọng.

Hiện tại hai đứa nhỏ chỉ đang yêu đương, cũng chưa có kết hôn, nếu giá cả của vòng ngọc vượt qua giới hạn Cam Mạn Mai có thể tiếp thu, vậy bà khẳng định phải trả lại cho hắn.

Phó cục trưởng Chu lại giơ tay sờ sờ vòng ngọc trên cổ tay Cam Mạn Mai.

Vòng ngọc này có tỉ lệ và chất ngọc tất nhất bà từng thấy, cho nên cũng không dám lập tức khẳng định.

Bà ta nói: “Cái này tôi cũng không dám nói, mấy thứ đồ ngọc thạch này, cũng không có tiêu chuẩn cố định về giá cả, phải xem người mua thích tới đau.”

“Tôi chỉ có thể nói, chiếc vòng ngọc này có tỉ lệ còn đẹp hơn chiếc vòng giá 8000 vạn trong buổi đấu giá ở Hải cảng năm ngoái, còn lại bà tự mình cân nhắc đi.”

Nói xong, Chu cục lại giơ tay vỗ vỗ bả vai Cam Mạn Mai: “Có thể lấy ra vòng ngọc hiếm thấy như vậy, người con rể này của cô cũng không phải người bình thường, chẳng lẽ là là thiếu gia nhà hào môn nào?”

Hào môn ở thành phố Vân, cục trưởng Chu đều biết, cũng chưa từng nghe nói nhà ai lấy ra vòng ngọc phẩm chất như vậy tặng cho mẹ bạn gái.

Rốt cuộc mới chỉ là bạn gái, còn chưa phải mẹ vợ chân chính đâu.

Hây đó là hào môn Đế Đô? Nghe nói con gái chủ nhiệm Cam học đại học ở Đế Đô.

Cam Mạn Mai lúc này đã khiếp sợ không nói nên lời.

Tám, 8000 vạn?

Là là bao nhiêu vậy, cả đời này bà cũng chưa thấy nhiều tiền như vậy!

Tuy rằng khi còn bé cha Cam Mạn Mai có năng lực, cũng coi như một nhà giàu có, nhưng cái loại giàu có này, cũng chỉ so với cái huyện nhỏ ở quê thôi.

Tuy rằng tầm mắt Cam Mạn Mai cũng tốt hơn người bình thường một chút, nhưng thật sự cũng chỉ là một chút mà thôi.

Vòng ngọc 8000 vạn ư?

(Dạ 8000 vạn là sương sương 263 tỷ vnd đó)