Hắn là sư đệ tốt của huynh trưởng nàng. Khi hắn viết thư cầu cứu đến, đại ca lại trùng hợp không có ở nhà. Dù sao tiểu muội như nàng cũng được cái danh thần y, đành phải chịu khó vác hòm thuốc đến chỗ hắn để chữa bệnh dùm. Nghe nói hắn cũng thuộc dạng khôi ngô tuấn tú... chậc chậc... “Nàng muốn làm gì?” Hắn nhìn nàng cảnh giác. Tay giữ chặt áo không cho nàng cởi ra. “Muội là đại phu, còn huynh là bệnh nhân. Muội chỉ đơn thuần nhìn huynh dưới tư cách là đại phu thôi. Huynh đang bị thương trong người, muội không thể nhìn qua thì không thể chữa trị được. Muội không ngại nhìn thân thể huynh, thì huynh lại ngại muội cái gì? Hay là huynh không dám cởi trần trước mặt người khác? “Ai nói không dám chứ?” hắn hùng hổ trúng ngay kế kích tướng. Sắc lang nữ tưởng rằng phen này đã tìm được một khối đậu hũ lớn để ăn rồi. Nhưng ai ngờ, hắn không phải con mồi, hắn là thợ săn. Phen này là ai bị ăn vẫn còn chưa biết được...