Lên Kế Hoạch Rước Papa Về Nhà!

Chương 176: 176: Trừng Phạt H




Lúc Trương Tuyết Y về tới nhà đã là hơn tám giờ tối.



Cô bước vào nhà lại phát hiện bên trong không bật đèn.



"Sao tối thui vậy? Chẳng lẽ ba cha con nhà kia dắt nhau ra ngoài chơi rồi à?"

Cô với tay bật đèn lên, nào ngờ đâu lại được một phen hú hồn.



Dương Nhất Thiên đang ngồi trên ghế sofa, tay cầm một li rượu đang uống dở.



"Ôi trời, sao anh ngồi dưới này mà lại không lên tiếng vậy, hù chết em rồi!"

Dương Nhất Thiên quay người lại, nở một nụ cười thân thiện với cô.



"Sao về trễ quá vậy?"

Trương Tuyết Y vươn vai, mệt mỏi nói.



"Tại ngoài đường kẹt xe quá, mà sao hôm nay anh lại uống rượu vậy, hai con đâu rồi?"

"Chỉ hơi chán nên uống một chút thôi, hai đứa nói muốn sang chơi với Tinh Húc nên anh chở chúng qua đó rồi, đêm nay cũng sẽ ngủ ở bên đó."

Dương Nhất Thiên ngừng lại rồi nói tiếp.



"Mà áo em dính gì vậy?"

"À, lúc nãy có một người làm đổ nước trái cây thôi, em đụng trúng nên bị ướt một tí.



Em lên tắm luôn đây, làm cả ngày nên mệt quá đi mất."

"Ừm."

Nụ cười trên môi Dương Nhất Thiên dần dần biến mất.



Trương Tuyết Y nói xong liền đi thẳng lên lầu, bước vào phòng tắm, cô xả nước vào bồn tắm, sau đó đi rửa mặt, nào ngờ đâu đang rửa thì cánh của nhà tắm lại bị mở ra, Dương Nhất Thiên tự nhiên bước vào, mỉm cười nói.



"Tắm chung nhé, vừa hay anh cũng chưa tắm."

Trương Tuyết Y trong nháy mắt đỏ mặt, nhưng cũng không từ chối lời đề nghị này.





"Cũng được, tí kì lưng cho em nhé."

Cô nhe răng cười, vừa mở vòi hoa sen lên thì đã bị anh kéo tay lại, áp sát vào người anh.



"Anh...!Anh làm gì vậy?"

Trương Tuyết Y còn chưa kịp hoàn hồn lại thì Dương Nhất Thiên đã cúi xuống, ngậm lấy đôi môi cô.



"Ưm...!Sao hôm nay anh lạ vậy? Có chuyện gì à?"

Anh không trả lời, vẫn mải mê cạy mở đôi môi cô, tìm kiếm hương thương trong khoang miệng xinh đẹp, mãi hơn năm phút sau mới không nỡ rời ra.





Dòng nước mát lạnh chảy xuống, thấm ướt cả hai người.



Chiếc áo sơ mi trắng Trương Tuyết Y đang mặc đã hóa thành trong suốt, dính sát vào người, để lộ chiếc áo lót ren màu đen và rãnh ngực sâu hun hút.



Dương Nhất Thiên vùi đầu vào cổ của Trương Tuyết Y, dùng lưỡi của mình để mát xa làn da mềm mại.



Tay anh cũng không chịu để yên, bóp mạnh lấy đôi bồng đào đang áp sát vào người mình.



"A...!Anh đang làm gì vậy, không phải nói vào tắm à..."

Dương Nhất Thiên buông cô ra, thở hồng hộc.



"Lúc lau áo cho em, hắn ta có chạm tay vào chỗ này không hả?"

Nói xong lại lần nữa xoa nắn bộ ngực căng tròn của cô.



"Anh đang nói gì vậy?"

Trương Tuyết Y cắn chặt môi, thở gấp.



Dương Nhất Thiên hít một hơi thật sâu, tắt vòi hoa sen đi xong áp sát Trương Tuyết Y vào tường nhà tắm, anh thô bạo cắn xé đôi môi cô, luồn tay xuống phía dưới, khẽ chạm lên cặp đào đang áp sát vào tường.



"Ưm..."

Môi của Trương Tuyết Y đã bị anh cắn đến đến chảy máu, cô cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, yếu ớt đẩy anh ra.



"Rốt cuộc hôm nay anh bị gì vậy hả?"

Dương Nhất Thiên thở hổn hển, cố kiềm lại cơn tức giận, gặng hỏi cô.



"Rốt cuộc hôm nay em đã đi đâu, làm gì, với ai vậy hả?"

Vì đã bị khoái cảm che lấp lí trí nên đến giờ này cô vẫn không nhận ra sự bất thường từ giọng nói và khuôn mặt của anh, thản nhiên trả lời.



"Em chỉ đi mua sắm thôi mà..."

Dương Nhất Thiên cắn chặt răng, một lần nữa bóp mạnh vào cặp đào cô.



"Vẫn chưa chịu nói thật sao?"

Đôi chân Trương Tuyết Y run rẩy, không chịu nổi ngồi phịch xuống sàn.



Dương Nhất Thiên cũng ngồi xuống theo, anh cởi phăng chiếc áo sơ mi vướng víu trên người cô ra, sau đó lại vòng ra sau.



luồn tay lên phía trước, bóp mạnh vào bộ ngựa to tròn của cô.



"A a a a a a..."

Trương Tuyết Y không nhịn nổi mà ngửa mặt lên trời, rên rỉ không ngừng.



"Y Y, hôm nay anh có một cuộc hẹn, lúc tới đó đã gặp Dạ Nguyệt đang ăn cơm với một cô gái..."

Nghe đến đây, cô cuối cùng cũng hiểu ra lí do mà anh hành xử như vậy, vội vàng giải thích.





"Nhất Thiên, nghe em giải thích đã, mọi chuyện không như anh nghĩ đâu."

Uốn éo một hồi, dây áo ngực của Trương Tuyết Y đã bị tuột xuống, để lộ hai nụ hồng đang nhô cao.



Dương Nhất Thiên cởi chiếc áo lót ra, hai tay vẫn không ngừng xoa nắn, hưởng thụ cảm giác mềm mại trong lòng bàn tay.



Anh vân vê nhũ hoa trên đôi bồng đào cao vút, bóp thật mạnh.



"A..."

"Rốt cuộc em gặp hắn vì lí do gì hả?"

Anh nói xong liền đưa tay xuống dưới, kéo cao váy cô lên rồi ấn mạnh vào nơi ướt át bên dưới.



"Ưm..."

Trương Tuyết Y lúc này đây thật sự rất muốn giải thích rõ ràng mọi chuyện, nhưng cô lại không thể làm gì khác ngoài bật lên những tiếng rên.



Biết Dương Nhất Thiên đang tức giận, cô cũng rất tự giác mở hai chân mình ra, kéo quần lót xuống sau đó chạm vào bàn tay to lớn của anh, để nó chà xát với bông hoa nóng rực của mình.



Nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ để thõa mãn Dương Nhất Thiên, anh lập tức ấn mạnh, luồn ngón tay mình vào hang động nhỏ trên người Trương Tuyết Y, liên tục cọ xát.




Cô lập tức khép chặt hai chân lại, cắn chặt môi, ưỡn cao ngực, uốn éo như một con sâu.



"Ưm, đừng mà..."

Dương Nhọc Thiên chọc ghẹo một hồi cuối cùng cũng chịu buông ra, thấy Trương Tuyết Y khổ sở như vậy anh liền nhấc bổng cô lên, bế vào bồn tắm.



Dòng nước ấm lập tức bao trùm lấy cả cơ thể cô, dục vọng vừa nhen nhóm đã kiềm chế lại được.



"Được rồi, trong lúc anh tắm cho em, hãy mau kể rõ mọi chuyện đi..."

Dương Nhất Thiên sợ để Trương Tuyết Y quá lâu trong đây sẽ cảm lạnh nên liền để cô ngâm mình trong nước nóng, còn mình thì lấy sữa tắm xoa khắp người cô.



Trương Tuyết Y hít thở vài giây, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, cô ngượng ngùng lấy lấy tay che ngực lại, mặt đỏ như trái cà chua.



Bồn tắm đầy ắp nước và bọt xà phòng, cảnh tượng nay lại càng khiến cô thêm xấu hổ.



Dương Nhất Thiên áp sát vào người Trương Tuyết Y, kì cọ khắp người cô.



"Sao em không nói gì vậy?"

Cô lắp ba lắp bắp.



"Em giấu anh vì sợ anh hiểu lầm thôi, không có gì mờ ám đâu..."



"Sao hai người lại về chung với nhau vậy?"

"Dạ Nguyệt không lái xe tới, tài xế của anh ấy bận nên em chỉ chở anh ấy về thôi, tới nơi là em vòng về nhà ngay."

"Thế hai người nói gì mà tới hơn một tiếng đồng hồ?"

Trương Tuyết Y lắp bắp kể cho anh nghe, nhưng không dám kể hết vì sợ anh sẽ lo lắng.



"Chỉ có vậy thôi sao?"

Dương Nhất Thiên nhướng mày hỏi.



"Ừm, em nói thật đó..."

Cô e thẹn gật đầu.



Dương Nhất Thiên hít một hơi thật sâu, bế cô ra rồi lau người giúp cô.



Anh đặt cô lên giường, tiếp tục nụ hôn sau còn dang dở.



Trương Tuyết Y luồn tay vào tóc của anh, nhiệt tình đáp trả.



"Nhất Thiên, em xin lỗi, sẽ không có lần sau nữa đâu..."

"Ừm."

Hai người quấn quýt lấy nhau không rời,

Dương Nhất Thiên đang định di chuyển thân mình thì lại nhớ ra một chuyện hết sức quan trọng.



"Y Y à, nhà mình...!hết bao rồi..."

Trương Tuyết Y sững người, thấy Dương Nhất Thiên đang chuẩn bị đứng dậy liền kéo anh lại.



"Mặc kệ đi, chúng ta cũng sắp kết hôn rồi..."

"Nhưng lỡ dính thì sao đây?"

"Thì em sẽ sinh cho anh một đứa nữa."

Dương Nhất Thiên cảm động ôm chặt lấy người Trương Tuyết Y, di chuyển thân dưới, đưa cả hai người lên đỉnh cao của dục vọng..