[Levi x Reader] Crimes Of Heart - Tội Ác Của Trái Tim

Chương 29: Dove Đã Chết




Năm 850 - Thành Rose



Khuôn mặt của Mikasa Ackerman chưa bao giờ rầu rĩ đến thế. Sự biến mất của Eren đã làm cô mất hết sức chiến đấu và giờ, khi nhìn thấy xác chết của Dove, Mikasa không còn muốn nói thêm bất cứ điều gì cả. Cô chỉ ôm chặt lấy hai đầu gối và nhai đống lương khô khô khốc mà chú Hannes vừa đưa cho.



Cô hối hận vì đã không ra tay với Reiner khi còn có thể bởi chính sự nhân nhượng của cô đã khiến Eren mất tích còn Dove thì mất mạng. Thi thể của Dove và bao người đồng đội khác đã được mang lên và chờ ngày được chôn cất. Mikasa không hề nghĩ sẽ đẩy Dove vào bước đường như thế này. Ngày hôm qua, khi gặp Dove, Mikasa đã từ chối nói chuyện vì cô giận Dove bỏ đi mà không nói với cô. Giờ thì cô chẳng còn cơ hội để nói thêm lời nào với cô gái ấy nữa. Linh hồn Dove đã mãi rời bỏ thân xác này và đoàn tụ với mẹ cô ấy.



*



Năm 850 - Nơi tập quân



Levi nhìn Erwin cùng Đoàn trinh sát rời đi. Anh không thể cùng Đoàn trưởng chiến đấu bởi chân anh vẫn còn bị thương và anh còn phải ở đây để trông chừng tay mục sư Nick ngoan cố. Ngồi trên thùng xe ngựa, anh chăm chú nhìn ra phía bìa rừng. Nơi này luôn làm anh nhớ về lúc Dove một mình chạy đi tìm Erwin để báo tin về những con titan trong thành. Cô gái ấy đã rất tự tin khi nghĩ rằng mình có thể sống sót giữa một bầy titan ngoài tường thành và sự thật thì cô ấy chẳng những không thể hiện được sự tự tin của mình mà còn trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết. Anh đã từng nghĩ cô gái này có lẽ không bình thường bởi những hành động quái gở và điên rồ của cô. Nhưng rồi, sự khác biệt ấy của Dove đã làm anh bất ngờ và trân trọng vì anh luôn thấy bản thân mình năm xưa trong cô gái mười lăm tuổi lùn tịt ấy.



Dove luôn làm anh khó chịu vì cô chẳng bao giờ tuân theo bất cứ một quy tắc nào. Anh đã rất giận khi Dove bỏ đi nhưng khi nghĩ lại, anh chỉ cảm thấy hẫng hụt. Không ai nghĩ rằng đó là lần cuối cùng anh gặp Dove và chẳng ai dám tin Dove đã chết cháy khi đối đầu với Titan Đại Hình. Anh có lẽ đã không tin vào những tờ báo cáo nguệch ngoạc nếu thuộc cấp không đưa cho anh sợi dây chuyền ngọc lục bảo của Dove. Dù cô chưa bao giờ nói, anh vẫn biết nó rất quan trọng với cô bởi cô chưa từng một lần tháo nó ra.



Mất đi một người quan trọng đã không còn là cảm giác quá xa lạ đối với Levi. Anh đã mất mẹ, mất bạn, mất đồng đội và mất Dove chỉ vì những thảm kịch titan này. Anh đã chiến đấu hết mình mỗi khi ra trận và khi bị thương, anh đã tự cho mình quyền được nghỉ ngơi như một cách để tĩnh tâm sau hàng chục tháng vất vả và máu me.





Anh còn nhớ khi Dove mới tỉnh dậy sau cuộc chiến với Titan Hình Nữ, anh đã cùng cô đi dạo. Trên đường, cả hai vô tình nhìn thấy một xác chết nằm ngay trong hẻm tối. Anh đứng nhìn một lúc rồi đưa ra một quyết định rất lạ lùng. Levi kéo áo Dove vào trong và tiện tay cởi chiếc áo choàng của mình. Dove thấy vậy liền trố mắt ngạc nhiên:



- Anh làm gì thế?



Anh không nói, chỉ tiếp tục cởϊ áσ sơ mi trong của mình làm cô đỏ bừng mặt lên.



- Này, em mới mười lăm thôi, anh làm gì thế? Còn manh động là em hét lên đấy.



- Quay mặt đi. - Anh nói rồi ném cho cô hai chiếc áo của mình. Cô vội quay ra sau, bĩu môi lèm bèm:



- Thật không hiểu nổi. Có gì về nhà làm cũng được mà.



Hóa ra, Levi đã có ý thay bộ đồ của Trinh sát Đoàn bằng bộ đồ anh thấy trên xác chết này vì nó khiến anh cảm thấy mình được nghỉ ngơi sau một thời gian dài chinh chiến. Nhưng cô gái Dove này chẳng hiểu anh còn chê gu thời trang của anh không được tốt. Anh chỉ đáp rằng một câu ừ cụt lủn vì rõ ràng, anh đang giận cái tính thẳng thắn của Dove ghê gớm.


"Không ngờ em đã ra đi rồi", anh chán chường nhìn khu rừng trước mặt mình. Chưa bao giờ Levi nghĩ về ngày mà không có Dove lại yên ắng đến thế này. Chẳng còn ai mè nheo, khóc lóc hay làm nũng anh, thích trêu chọc và làm phiền anh mỗi buổi sáng nữa. Chẳng còn ai để anh trách móc, bắt nạt và chia sẻ mọi thứ nữa. Khi Dove đi, tia hy vọng ít ỏi trong anh dường như đã tắt vụt và trở lại với anh chỉ là một thế giới tăm tối.



- Trông cậu thật u sầu. - Thấy bộ mặt ủ rũ của anh, mục sư Nick rụt rè lên tiếng.



- Im đi lão già. Có tin là viên đạn này sẽ găm vào cổ họng lão không?- Levi đe dọa, giơ khẩu súng ngắn lên cảnh báo.



- Ây ây đừng. Chỉ là tò mò thôi. Không biết có phải cô gái tóc vàng hay ở cạnh làm cậu buồn không?



- Lão có vẻ nhiều chuyện nhỉ? - Anh chĩa súng vào mặt mục sư Nick.

- Không không... - Lão chối đây đẩy - Vì tôi đã từng gặp cô ta nên tò mò thôi. Nhưng đã hơn mười một năm rồi, từ ngày cô ta còn nằm trong lòng mẹ cơ.




- Lão nói sao? - Anh cau mày - Lão từng gặp Dove?



- Phải phải. Nhưng cậu phải cất súng tôi mới dám kể. - Mục sư Nick ngoan cố ngày nào đã dám hé miệng để kể cho Levi nghe những gì lão biết về Dove và bằng cái khuôn mặt sợ vã mồ hôi của mình, lão đã khiến anh phải tạm thời hạ súng xuống.




*



Năm 839 - Thành phố ngầm



Nick kể, ngày hôm ấy, sau cuộc nổi loạn của một thanh niên bên dưới thành phố ngầm, mọi người dân ở khu chợ đã trở nên hoảng loạn hơn bao giờ hết. Lão biết vì chính lão cũng có mặt ở đó.



Có lẽ, cuộc bạo loạn ấy sẽ chẳng làm lão ấn tượng nếu ngày hôm ấy, lão không nhìn thấy mẹ Dove. Lão không biết tên nhưng lão choáng váng bởi vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của cô gái ấy. Khuôn mặt khả ái và nước da trắng trẻo đã làm cô nổi bật giữa đám đông lộn xộn của khu chợ. Trên tay cô gái ấy là một đứa bé tầm ba bốn tuổi đang sợ hãi nép vào ngực cô gái khóc thút thít. Lão nổi lòng tốt muốn đến gần giúp đỡ nhưng lão chưa kịp đến thì cô gái đã đi mất rồi.

Lão lần tìm khắp nơi và cuối cùng, sau ba ngày, lão đã tìm ra nơi ở của cô gái. Chỉ mới đến gần dãy nhà, lão đã thấy cô gái vừa khóc vừa chạy ra từ một ngôi nhà nằm ở nơi ẩm thấp, tối tăm.



Cô gái không đem theo đứa con vì lão đã nhìn thấy cô bé bốn tuổi vẫn còn lủi thủi trong căn nhà ấy. Tuy muốn giúp nhưng lão không muốn dây dưa nên đành bỏ mặc cô bé với đôi mắt đỏ hoe vì nhớ mẹ trong căn nhà ấy. Sau này, lão cũng không tìm đến đó nữa vì nghe đâu, mẹ cô bé đã chết rồi.



"Đây chỉ là 1 ý tưởng chợt nảy ra trong đầu tôi nhưng hóa ra nó lại rất liên kết với mạch truyện nên tôi quyết định để Dove chết. Phải có ly biệt, phải có drama thì truyện mới hay. Đương nhiên phía sau những vụ gϊếŧ người, còn một bí ẩn về người mẹ của Dove mà các cô cần được biết. Sẽ thế nào khi bố Dove lộ diện? Chuyện ấy sẽ tác động như thế nào đến Levi và tất cả đồng đội của Dove? Các cô chỉ có thể chờ đợi."