(*) Váy thạch lựu là một dạng y phục của các cô gái trẻ thời Đường.
Sau chuyện xảy ra ở Nhất Phẩm Phần, Lý Liên Hoa ở lại nhà Phương Đa Bệnhhai ngày, nhưng rồi nhớ nhung lầu Liên Hoa của mình mà cáo từ rời đi.Sau khi hắn đi, dì bé Hà Hiểu Phượng của Phương Đa Bệnh miệng nôn trôntháo suốt ba tháng ròng, đồng thời không dám cho người khác biết vì uống thuốc Lý Liên Hoa kê mà đau bụng.
Khi Phương đại công tử củaPhương thị giải quyết xong mọi chuyện liên quan đến Nhất Phẩm Phần, ynhàn nhã tự quay lại trấn Bính Sơn để tìm Lý Liên Hoa, đột nhiên y nhìnthấy một vùng núi xanh ngắt rộng lớn. Đó chính là vì tầm nhìn của y đãthoáng đãng hơn rất nhiều, nơi vốn có một tòa lầu giờ không còn thấynữa. Y nghệt ra một lúc. Dân trong trấn Bính Sơn thấy một bạch y công tử gầy như que củi đứng chỉ vào khoảng đất trống trước mặt nhảy chồm chồmlên chửi rủa:
- Lý Liên Hoa chết tiệt, lại cõng cái vỏ rùa chạy rồi, khốn khiếp!
Người qua đường nhìn y với ánh mắt vừa cảm thông vừa tò mò, chủ nhân căn nhàđó mấy hôm trước đã thuê hai con trâu kéo nhà đi mất, vài người tốttrong trấn còn tới giúp đỡ hắn. Hỏi tại sao hắn lại chuyển đi, chủ nhâncăn nhà nói vì có người sắp tới tìm hắn để trả ơn, nhất định muốn đemgia sản tặng hết cho hắn, hắn không nhận được nên đành phải chuyển nhàđi, chỉ là chút chuyện nhỏ làm sao lại dám nhận sự trả ơn trời biển nhưvậy. Chuyện này khiến những kẻ đọc sách thánh hiền trong trấn suýt xoamãi không thôi, những người tiên phong đạo cốt như thế này trên thế gian rất hiếm gặp.
Phương Đa Bệnh chỉ vào khoảng đất trống nơi mà lầu Liên Hoa vân cát tường bị kéo đi chửi rủa khoảng một canh giờ, ngửa cổlên trời thở dài. Con rùa cõng mai Lý Liên Hoa chết tiệt, trừ phi hắnthích hắn sẽ tới chứ muốn đi tìm hắn khó như lên trời, Phương Đa Bệnh đã quen rồi.